Đông đi xuân tới, hoa tàn hoa lại nở, rốt cuộc lại qua thêm năm mươi năm.
Sau khi tin tức về trường đồ sát của thái thượng trưởng lão Thiên Thi Môn tại Thiên Phong Thành lan rộng, toàn bộ yêu hóa giả Thiên Sương Quận đã chĩa mũi dùi sang Thiên Thi Môn. Ngược lại, giấy không thể gói được lửa, Thiên Thi Môn cũng nhân cơ hội phát ra lời vấn tội, rằng chính đám yêu hóa giả đã thiết lập cạm bẫy trong này, khiến phái này tổn thất đi một vị thái thượng trưởng lão Phân Thần Kỳ.
Tin tức này khiến cả Thiên Sương Quận chấn động, thực hư trong chuyện này ra sao quả thật rất ít người rõ ràng. Có điều nó đã làm cho yêu hóa giả ở thế một mất một còn với Thiên Thi Môn.
Các đại phái tu tiên Thiên Sương Quận bề ngoài đương nhiên tọa thủ bàn quan hưởng lợi. Bất quá trong bóng tối thì không phải như vậy, sẽ có kẻ nhân cơ hội Thiên Thi Môn nhân suy yếu mà ném đá xuống giếng, đặc biệt những môn phái vốn có hiềm khích với phái này.
Vân Ẩn Tông!
Năm mươi năm nay, Lâm Hiên vẫn một mực khổ tu lại Linh Thanh Vụ Hải.
Ngày đó, sau khi diệt sát Cổ lão ma. Phỏng đoán rằng Thiên Thi Môn sẽ lập tức biết tin lão ma ngã xuống. Tuy chưa rõ là lão quái Phân Thần Kỳ còn lại kia có phương pháp xác định hung thủ hay không, nhưng để đề phòng vạn nhất, Lâm Hiên nhanh chóng tới Nhạc La Thành đón Trịnh Tuyền rồi không quản ngày đêm chạy về tông môn.
Sau khi cấp đan dược công pháp cùng an bài chỗ tu luyện cho Trịnh Tuyền tại Kim Đan Phong. Lâm Hiên liền tiến vào Linh Thanh Vụ Hải.
Năm năm sau, bên trong Vân Ẩn Tông lại nổi lên một truyền kỳ. Rằng chỉ vì tranh quyền sử dụng Tử Tâm Địa Hỏa, Kim Đan Phong chủ mới nổi danh cùng tu sĩ đệ nhất Động Huyền bổn môn là Thiên Kiếm Phong Chủ Thiên Tuyền Kiếm Tôn đã có tư đấu. Đến cuối cùng, Thiên Tuyền Kiếm Tôn đại bại, nếu không có thái thượng trưởng lão kịp thời xuất hiện thì người này đã ngã xuống. Tuy giữ được mạng nhưng danh vọng đã không còn như xưa.
Người tận mắt chứng kiến chuyện này không nhiều, nhưng ngay sau đó hai vị Thái thượng trưởng lão bổn môn đã ban cho Lâm Hiên Vân Ẩn Lệnh tôn quý, sau này sẽ trở thành người chấp chưởng bổn môn.
Sau trường phong ba náo động đó, Vân Ẩn Tông lại quy về yên lặng. Chẳng qua trong môn đều truyền lưu rằng, Lâm Hiên chính là tu tiên giả có khả năng tiến giai Phân Thần kỳ nhiều nhất.
Như vậy gió đã đảo chiều, đám đệ tử Kim Đan Phong vô cùng hãnh diện, bên ngoài đã không còn chi mạch nào dám coi thường bọn họ nữa. Được Lâm Hiên che chở, bọn họ đương nhiên kính hắn như thần minh.
Một buổi sáng sớm bình thường, lúc này vầng thái dương đã lên xua tan đi sương lạnh của núi rừng, một số tiểu điểu bay lượn trong các rừng cây, tìm kiếm những loại tiểu trùng làm con mồi.
Trong rừng cây có tiếng chim hót cùng côn trùng kêu vang, lẫn trong mùi đất là mùi thơm của hoa lạ cỏ dại. Cả một vùng sơn phong rộng lớn yên lặng tường hòa.
Vào thời khắc này, một đạo độn quang xuất hiện trong tầm mắt, màu sắc tuy nhàn nhạt nhưng lại tỏa ra những tia sáng màu bạc tôn quý. Càng thêm huyền diệu chính là, độn quang bình thản bay lượn trong tổng đà Vân Ẩn Tông. Cấm chế cũng tốt mà tuần tra đệ tử cũng được. Hết thảy đều như người mù kẻ điếc, không ai phát hiện tung tích
Chỉ thấy độn quang xoay quanh một cái rồi lướt về Kim Đan, cuối cùng hạ xuống bên ngoài Linh Thanh Vụ Hải.
Ngân quang thu liễm, một thiếu nữ mỹ miều tầm đôi mươi xuất hiện. Nàng có khuôn mặt tuyển thanh tú thoát tục, chẳng qua lại có đôi dài nhọn cùng tròng mắt màu bạc sáng chói.
Đây chính là một tu tiên giả Phân Thần trung kỳ. Đại trưởng lão của Vân Ẩn Tông! Không ai rõ phương danh nhưng các lão quái vật cùng cấp đều xưng hô là Ngân Đồng tiên tử.
Thiếu nữ vừa độn quang hạ xuống thì lập tức phất ngọc thủ một cái, một đạo hỏa quang bay vút ra.
Trong động phủ, thần sắc Lâm Hiên khẽ động rồi chậm rãi mở mắt. Hỏa quang xoay quanh trên đỉnh đầu rồi như có thông linh rơi vào bàn tay hắn.
"Cái này..." Lâm Hiên đem chìm vào thần thức thì sắc mặt khẽ biến, giải trừ cấm chế rồi ra bên ngoài Linh Thanh Vụ Hải.
"Bái kiến sư thúc." Lâm Hiên khom người thi lễ một cái: "Sư thúc tới thăm tiện xá, thật là khiến đệ tử vô cùng sợ hãi, xin mời vào"
Lâm Hiên vừa nói vừa khom người đón khách.
Ngân Đồng tiên tử không chối từ, thân hình thướt tha nhẹ nhàng bước vào. Lâm Hiên tự nhiên theo ở phía sau.
Rất nhanh vào động phủ phân chủ khách ngồi xuống. Lâm Hiên không có đệ tử theo hầu, đành phải tự thân dâng hầu rượu ngon trái lạ.
"Không biết sư thúc tới đây là có gì phân phó?" Chào hỏi một lát, Lâm Hiên mở miệng đi thẳng vào vấn đề.
"Lâm sư điệt, khi trước chúng ta giao Vân Ẩn Lệnh cho ngươi. Chủ yếu cũng bởi ngươi đã góp công không nhỏ trong việc hạ sát Cổ lão ma. Đã khiến cho Thiên Thi Môn thế bất lưỡng lập cùng tu yêu giả Thiên Sương Quận. Bất quá là còn một nguyên do khác nữa, ngươi có muốn tiến giai Phân Thần kỳ?"
"Cái gì?" Lâm Hiên kinh ngạc:" Lời này của sư thúc có ý gì? Có tu sĩ Động Huyền nào mà không muốn tiến giai Phân Thần kỳ chứ?"
"Ừm, vậy ta lại hỏi sư điệt một câu, ngươi đã có Phân Thần Đan chưa?"
Lâm Hiên lập tức lâm vào trầm mặc. Hắn đã rõ ý đồ đối phương.
Tuy cảnh giới hiện tại mới Động Huyền trung kỳ nhưng với tính cách trước nay luôn phòng ngừa chu đáo, Lâm Hiên sớm đã tìm hiểu về các phương pháp tiến giai Phân Thần, đương nhiên đã nghe nói qua về Phân Thần Đan.
Nghe nói khi tu sĩ Động Huyền tiến giai Phân Thần bắt buộc phải có đan dược này, nếu không thì dù là thiên tài cỡ nào cũng đừng mong đột phá bình cảnh.
Bắt đầu tìm hiểu manh mối từ phế đan Phân Thần thì Lâm Hiên đã có điểm thất vọng, nghe nói Phân Thần Đan hoàn toàn khác với linh đan diệu dược khác, một khi luyện phế sẽ biến thành một đống bột phấn, hơn nữa gặp không khí sẽ tự cháy, cuối cùng biến mất.
Nói cách khác, loại đan dược này không có phế đan.
Về phần Phân Thần Đan thành phẩm, nghe nói Thiên Sương Quận trăm vạn năm qua còn chưa từng xuất hiện tại đấu giá hội.
Bất quá khi đó Lâm Hiên cũng không quá để tâm. Hiện tại hắn là Kim Đan Phong chủ, đệ nhất nhân Động Huyền Kỳ, về sau chấp chưởng Vân Ẩn Tông. Phân Thần Đan tuy vô cùng quý hiếm nhưng là danh môn đại phái, chắc hẳn Vân Ẩn Tông sẽ có một ít.
Vì vậy, tự cho là đã rõ ý đồ của Ngân đồng thiếu nữ, Lâm Hiên nhanh chóng mở miệng: "Sư thúc có nhiệm vụ gì muốn phân phó, đệ tử xông pha khói lửa cũng không chối từ"
"Lâm sư điệt đã hiểu lầm, ngươi cho rằng bổn cung tới là muốn ngươi dùng điểm cống hiến tông môn đổi lấy Phân Thần Đan chăng. Nếu có thể như vậy cũng tốt, đáng tiếc Phân Thần Đan chính là vật nghịch thiên, toàn bộ bổn môn không có lấy một viên."
"Cái gì, không có Phân Thần Đan, vậy sao mới có thể có được?" Lâm Hiên đại kinh thất sắc.
"Phân Thần Đan tuy khó thu thập nhưng vẫn có hai cách " Ngân đồng thiếu nữ hé mở đôi môi anh đào, thanh âm dễ nghe chậm rãi truyền vào trong tai.
"Xin rửa tai lắng nghe." Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ chú ý.
"Sở dĩ Phân Thần Đan quý hiếm là vì những dược liệu chủ yếu để luyện chế nó đều sinh trưởng trong hoàn cảnh vô cùng hà khắc. Giới diện Linh giới khác thì không nói, chúng chỉ tồn tại ở số ít địa phương nơi Bang Long Giới chúng ta."
"Ồ!" Lâm Hiên đưa tay vuốt cằm, trầm ngâm mở miệng: "Chắc hẳn những dược liệu chủ yếu này đã bị các thế lực cường đại sở hữu kiểm soát."
"Ừm" Ngân đồng thiếu nữ khẽ gật đầu: "Sư điệt nói đúng, xác thực những nơi sản sinh ra chúng đều bị mấy siêu cấp thực lực khống chế."
"Siêu cấp thế lực?"
"Không sai. Chính là Thiên Lôi Cung, Vạn Hác Cốc, cùng với Dực Long Sơn Mạch."
"Dực Long Sơn Mạch, chẳng lẽ đó là chỗ của Dực Long chân nhân?" Lâm Hiên nghe đến đây thì vẻ mặt biến đổi.
"Đúng vậy, chính là nơi Dực Long chân nhân thanh tu, ngoại nhân nào dám bén mảng tới." Ngân đồng thiếu nữ cười khổ.
"Thế còn Thiên Lôi Cung cùng Vạn Hác Cốc, chẳng lẽ cường đại hơn bổn môn rất nhiều?"
"Sư điệt nói đùa. Vân Ẩn Tông ta dù không kém tại Thiên Sương Quận nhưng sao có thể so với Thiên Lôi Cung, Vạn Hác Cốc. Hai đại môn phái này có thể có lão quái vật Độ Kiếp kỳ tọa trấn."
"Thì ra là thế" Lâm Hiên than thở: "Nhưng chẳng lẽ chúng ta không thể lấy đổi lấy Phân Thần Đan từ tay các đại thế lực sao?"
Ngân đồng thiếu nữ lại lắc đầu:"Dược liệu chủ yếu để luyện Phân Thần Đan không nhiều, huống chi luyện chế vô cùng khó khăn. Tam đại thế lực có rất nhiều môn nhân đệ tử, hơn nữa còn không ít các tông môn gia tộc phụ thuộc vào bọn họ. Phân Thần Đan vốn không đủ, sao có thể dễ dàng trao đổi cùng ngoại nhân đây?"
Lâm Hiên lại trầm mặc, qua một lúc lâu mới lần nữa mở miệng: "Theo lời sư thúc, vậy còn một cách khác là gì?"
"Đó là đi Cổ Ma giới một chuyến."
"Cái gì, Cổ Ma giới?" Lâm Hiên ngẩn ngơ kinh hãi.
"Không sai" Ngân đồng thiếu nữ khẽ gật đầu: " Những dược liệu kia tuy hiếm có tại Linh giới nhưng thích hợp sinh trưởng tại Cổ Ma giới hơn, tỷ lệ tồn tại nhiều hơn..."
Ngân đồng thiếu nữ êm tai giảng thuật, Lâm Hiên lắng nghe, theo thời gian rốt cục hiểu rõ sự tình.
Những dược liệu chủ yếu luyện chế Phân Thần Đan đều bị tam đại thế lực nắm giữ, tu sĩ Bang Long Giới mặc dù không cam lòng nhưng nào dám trêu chọc. Tiến vào trộm dược chỉ có đường chết, nếu như dùng bảo vật trao đổi thì cái phải trả quá lớn.
Đang không có cách thì cũng may cơ duyên xảo hợp. Mấy trăm vạn năm trước khi tam giới đại chiến, sĩ khí đại quân Linh giới lên như cầu vồng, trực tiếp xâm nhập vào bên trong Cổ Ma giới. Thắng bại không nói nhưng bọn họ kinh hỉ phát hiện, những dược liệu chủ yều đều luyện chế Phân Thần Đan sinh trưởng khá nhiều tại Ma giới. Chẳng qua lần đó đánh nhau sống chết nên còn không kịp đi thu thập.
Có thể trực tiếp phá toái hư không xuyên qua các giới diện thì chỉ có tu tiên giả Độ Kiếp kỳ. Nhưng lão quái vật đẳng cấp này căn bản không cần đến Phân Thần Đan.
Các tu sĩ khác không có bổn sự như vậy nhưng không muốn buông tha. Trải qua không biết bao nhiêu cố gắng của các tiền bối, bọn họ đã tìm được một phương pháp mưu lợi.
Đó là bọn họ đã phát hiện ra một số tiếp điểm không gian giữa Linh giới cùng Cổ Ma giới, cứ qua hai trăm năm sẽ có một thời gian ngắn suy yếu.
Trong thời gian này, chỉ cần tìm một số trận pháp đại sư bố trí các trận pháp đặc biệt, là có thể phá toái hư không, để cho số lượng tu sĩ nhất định tiến vào bên trong Cổ Ma giới.
Đáng tiếc bởi vì thiên địa pháp tắc, tu sĩ tiến vào tiết điểm đều bị hạn chế cảnh giới, các tồn tại Phân Thần kỳ không thể vào bên trong.
Phát hiện này lập tức chấn động toàn bộ Bang Long Giới. Tất cả các thế lực lớn mừng rỡ như điên, vì có được số danh ngạch tiến vào tiết điểm đã xảy ra tranh đoạt kịch liệt.
"Thì ra là thế." Lâm Hiên nghe tới đây thì lộ vẻ do dự: "Xin hỏi sư thúc, danh ngạch bổn môn có mấy người được tiến vào Cổ Ma giới?"
"Hai người." Ngân đồng thiếu nữ nở nụ cười khổ: "Bổn cung đã nói, thực lực Vân Ẩn Tông tuy không kém tại Thiên Sương Quận nhưng so với toàn bộ Hàn Long Giới thì không tính là gì."
Lâm Hiên đương nhiên rõ ràng điều này. Bang Long Giới diện tích vô cùng vô tận, chia làm chín chín tám mươi mốt quận phủ. Thiên Sương Quận chỉ là một quận nhỏ bé trong đó.
Lúc này vẻ mặt hắn bình tĩnh trở lại: "Sư thúc hôm nay tới chỗ này, chắc hẳn muốn ta đi Cổ Ma giới một lần."
"Đúng vậy, việc này tuy rất nguy hiểm nhưng nếu có thể bình an trở về, đối với bản thân sư điệt hoặc bổn môn đều có rất có lợi. Đương nhiên, Lâm sư điệt cũng hiểu, hạng ngạch này là Vân Ẩn Tông cấp cho ngươi. Ma giới tuy nguy hiểm nhưng tán tu muốn vào cũng không đủ tư cách, cho nên..." .
"Lâm mỗ rõ ràng, muốn đạt được danh ngạch nhất định sẽ trả giá gì đó, sư thúc cứ nói, không cần ngại" Lâm Hiên mỉm cười mở miệng.
Ngân đồng thiếu nữ lộ vẻ hài lòng:
"Tông môn cấp cho ngươi tư cách tiến vào tiết điểm, để báo đáp lại, ngươi chỉ cần mang về linh thảo đủ luyện chế hai viên Phân Thần Đan là được. Đương nhiên bổn môn sẽ không thu không của ngươi. Sẽ dùng tinh thạch, linh dược, pháp bảo hay là những bảo vật khác để trao đổi. Chỉ cần bổn môn có thể xuất ra thì nhất định tận lực thỏa mãn, tuyệt không để ngươi chịu thiệt."
Thấy Lâm Hiên khẽ gật đầu. Ngân đồng thiếu nữ tiếp tục lên tiếng: "Đương nhiên, vì phòng ngừa sư điệt thu được linh dược rồi không trở về tông môn, trước khi tiến vào tiết điểm, bổn cung sẽ hạ cấm chế trên người ngươi. Đây là quy củ của truyền thừa của lịch đại tổ sư. Năm xưa ta cùng với sư đệ tiến vào tiết điểm, tiến hành Phân Thần thí luyện cũng không thể ngoại lệ."
Lâm Hiên khẽ nhướng mày nhưng không phản bác.
"Bất quá sư điệt không cần lo lắng điều này. Trong hai trăm năm này, cấm chế nọ tuyệt không mảy may ảnh hưởng đối với ngươi"
"Nếu như hai trăm năm sau ta không thể trở lại..."
"Nói như vậy cấm chế sẽ phát tác, kết cục tuyệt đối là sống không bằng chết" Vẻ mặt ngân đồng thiếu nữ không chút biểu cảm nói.
"Đệ tử đã minh bạch, Không biết tiết điểm sẽ mở ra lúc nào?"
"Khoảng năm năm nữa"
Lâm Hiên khẽ gật đầu: "Đa tạ sư thúc, bất quá sự tình trọng đại, có thể cho ta suy nghĩ cẩn thận một lần?"
"Đương nhiên, bổn cung sẽ chờ ngươi hồi đáp" Ngân đồng thiếu nữ mỉm cười đứng lên: "Được rồi, bổn cung cáo từ."
"Sư thúc đi thong thả." Lâm Hiên đứng dậy tiễn khách.
Rất nhanh thân ảnh thiếu nữ biến mất tại phía chân trời. Lâm Hiên nhíu mày trở về trong động phủ.
Không ngờ Phân Thần Đan lại khó kiếm như vậy, hắn bắt đầu cẩn thận suy tư, so sánh lợi hại giữa hai lựa chọn.
Đoạt linh thảo trong miệng cọp, cướp chúng từ trong tay tam đại thế lực? Lâm Hiên suy nghĩ một chút liền buông bỏ ý nghĩ quá mạo hiểm này.
Đương nhiên với gia tài của hắn, có thể đổi lấy một vài viên Phân Thần Đan. Chỉ là hắn là người rõ nhất tình huống của bản thân nhất. Muốn tiến giai thành công, đừng nói một hai viên, tám chín viên cũng không chắc, phải cần tới mấy chục viên.
Yêu cầu lớn như vậy, dù hắn táng gia bại sản cũng đừng mong đổi lấy số lượng đan dược này trong tay tam đại thế lực, nói cách khác chỉ còn đường mạo hiểm đi Ma giới.
Nếu đi thì nhất định phong hiểm rất lớn, kiêng kị nhất chính là Băng Phách Ma Tổ, đồng thời là mối lo về Ngũ Long Tỷ. Nhưng nếu không đi, không biết chờ thêm hai trăm năm nữa còn có cơ hội không?
***
Trong lúc Lâm Hiên đang phiền não khổ tư thì Ngân Đồng tiên tử đã về tới động phủ. Vừa bước vào động thì một thiếu nữ xinh đẹp đã ra chào đón.
Nữ tử này chỉ chừng hai mươi, cũng là mi mục như vẽ. Ngũ quan có vài phần tương tự cùng Ngân Đồng tiên tử nhưng còn tinh xảo hơn vài phần, có thể nói là tuyệt sắc.
"Tỷ, người trở về rồi."
Nếu Lâm Hiên ở chỗ này sẽ thầm ngạc nhiên, bởi vì hắn đã nghe thanh âm này trong hội tranh chấp quyền sử dụng Tử Tâm Chi Hỏa khi trước.
Nữ tử này có thân phận thần bí, chỉ rất ít tu sĩ trong môn biết được nàng là thân muội muội của Ngân Đồng tiên tử. Hai người vốn cùng phụ khác mẫu. Ngân Đồng tiên tử có chứa huyết thống Yêu Tộc còn muội muội thì thuần khiết là nhân loại.
"Kết quả ra sao, Lâm Hiên nọ đáp ứng đi Cổ Ma giới?"
"Hắn nói muốn cân nhắc một thời gian"
"Còn muốn cân nhắc?"
"Muội yên tâm, xem bộ dáng tò mò của hắn tám phần là sẽ đi. Ngược lại tiểu muội cần gì phải mạo hiểm như vậy. Tới Cổ Ma giới chính là cửu tử nhất sinh, tu tiên giả tham gia Phân Thần thí luyện mười phần chỉ trở về có một mà thôi. Năm đó tỷ tỷ thiếu chút nữa đã ngã xuống tại Cổ Ma giới. Ta chỉ có một người muội muội mà thôi, thật sự không muốn ngươi có sự bất thường. Chẳng qua dù lên trời xuống đất, cũng sẽ vì ngươi tìm được một viên Phân Thần Đan!"
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 674 (2200 Fixed): Theo Dấu Hỏa Vân
Tại một quần sơn trải dài, điểm đặc biệt là cỏ cây nơi đây đều có màu đỏ, không phải là hỏa sơn nhưng hỏa nguyên khí lại vô cùng nồng đậm.
Bất quá lúc này, không khí yên bình nơi đây đã bị phá hỏng bởi một trận đấu pháp kinh người.
Song phương giao chiến đều thuộc cảnh giới Ly Hợp. Là năm tu sĩ Nhân tộc đang đấu với một Yêu tộc tai dài mắt biếc.
Dù lấy một địch năm nhưng Yêu tộc không rơi vào thế hạ phong, hắn vốn là Ly Hợp hậu kỳ còn đám tu sĩ chỉ là sơ kỳ cùng trung kỳ.
Cũng may những người kia cùng một gia tộc nên am hiểu phối hợp, liên thủ thì thực lực tăng cường rất nhiều. Có điều không được bao lâu thì tình cảnh bọn họ trở nên nguy hiểm.
Cầm đầu là một cung trang mỹ phụ trung kỳ. Tình huống gia tộc này khá đặc thù, đại trưởng lão lại là một nữ tử.
"Dừng tay, đạo hữu không cần ép người. Chúng ta rời khỏi nơi đây, để lại di chỉ Kỳ Lân cho ngươi là được"
Nữ tử kia thở dài. Lúc trước vì tìm hiểu bí mật nơi này, lại chiếm nơi đây làm tổng đà, mấy trăm tinh nhuệ trong gia tộc đã ngã xuống. Nếu không hôm nay không tới phiên nàng làm chủ. Không chừng Diệp gia sớm xuất hiện Ly Hợp hậu kỳ, thậm chí là tu tiên giả Động Huyền. Đối phương cũng không thể nghênh ngang như vậy.
Ở chung quanh còn có gần ngàn tu sĩ quan sát chiến cuộc, chỉ tiếc là đám này tu vị quá thấp, không thể nhúng tay vào tranh đấu cấp bậc Ly Hợp.
Yêu tộc tai dài mắt biếc lại nở nụ cười: "Diệp phu nhân, các ngươi đã biết bí mật nơi đây, còn muốn dễ dàng rời đi sao..."
"Vậy rốt cuộc ngươi muốn thế nào?" Cung trang mỹ phụ lạnh lùng lên tiếng.
"Không có gì, chỉ cần năm người các ngươi đem Nguyên Anh giao ra để bản tôn cắn nuốt. Ô mỗ có thể buông tha cho đám hậu sinh vãn bối kia." Yêu tộc tai dài mắt biếc mở miệng cười.
"Cái gì? Ngươi uy hiếp ta?" Cung trang mỹ phụ biến sắc.
"Uy hiếp ngươi thì sao?" Yêu tộc nở nụ cười: "Nếu như các ngươi thức thời thì chỉ hi sinh năm người. Còn không thì toàn tộc ngã xuống, lựa chọn ra sao chẳng lẽ còn muốn ta phải dạy?"
Sắc mặt cung trang mỹ phụ trở nên âm tình bất định, thật lâu mới miễn cưỡng đáp:
"Được, ta đồng ý"
"Cái gì?" Bốn trưởng lão còn lại thất sắc, đám đệ tử Diệp gia cũng sợ ngây người.
"Đại trưởng lão, không thể."
"Tổ mẫu, tiểu nhân gian trá, sao có thể tin tưởng!"
"Đều im ngay" Cung trang mỹ phụ quát một tiếng chói tai. Đám đệ tử Diệp gia tuy mặt mũi đầy bi phẫn nhưng tất cả đành im miệng.
"Ha ha, đạo hữu làm như vậy thật là sáng suốt, hi sinh mấy người các ngươi có thể để gia tộc truyền thừa về sau. Nhanh đem Nguyên Anh giao ra, Ô mỗ sẽ tha hậu sinh vãn bối các ngươi ly khai nơi này" Yêu tộc tai dài mắt biếc đầy đắc ý cười như điên.
"Được"
Cung trang mỹ phụ bước lên hai bước, thò tay sờ trên đỉnh đầu tựa hồ muốn đem Nguyên Anh xuất khiếu. Đám đệ tử Diệp gia chung quanh đã khóc không thành tiếng. Nào ngờ đúng lúc này, không phải là Nguyên Anh mà hai đạo hoàng quang kích bắn từ sau ót nàng, như chậm mà nhanh hung hăng đánh tới yêu vật kia.
"Động thủ!"
Cùng lúc nàng quát lớn một tiếng, pháp bảo của bốn trưởng lão đồng thời đánh về phía trước.
Dị biến nổi lên nhưng Yêu tộc nọ vốn rất cơ cảnh. Tay áo phất một cái, một tấm thuẫn bài bay vút ra ngăn trở hai đạo hoàng quang, sau đó thân hình lóe lên kích bắn một bên tránh khỏi công kích.
Đánh lén thất bại, năm trưởng lão Diệp gia đại biến sắc mặt, đương nhiên không nguyện bó tay chịu trói mà công kích càng trở nên cuồng mãnh.
"Ngu xuẩn, Ô mỗ đã cho cơ hội, không ngờ các ngươi rượu mời không uống mà lại muốn uống rượu phạt. Đã như vầy, ta sẽ tiễn đưa toàn tộc các ngươi đến âm tào địa phủ." Yêu tộc tai dài mắt biếc vừa sợ vừa giận quát. Vừa rồi tuy tránh thoát đánh lén nhưng ngẫm cũng sợ hãi không thôi.
Với thực lực áp đảo, Yêu tộc nhanh chóng lấy lại thượng phong. Tình thế lại trở nên bất lợi đối với Diệp gia. Vài gã tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng nhao nhao tế ra bảo vật, gia nhập chiến cuộc.
Chẳng qua Yêu tộc nọ không hề sợ hãi, lại cười rộ lên: "Thật sự không biết sống chết, những tiểu bối này cũng dám đến vuốt râu hùm?"
Lời còn chưa dứt thì chỉ thấy thân hình hắn lóe lên rồi phân ra làm ba. Sau đó ba thân ảnh mơ hồ một hồi, rõ ràng chia ra làm chín.
Chín thân ảnh đều tản ra yêu khí cùng linh áp, nhất thời khó có thể phân ra chân giả.
Tu sĩ Diệp gia không khỏi luống cuống tay chân, đành thao túng pháp bảo đánh tới thân ảnh Yêu tộc ở gần bản thân nhất.
Kết quả tám hư ảnh vô thanh vô tức bị diệt. Thực ra đây chỉ là Chướng Nhãn Pháp tương đối cao cấp mà thôi, có thể nhiễu loạn tầm mắt cùng thần thức của người nhưng không có pháp lực, đương nhiên không có khả năng sát địch.
"A!"
Tuy nhiên đã nghe những tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Chỉ thấy huyết hoa diễm lệ rải khắp trên bầu trời, nháy mắt đã có ba gã tu sĩ Nguyên Anh ngã xuống.
"Sư phó!"
"Thúc thúc!"
"Đại ca!"
Tiếng kinh hô của đám tu sĩ cấp thấp liên tiếp vang lên, thân nhân đệ tử của ba gã tu sĩ nọ vô cùng bi phẫn, nhao nhao tế ra bảo vật, muốn xông lên trả thù nhưng đã bị tộc nhân một bên gắt gao giữ chặt. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng chỉ một kích đã ngã xuống, những người khác đi lên không phải tìm chết sao?
"Các ngươi đừng tới, tất cả lui đi, chúng ta năm người liều chết cuốn lấy lão yêu này. Các ngươi nhanh rời khỏi đây." Cung trang mỹ phụ quát to nhưng đám đệ tử thật không nguyện rời bỏ mấy trưởng lão.
"Đại trưởng lão, chúng ta không đi."
Cung trang mỹ phụ nghe vậy không khỏi giận dữ: "Bớt dông dài ở chỗ này, các ngươi thật muốn toàn tộc bị diệt sao?"
"Hắc hắc. Muốn chạy sao, đã muộn. Hôm nay đừng ai trong các ngươi mong sống mà rời khỏi nơi này"
Yêu tộc hung dữ mở miệng, sau đó thân hình hắn vừa chuyển đã thoát khỏi vòng vây của năm người, đánh tới đám đệ tử cấp thấp.
"Ngươi... ngươi muốn làm gì?" Năm trưởng lão quá sợ hãi nhưng lúc này đã không kịp ngăn cản.
Mắt đối phương muốn nhào vào đám người. Đứng mũi chịu sào là một thiếu nữ chừng mười tám mười chín có dung mạo thanh tú, toàn thân lại tản ra khí tức động lòng người.
Không Linh chi khí! Tựa như là tiểu tinh linh xinh đẹp trong rừng núi, tuy không phải tuyệt sắc mỹ nữ nhưng lại khiến người có cảm giác muốn được ở gần.
Có điều Yêu tộc tai dài mắt biếc nọ không phải hạng thương hương tiếc ngọc gì, càng không biết thưởng thức đối với khí chất Không Linh. Chỉ thấy hắn phất tay áo một cái. Trong tiếng xé gió thì vô số trảo ảnh nhọn hoắt bắn ra. Thiếu nữ tuy đem phòng ngự pháp bảo tế ra nhưng rõ ràng là sắp hương tiêu ngọc nát.
Đúng lúc này, nơi hư không cách đó không xa đột nhiên lăn tăn như sóng. Một đạo hồng quang ào ào hiển hiện, khẽ cuốn liền bao lấy những trảo ảnh sắc nhọn. Một kích tất sát của Yêu tộc lập tức bị hóa giải dễ dàng.
Biến cố nọ khiến tất cả mọi người trợn mắt há mồm, qua một lát mới tỉnh ngộ nhưng vẻ mặt song phương lại hoàn toàn khác nhau.
"Cao nhân nào dám phá vỡ pháp thuật của Ô mỗ, vì sao không dám hiện thân gặp mặt?" Yêu tộc tuy kinh nghi nhưng không có ý định thối lui. Hắn đã mất không ít tâm tư mới tìm hiểu được nơi đây có một đại bí mật, đương nhiên không dễ buông tha. Nói không chừng kia chỉ là một tu tiên giả Ly Hợp kỳ, núp trong bóng tối giả thần giả quỷ mà thôi.
"Muốn gặp ta, hẳn là muốn chiến một trận?"
Thanh âm lạnh lùng truyền ra, cách hơn trăm trượng chợt lóe hồng quang, một hồng bào lão giả chợt hiện thân ra.
Toàn bộ tu sĩ Diệp gia vui mừng quá đỗi, thiếu nữ có khí chất Không Linh dịu dàng cúi người chào: "Vãn bối Diệp Dĩnh, đa tạ ân cứu mạng của tiền bối."
Hồng bào lão giả nhìn nàng thì gật đầu không nói, chẳng qua đáy mắt lóe lên dị quang. Lập tức quay đầu sang phía Yêu tộc:
"Sao, ta hiện thân rồi, các hạ tính thế nào..."
Yêu tộc đem thần thức đảo qua trên người hồng bào lão giả, thiếu chút nữa bổ nhào giữa không trung.
Sâu không thể lường! Hắn hoàn toàn nhìn không ra cảnh giới của đối phương. Chẳng lẽ đây là lão quái Động Huyền?
Yêu tộc nọ vốn đang hung hăng càn quấy mà thoáng cái như rơi vào hầm băng, toàn thân phát run từng chặp.
Bịch một tiếng, hắn liền quỳ giữa không trung cuống quít dập đầu: "Tiền bối tha mạng, tiền bối hạ thủ lưu tình, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, vãn bối thật sự là vô tình mạo phạm"
Chỉ thấy hồng bào lão giả lạnh lùng phất tay, một đóa hồng vân bay vút ra.
Yêu tộc mắt thấy cầu xin tha thứ không được thì vung vẩy hai tay, nguyên một đám pháp ấn huyền diệu hiển hiện trước người. Rõ ràng không tiếc hao tổn nguyên khí muốn thi triển bí thuật chạy trốn.
Bất quá cảnh giới song phương chênh lệch một trời một vực. Yêu Tộc còn không kịp chạy đi đã bị đóa hồng vân nọ bao phủ. Trong tiếng thét thảm thiết thì nhục thể cùng yêu đan đã bị đốt thành tro bụi, như chưa từng xuất hiện trên thế gian này.
"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, nếu không có người xuất thủ tương trợ, không chừng Diệp gia đã bị hủy. Nếu tiền bối có gì phân phó, đệ tử Diệp gia nhất định chết không chối từ."
Cung trang mỹ phụ dịu dàng cúi xuống, đôi môi anh đào cung kính hé mở. Đệ tử khác đều chỉnh tề bái xuống.
"Vậy sao..."
Trong khi chúng tu sĩ đang cung kính, không ngờ ánh mắt hồng bào lão giả chợt lóe sát khí. Đóa hồng vân đỏ thẫm như máu cuồn cuộn một hồi, bất ngờ chuyển hướng lao thẳng đến cung trang mỹ phụ. Nguồn: http://truyenyy.com
Cửa trước đuổi sói, cửa sau rước hổ!
Cung trang mỹ phụ thấy bộ dáng hung ác của lão giả thì vô cùng kinh hoảng, không thể thể hiểu tại sao đối phương lại trở mặt như vậy. Có điều thực lực song phương quá chênh lệch, không kịp phản ứng mà đành nhắm mắt chờ chết.
Chẳng qua, lại đúng vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này.Trên đỉnh đầu cung trang mỹ phụ chợt lóe thanh quang, một thanh sắc đại thủ chợt hiện, một vồ đã đẩy bắn cung trang mỹ phụ sang một bên, vừa vặn tránh khỏi một kiếp.
Dị biến này khiến cho khóe miệng đắc ý của hồng bào lão giả trở nên méo mó. Còn chưa hiểu là kẻ nào phá hư chuyện tốt của lão thì mấy chục đạo thanh sắc kiếm quang chớp lóe trước mắt. Ngay sau đó kiếm quang như mưa ào ào bắn về phía lão.
Hồng bào lão giả hoảng hốt nhưng phản ứng không chậm. Chỉ thấy đóa hồng vân kia đã bay về phủ kín thân hình.
Xẹt! Xẹt! Kiếm quang như mưa bắn tới nhưng không ngờ hồng vân nọ lại cản được.
"Ồ! Xem ra thực lực của ngươi không tệ"
Một tiếng kêu ngạc nhiên truyền ra sau đó thanh quang chớp lóe, lại là một thanh niên vận thanh bào chậm rãi hiện ra trước ánh mắt kinh hãi cùng mờ mịt đám người.
"Là ngươi..." Hồng bào lão giả thấy đối phương thì ngẩn ngơ, huyết khí nơi ngực chấn động thì sắc mặt trở nên âm trầm. Rõ ràng hôm nay đã đụng độ cường địch.
Cảnh giới của đối phương tuy chỉ là trung kỳ nhưng pháp lực còn thâm hậu hơn lão một bậc.
"Hỏa Vân tôn giả, chúng ta lại gặp nhau" Lâm Hiên mỉm cười nói.
"Lâm đạo hữu, hai ta không cừu không oán, trên Vạn Bảo đại hội cũng chỉ là giao dịch đỉnh lô bình thường, chẳng lẽ vì điều này mà ngươi xen vào chuyện của bổn tôn?"
Lâm Hiên chỉ mỉm cười, ánh mắt nhìn sang thiếu nữ vừa xưng là Diệp Dĩnh thì cũng lộ kỳ quang:
"Ngươi định sát diệt đám người ở đây là vì tiểu cô nương này, ngươi đã nhìn ra khí chất đặc biệt của người ta nên muốn bắt làm đỉnh lô nữa sao"
"Không sai, như vậy là ngươi cũng đã nhìn ra, cũng muốn thu ả làm đỉnh lô?"
"Khoan nói chuyện này, ngươi biết vì sao lần trước ta mạo hiểm đối đầu cùng Cổ lão ma chăng? Là vì nữ tu bị ngươi bắt chính là môn đồ đệ tử của ta. Hôm nay gặp ngươi tác quái ở đây. Chúng ta giải quyết khúc mắc này một lần đi"
Lại nói lần này Lâm Hiên cũng chỉ vô tình gặp lại Hỏa Vân tôn giả. Khi nghe đề nghị đi Ma giới của Ngân đồng tiên tử, Lâm Hiên đã thầm hạ quyết định nhưng còn phải chuẩn bị cho tốt một phen mới được.
Lần này hắn ra ngoài là để thử uy lực của Ngân Sí Thi Vương thu được từ Cổ lão ma. Mấy chục năm nay, ngoài việc tu luyện thì Lâm Hiên cũng tu tập một số bí thuật khác thu được từ lão. Trong đó có việc phục chế lại Ngân Sí Thi Vương
Khi trước, nhân lúc Ngân Sí Thi Vương suy kiệt hắn đã xóa đi linh trí của nó. Sau đó lại tu luyện thần thông đệ nhị nguyên thần, phân ra một nguyên thần thứ hai điều khiển Thi Vương này.
Tu sĩ Ly Hợp tu luyện đệ nhị nguyên thần vốn đã dễ dàng. Với Lâm Hiên chỉ như là cưỡi xe nhẹ đi đường quen.
Sau khi thử xong uy lực của Ngân Sí Thi Vương, trên đường trở về thì Lâm Hiên lại xảo hợp phát hiện hành tung bất thường của Hỏa Vân tôn giả, hắn âm thầm bám theo thì gặp phải tràng diện này.
Dường như mục đích Hỏa Vân tôn giả tới đây là vì di chỉ Kỳ Lân gì đó trong lời của cung trang nữ tử. Việc muốn bắt thiếu nữ có khí chất Không linh cũng chỉ là xảo hợp mà thôi. Vì vậy lão tính bắt lấy cung trangnữ tử để sưu hồn, sau đó bắt lấy Diệp Dĩnh làm đỉnh lô, đồng thời tiêu diệt toàn bộ đám người Diệp gia. Hành sự quả là nhanh gọn tàn độc a!
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận