Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cẩm Y Dạ Hành

Chương 644: Tìm người (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:43:32
"Người đến là Mộc công công?"
Hạ Tầm tỉnh lại, rướn thân thể hướng về phía ngoài cửa sổ hỏi.
Tây Lâm ở ngoài cửa sổ nói: "Lão gia, là một vị tiểu công công tới, không phải đã tới vị Mộc công công của chúng ta kia, tiểu công công đến đây chỉ truyền một câu khẩu dụ của Hoàng Thượng, gọi lão gia ngài sau buổi trưa, đến trong Cẩn Thân điện kiến giá".
Hạ Tầm vừa nghe tức giận nói: "Sau buổi trưa... giờ đây hộ lão gia làm chi?"
Tây Lâm a một tiếng không nói gì, Hạ Tầm nói: "Được rồi, ngươi đi đi, lão gia biết rồi".
Tây Lâm như được đại xá, vội vàng đáp ứng một tiếng, nâng hai cái chân dài, rời khỏi như bay bình thường. Tạ Tạ cười "ha ha", một đôi cánh tay ngọc mềm mại thon dài từ sau ôm lấy thân thể Hạ Tầm, một tấm khuôn mặt vẫn xuân tâm nhộn nhạo vũ mị khoát lên sau vai dày rộng của hắn, ôn nhu nói: "Tướng công có chuyện gì không khai tâm vậy, làm Tây Lâm sợ tới mức chạy đi kìa" Tạ Tạ gần sát lại, ngực to trắng nõn mềm mại liền cọ cọ trên lưng Hạ Tầm, giống như ngứa giống như kích thích, làm một chút cơn tức của Hạ Tầm biến mất hết, hắn quay thân qua, cánh tay khoát lên lưng ngọc bóng loáng và trên mặt Tạ Tạ, nhẹ nhàng vuốt ve, dọc theo eo thon nhỏ cực kỳ mềm mại và co dãn, trượt đến trên đỉnh mông rắn chắc đẫy đà, nhẹ nhàng xoa nắn, hưởng thụ xúc cảm mỹ diệu, cười nói: "Đêm xuân quá ít, không cần phải để ý nàng, thừa dịp vừa vặn xuân quang, chúng ta lại hâm lại".
Mới nói được đến chỗ này, vú em ôm nữ nhi bảo bối Tạ Tạ tiểu Tư Vũ đến đây, âm thanh bập bẹ gọi ở bên ngoài: "Phụ thân mẫu thân tu tu, mặt trời chiếu đến ba sào vẫn chưa chịu dậy!"
Hạ Tầm trợn trắng mắt, liền đứng lên buồn bực mặc quần áo, Tạ Tạ buồn cười, nằm ở trên giường cười rộ lên khanh khách: "Xem chàng hung hăng kìa, có bản lĩnh hung về phía nữ nhi mình đi!" Không phải nói, nữ nhi là tình nhân kiếp trước của phụ thân sao? Trên đời này người nam nhân thứ nhất ôm ngươi là hắn, người nam nhân thứ nhất nghe thấy ngươi khóc trông thấy ngươi cười là hắn, người nam nhân thứ nhất bảo ngươi là bảo bối hơn nữa vĩnh viễn đều bảo ngươi là bảo bối là hắn, mặc kệ ngươi là đẹp hay là xấu đều cảm thấy ngươi là người tốt nhất xinh đẹp nhất, là hắn. Hắn phải nuôi ngươi, sủng ái ngươi, cuối cùng lại nhất định đưa ngươi rời đi, nhưng mà thẳng đến lúc tóc trắng xoá vẫn canh gác cho ngươi, không hối hận không oán.
Hạ Tầm sao cam lòng hung hăn nữ nhi bảo bối của mình, còn sợ đã dậy trễ làm tiểu tử kia mất hứng.
Rời khỏi giường, vội vàng rửa mặt trang điểm, dùng qua bữa sáng, cùng vài nữ nhi bảo bối chơi trong chốc lát, tây tịch tiên sinh chạy tới phủ, nên dạy cho Tư Dương và Tư Tầm học, Phụ thân ở nhà, Tư Dương và Tư Tầm cũng biết phải nhu thuận lập tức ôn thuần theo lão sư học. Tư Vũ và Tư Đàm còn nhỏ, liền để vú em cùng các nàng mang về trong hoa viên phía sau xem cóc.
Đây là chuyện yêu thích cổ quái gì? Hạ Tầm hiếu kỳ hỏi, thì ra là hai tỷ tỷ tốt của các nàng dạy các nàng biễu diễn, khiến cho Hạ Tầm cũng dở khóc dở cười, nhưng mà hắn vẫn gật đầu, để tùy ý đi giằng co. Mính Nhi ở một bên liền có chút cười, Hạ Tầm liếc nhìn nàng, nói:"Cười cái gì? Có phải là nhớ tới mình khi còn bé?"
Mính Nhi ngẩn ngơ nói: "Không có đâu! Người ta cười là vì thấy được các nàng, đã nghĩ đến tiểu bảo bảo mình, không biết sinh hạ có phải là cũng sẽ bướng bỉnh như bọn họ. Ừm? Khi thiếp còn bé, khi thiếp còn bé làm sao vậy?"
Hạ Tầm không nhịn được cười rộ lên: "Nàng đều đã quên rồi sao? Đã quên khi còn bé nàng cùng Bảo Khánh công chúa, hai người tại ngự trì câu cá làm việc gì? Vậy cũng đều là các loại cá nam bắc các nơi tiến cống quý báu, bị các nàng làm một trận tai họa, so sánh với nhau, nữ nhi ta đây coi như hiểu chuyện, biết thay cha nàng tiết kiệm tiền, bằng không cá nuôi trong hồ chúng ta cũng đều sẽ gặp tai ương hết".
Mính Nhi lúc này mới nhớ tới tình cảnh khi mình còn bé, nhớ tới khi đó mình còn là một con nhóc khờ dại không rành thế sự, ngày nay, cũng đã làm vợ người, làm mẹ người,
không khỏi có một loại cảm giác vật còn người mất. Nàng nhẹ nhàng vuốt bụng hơi gồ lên của mình, cảm thụ loại thể xác và tinh thần tràn đầy hạnh phúc sung sướng một hồi, nói với Hạ Tầm: "Tướng công giúp thiếp đến trong hoa viên đi một chút".
Hạ Tầm vui vẻ đáp ứng, hai người dắt tay đi ra khỏi phòng khách.
Một đêm mưa xuân, nước đọng lại trên lá sen, một cành lá sen đều no đủ đứng thẳng rộng thùng thình dày đặc tầng tầng lớp lớp, bao trùm mảng lớn mặt nước, thỉnh thoảng có con cá khoái hoạt nhảy ra khỏi mặt nước, đuôi cá quẫy xuống, ném giọt nước lên nụ hoa hoa sen, tăng thêm ba phần kiều diễm.
Phủ Phụ Quốc Công có bốn ao, tả sương, hữu sương, hậu trạch và trung đình, dựa vào vị trí vị trí và tác dụng, phong cách có bất đồng. Ao hòn non bộ Trung đình là cây tử đằng, ung dung phát triển mạnh, một số khách quý là phải đón vào trung đình, cái cảnh này một là vì chế không khí trung đình, cái ao lớn nhất kia bên trong hậu trạch, một nửa là dựa vào tự nhiên, một nửa là công người, tràn ngập dã thú, phóng sinh cũng chưa chắc tất cả đều đã tốt, bên cạnh cỏ dại cây tùng sinh sôi, cho nên trong ao chẳng những có cá cảnh, có cá dùng ăn, có cóc hoang dại, thậm chí còn có mấy con rùa mấy nha đầu mua về từ trên đường, chơi chán cũng đều ném vào, để chúng nó tự sinh tự diệt .
Hạ Tầm cùng Mính Nhi đi dạo là tây sương hà viên, cảnh quan trong nội viện lịch sự tao nhã, hòn non bộ, hành lang gấp khúc, tường trắng ngói to, bức tranh điêu khắc, dị thường u nhã, trên mặt nước là một lùm tùng phỉ thúy tạo thành cái ô đứng chống đỡ, ở giữa dùng phấn, nụ hoa sen trắng, thanh tú động lòng người, nước đứng ở chính giữa lá xanh, càng thêm kiều diễm thanh lệ.
Mưa đã tạnh, ánh nắng đã đi ra, không khí mang theo vài phần tư vị tươi mát, gió nhẹ lướt qua, hoa sen chập chờn, lá sen lắc nhẹ, chỉ thoáng nghiêng một cái, hạt nước trên lá sen bích lục liền nhẹ nhàng hoạt động, mang theo ánh nắng lóe sáng một vòng, leng keng một tiếng tan ra tiến vào trong nước.

Bình Luận

0 Thảo luận