Vẻ mặt Cổ Lão Ma trở nên dữ tợn. Dùng tính cách có thù tất báo, hắn không có khả năng buông tha Lâm Hiên
Sắc trời chợt tối sầm, trên bầu trời một hoang nguyên đột nhiên xẹt qua một đạo thiểm điện, sau đó không gian mơ hồ một hồi, một hư ảnh Truyền Tống Trận dần dần hiện ra.
Ngay sau đó Lâm Hiên hiển hiện giữa không trung. Hắn lắc lắc đầu, xua tan đi cảm giác mê muội khi truyền tống.
Ngày sau đó Lâm Hiên cảnh giác đem thần thức thả ra. Thấy chung quanh không có gì bất ổn thì vẻ mặt mới buông lỏng.
Không biết đã bị truyền tống đến nơi nào. Rất nhanh hắn ngẩng đầu, toàn thân nổi thanh quang kích bắn tới phía trước.
Tại một vùng hoang sơn có mấy chục tu sĩ đang tụ tập, theo phục trang thì thuộc về hai tiểu tông môn gia tộc khác nhau.
Ở giữa đám người là một đôi thiếu nam thiếu nữ tầm mười bảy mười tám, đang phân biệt thao túng một thanh phi kiếm cùng một đoản kích đấu pháp.
Những người khác thì vẻ mặt hưng phấn đứng xem, còn bất chợt chỉ trỏ. Hiển nhiên đây không phải phân sinh tử, chỉ là đấu pháp tranh tài rèn luyện của đệ tử hai tiểu gia tộc.
Khi Lâm Hiên bay tới thì do tu vị đám này quá kém, không có bất cứ ai phát hiện ra điều bất ổn. Thẳng đến khi một tiếng hừ lạnh truyền ra, linh áp đáng sợ từ trời rơi xuống, cả đám mới mờ mịt thất thố, hoảng sợ không biết ứng phó ra sao.
Đấy là Lâm Hiên đã thu liễm, khí thế phát ra chưa đủ một thành. Nếu không thì những tiểu tu này, đại bộ phận còn chưa Trúc Cơ này sao có thể chịu đựng nổi.
"Đây là địa phương nào?" Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua, lạnh lùng hỏi.
Còn chưa từng gặp qua tu tiên giả cấp cao nào như thế. Lúc này chúng tu mới có phản ứng, nhao nhao làm đại lễ.
"Khởi bẩm tiền bối, nơi này là Toái Thạch Hoang Nguyên." Thấy đối phương không có ác ý, lão giả Trúc Cơ trung kỳ mặt đỏ dẫn đầu thở ra một hơi.
"Toái Thạch Hoang Nguyên?" Lâm Hiên lấy tay vuốt trán, tựa hồ có nghe nói qua địa danh này.
"Có địa đồ chăng?"
"Có"
Lão giả không dám che giấu, vội vươn tay vỗ vào bên hông, sau đó tất cung tất kính đưa qua một khối ngọc giản.
Lâm Hiên đem thần thức chìm vào bên trong. Rất nhanh sắc mặt trở nên khó coi. Nơi đây cách dãy Âm Sơn không quá ba mươi vạn dặm mà thôi.
Đáng giận! Như vậy Tùy Cơ Truyền Tống Phù nọ chỉ là loại phẩm chất thấp nhất, muốn thoát hiểm hãy còn xa lắm. Phải mau chóng chạy xa hơn nữa.
Lâm Hiên phất tay áo một cái, một đạo quang hà bay vút ra. Cạch một tiếng, tựa hồ có đồ vật gì rơi xuống đất.
"Ta lấy ngọc giản này"
Lời còn chưa dứt thì toàn thân hắn nổi thanh quang, con mắt đám tiểu tu vừa nháy thì đối phương đã biến mất không còn bóng dáng.
Chúng tu sĩ nghẹn họng trân trối, độn thuật của vị tiền bối nọ thật quá nghịch thiên!
Những đệ tử trẻ tuổi thì kinh ngạc cùng hưng phấn, bọn hắn mới bước vào tu tiên giới không lâu, hôm nay thấy Lâm Hiên uy phong như vậy. Bọn hắn hy vọng một ngày nào đó, bản thân cũng trở thành tu tiên giả thần thông quảng đại như thế.
Chỉ có lão giả mặt đỏ lộ vẻ buồn bã vô cớ. Tiên lộ dài đằng đẵng, bao người có thể đi xa như vậy? Lão cúi đầu xuống, rất nhanh lại hô to: "Cực phẩm Linh Khí, đây là cực phẩm Linh Khí."
Bộ dáng sầu thảm của lão tức khắc tan biến, chuyển thành hoa chân múa tay vui sướng, cảm kích đối với vị tiền bối kia.
Mà lúc này Lâm Hiên đã bay thêm ngoài vạn dặm, hắn độn quang nhanh chóng nhưng hiểu rằng vẫn còn thua kém lão quái vật Phân Thần kỳ. Nếu đoán không sai, lần này đối phương sẽ đích thân động thủ.
Tuy hắn am hiểu vượt cấp khiêu chiến nhưng còn chưa tự đại đến mức dám đấu với lão quái Phân Thần kỳ.
Phương pháp thoát hiểm đơn giản nhất là trở về tổng đà Vân Ẩn Tông. Cổ lão ma cho dù phẫn nộ cũng chỉ đành giương mắt nhìn.
Đáng tiếc hành trình này quá xa, không mất mười ngày nửa tuần trăng thì đừng mong trở về.
Lâm Hiên vừa phi hành vừa suy tư tìm kế thoát thân. Đến chính ngọ thì hắn đã cảm ứng được một luồng khí tức cuồng bạo, ở sau lưng chừng vạn dặm đang nhanh chóng tiếp cận nơi này.
Rõ ràng Cổ lão ma đã đuổi tới! so với trong tưởng tượng còn nhanh hơn nhiều
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 2130 Di Họa Giang Đông
Sau khi cân nhắc lợi hại, Lâm Hiên quyết định chỉ đến thời khắc sinh tử mới vận dụng Ngũ Long Tỉ.
Hôm nay, hắn tuy vô cùng chật vật, nhưng dù sao vẫn còn chưa đến mức bị dồn vào tuyệt địa, nhưng mà phải làm cách nào mới có thể thoát khỏi nguy cơ trước mắt, cũng khiến cho Lâm Hiên đau đầu.
Suốt ba tháng ngươi đuổi ta chạy,sự kiên nhẫn của Lâm Hiên đã hao tổn bảy tám phần. Có thể nhẫn nại, không thể nhẫn nhục, hắn thậm chí đã nghĩ tới việc dừng lại liều mạng cùng đối phương.
Nhưng mà nghĩ thì cũng chỉ nghĩ vậy thôi, Lâm Hiên không phải loại tiểu tử thái điểu mới ra đời, tự nhiên sẽ không hành động cảm tính như vậy.
Làm như vậy là tự chui đầu vào lưới,chênh lệch giữa phân thần và Động Huyền quá lớn, mặc dù thực lực của mình hơn xa tu sĩ cùng giai cũng chỉ đành nuốt hận trước lão Ma.
Nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn, cho nên Lâm Hiên tiếp tục hướng phía trước bỏ chạy. Nhưng mà cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp tốt, đến tột cùng phải làm như thế nào mới có thể biến nguy thành an a.
Lâm Hiên sắc mặt âm lệ vô cùng, đột nhiên hắn vươn tay lấy ra một cái ngọc giản ghi lại địa đồ của Thiên Sương Quận ,thần thức chìm vào tra xét một phen.
Ngọc giản này là Lâm Hiên lấy được từ tay một Trúc Cơ kỳ tu sĩ từ ba tháng trước, bản đồ này tuy khá kỹ càng nhưng phạm vi bao quát thì không thể so sánh nổi với những ngọc giản mà Lâm Hiên mua tại phường thị.
"Ồ!" Rất nhanh, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, trên mặt cũng lộ ra thần sắc âm tình bất định, thậm chí ngay cả độn quang cũng dừng lại.
"Sư tổ, như thế nào lại..." Hào quang lóe lên, một thiếu nữ xinh đẹp có dáng người dong dỏng xuất hiện.Trịnh Tuyền mang vài phần áy náy, nếu không phải bởi vì mình, sư tổ sao có thể rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy?
Trên mặt nàng hiện lên sự cảm kích phát ra từ tận đáy lòng
"Ta có một kế hoạch có thể thoát khỏi Cổ Lão Ma." Lâm Hiên thì thào tự nói.
"A?" Trịnh Tuyền nghe xong, vừa mừng vừa sợ: "Sư tổ ngài đã có cách rồi sao?"
"Cách nơi này ước chừng mười vạn dặm hướng Tây Nam, có một tòa thành tên Thiên Phong."
"Thiên Phong thành?"
"Đúng vậy,ngươi cũng biết Nguyên Vũ Thành là nơi tập trung đông đảo yêu hóa giả,nhưng mà Thiên Phong thành lại là thánh địa của bọn họ trong cả quận này,thực lực yêu hóa giả ở đây cũng vượt xa Nguyên Vũ Thành." Trong mắt Lâm Hiên bắn ra hai luồng quang mang kỳ lạ, chậm rãi mở miệng.
Trịnh Tuyền tức thì nuốt nước bọt, chăm chú lắng nghe sư tổ nói tiếp.
"Từ khi Nguyên Vũ Thành bị hủy ở Việt quốc,quan hệ giữa tu sĩ và yêu hóa giả như nước với lửa,đã lan ra cả Thiên Sương Quận. Ngươi có nhớ ba ngày trước chúng ta ở Lưu Vân phường thị nghe được một truyền thuyết."
"Truyền thuyết?" Trịnh Tuyền trên mặt lộ ra một tia xấu hổ: "Thực xin lỗi sư tổ, đồ tôn lúc ấy không có chú ý."
"Không sao, ta cũng chỉ ngẫu nhiên nghe được vài câu, là hai Tu tiên giả nghị luận với nhau, nói rằng yêu hóa giả ở Thiên Phong thành nguyên vốn vô cùng cừu thị tu sĩ,khi Nguyên Vũ Thành bị hủy,bọn họ càng hận Tu tiên giả thấu xương.Ở thành này,phàm nhân có thể đi vào, nhưng Tu tiên giả lại không thể,kẻ nào dám xông vào, giết không tha." Lâm Hiên nhàn nhạt nói.
Trịnh Tuyền nghe xong, trên mặt lại tràn đầy thần sắc mê hoặc: "Cho dù như thế thì Sư tổ có dự định gì, tin tức này có lợi với chúng ta hay sao?"
"Ta tu luyện công pháp có chút đặc thù,phương diện ẩn tàng có hiệu quả không thể tưởng tượng nổi,nhưng không biết có qua mắt được yêu hóa giả thành này hay không.Nghe nói ở chung quanh Thiên Phong thành có một loại cấm chế, phàm là tu sĩ tiếp cận,sẽ tự động cảnh báo..." Lâm Hiên nói đến đây liền thở dài, Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết có hiệu quả Phản Phác Quy Chân vô cùng thần kỳ, nhưng mà có thể lừa dối được cấm chế kia hay không, hắn cũng không nắm chắc.
Bất quá chuyện cho tới nước này, chỉ đành đánh cuộc một phen.
Chỉ cần mình có thể trốn vào Thiên Phong thành, Cổ Lão Ma khẳng định sẽ cảm thấy khó giải quyết, thần thông khác tạm thời không đề cập tới,Lâm Hiên tin tưởng vào ẩn thân thuật của mình,cho dù là Phân Thần kỳ lão quái vật cũng không thể so sánh cùng.
Tuy làm như vậy chưa chắc có thể thoát khỏi nguy cơ, nhưng xứng đáng thử một lần.
Nguyệt nhi hiện tai không ở bên người, Lâm Hiên cũng không biết tìm ai thảo luận, đành phải đem chuyện này giảng giải cho Trịnh Tuyền nghe. Bất kể như thế nào, nhiều người thương lượng cũng tốt hơn một người.
Nhưng sau khi Trịnh Tuyền nghe xong, trên mặt lại lộ ra một tia kỳ dị, đột nhiên vươn tay ra vỗ túi trữ vật lấy ra một ngọc giản màu đen.Ngọc giản này nhìn có chút tàn phá,lại có chút cổ xưa.
Trên mặt Lâm Hiên không khỏi hiện lên một tia ngạc nhiên: "Tuyền Nhi, ngươi làm gì vậy?"
"Đồ tôn tu vị nông cạn, nếu là việc khác thì không thể giúp sư tổ,bất quá nếu là bí pháp ẩn nấp tu vị,đồ tôn có một kiện bảo vật."
"Bảo vật?"
"Đúng vậy, ngọc đồng này là ta tìm được tại di chỉ cổ tu, bên trong ghi lại một loại ma đạo thần thông, gọi là Thiên Ma hóa Anh đại pháp."
"Thiên Ma hóa Anh đại pháp, chưa từng nghe qua, có hiệu quả gì?" Lâm Hiên nhướng mày, có chút kinh nghi mở miệng.
"Công pháp này hiệu quả cùng loại với Liễm Khí Thuật, nhưng mà kỳ diệu hơn nhiều, không chỉ đem toàn thân pháp lực trong thể nội kinh mạch tán vào nhục thể, thậm chí ngay cả Nguyên Anh cũng có thể hóa thành vô hình."
"A, Lâm Hiên nghe xong, không khỏi đại hỉ,nếu công pháp này huyền diệu như vậy thì chính mình có mười phần nắm chắc giả mạo phàm nhân mà không bị phát hiện.
Thật sự là buồn ngủ gặp được chiếu manh,không ngờ trong tay nha đầu Tuyền Nhi còn có bảo vật như thế?
"Ngươi đã tu luyện thành rồi?"
"Không có." Trịnh Tuyền lại ngoài dự đoán lắc đầu: "Khởi bẩm sư tổ, công pháp này muốn tu luyện phải Động Huyền Kỳ mới có thể tìm hiểu, cho nên..."
Lâm Hiên nhẹ gật đầu: "Đã như thế, ngươi trước ly khai nơi này, chờ ta thoát khỏi Cổ Lão Ma, rồi sẽ tụ hợp cùng ngươi."
"Một mình ly khai?"
"Nha đầu ngốc, không cần lo lắng,giờ phút này Cổ Lão Ma cách chúng ta rất xa, hắn có thể nắm được hành tung chúng ta là vì trên người Lâm mỗ có dấu hiệu truy tung, nếu không cho dù là Phân Thần kỳ, thần thức cũng không thể xa như vậy, mà trên người ngươi không có ấn ký,cho dù ly khai nơi này, cũng không vấn đề gì, lão ma không thể phát hiện ra ngươi." Thanh âm Lâm Hiên nhàn nhạt truyền vào tai.
"Tất cả đều do đồ tôn mà ra..."
"Ngươi ở tại chỗ này cũng không hữu dụng, quyết định của Lâm mỗ ngươi không dị nghị gì chứ?" Giờ khắc này, Lâm Hiên không có thời gian khuyên bảo trực tiếp nói thẳng.
"Tuyền Nhi không dám."Thấy Lâm Hiên nổi giận, Trịnh Tuyền có chút sợ hãi: "Chúng ta sẽ tụ hợp ở đâu?"
Lâm Hiên ném qua một ngọc giản: "Cách nơi này khoảng trăm vạn dặm, có một tòa tiểu tiên thành, tên là Nhạc La Thành, ngươi đi tới chỗ đó chờ ta,sau khi Lâm mỗ thoát khỏi Cổ Lão Ma, tự nhiên sẽ đi tìm ngươi."
"Đồ tôn minh bạch." Giờ phút này Trịnh Tuyền cũng hiểu rõ ràng, đi theo sư tổ ngoại trừ liên lụy, thật sự là không giúp được gì, cho nên cũng rất vui vẻ tiếp nhận an bài của Lâm Hiên.
Thiếu nữ hướng về phía Lâm Hiên dịu dàng hành lễi, trên mặt tràn đầy áy náy và cung kính, sau đó hít sâu một hơi, toàn thân linh quang nổi lên, hóa thành một đạo kinh hồng hướng bên trái bay đi.
Chính như lời Lâm Hiên nói ,trên người nàng không có ấn kí truy tung,nàng rời đi liền thoát ly khỏi nguy hiểm, Cổ Lão Ma còn ở mấy chục vạn dặm bên ngoài, không thể phát giác được nàng đã ly khai.
Mà Lâm Hiên tức thì phất tay áo, một chiếc linh thuyền dài hơn một trượng bay ra.Thân hình Lâm Hiên lóe lên, đã dừng lại trên boong.
Sau đó hai tay kết ấn,đánh ra một đạo pháp quyết ."Ô" Linh thuyền bị vầng hòa quang chói mắt bao khỏa, sau đó kích bắn về hướng Thiên Phong thành.
Lâm Hiên khoanh chân ngồi ở đuôi thuyền, lấy ra ngọc giản màu đen, con mắt híp lại, đem thần thức chìm vào.
Thời gian còn thừa không nhiều lắm, mình có thể hay không trong thời gian ngắn như vậy tìm hiểu xong công pháp này,vẫn phải thử một chút mới biết được.
Bình tâm mà nói, Lâm Hiên không nắm chắc, nếu như có thể tìm hiểu là tốt rồi, Thiên Ma hóa Anh đại pháp nếu thần diệu như Tuyền Nhi nói,việc giả mạo phàm nhân trà trộn vào Thiên Phong thành đương nhiên không thành vấn đề.
Nếu như công pháp này quá mức thâm sâu, nhất thời nửa khắc không lý giải được thì đành phải mạo hiểm thử một lần, chỉ mong hiệu quả Phản Phác Quy Chân trong Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết có hiệu quả ,qua mắt được cấm chế ở Thiên Phong thành.
Nếu như thân phận bại lộ, cũng chỉ có thể dùng ảo ảnh độn tiếp tục trốn chạy, sau đó lại tính kế thoát thân khác.
Bất quá thời gian của mình không còn nhiều, vạn niên linh nhũ cũng sắp dùng hết, nếu như không thể liên tục bổ sung pháp lực thì chỉ có thể mạo hiểm cùng Cổ Lão Ma đánh một trận.
Nghĩ tới đây, Lâm Hiên trên mặt cũng đầy vẻ âm lệ, lão gia hỏa ghê tởm,đem mình bức đến mức này.Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, nếu như lần này thoát hiểm,nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù,phải tiêu diệt tận gốc Thiên Thi môn mới tiêu được mối hận trong lòng.
Ý niệm trong đầu Lâm Hiên xoay chuyển, bắt đầu tìm hiểu Thiên Ma hóa Anh đại pháp.
Cùng lúc đó,cách Lâm Hiên mấy chục vạn dặm.
Thanh âm Ầm ầm truyền vào tai, một đóa Ma Vân màu xám trắng đang kịch liệt phiêu động,nhìn có vẻ không nhanh, nhưng chỉ thoáng qua giây lát đã xuất hiện ở ngoài vài dặm. Tốc độ như vậy, dù so sánh cùng thuấn di cũng chỉ chênh lệch một chút mà thôi.
Đột nhiên, Ma Vân ngừng lại, bên trong có một thanh ảnh như ẩn như hiện.
Trải qua ba tháng truy đuổi, Cổ Lão Ma cũng hết sức đau đầu, vốn cho là một Động Huyền trung kỳ, cho dù có hơn xa tu sĩ cùng giai,nhưng chính mình tự động thủ còn không phải dễ như trở bàn tay sao.
Nhưng độn thuật đối phương vô cùng thần diệu lại có lượng lớn đan dược hồi phục pháp lực.Mình truy đuổi suốt ba tháng,nhiều lần nghĩ có thể tóm được tiểu tử kia vậy mà hắn vẫn có thể đào thoát.
Trong lòng lão Ma vô cùng phiền muộn.
Ba tháng truy đuổi khiến Lâm Hiên đạt đến cực hạn,tình trạng Cổ Lão Ma cũng không tốt đẹp hơn là mấy, chỉ có điều đã đâm lao thì phải theo lao. Ba người đệ tử của mình cùng lúc vẫn lạc không minh bạch,mặt mũi mình biết để đâu a.
Thứ hai nữa là hiện tại hắn đã tu luyện tới Phân Thần sơ kỳ Đại viên mãn, muốn đột phá cảnh giới thì cần có ngũ âm tuyệt mạch thể làm đỉnh lô, chỗ tốt mê người như vậy sao có thể bỏ qua.
Lại huống chi đã truy đuổi ba tháng nếu như buông tha thì những vất vả trước kia chẳng phải vứt hết xuống sông hay sao .Cho nên vô luận như thế nào, hắn cũng phải tóm tiểu tử kia cho bằng được
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận