CHƯƠNG 893
ĐẠO TÔNG
Mạc Niệm Niệm tiếp tục nói:
- Dĩ nhiên, cái trật tự này không phải là chúng ta hiện tại nên lo lắng, hiện tại phải cẩn thận là Vĩnh Sinh Đại Đế này, người này có thể khai sáng một cái thời đại văn minh, thực lực của gã, không thể coi thường
Diệp Quan khẽ gật đầu
Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Để ngươi tự mình đối mặt với Vĩnh Sinh Đại Đế, ngươi có lòng tin không?
Diệp Quan sửng sốt
Mạc Niệm Niệm nhìn Diệp Quan, cười không nói
Diệp Quan chân thành nói:
- Cho ta thời gian!
Hiện tại đi đơn đấu cùng với Vĩnh Sinh Đại Đế? Hắn khẳng định đánh không lại, đây là không thể nghi ngờ. Hắn cũng không phải thần tiên
Mạc Niệm Niệm trừng mắt nhìn:
- Cần mất bao lâu?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Cho mười năm đi!
Mạc Niệm Niệm lắc đầu cười một tiếng:
- Ngươi nghĩ hay lắm
Nói xong, nàng nghiêm mặt nói:
- Hiện tại gã đối với ngươi mà nói, tự nhiên là rất mạnh, ngươi hoàn toàn không phải đối thủ của gã, nhưng ta cảm thấy, ngươi hẳn là phải có thêm chút áp lực mới được, cho nên, giao gã cho chính ngươi đối phó, ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Quan hỏi:
- Cho ta thời gian bao lâu?
Mạc Niệm Niệm nói:
- Ba năm!
Ba năm!
Diệp Quan gật đầu:
- Có thể!
Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Có lòng tin như vậy?
Diệp Quan cười nói:
- Ta nếu như là một tán tu, Mạc Di coi như cho ta một trăm năm, ta cũng không dám đáp ứng. Nhưng ta cũng không phải là tán tu, ta muốn tiền có tiền, muốn bối cảnh có bối cảnh, có được nhiều tài nguyên như vậy, đã chú định ta sẽ đi nhanh hơn so với người khác
Mạc Niệm Niệm mỉm cười:
- Cha ngươi năm đó tiến hành nuôi thả ngươi một quãng thời gian, nhưng thật ra là đúng
Nếu như Diệp Quan ngay từ đầu liền đi theo Nhân Gian Kiếm Chủ cùng với Tần Quan, thực lực bây giờ khẳng định sẽ mạnh hơn, thế nhưng, lại tuyệt đối sẽ không có phần tâm cảnh cùng với nghị lực này
Đây là phụ mẫu không cho được, mà vừa vặn loại này lại là trọng yếu nhất!
Ba năm!
Diệp Quan đột nhiên nhớ tới, hắn cùng với Từ Kính còn có một năm ước hẹn!
Đến lúc đó cùng với Từ Kính, là đánh hay là không đánh?
Hơi lúng túng một chút!
Đúng lúc này, Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Chúng ta đến rồi
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía nơi xa, ở cuối tầm mắt, có một tòa cô sơn, cô sơn thẳng đứng ngàn trượng, đâm thẳng vào trong mây, tứ phía dốc đứng thẳng đứng, vô cùng hiểm trở
Mà ở phía trên cô sơn kia, có thể mơ hồ nhìn thấy mấy chục toà đại điện cổ lão
Đạo Tông!
Diệp Quan đang muốn tiến lên, Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Ngươi nói xem, Vĩnh Sinh Đại Đế có thể đã biết ngươi đến nơi này rồi hay không?
Nghe vậy, Diệp Quan cười nói:
- Sẽ không!
Mạc Niệm Niệm nhìn về phía Diệp Quan, khá hứng thú:
- Nói thế nào?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Quan Huyền vũ trụ chúng ta rất xem trọng Vĩnh Sinh Đại Đế này, bởi vậy, thời khắc chú ý hành tung của gã, thế nhưng, vị Vĩnh Sinh Đại Đế này trời sinh tính cuồng vọng, không coi ai ra gì, cả đời chỉ từng thua chủ nhân Đại Đạo bút, trong mắt gã, bây giờ chủ nhân Đại Đạo bút không có, gã liền là đệ nhất nhân thế gian, chớ nói ta, e rằng vị Chân Thần kia, cũng đều không được gã để vào mắt
Nói xong, hắn nhìn về phía Mạc Niệm Niệm:
- Đây cũng là nguyên nhân Mạc Di dẫn ta tới nơi này sao?
Nghe được Diệp Quan, trong lòng Mạc Niệm Niệm lập tức có chút chấn kinh, vẫn còn có chút xem nhẹ tên tiểu tử này
tên tiểu tử này, bình thường không ồn ào, thoạt nhìn vô cùng đàng hoàng, kì thực có tám trăm cái tâm nhãn, khó trách lúc trước Tháp nhỏ chơi không lại hắn, sớm bại lộ thân phận của hắn
người bình thường, thật đúng là không thể chịu được tên tiểu tử này
Mạc Niệm Niệm thu hồi suy nghĩ, cười nói:
- Đi thôi!
Ba người tới phía trên toà cô sơn kia, đập vào mắt là một tòa cửa đá thật to, cửa đá rộng chừng trăm trượng, hai phía là hai cây cột đá cao tới trăm trượng chống đỡ, mà ở chính giữa cửa đá, có hai chữ to màu vàng sẫm: Đạo Tông
Đạo Tông!
Diệp Quan nhìn vào trong cửa đá, sau cửa đá, là một đạo thềm đá, thềm đá dài vài dặm, mà ở nơi cuối cùng, là một tòa đại điện to lớn
Ở phía trên cả tòa cô sơn, yên tĩnh giống như chết, vô cùng hoang vu
Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Ngươi đi vào đi!
Diệp Quan nhìn về phía Mạc Niệm Niệm:
- Mạc Di không đi vào cùng với ta?
Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Ngươi đi đi! Ta tin tưởng ngươi!
Diệp Quan im lặng, ngươi tin tưởng ta, nhưng ta không tin mình
Thực lực của hắn bây giờ mặc dù rất mạnh, thế nhưng hắn biết rõ, hắn phải đối mặt là những lão quái vật mấy chục triệu năm trước
Đều ít nhất là cường giả cấp bậc Đại Đế!
Nghĩ đến chỗ này, trong lòng Diệp Quan cũng là có chút phát khổ, địch nhân của mình, thật sự chính là càng ngày càng cường đại, đây quả thật là quá khó khăn
Chương 894
CHƯƠNG 894
Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Mau vào đi thôi!
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, khẽ gật đầu, sau đó đi về phía nơi xa
Nhìn Diệp Quan đi về phía nơi xa, trên khoé miệng Mạc Niệm Niệm nổi lên một vệt nụ cười giống như cười mà không phải cười
Sau khi tiến vào cửa đá, Diệp Quan theo thềm đá lát đá xanh kia đi vào trước đại điện kia, nhưng hắn không có bước vào
Mạc Di rõ ràng chính là muốn rèn luyện chính mình, mà nàng cùng với mình đi tới đây, lại không tiến vào, hết sức rõ ràng, đây là có chuyện ẩn ở bên trong!
Diệp Quan nhìn thoáng qua trong đại điện, trong đại điện rỗng tuếch, cái gì cũng không có, nhưng càng là như thế, hắn liền càng có chút bất an
Diệp Quan do dự một chút, sau đó hỏi:
- Tiền bối, đi ra tâm sự đi
Không có bất kỳ đáp lại gì!
Diệp Quan lại nói:
- Tiền bối không đi ra tâm sự, ta đây liền sẽ đi
Nói xong, hắn quay người muốn đi, hắn cảm thấy không thích hợp, Mạc Di mặc dù sẽ không hại hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy không thích hợp, bởi vậy, quả quyết lựa chọn chuồn đi
Nhưng vào lúc này, một cỗ lực lượng kinh khủng đột nhiên trào ra từ bên trong tòa đại điện kia, trong nháy mắt liền bao phủ hắn lại, sau đó cưỡng ép kéo hắn vào bên trong tòa đại điện kia
trong lòng Diệp Quan kinh hãi, vội vàng rút kiếm chém
Ầm!
Kiếm quang vỡ
vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, mà hắn còn muốn xuất kiếm, lúc này, hắn đã bị kéo vào trong đại điện
Ngoài sơn môn, Nhị Nha nhìn thấy một màn này, cau mày, liền muốn xuất thủ, nhưng lại bị Mạc Niệm Niệm ngăn lại
Nhị Nha nhìn về phía Mạc Niệm Niệm, Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Không có chuyện gì
Nhị Nha do dự một chút, sau đó gật đầu, nàng tự nhiên là tin tưởng Mạc Niệm Niệm, bởi vì Mạc Niệm Niệm sẽ không hại Diệp Quan
trong điện nơi xa, Diệp Quan sau khi bị cỗ lực lượng kia kéo vào trong điện, một nữ tử xuất hiện ở trước mặt hắn, nữ tử mặc một bộ áo đỏ, tóc bạc trắng, dung nhan tuyệt thế, đôi tròng mắt kia tựa như Tinh Thần mênh mông, vô cùng thâm thúy
Dù hắn đã gặp qua không ít nữ tử tuyệt sắc, nhưng nhìn thấy nữ tử trước mắt, vẫn như cũ có chút bị kinh diễm
Mà vào vào giờ khắc này, nữ tử này đang nhìn chằm chằm hắn:
- Ta đẹp mắt không?
Diệp Quan gật đầu
Nữ tử híp hai mắt lại, một cỗ áp lực đáng sợ trực tiếp bao phủ lại Diệp Quan, như vạn sơn áp đỉnh, khiến cho người ta không thở nổi
Diệp Quan lại không sợ chút nào, nhìn thẳng nữ tử:
- Tiền bối, nói thật lòng cũng sai sao?
Nữ tử sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan chốc lát, trên khuôn mặt lập tức nổi lên một nụ cười âm trầm:
- Không kiêu ngạo không tự ti, rất có can đảm
Diệp Quan sửa sang lại quần áo một chút, sau đó nghiêm mặt nói:
- Tiền bối, vãn bối tới đây, là muốn kết một thiện duyên cùng với Đạo Tông
Nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, Đạo Ấn xuất hiện ở trong tay của hắn
Đạo Ấn!
Nhìn thấy Đạo Ấn, nữ tử kia lập tức híp hai mắt lại, bên trong con ngươi như ngôi sao đột nhiên tản mát ra ánh sáng xanh:
- Thiện duyên?
Diệp Quan gật đầu
Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, nhìn không ra hỉ nộ:
- Đã từng gặp chủ nhân Đại Đạo bút?
Diệp Quan gật đầu, hắn phát hiện ra, chủ nhân Đại Đạo bút này trước kia thật sự là một vị danh nhân! Những cường giả cổ lão này đều biết
Nữ tử đánh giá Đạo Ấn một chút, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, lại hỏi:
- Y vì sao đưa Đạo Ấn cho ngươi?
Diệp Quan nói:
- Không phải y đưa cho ta, là y cho người khác, sau đó bị ta đoạt lấy, chẳng qua, sau này gặp y, y cũng không đòi lại
Nữ tử gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, phảng phất như như muốn nhìn thấu hắn
Diệp Quan lại là không sợ chút nào, đối mặt nói:
- Tiền bối, thực không dám giấu giếm, ta cùng với Vĩnh Sinh Đại Đế là tử địch, hôm nay tới đây, một là vì kết một thiện duyên cùng với Quý Tông, dĩ nhiên, mục đích của ta cũng không đơn thuần, kết một thiện duyên là thật, hi vọng Quý Tông ngày sau có thể giúp ta một tay cũng là thật
Nữ tử giống như cười mà không phải cười:
- Nếu như Đạo Tông chúng ta không giúp ngươi thì sao?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Cũng không sai cả, không đối địch với ta là được rồi
Nữ tử cười nói:
- Nếu như sau khi chúng ta ra ngoài đối địch với ngươi thì sao?
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Có khả năng này, chẳng qua, ta vẫn nguyện ý suy nghĩ về hướng tốt, dĩ nhiên, đây cũng là đang đánh cược, cược Đạo Tông có xấu hổ hay không, nếu như các ngươi giống như cha ta...không phải, nếu như các ngươi thật lựa chọn không biết xấu hổ, ta đây cũng không có cách nào!
Nói xong, Diệp Quan có chút xấu hổ, vẫn là đừng có nói xấu cha già thì tốt hơn, cha già nhiều khi, vẫn là rất có ý tứ
Chương 895
CHƯƠNG 895
Nữ tử đột nhiên cười nói:
- Nếu như ta đoạt Đạo Ấn của ngươi thì sao?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Cô nương nếu như ưa thích, cứ cầm lấy, Đạo Ấn không quan trọng mà thôi
Nữ tử trừng mắt nhìn, sau đó trực tiếp thu hồi Đạo Ấn
Vẻ mặt của Diệp Quan lập tức liền đen lại!
Mẹ nó!
Ngươi sẽ không thật sự lựa chọn không biết xấu hổ đó chứ?
Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quan, nữ tử cười xinh đẹp một tiếng:
- Làm sao, không bỏ được?
Diệp Quan yên lặng, hắn dĩ nhiên không bỏ được!
Đương nhiên, hắn cũng không nghĩ tới, thế gian này lại có thể có người không biết xấu hổ như vậy
Phong phạm cường giả đâu?
Ngạo khí cường giả đâu?
Ngươi tại sao không có?
Thấy vẻ mặt của Diệp Quan, nữ tử lập tức cười rộ lên, trên ngực có từng đợt sóng, dường như muốn xông ra khỏi áo:
- Mặc kệ lời của ngươi nói là thật hay giả, ngược lại ta là tưởng thật
Diệp Quan cười khổ, trong lòng bất đắc dĩ, nữ tử này dung nhan tuyệt thế, thực lực nghịch thiên, nhưng lại có chút không biết xấu hổ, đây thật là thất sách
Nữ tử liếc mắt đánh giá Diệp Quan, sau đó cười nói:
- Ngươi tên gì?
Diệp Quan nói:
- Diệp Quan
Nữ tử khẽ gật đầu, cười nói:
- Diệp công tử, ngươi đưa cho ta Đạo Ấn, muốn kết một cái thiện duyên cùng với Đạo Tông chúng ta, phần khí phách này, quả thực cao minh, nếu ngươi đã phóng khoáng như vậy, Đạo Tông chúng ta cũng không thể keo kiệt, phần thiện duyên này của ngươi, Đạo Tông chúng ta kết
Diệp Quan yên lặng, nữ nhân này đang giả vờ ngây ngốc, chỉ nói kết thiện duyên, thế nhưng sự tình ra sức lại nửa điểm cũng đều không nhắc
Nữ tử trừng mắt nhìn:
- Diệp công tử, ngươi còn có chuyện gì khác không?
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Không có. Cô nương nếu đã có Đạo Ấn, thoát khốn cũng hẳn là chuyện vô cùng đơn giản, nếu như thế, ta đây liền cáo từ
Nói xong, hắn ôm quyền, sau đó quay người rời đi
Nữ tử nhìn Diệp Quan, giống như cười mà không phải cười, không có chút ý tứ muốn giữ lại nào
Mà Diệp Quan cũng không cố ý thả chậm bước chân, hắn bước nhanh rời khỏi đại điện, tan biến ở phía xa
Trong điện, nữ tử sửng sốt
Rõ ràng, không nghĩ tới Diệp Quan này nói đi liền đi
Ở ngoài điện, Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, nữ tử Đạo Tông này là thật sự lựa chọn không biết xấu hổ!
Khó giải!
Diệp Quan hận không thể quất chính mình một bạt tai, lần sau gặp được nữ nhân, tuyệt đối không thể lại cược
Nhìn thấy Diệp Quan đi tới, Mạc Niệm Niệm lập tức đi tới:
- Như thế nào?
Diệp Quan cười khổ, sau đó kể lại sự tình một lần
Sau khi nghe xong lời nói của Diệp Quan, Mạc Niệm Niệm lập tức nở nụ cười, cười đến nước mắt cũng đều sắp trào ra
Nhị Nha nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Cho nên, ngươi liền cho nàng Đạo Ấn rồi?
Diệp Quan ngượng ngập cười cười, không nói lời nào
Nhị Nha lắc đầu:
- Dương gia làm sao lại sinh ra một kẻ thành thật như ngươi?
Tiểu Bạch trừng mắt, nàng bay đến trước mặt Diệp Quan, trảo nhỏ nhẹ nhàng sờ lên mặt Diệp Quan, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, cũng là có chút khó có thể lý giải được, làm sao đến thế hệ này liền sinh ra một kẻ da mặt mỏng?
Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Ngươi cái gì cũng đều kế thừa, lại hết lần này đến lần khác không có kế thừa da mặt của cha ngươi, không biết là tốt hay xấu
Nghe được Mạc Niệm Niệm, Tiểu Bạch lập tức kích động lên, trảo nhỏ quơ với tốc độ cao, hơn nữa, càng rung động càng xúc động
Diệp Quan nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói:
- Nàng nói, cha ngươi mượn đồ vật, tựa như là lão hổ mượn heo, có mượn không có trả!
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, hắn hiện tại đã biết Tiểu Bạch vì sao có chút phòng bị chính mình. Hoá ra, vấn đề đều ở trên người cha già
Cha già thiếu nợ khắp nơi
Mạc Niệm Niệm xoa xoa khuôn mặt nhỏ bất bình của Tiểu Bạch, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Đạo Ấn kia của ngươi, liền thật sự cho nữ tử kia như vậy sao?
Diệp Quan cười nói:
- Nàng nếu như thật sự muốn, vậy liền cho nàng chứ sao
Mạc Niệm Niệm đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, đại điện cách đó không xa kia đột nhiên rung động, ngay sau đó, trên không đại điện xuất hiện một đạo Đại Đạo phù ấn, mà sau một khắc, một khối Đạo Ấn đột nhiên phóng lên tận trời, đánh vào Đại Đạo phù ấn kia
Ầm!
Đại Đạo phù ấn vỡ nát, tiêu tán ở chân trời
Lúc này, trong đại điện, một nữ tử chậm rãi đi ra, mà vào giờ khắc này, khí tức của nữ tử này lại là điên cuồng tăng vọt, khí tức mạnh mẽ chấn cho thiên địa cũng đều rung động. vẻ mặt của Diệp Quan động dung!
Thực lực của nữ nhân này, tuyệt đối là vượt xa Vận Mệnh Đại Đế
Mạc Niệm Niệm nhìn thoáng qua nữ tử, không nói gì
Diệp Quan nhìn nữ tử, nữ tử ăn mặc một chiếc váy dài màu trắng nhạt, trên váy vẽ cảnh núi non sông nước, như một bức tranh phong cảnh tuyệt diệu, điềm tĩnh thanh nhã, vừa phá phong ấn, trên mặt nàng mang theo nụ cười xán lạn, đó là nụ cười phát ra từ đáy lòng, khiến cho người ta ấm áp như gió xuân
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận