Một khúc nhạc đệm nhỏ qua đi, Lạc Hi ngây thơ hồn nhiên cũng trở nên thành thật hơn nhiều.
Lần này không giống như hai lần trước, hai lần luyện chế đầu tiên là nhất văn và nhị văn linh đan, nhưng lần luyện chế này lại là tam văn linh đan, hơn nữa còn phát huy tại chỗ, bởi vì trước khi rút thăm không ai biết rõ mình sắp sửa luyện chế ra loại đan dược nào, cho nên dù là Diệp Thần bọn họ cũng không dám khinh thường.
"Tam Văn Trúc Cốt đan."
Diệp Thần vừa đọc đan phương, vừa kiểm kê linh thảo đã đặt trên bệ đá.
Tam Văn Trúc Cốt đan, cái này hắn xác thực chưa từng luyện chế qua, càng chưa từng gặp qua đan phương này, cho tới bây giờ, hắn cũng chỉ luyện chế qua Tam Văn Hồn Linh đan, nhất định ý nghĩa mà nói, đây là lần thứ hai hắn luyện chế Tam Văn Linh đan.
"Tay thì dễ bắt."
Sau khi lạc ấn nội dung đan phương trong đầu, Diệp Thần hít sâu một hơi, lúc này đưa tiên hỏa vào trong lò luyện đan.
Mấy người khác cũng nhao nhao tế ra hỏa diễm của mình, hơn nữa đều là chân hỏa, đặc biệt là chân hỏa của Huyết Linh thánh tử, đó là màu đỏ như máu, nhìn như bị máu tươi thiêu đốt, thật là quỷ dị.
Trên luyện đan hội trường, một mảnh yên tĩnh, tất cả luyện đan sư trẻ tuổi đều đang khua chiêng luyện chế đan dược.
Bên ngoài hội trường, người quan sát lại bắt đầu nghị luận, "Theo ta thấy vẫn là Huyền Nữ kia luyện chế ra đầu tiên."
"Điều này khó mà nói được, là con Huyết Đồng kia cũng khó nói."
"Vẫn là câu nói kia, không phải Huyền Nữ thì chính là Huyết Đồng!"
"Ta nói Từ Phúc này, hắn có thể luyện ra tam văn linh đan hay không."
Trên chỗ ngồi, Gia Cát lão đại lại nhìn về phía Từ Phúc ở bên cạnh.
"Cái này ta thật sự không biết."
Từ Phúc bất đắc dĩ lắc đầu.
"Bích Du tỷ tỷ, tên kia, chính là tên mặc y phục màu đen kia, hắn là Luyện Đan sư của Thượng Quan gia chúng ta."
Bên này, Thượng Quan Ngọc Nhi đang kéo tay Bích Du, sau đó chỉ vào một thanh niên mặc đồ đen đang luyện đan ở phía xa xa.
"Thượng Quan Vân Tụ, ta cũng không phải không biết."
Bích Du nở nụ cười.
"Ngươi còn không có tức phụ hả?
Ngươi không muốn suy nghĩ thêm một chút."
Thượng Quan Ngọc Nhi cười hì hì, chớp đôi mắt to nhìn Bích Du.
"Chúng ta không thích hợp."
Bích Du khẽ cười nói.
"Là không thích hợp, hay là trong lòng có người."
Ở một bên, Gia Cát lão đại hừ một tiếng.
"Gia gia, người lại nói bậy."
"A, Bích Du tỷ tỷ có người trong lòng sao?"
Thượng Quan Ngọc Nhi lập tức nắm lấy hai tay Bích Du, hai con mắt to chớp chớp: "Là ai vậy!"
Ta biết rồi, ta giúp ngươi kiểm tra."
"Đây, chính là nó."
Gia Cát lão đầu uống một ngụm rượu, chỉ về phía Diệp Thần ở phía dưới.
"Gia gia."
Gương mặt Bích Du lập tức đỏ lên, hung hăng trừng Gia Cát lão đại một cái.
"Vì sao hắn lại mang theo mặt nạ?"
Thật sự là nói vô tình người nghe có tâm, Thượng Quan Ngọc Nhi bên này đã trừng một đôi mắt to tò mò nhìn Diệp Thần phía dưới: "Vẫn là tóc bạc, không nhìn thấy gương mặt của hắn!
Nhưng có lẽ nên lớn lên rất tuấn lãng, nếu không cũng sẽ không được Bích Du tỷ tỷ nhìn trúng, chỉ là, ta thấy bóng lưng của hắn làm sao quen thuộc như vậy?
Có phải đã gặp ở đâu rồi hay không?"
Oanh!
Thượng Quan Ngọc Nhi vừa dứt lời, phía dưới hội trường luyện đan liền vang lên một tiếng nổ vang.
Đợi cho mọi người nhìn lại, mới phát hiện một người toàn thân đen sì chật vật từ dưới đất bò dậy.
Không sai, hắn nổ lò rồi, cũng không biết là bởi vì thao tác vô ý hay là bởi vì cái khác, cả người đều bị tạc bay, nếu không phải trốn nhanh, chỉ sợ cả người đều sẽ bị tạc lên trời.
Oanh!
Rất nhanh, lại có tiếng oanh minh vang lên, bất quá lần này người này, vận khí cũng không tốt như vậy, cả người đều bay ngang ra ngoài, bị tạc toàn thân là máu.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Tiếp theo, tiếng nổ vang như vậy liền không ngừng vang lên, đều là tiếng nổ lò nổ vang, dù có nhiều người ngay cả bệ đá luyện đan cũng nổ thành, thậm chí, thật đúng là liền bị nổ bay lên trời.
"Tình huống này là sao?"
Diệp Thần đang thao túng ngọn lửa luyện đan không khỏi liếc mắt nhìn mấy cái phương hướng kia.
"Sao lại nhiều người nổ lò như vậy chứ."
Lạc Hi phía sau, cũng đang thò đầu nhỏ nhìn trái nhìn phải.
Oanh!
Lời của hai người vừa dứt, Âm Dương thánh tử đang đứng phía trước Diệp Thần, lò luyện đan cũng truyền đến tiếng nổ vang, may mà hắn phản ứng nhanh nên đã sớm tế ra linh lực hộ thể, nếu không nhất định sẽ rất chật vật.
Oanh!
Còn chưa chờ Diệp Thần và Lạc Hi kịp phản ứng, lò luyện đan của Huyết Linh Thánh Tử bên trái cũng bị nổ tung, may là hắn có nhiều, không bị tác động đến, nhưng luyện đan sư trẻ tuổi bên trái hắn đã thảm rồi, cả người đều bị đánh bay ra ngoài.
Oanh!
Vẫn là nháy mắt lúc Diệp Thần và Lạc Hi không phản ứng gì, lò đan của Tinh Nguyệt Thánh nữ bên phải cũng nổ tung, tuy nhiên Tinh Nguyệt Thánh nữ phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt trước người đã ngưng tụ ra lá chắn, chặn lại chấn động nổ lô.
Lò luyện đan liên tiếp nổ tung khiến sắc mặt ba người trở nên có chút khó coi, cau mày, trong mắt lóe lên tia sáng mịt mờ.
"Đây là làm sao vậy."
Diệp Thần ngạc nhiên nhìn ba người, cuối cùng không quên liếc về phía sau một cái.
Vừa nhìn cũng không sao, tiểu nha đầu Lạc Hi kia cả người đều nhảy ra ngoài.
Móa!
Diệp Thần mắng to một tiếng, tâm niệm vừa động, tế ra Huyền Quan Thuẫn Giáp ở quanh người.
Oanh!
Trong nháy mắt tiếp theo, lò luyện đan của Lạc Hi cũng nổ tung, còn nhờ cơ trí của Diệp Thần nên mới không bị ảnh hưởng.
"Ngươi không thể nói sớm cho ta một tiếng như vậy."
Diệp Thần đen mặt nhìn Lạc Hi cách đó không xa: "May mà ta liếc mắt về phía sau một cái, nếu không sau lưng thình lình nổ lò, ta sẽ bay lên trời ngay tại chỗ mất."
"Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn."
Lạc Hi cười gượng thè lưỡi.
"Lần sau nhớ phải lên tiếng kêu gọi với ta, nếu không ta..."
Diệp Thần còn chưa dứt lời, chân mày đã mạnh mẽ nhíu lại, hắn cảm thấy lò luyện đan này có gì đó sai sai, một luồng sức mạnh cuồng bạo đang cấp tốc tàn phá.
"Mẹ kiếp, nằm xuống."
Diệp Thần tru lên một tiếng, cả người nằm rạp trên mặt đất.
Oanh!
Ngay sau đó, lò luyện đan của hắn cũng nổ tung, có lẽ đã sớm có phòng bị, Huyết Linh Thánh Tử, Âm Dương Thánh Tử và Tinh Nguyệt Thánh Nữ đã sớm tế ra tấm chắn linh lực, ngăn cản Diệp Thần nổ lô lan đến.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Sau Diệp Thần, trong Luyện Đan hội trường, liên tiếp thanh âm nổ lò, có rất nhiều người bị nổ bay lên trời.
Quan sát một trăm Luyện Đan sư ở toàn bộ luyện đan hội trường, có ít nhất tám mươi cái đã nổ lò, những Luyện Đan sư không có nổ lò kia cơ bản cũng không có chạy thoát vận rủi.
Bất quá, nơi đây thật đúng là có người luyện đan không có nổ tung, đó chính là Huyền Nữ và Huyết Đồng, hai người ngược lại là bình tĩnh thong dong, còn đang không nhanh không chậm luyện đan.
"Đây là tình huống gì vậy?"
Những người xem đều ngạc nhiên nhìn xuống dưới.
"Một người hai người thì cũng thôi đi, một trăm người mà đến chín mươi tám người cũng bị nổ lò, chuyện này không khoa học chút nào."
"Muốn ta nói, vẫn là Huyền Nữ và Huyết Đồng kia lợi hại, hai người bọn họ sẽ không nổ lò."
"Đây là ý gì đây?"
Trên chỗ ngồi, Gia Cát lão đại ngạc nhiên nhìn Từ Phúc, tuy thực lực của hắn mạnh hơn Từ Phúc, nhưng loại chuyện luyện đan này, đạo hạnh của Từ Phúc cao hơn hắn rất nhiều.
Từ Phúc nhìn thoáng qua phía dưới, lại liếc mắt nhìn bên kia đan thần, "Là đan phương xảy ra vấn đề."
"Đan phương xảy ra vấn đề?"
"Tuyệt đối là đan phương."
Từ Phúc hít sâu một hơi: "Xem ra, lần đấu đan đại hội này độ khó so với năm xưa còn cao hơn!
Khảo nghiệm không chỉ là thuật luyện đan, mà còn là năng lực lĩnh ngộ, tất cả đan phương hẳn là đều có vấn đề, không nhìn ra đan phương có vấn đề Luyện Đan Sư, dựa theo phương pháp luyện đan sai lầm, tự nhiên sẽ nổ lò, nhưng nếu có thể nhìn ra đan phương có vấn đề mà kịp thời sửa lại, giống như Huyền Nữ và Huyết Đồng, tự nhiên sẽ không nổ lò."
"Chà, Đan thành này thật đê tiện!"
Gia Cát lão đầu thầm mắng một câu.
"Nếu như vậy, người có thể vào trận chung kết, hẳn là không có mấy người."
Thượng Quan Ngọc Nhi bĩu môi: "Vốn dĩ chính là tùy tiện rút thăm luyện đan, không có người biết mình luyện chế đan dược gì, hoặc là nói bọn họ căn bản chưa từng luyện đan dược này, càng đừng nói là tìm ra vấn đề bên trong."
"Độ khó như vậy, Luyện Đan Sư trên chín mươi phần trăm đều sẽ dừng lại ở trận chung kết này."
Bích Du trầm ngâm một tiếng...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận