Hầu hết mọi người đều cảm thán vì sự lựa chọn của Hàn Thanh Thanh, nhưng suy nghĩ của mấy cô gái có quan hệ thân thiết với Tần Dương thì lại khác.
Tuy rằng không ai cho rằng bọn họ có thể cướp đi vị trí chính cung nương nương khi Hàn Thanh Thanh đi công tác nước ngoài, nhưng nếu Hàn Thanh Thanh không có ở đây, chẳng phải Tần Dương sẽ có nhiều thời gian hơn sao? Thời gian ở bên cạnh mình có thể sẽ nhiều hơn một chút phải không? Có thể đi đêm không về nhà thì sao?
Tuy rằng trong lòng bọn họ có nghĩ đến, nhưng không ai nghĩ tới việc nhân cơ hội này cướp đoạt vị trí chính cung nương nương, bởi vì bọn họ đều biết là không thể nào.
Không ai có thể quấy phá mối quan hệ giữa Tần Dương và Hàn Thanh Thanh, hơn nữa bất cứ người nào có hành động quấy phá mối quan hệ của bọn họ thì sẽ nhận được sự căm ghét của Tần Dương đầu tiên, may mà Trang Mộng Điệp không cần nhiều thì tình hình bây giờ như thế cũng đã đủ rồi, trong lòng Lý Tư Kỳ trong còn đang lo cho sự nghiệp, Tư Đồ Hương an ổn làm một người hầu thầm lặng, không mong muốn điều gì....
Văn Vũ Nghiên kinh ngạc nhìn Hàn Thanh Thanh, sau đó nhìn Tần Dương, mím chặt miệng, ánh mắt hơi dao động, vẻ mặt của Tiết Uyển Đồng rất bình tĩnh, tựa như chuyện này không có ảnh hưởng gì đến cô ấy vậy, nhưng sự kiên định trong mắt cô ấy càng ngày càng lớn...
Mọi người cùng nhau nâng ly uống rượu, Tần Dương cười nói: "Tất cả các bạn ở đây đều là bạn bè, có thể có một số người không quen biết nhau. Để tôi giới thiệu với với mọi người một chút để hiểu rõ hơn về nhau nhé."
Mọi người đồng loạt đồng ý, hêm một người bạn thì thêm một lối đi, có nhiều bạn bè thì đường đi sẽ càng dễ, hơn nữa những người bạn thân ngồi ở đây của Tần Dương thì đương nhiên sẽ không phải là người ngoài.
Tần Dương lần lượt giới thiệu một lượt, trong đám người này có người là tinh anh thương nhân, cũng có tu hành giả có bối cảnh hùng hậu và thực lực mạnh mẽ, cũng có mấy minh tinh lớn, cao thủ IT cũng có, v.v., coi như là tinh anh tụ hội. Sau khi giới thiệu một lượt thì cũng quen biết lẫn nhau, Tần Dương cũng không nhiều lời nữa, mời mọi người ăn tiệc, nháy mắt một cái bữa tiệc linh đình cũng trở nên náo nhiệt hơn.
Trong bữa tiệc Long Thất cũng đã gọi điện video với Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh, đắc ý quay lại cảnh mọi người tụ tập vui vẻ bên nhau.
"Hôm nay Tần thổ hào đã đãi khách nướng thịt cừu nguyên con, trong biệt thự của cậu ấy, này, hai người nhìn đi, thèm không/"
Đám anh chị em Tần Dương và Triệu Thanh Long, Vân Bạch Linh, Long Thất trong quá trình quay phim tu hành giả đã sống chung với nhau, đã cùng nhau tạo nên một tình bạn rất tốt.."
"Hâm mộ, hâm mộ lắm luôn... Tần Dương, có chuyện tốt như vậy sao không báo trước với bọn tôi một tiếng vậy hả, bây giờ chỉ có thể chảy nước miếng nhìn mấy người ăn..."
Tần Dương cười nói: "Không sao, ngày mai cậu đi mua vé máy bay đi, đêm mai thấu rồi, chúng ta tiếp tục uống rượu!"
Triệu Thanh Long thở dài: "Tôi không có thời gian tự do như Tần thổ hào cậu. Trong nhà còn rất nhiều việc, đâu phải nói đi là đi được đâu, đợi cuối năm đi, đợi đến buổi họp báo của "Người Tu Hành", chắc chắn bọn tôi sẽ đến, nhân cơ hội tụ tập một bữa luôn!"
"Được rồi, cũng không lâu nữa đâu, đến lúc đó phải tụ tập uống một trận cho đã mới được!"
"Được!"
...
Trong khi mọi người đang vui vẻ ăn uống nói chuyện trong biệt thự thì đột nhiên có một đám người như một đám âm hồn xuất hiện ở khu rừng cao ở phía sau biệt thự.
Đứng ở ở trước nhóm đó là một người đàn ông trên mặt đeo mặt nạ, trên tay cầm ống nhòm nhìn đám người đang vui vẻ ở biệt thự phía dưới, khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong lạnh lùng.
"Nhiều người như vậy à, vui thật đấy!"
Một người đàn ông đằng sau người đàn ông đeo mặt nạ nói: "Khi nào chúng ta sẽ hành động?"
Người đàn ông đeo mặt nạ nhẹ nói: "Chờ thêm nữa đã."
Người đàn ông phía sau cũng đeo mặt nạ, trầm giọng nói: "Không giữa lại đứa nào sao?"
Người đàn ông dẫn đầu khịt mũi lạnh lùng, và nói, "Không giữ lại đứa nào? Mày đang muốn báo thù cho Vera sao?"
Người đàn ông đứng sau căm hận nói: "Thằng nhóc này đã nhiều lần làm hỏng chuyện lớn chúng tôi, Vera còn vì nó mà chết. Vì chuyện này mà chúng tôi bị những người khác trong tổ chức chế giễu không ít, chưa giết được hắn thì làm sao có thể xả giận đây/"
Người đàn ông dẫn đầu lạnh lùng nói: "Không! Tao muốn bắt sống, không được để đứa nào bị thương hết! Đợi lát nữa tao chặn Lucian lại thì bọn mày nhằm vào mấy đứa khách cho tao, bắt lại hết, uy hiếp Tần Dương dừng tay, sau khi ép hắn lấy kiếm ra, bọn tao sẽ bắt mấy con tin đi, đừng để chúng bị thương."
Người đàn ông phía sau không cam lòng nói: "Chúng ta chỉ lấy kiếm, đừng làm ai bị thương à, chuyện trước cứ bỏ qua vậy thôi sao?"
Người đàn ông đứng đầu trầm giọng nói: "Đừng quên bây giờ mày đang ở đâu, đây là Hoa hạ, làm ầm chuyện lên mày tưởng có thể dễ thoát thân sao? Con chó đang gấp nó cũng nhảy tường thôi, mày không giết người thì trong lòng hắn vẫn có chỗ kiêng dè, nếu mày giết người thì chỉ sợ mọi chuyện sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy đâu, cũng chẳng dễ thoát thân đâu, muốn báo thù thì sau này sẽ có cơ hội, mục đích lần này của chúng ta là cướp được kiếm, đây mới là điều quan trọng nhất!"
"Vâng, trưởng lão!"
Mặc dù người đàn ông đứng sau vẫn rất phẫn nộ bất bình, nhưng hắn cũng không dám trái lệnh của người dẫn đầu, âm thầm rút lui.
Đợi khoảng hơn một tiếng sau, mọi người ở biệt thự dưới núi tựa hồ uống được đầu, người dẫn đầu lạnh lùng vung tay lên: "Hành động theo kế hoạch..."
"Ù ù ù!"
Điện thoại rung nhẹ cắt đứt lời nói của hắn ta, người đàn ông đeo mặt nạ móc một chiếc điện thoại từ trong túi ra, đặt bên tai.
"Chuyện gì ... hả? Chắc chứ? ... Được rồi, tôi hiểu rồi."
Người đàn ông mặt nạ cúp điện thoại rồi lại nhìn xuống núi, ánh mắt có chút quái dị, không nói lời nào.
Người đàn ông phía sau thấy người đàn ông đeo mặt nạ cứ đứng yên thì thăm dò hỏi: "Trưởng lão?"
Người đàn ông đeo mặt nạ thở ra một hơi dài: "Tên nhóc này cũng là một người thông minh ... hủy hành động, rút lui!"
Người đàn ông phía sau kinh ngạc: "Trưởng lão, sao lại hủy bộ hành động?"
Giọng điệu của người đàn ông đeo mặt nạ phức tạp: "Thanh kiếm này không còn trong tay tên nhóc này nữa. Hắn đã giao nó cho bộ phận liên quan, tao vừa nhận được tin tức chính xác, cho dù chúng ta có bắt hết bọn chúng thì cũng vô dụng thôi, trừ khi chúng ta muốn giết sạch bọn chúng!"
Người đàn ông phía sau lóe lên tia sáng dữ tợn: "Khó lắm chúng ta mới đến được sao, sao lại không làm như vậy chứ?"
Người đeo mặt nạ quay đầu lạnh lùng nhìn hắn: "Trong tình huống mày không thèm cân nhắc đến lũ con tin thì mày có thể giết sạch không chừa một ai sao, chỉ cần không giết hết thì ngoài ra sẽ còn một đám nhóc hung ác cắn cắn để báo thù chúng ta như mấy con chó điên, mày cảm thấy sẽ còn tác dụng gì khác sao?"
Người đàn ông phía sau trông có vẻ không cam lòng, nhưng sau vài giây hắn bất lực cúi đầu xuống, bởi vì hắn biết những gì đối phương nói thật, người trong biệt thự này thực lực chiến đấu vô cùng mạnh, muốn giết sạch bọn chúng là chuyện không thể nào, đặc biệt là Tần Dương kia, muốn giết chết hắn, trong tình trưởng lão ngăn cản, rất khó."
Mục tiêu ban đầu của họ là giữ đủ con tin để đe dọa Tần Dương giao kiếm Thanh Diệt ra, bởi vì họ không có khả năng hoàn toàn thắt cổ, một khi Tần Dương trốn thoát, điều chờ đợi bọn họ sẽ trả thù không biên giới không chút kiêng sợ của Tần Dương. Mặc dù tổ chức của họ là bí mật, nhưng khi bị người như vậy để mắt tới thì hoàn toàn không phải là chuyện gì tốt!"
"Vâng, trưởng lão!"
Giọng điệu của người đàn ông đeo mặt nạ rất khó chịu, bởi vì trong lòng cũng thất vọng, nhưng hắn lại đủ ý trí để kiềm chế ý muốn giết người của mình: "Đi thôi, lần này đến Hoa Hạ, cũng không chỉ để cướp kiếm..."
Chương 2059
Tần Dương vẫn hồn nhiên không biết rằng cả đám người, bao gồm cả mình vừa dạo quanh Quỷ môn quan một vòng, mọi người đang vui vẻ uống rượu, những người khác không uống cũng ở lại một lúc, sau đó mới lần lượt tạm biệt ra về trước.
Với tư cách là người chủ nhân, Tần Dương cũng lần lượt đưa tiễn, đương nhiên lúc sắp chia tay cũng không khỏi nói thêm mấy câu.
Lý Tư Kỳ: "Uống ít thôi, đừng say mèm ra đó nha."
Tần Dương: "Yân tâm, mấy người bọn họ sao có thể chuốc say tôi chứ?"
Lý Tư Kỳ: "Đã lâu không gặp, có thời gian đến chỗ em chơi một chút nhé?"
Tần Dương: "Được, lần này có sẽ ở nhà ít tháng, liên lạc sau nhé."
Lý Tư Kỳ: "Được rồi, em đi đây, yêu anh!"
...
Trang Mộng Điệp: "Em về trước nhé, anh không cần tiễn đâu, quay lại tiếp khách đi."
Tần Dương: "Đều là bạn bè, đừng khách khí như thế, đi về nhớ lái xe chậm chút nhé."
Trang Mộng Điệp: "Thôi, khi nào anh có thời gian thì đến công ty.\ một chuyến đi, gần đây công ty có rất nhiều việc, em phải báo cáo với anh một chút."
Tần Dương: "Có em ở đây anh có cái gì mà lo lắng chứ, có gì còn cần báo cáo với anh hả?"
Trang Mộng Điệp: "Em muốn ..."
Tần Dương: "Thôi, ngày mai anh qua!"
Trang Mộng Điệp: "Vậy thì ngày mai em đợi anh nhé?"
Tần Dương: "Được!"
...
Liễu Phú nói: "Đi thôi, cảm ơn cậu đã chiêu đãi."
Tần Dương: "Ồ, từ khi nào mà cô Lưu lại khách sáo với tôi như thế vậy, chẳng lẽ thật sự là câu bắt người tay ngắn ăn người miệng mềm kia sao?"
Liễu Phú nói: "Cút đi! Phải nói lời dữ với cậu cậu mới thoải mái phải không, cậu là tên đê tiện à?"
Tần Dương: "Haha, đương nhiên là không, nếu biết sớm mời cậu ăn cơm thì có thể thay đổi tính khí của cậu thì lúc trước thì phải bời cậu mấy bữa mới được, lúc đó tôi sẽ không vô cớ bị đánh nữa!"
Liễu Phú nói: "... Con người cậu sao mà nhỏ mọn thế hả, thế mà vẫn còn nhớ à!"
Tần Dương: "Nói thừa, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ sư phụ của tôi, bị người ta đánh cho bầm dập mặt mày thì cũng chưa tới hai lần, đặc biẹt alf bị con gái đánh, cậu là người duy nhất đấy, nhưng bây giờ tôi không tiện đánh lại cậu, cậu nói xem có tức không chứ?"
Liễu Phú nói: "Vậy cậu có đánh lại không, có dám không?"
Tần Dương: "!!! cậu ác thật đó! Đi, nhanh đi đi! Không tiễn!"
...
Tần Dương: "Đường về nhớ đi từu từ nha."
Tiết Uyển Đồng: "Ừ."
Tần Dương: "Lên xe đi, đường xuống núi không rộng lắm, đừng vội."
Tiết Uyển Đồng: "Ừ."
Tần Dương: "Sao còn chưa lái đi? Còn có chuyện gì à?"
Tiết Uyển Đồng: "Chị đang đợi cậu!"
Tần Dương: "... Được!"
...
Văn Vũ Nghiên: "Tôi đi với Kiều Vi, cậu đừng tiễn nữa."
Tần Dương: "Được rồi, dù sao có vệ sĩ lái xe, tôi cũng không lo lắng nữa."
Văn Vũ Nghiên: "Tên nhóc cậu đó, lo lắng cho người khác mà không lo lắng cho tôi, có phải là quá thực tế rồi không?"
Tần Dương: "Cậu đang nói bậy cái gì thế, đây không phải là quan tâm bạn bè sao?"
Văn Vũ Nghiên: "Hì hì..."
Tần Dương: "Cậu cười xấu quá, đi nhanh đi, Kiều Vi đang chờ đó."
Văn Vũ Nghiên: "Cậu đấy, đúng là trọng sắc khinh bạn, tôi nhìn thấu cậu rồi đó, được rồi, tôi đi đây, tới đây không đi đâu phải không, nhgày khác hẹn ăn cơm nha."
Tần Dương: "Được!"
...
Yến Tử Tuyết: "Gần đây bọn em cũng không bận gì cả, ngày khác hẹn nhau đi chơi một chuyến nha."
Tần Dương: "Bây giờ mọi người đều là người nổi tiếng, từ sáng đến tối cứ muốn đi chơi, không có thông báo sao?"
Yến Tử Tuyết: "Hì hì, có thì có thông báo chứ, nhưng bọn em đều nhảy cảnh hết, bình thường tệ thì không nhận, bọn em cũng đâu phải là người thấy tiền thì sáng mắt, hơn nữa bên phía công ty cũng rất tốt với bọn em, đây chẳng phải là nhờ anh Tần Dương chăm sóc tụi em sao."
Tần Dương: "Cái kiểu gọi này làm tôi nổi hết cả da gà, đổi cái khác đi..."
Yến Tử Băng: "Chẳng lẽ gọi anh là anh Tần à?"
Yến Tử Tuyết: "Haha, chắc chắn anh ấy đang nghĩ vậy đó."
Tần Dương: "!! Hai cô nha đầu, tạm biệt!"
...
Tần Dương tiễn khách từng người một đi, trong lòng có chút ngơ ngác.
Vốn dĩ đang nghĩ đến việc thông báo cho mọi người cùng nhau ăn tối, đây chẳng phải sẽ giảm bớt cái cảm giác chè chén một mình sao, nhưng cuối cùng Tần Dương phát hiện ngoài mấy người anh em không cần hẹn trước hẹn sau thì có không ít mấy buổi hẹn của mấy cô gái.
Không, không chỉ có không ít, hình như là rất nhiều..
Nợ ân tình khó trả!
Tra nam cũng không dễ làm vậy đâu ...
Cũng may lần này trở về, Tần Dương quả thực có nhiều thời gian, ngày hôm sau ngủ một giấc dài đến lúc cơm trưa, Tần Dương liền đến Tần Thuẫn công ty đầu tư.
Trang Mộng Điệp khăng khăng bảo Tần Dương đi gặp Tần Thuẫn, một mặt là nhớ hắn, mặt khác quả thực là có chính sự.
Mặc dù Tần Dương đã giao Tần Thuẫn cho Trang Mộng Điệp quản lí, vô cunfg tin tưởng cô, nhưng Trang Mộng Điệp không phải là người quá coi trọng tiền bạc, ngay từ đầu cô đã dám nhảy xuống sông, ngay cả mạng cũng không cần thì còn nói gì đến tiền bạc chứ?"
Cô chỉ muốn chịu trách nhiệm với Tần Dương!
Năm nay, một số công ty dưới sự điều hành của Tần Thuẫn đã mở rộng nhanh chóng, đặc biệt là dự án Ô tô Long Đằng, bây giờ dự án này đã trở thánh một con quái vật khổng lồ, đang thúc đẩy lái xe thông minh trên toàn quốc và đã đạt được kết quả trong việc mở rộng ra nước ngoài. Nhiều quốc gia đã ký hợp đồng quy mô lớn và số lượng và số tiền của hợp đồng này vẫn đang tăng lên.
Viện Nghiên cứu Bão do Tần Dương khống chế cổ phần ở Cyrus hiện đã trở thành đơn vị hợp tác kỹ thuật chuyên sâu của ô tô Long đằng. Mặc dù hệ thống lái xe thông minh đã được ra mắt nhưng Viện Nghiên cứu Bão vẫn không ngừng nghiên cứu về nó. Trong hai năm qua hoàn thiện và nâng cao, lên tục kiểm tra các lổ hổng và khuyết điểm, bỏ cũ thế mới, dù sao bây giừo kĩ thật vẫn đang tiến bộ, nếu như phần mềm không đổi mới thì chắc chắc sẽ thất bại.
Dự án Longteng được mệnh danh là dự án lớn nhất và có lợi nhuận cao nhất trong tất cả các dự án do Tần Dương đứng tên, ngay cả Tập đoàn Thi Nhã, vốn đã chiếm một vị trí quan trọng tại thị trường Hoa Hạ cũng không thể so sánh được.
Sự tiến bộ của khoa học công nghệ, cuộc cách mạng của toàn ngành ô tô, đây là sự thay đổi mang tính toàn cầu, và nó không thể so sánh với một loại mỹ phẩm hay sản phẩm chăm sóc sức khỏe bán chạy nào đó.
Điện ảnh và Truyền hình Hoa Long cũng đang mở rộng nhanh chóng. Dưới tiền đề là Tần Dương liên tục rót vốn thông qua Tần Thuẫn và lợi nhuận tăng vọt của công ty, điện ảnh và truyền hình Hoa Long hiện đã tích hợp đầu tư phim và truyền hình, sản xuất phim truyền hình, phân phối phim và truyền hình, quản lý nghệ sĩ , và trung tâm xử lý hậu kỳ 3D. Là một công ty điện ảnh và truyền hình lớn, điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ hiện đã trở thành một công ty điện ảnh và truyền hình có khả năng thu hút tiền vô cúng mạnh. Tuy vẫn chưa phải là top đầu của Hoa Hạ nhưng với tốc độ này , ước chừng một năm nữa thì có thể hoàn toàn thực hiện được mục tiêu trước đây khi mà Tần Dương thành lập điện ảnh và truyền hình Hoa Long.
Ngay cả công ty hậu cần Hoa Thông, trước đây được Tần Dương mua lại, hiện đang không ngừng mở rộng theo nhu cầu của Tập đoàn Thi Nhã, đồng thời mở rộng các mảng kinh doanh khác, trải rộng hoạt động kinh doanh ra nhiều thành phố, và trở thành một công ty hậu cần có tiếng ở Hoa Hạ.
Tần Dương vẫn không quá rõ mình có bao nhiêu tiền, nhưng sau khi nghe Trang Mộng Điệp ngời ở văn phòng báo cáo thì Tần Dương không nhịn được trợn to mắt.
Hóa ra hắn đã giàu như vậy rồi sao?
Chưa tính đống tiền kho báu kia thì bản thân hắn cũng đã có thể tiến vào top năm mươi những ông trùm ở Hoa Hạ rồi?
Nếu tính thêm đống khó báu kia nữa thì mình cũng súyt chạm vào ngưỡng top 10 nhỉ?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận