Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hắc Ám Vương Giả

Chương 261: Thần Đường Biện Bạch

Ngày cập nhật : 2025-09-04 14:25:36
Trong lâu đài cổ Ryan, thư phòng tại lầu hai.
Forint nắm thư tín trong tay, thật lâu không lên tiếng.
Sandrew đứng bên cạnh bàn nhìn thấy nét mặt của hắn không khỏi hỏi:
- Phụ thân, không phải hắn ở trong thần điện sao, xảy ra chuyện gì vậy?
Forint trầm mặc một lát, đưa thư tín cho hắn. Sau khi nhận lấy, Sandrew không thể chần chừ mà lật nhìn, rất nhanh liền đọc xong, sắc mặt lập tức thay đổi vội vàng nói:
- Hắn muốn thần đường biện bạch? Để ban phát nhiệm vụ cho Trung cấp thần sứ đều là Cao cấp thần sứ có tư cách cao, đến lúc đó tại nơi biện luận, hắn làm sao có thể nói qua được đối phương, hắn mới gia nhập nguyên tố Thần Điện không đến một tháng, cái này, cái này.....
Ánh mắt Forint chớp động, suy tư không nói gì.
Sandrew nói với hắn:
- Chúng ta có thể liên hệ với khuyên hắn thu lại biện bạch không, đây là nhiệm vụ đầu tiên hắn gia nhập Thần Điện, sau khi hắn đạt được huy chương thời đại, không ít quý tộc cùng phú thương đều đến gia nhập vào tập đoàn chúng ta, tuy đều bị cự tuyệt nhưng vẫn duy trì quan hệ hợp tác buôn bán, nếu hắn xảy ra chuyện thì danh khí cùng danh vọng mà chúng ta vừa mới thành lập đều sẽ hoàn toàn phá vỡ!
Forint trầm mặc một lát, chậm rãi nói:
- Ngươi cảm thấy hắn là một người thiếu kiên nhẫn sao?
Sandrew khẽ giật mình, nghĩ đến ấn tượng của Đỗ Địch An đối với hắn, thiếu niên kia cứ mỉm cười thong dong bước vào lâu đài cổ Ryan liền cho hắn một cảm giác thâm bất khả trắc, lo lắng trong lòng hắn lập tức bị dằn xuống, nói:
- Phụ thân, ngươi nói là hắn có tính toán của riêng mình? Chẳng lẽ hắn nắm chắc việc biện bạch sẽ giành chiến thắng? Nhưng dù sao hắn cũng vừa gia nhập nguyên tố Thần Điện, trước kia không có cơ hội tiếp xúc những điều này, cho dù có thông minh nắm được tri thức nhưng vẫn là yếu thế, ta chỉ lo lắng hắn vừa giành được huân chương thời đại, gương mặt lại quá tươi sáng, vì sợ mất mặt nên nhất thời xúc động.
- Một người vượt ngục ra khỏi ngục giam Kinh Cức Hoa sẽ không bao giờ là một người bốc đồng, ít nhất thì thể diện hư vinh không cách nào khiến cảm xúc của hắn xúc động.
Ánh mắt Forint thâm trầm, chậm rãi nói:
- Tuy không biết mục đích hắn làm như vậy là vì cái gì, nhưng khẳng định là có tính toán của hắn, thiếu niên này à người ta thấy sợ nhất, tâm cơ thâm trầm, nếu một lần nữa cho hắn phát triển thêm vài năm, mấy lão hồ ly của những tập đoàn khác đều chưa hẳn là đối thủ của hắn!
Sandrew nhìn biểu lộ chắc chắn của hắn, hơi ngớ ra.
- Ngươi phái người đi truyền cho hắn cái tin tức, nếu cần gì thì chúng ta có thể chuẩn bị cho.
Forint trầm giọng nói.
Sandrew do dự một chút, vẫn đáp:
- Đã biết.
...
...
Những tập đoàn khác cũng nhận được tin tức, chỉ là trái ngược với việc thất vọng rằng Đỗ Địch An không hoàn thành nhiệm vụ mà nói, thì việc Địch An xúc động đưa ra thần đường biện bạch khiến hắn thất vọng hơn, tri thức có thể đền bù thông qua việc học tập, nhưng tâm tính cần tích lũy trưởng thành để cải biến.
Cho dù Đỗ Địch An thất bại ở nhiệm vụ tháng đầu tiên thì bọn hắn cũng có thể lý giải, dù sao Thần Thuật bác đại tinh thâm, mới nhập môn một tháng mà có thể thăm dò đã là không tệ, huống chi trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ nhận được đã là thược phạm trù thiên tài.
Trong nguyên tố Thần Điện của Degashan.
Sau khi Đỗ Địch An trở về phòng thần cụ thất của chính mình, hắn tiếp tục dốc sức chế tạo trên cột thu lôi, thời gian trôi qua nhanh, khẽ đảo mắt đã hai ngày trôi qua, cột thu lôi của Đỗ Địch An đã đi vào khâu cuối cùng, tiếp tránh khí cùng dây dẫn đều được quy định, chỉ còn lại một ít tài liệu linh kiện lắp ráp cần đem về thành bảo của chính mình, chờ dung luyện thiết tương ngưng kết bó trong khuôn đúc lạnh liền tính là chính thức hoàn thành.
Thùng thùng!
Tiếng đập cửa vang lên.
Đỗ Địch An ngửi thấy được mùi của thiếu niên kỵ sĩ thực tập kia, tiến lên kéo cửa ra. Chỉ thấy thiếu niên này đứng ở cửa ra vào, thần sắc câu nệ, trong tay nắm một cái thẻ cùng thư tín.
Nhìn thấy cửa phòng đột nhiên mở ra, thiếu niên giật mình nhảy lên, vội càng đưa đồ vật trong tay ra, nói:
- Cái này cho ngài.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu tiếp nhận hai kiện đồ vật, thẻ này là giấy thông hành đi vào thần đường, thư tín hẳn là để đáp lại nội dung của chính mình. Nhưng nhìn thấy thẻ liền biết nội dung là gì, trên mặt hắn nổi lên một vệt sắc lạnh, mở ra lá thư và lướt qua thời gian bên trên.
"Bảy giờ sáng mai......"
Sau đó tiện tay vuốt lá thư thành một đoàn rồi ném vào thùng rác bên cạnh.
Thu hồi tạp phiến (thẻ), Đỗ Địch An quay người mang tài liệu chính mình chế tạo ra bọc lại, kêu một chiếc xe ngựa bên ngoài lâu đài cổ và trở về thành bảo của chính mình.
Xe ngựa nơi này đợi ở bên ngoài lâu đài cổ để bọn hắn sử dụng hơn nữa là miễn phí, đi đến đâu cũng đều được, đây là một điều tốt nhận được từ thân phận thần sứ.
Hắc Tử Quý, ngày 22 tháng 4.
6 giờ 30 phút sáng, trời râm.
Đỗ Địch An ngồi xe ngựa lên núi Dega, một đường chạy nhanh đến trước thần đường mới dừng lại, thần đường được kiến tạo phía sau núi Dega, ở vị trí trung tâm giữa pháo đài 10 và 11, như một thánh đường cổ điển trang nghiêm, chiếm diện tích mấy ngàn mét vuông cực kỳ rộng rãi.
Cửa ra vào lài hai pho tương cao 8m, tay bưng sách vở, theo thứ tự là hai vị đại sư kiệt xuất trong lịch sử của nguyên tố thần điện, họ đã giành được thành tựu đại sư cả đời và nhiều tác phẩm Thần Thuật, thỏa mái bình dân, cải thiện hoàn cảnh sinh hoạt cùng ngoại cảnh chiến tranh của mọi người.
Lúc Đỗ Địch An đi xuống từ xe ngựa, lập tức nhìn thấy bên ngoài thần đường ngừng khoảng hơn mười cỗ xe ngựa có cắm cờ của gia tộc quý tộc, xem xét liền là các quý tộc dùng quan hệ bỏ ra giá tiền rất lớn để chạy đến hiện trường mà quan sát.
Đỗ Địch An hơp híp mắt, phủi tro bụi trên người, thong dong tiến vào nội đường bên trong.
- Mau nhìn, vị kia chính là người sáng tạo ra máy dệt kiểu mới, Đỗ Địch An!
- Là hắn!
Đỗ Địch An vừa đi ra không lâu liền bị một ít thần sứ gần đó nhìn thấy, lập tức kêu lên khiến mọi người chú ý.
Trong lòng Đỗ Địch An có vài phần kinh ngạc, ở thời đại này vẫn chưa xuất hiện máy chụp ảnh, dù sao làm phim tài liệu bằng nhựa plastic đều là được chế tạo cách đây vài năm, trên báo chí cũng không có hình ảnh, trừ phi là những tin tức đặc biệt mới có họa sĩ ra tay phác họa bộ dáng.
Dưới tình huống như vậy, không ngờ vẫn có nhiều người biết và chú ý đến hắn, cũng có thể thấy được mị lực của huân chương trong thời đại này!
Nhìn thấy những người này muốn tụ lại, Đỗ Địch An cũng không ngừng lại mà nhanh chóng đi vào bên trong thần đường.
Bên trong thần đường cực kỳ rộng rãi, phía trước là nơi biện bạch trống trãi, phía sau là từng dãy ghế ngồi chỉnh tề.
Giờ phút này, ghế ngồi trên hội trường đã được nguồi hơn phân nửa, ước chừng khoảng hai ba trăm người, Đỗ Địch An đoán chừng nếu người được xếp cuối là người bình thường thì không nghe rõ tiếng biện bạch nói chuyện phía trước.
Hắn đi xuống dọc theo lối đi nhỏ thẳng tắp ở giữa, đi đến và ngồi xuống bên trái biện đài trống trải, nơi này có viết tên của hắn, ngoài ra còn có một kiện vật phẩm, đúng là Thập tự nỏ quân đội mà hắn chế tạo ra. Một biện đài nơi khác thì là xà nỏ, giờ phút này đối phương vẫn chưa đến.

Bình Luận

0 Thảo luận