"Ta hỏi một câu, Ẩn Ngũ đâu? Không phải ngươi nói ngươi và Ẩn Ngũ cùng chạy ra khỏi Táng Nguyệt Tông sao?" Hoàng tử Tà Thú ở bên cạnh nghi hoặc hỏi.
"Nó... Nó cũng chết rồi, chúng ta vừa chạy khỏi Táng Nguyệt Tông không được bao lâu thì gặp một đám Trúc Cơ hậu kỳ đội đấu lạp."
"Đám người này chẳng nói chẳng rằng lao vào tấn công chúng ta, một câu cũng không nói, liều mạng chiến đấu, còn dẫn theo một đám Người Đá giết không chết nữa."
"Cuối cùng Ẩn Ngũ chết trận, sau khi giết sạch tất cả người đội đấu lạp, ta lê cơ thể bị thương nặng bắt đầu chật vật chạy trốn." Ẩn Cửu ấn vết thương, nói.
"Một đám Trúc Cơ hậu kỳ đội đấu lạp? Bọn họ có thể giết chết Ẩn Ngũ? Ẩn Ngũ là Kim Đan trung kỳ đấy, đã từng giết chết ba tên Kim Đan mà, sao nó có thể bị một đám Trúc Cơ hậu kỳ giết chết được?" Hoàng tử Ẩn Thú không dám tin.
"Lúc đó chúng ta bị thương nặng, cộng thêm đám người đội đấu lạp này quá biến thái, vừa nhìn thấy chúng ta bỏ chạy liền tự bạo, liều mạng cản lại, không để chúng ta trốn chạy."
"Quan trọng là bọn họ đã chết rồi nhưng cơ thể vẫn còn chiến đấu, các ngươi nhìn thanh đao trên bụng ta đi, có một người đội đấu lạp rõ ràng đã bị ta đâm xuyên qua tim, vậy mà vẫn còn chiến đấu, xoay tay đâm một đao vào bụng ta."
"Thậm chí có người đội đấu lạp không còn đầu nữa nhưng vẫn cầm dao chém ta. Cần phải làm rõ là, dù ta đã chém chết đám người đội đấu lạp đó rồi, nhưng ta vẫn chật vật chạy trốn."
"Bởi vì sau lưng ta là một đám thi thể không đầu cầm đao chém ta, đám đó quả là quái vật mà!"
Ẩn Cửu nghĩ đến cảnh tượng bị truy sát sau cuối, nghĩ đến những thi thể không đầu theo sát không buông đó, nó bị dọa đến mức cơ thể run rẩy, ám ảnh trong lòng.
"Lại là như vậy! Ta đã nghe tình báo về người đội đấu lạp, đúng thật là dù đã chết thì cơ thể vẫn có thể chiến đấu, nhưng ta chưa từng nghe đến chuyện bọn họ chết rồi mà còn có cầm đao chém người, ngươi thì sao?"
Hoàng tử Ẩn Thú nhìn sang bên cạnh, muốn biết nhiều thông tin hơn từ Hoàng tử Tà Thú.
"Ta cũng không rõ, chẳng lẽ bọn nó đều đang che giấu thực lực khi chiến đấu với ta trước đây?"
Sắc mặt Hoàng tử Tà Thú biến đổi, càng cảm thấy nơi này không an toàn, sau lưng cảm thấy ớn lạnh một cách khó hiểu.
Nó đứng lên, lùi lại hai bước, quan sát xung quanh với ánh mắt cảnh giác, nói.
"Nam Vực giao cho các ngươi vậy, ta đi đây, sau này ta không đến Nam Vực nữa, cũng sẽ không xâm lược Nam Vực nữa."
Nói xong, Hoàng tử Tà Thú bay vụt đi ngay, rời khỏi Nam Vực trên thông đạo của nó.
"Chuyện này..."
Hoàng tử Ẩn Thú nhìn thấy cảnh tượng này thì cảm thấy Hoàng tử Tà Thú hơi nhát gan, nhưng nghĩ đến việc chín thuộc hạ mạnh nhất của mình đã chết tám và chỉ còn lại một, sắc mặt của nó rất khó coi.
Do dự một lát, nó hỏi: "Đám người đội đấu lạp đó, thật sự chết rồi mà vẫn có thể chiến đấu à?"
"Vâng, rất có thể bọn họ thuộc về một thần linh Tử Vong khác, loại thần linh này không dễ đối phó, chúng ta vẫn nên cẩn thận chút thì hơn."
Ấn Cứu vội vàng nói, nghĩ lại mà sợ nhìn phía sau.
"Chuyện này... Vậy kế hoạch của chúng ta tạm thời dừng lại, để thế lực khác đến làm quỷ chết thay, chúng ta quan sát tình hình trước đã." Hoàng tử Ẩn Thú cũng thay đổi ý tưởng.
"Đúng, đúng, đúng, quan sát trước đã, dù sao có nhiều thế lực Tà Thần như vậy, nhất định có thế lực không nhịn được mà hành động."
"Vậy như thế đi, tiếp theo hãy quan sát tình hình."
"Vâng!"
Một bên khác.
Sơn trang Tị Thế.
Tần Nguyệt thấy Lý Hiên sững sờ thì nhịn không được mà hỏi: "Sư tôn, sư tôn, ngươi sao vậy?"
"Không sao, lại đây, lại gần một chút." Lý Hiên chỉ vào phía trước mặt mình.
"Ừm, ừm."
Tần Nguyệt vội vàng ngồi đối diện Lý Hiên, nhìn sư tôn uy nghiêm ở khoảng cách gần, sau đó càng nhìn càng thấy sư tôn ưa nhìn.
"Ta truyền cho ngươi chút kiến thức, cảm ngộ cho tốt."
Tay phải của Lý Hiên điểm nhẹ vào trán Tần Nguyệt, một lượng lớn kiến trúc liên quan đến lĩnh vực của kiếm được truyền qua, giúp Tần Nguyệt lĩnh ngộ kiếm vực tốt hơn.
Khi truyền kiến thức, hoa văn Phượng Hoàng Lửa nơi ấn đường của Tần Nguyệt khẽ động, dường như đang tự phòng vệ theo bản năng.
Nhưng, chẳng bao lâu, hoa văn Phượng Hoàng Lửa đã lặng yên như ban đầu, không còn động đậy nữa.
Nhìn Phượng Hoàng Lửa sinh động và giống y như thật, Lý Hiên có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ vô cùng đang ẩn chứa trong hoa văn này.
Loại lực lượng này có uy lực hủy thiên diệt địa, chỉ cần giải phóng hoàn toàn thì cả bầu trời đều sẽ bị luồng sức mạnh này bao phủ.
Sở dĩ Lý Hiên có loại cảm giác này thì bởi vì hắn và Phượng Hoàng Lửa có chút liên hệ, rõ ràng là do việc chiết tách huyết mạch lần trước.
Điều này cũng khiến Lý Hiên càng tò mò về huyết mạch Phượng Hoàng Lửa hơn, muốn rút lấy nhiều một chút, đáng tiếc Huyết Mạch Đề Thủ vẫn đang trong thời gian chờ hồi chiêu, hắn cần nhiều quả siêu tiến hóa hơn.
Lặng lẽ vạch ra sách lược tìm kiếm quả siêu tiến hóa, sau khi Lý Hiên truyền cảm ngộ qua cho nàng xong, hắn lại lấy lượng lớn đan dược từ trong túi Càn Khôn ra.
Những đan dược này đều là đan dược tứ giai cực phẩm của hắn, toàn bộ đều đã được thêm Tình Tự Chi Thủy, hiệu quả vô cùng phi phàm.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận