Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2194: Lâm Hiên Cùng Thiên Tuyền Kiếm Tôn

Ngày cập nhật : 2025-09-08 00:56:21
" một trăm triệu ?"
Lâm Hiên ngạc nhiên.Trước đó , hắn cũng không nghĩ sẽ được nhiều như vậy.Cứ tưởng Động Huyền Trung Kỳ được 1000 vạn thì hai huynh đệ kia sẽ được 2000 vạn thôi,vậy mà lại được gấp năm lần.Có thể thấy được địa vị của Béo Gầy Song Tử khá cao. Chỉ sợ thực lực bọn chúng cũng không kém bao nhiêu so với Thiên Toàn Kiếm Tôn a.
"Nói như vậy thì Lâm mỗ có 15000 vạn điểm tông môn cống hiến.?"
"Không sai." Thái độ lão giả hiện giờ thập phần cung kính.
Thiên Toàn sư huynh,lần này ta nhất định phải có được Tử Tâm Địa Hỏa,sẽ tuyệt đối không nhường cho người khác , hai chúng ta cũng không nên tăng giá để tránh làm tổn thương hòa khí "
Lâm Hiên quay đầu lại nhìn Thiên toàn kiếm tôn, lời nói ra có chút quen tai,đúng là những gì đối phương vừa khuyên Thần Khí Phong phong chủ.
Lâm Hiên đang dùng chiêu gậy ông đập lưng ông a.
Gia hỏa này thật cường thế!
Trong lòng chúng tu sĩ nhất thời kinh ngạc.Lâm Hiên thật sự không thèm để Thạch sư huynh trong mắt.Không biết Thiên toàn Kiếm tôn ứng phó ra sao?
Đối mặt với sự chú ý của mọi người.Thiên Toàn Kiếm tôn vẫn bình tĩnh , ngẩng cao đầu đi đến phía trước đài.Hai người rất nhanh đã đối mặt nhau.
Thiên Tuyền Kiếm Tôn cười: "Nếu như lão phu không có đoán sai, Lâm sư đệ hẳnn là người trẻ tuổi,mà người tuổi trẻ thường hay bốc đồng kiêu ngạo, nhưng quá mức tự đại lại dễ nếm mùi thất bại đấy ."
"Lâm mỗ không hiểu những gì Thạch sư huynh nói, xin mời sư huynh chỉ bảo cho."
"Hừ." Thiên Toàn Kiếm Tôn không nhiều lời nữa, tay áo phất một cái,một chiếc túi trữ vật bay ra rồi dốc ngược xuống.Mặt đất trước mặt hiện ra rất nhiều pháp bảo khác nhau.
"Thạch sư huynh, đây là có ý gì, chẳng lẽ ngươi muốn dùng những pháp bảo này đổi lấy điểm tông môn cống hiến? "
"Thạch mỗ sao có thể làm như vậy được, ngươi cứ nhìn rõ những bảo vật này đi đã".
"A!"
Thấy Thiên Toàn Kiếm Tôn không hề nao núng, lão giả mặt ngựa liền cúi xuống xem xét.
"Di, những thứ này là ... . ."
Hắn nhất thời phát hiện ra điều gì đó từ đống pháp bảo này.Tuy kiểu dáng và chủng loại bất đồng nhưng tất cả đều ẩn chứa ma khí.
Chẳng lẽ là ....
Thấy đối phương lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, Thiên Toàn Kiếm Tôn rốt cục mở miệng : "Mấy thứ này đều là do lão phu diệt sát tu sĩ Thiên Thi Môn đoạt được.Hồn Châu ta không có nhưng ta nghĩ bổn mạng Pháp bảo hẳn là cũng có thể làm bằng chứng rồi chứ. Mã sư đệ, lão phu nói có gì sai chăng?"
"Không sai, bổn mạng Pháp Bảo đương nhiên cũng có thể chứng minh cho việc diệt sát tu sĩ môn phái đối địch. "
Lão giả mặt ngựa hiểu rõ ý đồ của Thiên Toàn Kiếm Tôn, cũng bắt đầu kiểm kê bảo vật.Đương nhiên trên bổn mạng pháp bảo có ấn ký của chủ nhân nên muốn xác nhận thân phận cũng không mấy khó khăn.
Theo thời gian trôi qua, lão giả mặt ngựa càng có vẻ chấn kinh.Thời gian trôi qua khoảng sau một bữa cơm, lão giả mặt ngựa mới tuyên bố kết quả.Giờ khắc này, hắn nhìn về phía Thiên Toàn Kiếm Tôn đã không thể dùng từ kính sợ để hình dung nữa.
Quả thực bội phục sát đất.
"Thạch sư huynh diệt sát tu sĩ Thiên Thi Môn, tất cả là ba trăm triệu điểm tông môn cống hiến "
"Ba trăm triệu?"
Với số lượng này thì chẳng phải là hắn đã diệt sát mấy chục Động Huyền Kỳ tu sĩ sao. Chuyện này thực đáng sợ.
Phải biết rằng Thiên Thi Môn không phải quả hồng mềm mà nó cũng là một trong năm Đại Tông Môn ở Thiên Sương quận.Hơn nữa vì công pháp đặc thù nên càng thêm quỷ dị thần bí.
Việc này thật thái quá đi,nhưng vô luận như thế nào thì lão giả mặt ngựa cũng không dám nói lung tung.Hắn phải đứng từ góc độ công bình mà xem xét.Môn quy không thể đùa,nếu không lúc hai vị sư thúc trách tội xuống thì ai dám đảm đương a?
Còn tất cả tu sĩ trong phòng nhìn về phía hai người trên đài như nhìn hai con quái vật vậy. Bọn họ tích lũy 300 năm cũng chỉ thu được 2000 vạn điểm đã là cao lắm rồi.Vậy mà 2 người họ...,còn thiên lý nữa không a.
Lâm Hiên có thể diệt sát Béo Gầy Song Tử ma,kiếm được trăm triệu là quá lắm rồi.Nhưng Thiên Toàn Kiếm Tôn cường thế phản kích khiến người ta trố mắt,cư nhiên lại là ba trăm triệu.Số điểm ấy hẳn không phải dựa vào số lượng tu sĩ bị diệt mà đạt được,có lẽ là do giết được một tên tu sĩ nổi danh nào đó.
Chúng tu sĩ nhất thời nghi hoặc, tự nhiên có tu tiên giả lanh mồm lanh miệng đem cái vấn đề này ra hỏi .
Lão giả mặt ngựa lộ ra một tia chần chờ.
"Nói đi, không sao cả."
Thanh âm Thiên Tuyền Kiếm Tôn vang lên .
Được cho phép, lão giả cũng không cần cố kỵ gì nữa: "Thiên Thi Môn Âm Dương La Sát đã ngã xuống trong tay Thạch sư huynh."
"Cái gì?"
Chúng tu sĩ phía dưới quá sợ hãi, thanh danh Âm Dương La Sát cực lớn, so sánh Béo gầy Song Tử Ma còn hơn một bậc.Vợ chồng hai người am hiểu phối hợp, hơn nữa cả hai đều là Động Huyền Kỳ đỉnh phong.Nghe nói một khi hai người liên thủ thì thực lực tương đương nửa tu sĩ Phân Thần Kỳ.
Mặc dù loại thuyết pháp này không biết có thật hay không, nhưng qua đó cũng có thể thấy Âm Dương La Sát rất lợi hại.
Trong hàng tu sĩ động huyền kì bổn môn thì Thiên Tuyền Kiếm Tôn có thể được xem là cao thủ đứng đầu.Nhưng tục ngữ nói hảo hán không đấu lại nhiều người, song quyền nan địch tứ thủ, hắn hẳn là không bằng Âm Dương La Sát mới phải,không nghĩ tới. . .
Không trách được điểm Cống Hiến lại biến thái như thế, phỏng chừng diệt sát được Âm Dương La Sát liền có được hai trăm triệu.Trên mặt mọi người đều lộ ra vể bừng tỉnh đại ngộ.
Thiên Toàn Kiếm Tôn quay sang Lâm Hiên nói: "Như thế nào, ta không phải đã nói người trẻ tuổi không nên quá kiêu ngạo , câu nói vừa rồi của Lâm sư đệ nên rút lại đi thôi."
Vẻ mặt Thiên Tuyền Kiếm Tôn mặt dù bình thản nhưng ở chỗ sâu trong đôi mắt không giấu nổi vài phần đắc ý.Hắn xác thật muốn tử tâm địa hỏa nhưng hiên giờ cũng không hoàn toàn là vì vật ấy nữa.Tục ngức nói không tranh bánh báo,tranh khẩu khí.Cả Vân Ẩn tông trừ hai vị sư thúc ra thì hắng chằng thèm đặt ai trong mắt.Vậy mà bây giờ lại có một trên tiểu tử mới nhập môn chưa lâu giám diễu võ dương oai trước mặt hắn.
Lâm Hiên có chút thở dài, hắn không muốn cùng đối phương tranh khí nhưng hiện giờ đã không còn đường lui nữa rồi.Muốn luyện chế Hỏa Kiếm phải dùng đến Tử Tâm Địa Hỏa.Xem ra,tưởng muốn không kinh thế hãi tục cũng được a.
Vốn Lâm Hiên không muốn nói ra việc diệt sát Cổ lão ma,bởi làm thế sẽ khiến mình trở thành tiêu điểm.Khác xa so với Béo Gầy Song tử ma,dù sao huynh đệ bọn chúng cũng chỉ là Đồng Huyền Kỳ mà thôi,nhưng Cổ lão ma lại là Thái Thượng Trưởng lão Thiên Thi Môn,tu sĩ Phân Thần kỳ a.
"Như thế nào, Lâm sư đệ chẳng lẽ còn cái gì chưa xuất ra sao,mau lấy ra để Thạch mỗ được đại khai nhãn giới một chút đi?" Thấy thần sắc Lâm Hiên như vậy, Thiên Tuyền Kiếm Tôn đầu tiên là nhướng mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra.Đối phương bất quá chỉ là phô trương thanh thế mà thôi, hắn không tin tiểu tử này còn có thể xuất ra cái gì lớn hơn nữa.
"Thật không?"
Lâm Hiên cũng không cùng đối phương đôi co, tay áo bào phất một cái, Linh quang liền hiện lên,sau khi thu liễm lộ ra một chiếc Bạch Cốt trường mâu.Bảo vật này vừa mới hiện thế liền tỏa ra lệ khí nồng nặc.Mặc dù chủ nhân của nó đã ngã xuống, nhưng vẫn như trước lộ vẻ linh tính mười phần, phát ra áp lực đáng sợ.
" Đặng đặng đặng. . ."
Lão giả mặt ngựa không đứng nguyên tại chỗ được mà bị luồng linh áp này đẩy lui bốn bước.Hắn dù sao cũng là tu sĩ Động Huyền Kỳ vậy mà cũng không chịu nổi.Điều ấy khiến hắn không khỏi biến sắc. Thiên Tuyền Kiếm Tôn đương nhiên không có chật vật như vậy,vẫn đứng yên tại chỗ nhưng sắc mặt thoáng cái trở nên cực kì khó coi.
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 2195 Không Có Khả Năng
Đây là bảo vật gì mà uy áp tỏa ra từ nó không ngờ lại đáng sợ như vậy.
Chúng Tu tiên giả phía dưới đều trợn mắt há hốc mồm. Cả căn phòng đều bị bao phủ bởi luồng linh áp ấy,may mắn là những người đang ngồi đây đều có tu vi Động Huyền Kỳ,chứ đổi lại là những tiểu bối Ly Hợp kỳ thì nói không chừng đều ngã xấp hết rồi.
Ai nấy đều biến sắc! Tiếng kinh hô suy đoán vang lên mỗi lúc một nhiều.
Lâm hiên yên lặng không nói gì, hiện tại mới chỉ xuất ra bảo vật đã có hiệu quả dọa người như vậy,thật tốt.
Thiên Toàn Kiếm Tôn trừng lớn hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào bảo vật đang phát ra quang mang yêu dị kia, tựa hồ có chút quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ ra.
"Thứ này là bổn mạng pháp bảo của một tu sĩ Thiên thi môn do ta săn giết đoạt được.Sư huynh nhìn rồi cho ta biết nó trị giá bao nhiêu điểm tông môn cống hiến được chứ? Lân Hiên nhàn nhạt nói, đối với những tu sĩ đang kinh ngạc xung quanh dường như không nhìn thấy, đây chính là kết quả mà hắn mong muốn.
"Được, vi huynh hiểu rồi."
Trên mặt lão già mặt ngựa lộ ra tia cười khổ, không cần nhìn cũng biết chủ nhân của bảo vật này bất kể là cũ hay mới đều không phải là hạng dễ trêu chọc.Quái vật, hai người này đều là quái vật.
Thiên Toàn Kiếm Tôn cùng Lâm Hiên đều là nhân vật mà lão không thể đắc tội được,chỉ hơi chút sai lầm là bản thân sẽ ăn phải trái đắng ngay.
Sau khi hít sâu một hơi,trên mặt lão giả mặt ngựa hiện lên chút thanh khí nhàn nhạt, hóa giải linh áp phát ra từ bạch cốt trường mâu.Bấy giờ vẻ mặt lão mới khôi phục được thần sắc thong dong,sau đó từng bước tiến lên.
Đám tu sĩ bên dưới cũng mở lớn hai mắt, toàn thân ngứa ngáy chờ đợi kết quả.Không ngờ lần tranh đoạt tử tâm địa hỏa này lại có nhiều biến đổi bất ngờ như thế.Không biết phần thắng rốt cục sẽ thuộc về ai đây?
Ngày hôm nay,biểu hiện của Lâm Hiên thật kinh người. Nguyên một đám, không kẻ nào dám có chút khinh thị nào nữa.Bọn họ đều cho rằng Lâm Hiên hoàn toàn có thực lực khiêu chiến Thiên Toàn Kiếm Tôn.
Không biết bảo vậy kì dị này liệu có thể giúp Lâm Hiên có đủ điểm cống hiến để tranh đấu cùng Thiên Toàn Kiếm Tôn không?
Lão giả mặt ngựa cầm bạch cốt trường mâu trong tay,sau đó thả ra hoàn toàn bao phủ Bạch cốt trường mâu.
"Cái này..." Mới nhìn thoáng qua một chút,sắc mặt hắn lập tức đại biến: "Không có khả năng, vật này là dùng linh cốt của thất giai yêu thú luyện chế thành!"
"Cái gì?"
Lời này vừa ra, phía dưới lại lại lần nữa trở nên huyên náo, ngay cả nét mặt Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng lộ ra vẻ khó tin.
Linh cốt thất giai yêu thú? Có lầm hay không,muốn kiếm được tài liệu loại này đối với Động huyền kỳ tu sĩ chẳng khác nào đi vuốt râu hùm cả.Bởi thất gia yêu thú đối ứng với cảnh giới của tu sĩ thì đó chính là Phân Thần kỳ a.
Quái vật cấp bậc này trong Yêu tộc cũng được coi là một phương đại năng rồi. Người nào có thể lấy được linh cốt của nó để luyện chế bảo vật chứ?
Tu sĩ Động Huyền Kỳ căn bản là nghĩ cũng không dám. Nói giỡn hả? Chỉ bằng bọn hắn cũng muốn đi trừ yêu "cướp xương" ư,cho dù là hơn mười người cùng tiến lên cũng chỉ đành nuốt hận mà thôi.
Nếu là tu tiên giả Phân Thần kỳ thì tỷ lệ chiến thắng cũng không quá 50-50.Bởi thế có rất ít tu sĩ Phân Thần kỳ nguyện ý đi trêu chọc loại yêu thú cùng giai này.
Đương nhiên, ít không có nghĩa là không có, những vị tu tiên giả Phân Thần kỳ như vậy luôn có thực lực hơn hẳn cùng cấp.
Chẳng lẽ đây lại là bổn mạng pháp bảo của lão quái vật phân thần kỳ nào đó?
Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu chúng tu sĩ,nhưng rất nhanh liền tự phủ định.
Không có khả năng!
Phân Thần kỳ,đó là tồn tại kinh khủng cỡ nào a, há một tên Lâm Hiên có thể khiêu chiến được?
Thiên Toàn Kiếm Tôn từ trước đến nay đều tự phụ thực lực bản thân đứng ở đỉnh phong của cảnh giới Động Huyền Kỳ.Đồng thời hắn còn tu luyện công pháp có uy lực cương mãnh vô cùng, nhưng dù như thế thì một khi đứng trước mặt tu sĩ Phân Thần kỳ,hắn cũng không có lực hoàn thủ, một chút cơ hội chiến thắng cũng không có.
Lâm tiểu tử cho dù biến thái nghịch thiên thế nào cũng chỉ là Động Huyền trung kỳ mà thôi.Hắn làm sao có thể vượt cấp khiêu chiến chứ?
Đừng có nói giỡn! Chuyện như vậy tuy bản giới không phải chưa từng xảy ra,nhưng chỉ có một người mà thôi.
Chính là Hàn Long chân nhân.
Cũng chỉ có vị chủ nhân của giới diện này mới sáng tạo được kỳ tích như thế, tại thời điểm Động Huyền kỳ khiêu chiến tu sĩ Phân Thần kỳ, hơn nữa còn giành được chiến thắng.
Nhưng tồn tại như Hàn Long chân nhân thì dù phóng mắt khắp toàn bộ các giới diện liệu được mấy người, chẳng lẽ tên tiểu tử Lâm Hiên này lại có thể so sánh cùng những tồn tại như thế sao?
Thiên Toàn Kiếm Tôn không cho là đúng.
Dù sao hình tượng Hàn Long chân nhân trong lòng hắn cao không thể với tới, một truyền kỳ không thể nào gặp được.
"Mã sư đệ, ngươi có lầm hay không? Cái này thật sự là do linh cốt của thất giai yêu thú làm thành?" Thiên Toàn Kiếm Tôn rốt cục vô pháp bảo trì thần thái đạm mạc, hoài nghi mở miệng.
"Đúng vậy, đây đúng là do linh cốt của thất giai yêu thú luyện thành.Loại chuyện này, Mã mỗ nếu không có mười phần nắm chắc, lại thế nào dám ăn nói lung tung."
Thiên Toàn Kiếm Tôn nhướng mày, họ Mã này cùng Lâm tiểu tử không chút giao tình, đương nhiên không có khả năng nói giúp cho hắn.
Kỳ thật, bọn hắn cho dù giao tình không tệ, cũng không giám cả gan nói dối loại chuyện này.
Mà lão giả mặt ngựa xuất thân từ Thần khí phong,mặc dù đối với luyện khí không có quá nhiều thiên phú, nhưng đối với đánh giá các loại thiên tài địa bảo lại là có một không hai.Lời hắn nói hẳn là có thể tin tưởng được.
Đối phương đã khẳng định là linh cốt thất giai yêu thú, phán đoán này chắc không có sai. Sắc mặt Thiên Toàn Kiếm Tôn nhất thời trở nên khó coi đến cực điểm.
Tuy hắn cũng nghĩ qua, Lâm Hiên nhất định còn có hậu thủ.Nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến hậu thủ của tiểu tử ấy lại không hợp thói thường như vậy.
Chẳng lẽ, bảo vật này lại là của...
Còn chưa nghĩ xong, bên tai lại truyền tới một tiếng hét kinh hãi, có lẽ là bởi vì quá mức ngạc nhiên nên thanh âm hơi lắp bắp.
"Cổ... Cổ Lão Ma, cái này là của Cổ Lão Ma..."
"Ngươi nói cái gì?"
Thiên Toàn Kiếm Tôn không nhịnh được,vội hỏi.Trên mặt hắn không còn vẻ bình tĩnh như lúc nãy nữa.Chúng tu sĩ Động huyền kỳ đang chờ đợi kết quả phía dưới cũng lộ ra sắc mặt sốt ruột.Đối phương cứ lắp ba lắp bắp như vậy thiệt khiến người ta nổi cáu.
Đây không phải là đúng lúc mấu chốt, ngươi lại làm người ta càng thêm sốt ruột hơn sao?
Theo thanh âm tức giận vang lên, tâm thần lão giả mặt ngựa rốt cuộc bình tâm trở lại. Hắn nuốt nước miếng cái ực, nhìn lại Lâm Hiên, sau đó mới thì thào mở miệng: "Bảo vật này là thuộc về Cổ Lão Ma, hắn là một trong hai lão quái vật thái thượng trưởng lão của Thiên Thi Môn..."
"Cái... Cái gì?"
Lời này vừa thốt ra, chúng tu sĩ phía dưới đa phần đều tưởng mình nghe nhầm. Ngay cả Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng lảo đảo thối lui một bước.Điều này đã không còn cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả được nữa...
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 2196 Ước Chiến
Điều này sao có thể?
Nét mặt chúng tu sĩ không có vẻ gì là kinh ngạc mà dường như đang nghĩ tai mình có vấn đề,vừa mới nghe lầm thì phải.Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Tuy rằng gần đây Thiên Thi môn gặp phải nhiều khó khăn nhưn vẫn là một trong ngũ đại tông môn ở Thiên Sương Quận.
Mà Cổ lão ma lại là một trong hai vị thái thượng trưởng lão phái này,đã tiến giai đến Phân Thần Kỳ từ vài vạn năm trước.Nghe nói lão ma còn nuôi dưỡng một con Ngân Sí Thi Vương thực lực sánh ngang Phân Thần Kỳ.Mộ khi Lão phải chiến đấu với địch thủ cùng giai thì không khác gì lấy hai đánh một.
Đụng phải Loại tồn tại như thế thì dù là sư thúc bổn môn ra tay cũng không nắm chắc phần thắng.Vậy mà Lâm Hiên lại có thể ... chuyện này là thật sao?
Nhưng nếu là giả thì bổn mệnh pháp bảo này biết giải thích thế nào đây,nó tuyệt đối không phải hàng giả.Có tin đồn rằng trận chiến ở Thiên Phong thành làm Thiên Thi Môn và Yêu Hóa giả triệt để đối đầu nhau thì Cổ lão ma đã vẫn lạc mất.
Chỉ là tin đồn này không biết có chính xác hay không. Chẳng lẽ ... lại là sự thật ư? Liệu có phải do Cổ Lão Ma chọc giận yêu hóa giả nên bị bọn họ vây công,còn Lâm tiểu tử may mắn gặp dịp nên chiếm được đại tiện nghi?
Thiên Toàn Kiếm Tôn âm thầm suy đoán.Bình tâm mà nói thì những gì hắn nghĩ rất gần với thực tế.Chỉ có điều, Lâm Hiên so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn nhiều. Thực lực của lão quái vật Phân Thần kỳ dù cho có bị suy yếu thì tu sĩ Động Huyền Kỳ cũng chẳng thể đối phó nổi.
Nhưng bất kể như thế nào, Lâm Hiên đã lấy ra bổn mạng pháp bảo của Cổ Lão Ma thì cũng coi như là sự thật đã bày ra trước mắt.
Lâm Hiên mặc kệ chúng tu sĩ đang kinh ngạc, mục đích của hắn chỉ có tử tâm địa hỏa mà thôi. Về phần chuyện này sẽ tạo ra oanh động gì thì hắn cũng không quản được.
Nghĩ nhiều vô ích, Lâm Hiên lại lạnh nhạt lên tiếng: "Như thế nào, bảo vật này có thể đổi được bao nhiêu điểm tông môn cống hiến đây?"
"Cái này..." Lão giả mặt ngựa cứng họng, trên mặt ngoại trừ kinh ngạc ra thì không còn biểu lộ gì khác, nhất thời không biết trả lời ra sao.
Cho dù hắn phụ trách công việc này đã mấy ngàn năm.Đối với nhiệm vụ nào đổi được số điểm cống hiến bao nhiêu,hắn biết rõ như lòng bàn tay.Nhưng tình huống như hôm nay thì thật sự là hắn chưa bao giờ gặp qua.Dù sao muốn hoàn thành nhiệm vụ cũng phải phụ thuộc vào năng lực của mọi người nữa.Ví dụ như là việc săn giết Tu tiên giả Động Huyền Kỳ của tông môn đối địch, mặc dù khó khăn nhưng vẫn còn có thể hoàn thành. Nhưng mà giết một tu sĩ Phân Thần kỳ thì đã vượt quá khả năng của đệ tử bổn môn.Làm nhiệm vụ ấy thì chẳng khác nào đi tự sát cả.
Cho nên, Vân Ẩn Tông từ trước đến giờ căn bản không có nhiệm vụ như vậy nên tất nhiên sẽ không có mức điểm cống hiến tương ứng.Trên mặt lão giả mặt ngựa tràn đầy vẻ sầu khổ, lúng túng không biết phải làm sao.
Lâm Hiên vừa nghe xong, lông mày khẽ nhíu lại: "Theo như sư huynh nói vậy thì phải làm sao đây?"
"Cái này..."
Lão giả mặt ngựa gãi gãi đầu, hắn nào dám làm chủ chuyện này chứ: "Ngu huynh cũng không biết, chỉ có thể đi mời sư thúc định đoạt.Nhưng vấn đề là hiện tại cả hai vị sư thúc đều đang bế quan, pháp dụ truyền xuống là trừ phi bổn môn gặp cảnh sinh tử tồn vong, nếu không không thể quấy rầy..."
Lâm Hiên vừa nghe xong, sắc mặt cũng không khỏi trở nên âm trầm.Đợi hai lão quái vật này xuất quan thì có trời mới biết phải trờ đợi bao lâu mà tử tâm địa hỏa lại sắp phun trào.
"Theo như lời sư huynh nói vậy thì chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?"
"Lâm sư đệ bớt giận, thật sự là việc này quá mức hệ trọng, ta cũng không làm chủ được a." trên mặt lão giả mặt ngựa tràn đầy ngượng nghịu nói.
"Không cần phiền toái như vậy. Lâm sư đệ, ngươi có dám cùng lão phu chiến một trận hay không."
Lâm Hiên theo tiếng nói quay đầu lại, thấy người lên tiếng đúng là Thiên Toàn Kiếm Tôn.
"Đánh với ngươi một trận sao?"
"Ngươi không phải là muốn tử tâm địa hỏa ư , chỉ cần thắng được lão phu thì ta tức khắc từ bỏ địa hỏa. Ngươi cảm thấy điều kiện này thế nào."
Thiên Toàn Kiếm Tôn mở miệng lần nữa, tuy nét mặt hắn vẫn lạnh lùng như trước, nhưng ở sâu trong nội tâm kỳ thật đã rất sốt ruột rồi.
Cũng khó trách hắn.
Phải biết rằng hắn là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh ở Vân Ẩn Tông hàng vạn năm qua, ngoại trừ hai vị sư thúc ra thì ai trông thấy hắn cũng biểu hiện dáng vẻ thập phần cung kính.
Nhưng mà từ khi Lâm Hiên gia nhập Vân Ẩn Tông, oai phong của hắn có phần giảm sút.Đầu tiên là hậu nhân bị Lâm Hiên trừng phạt khiến hắn mất hết mặt mũi.Nhưng bản thân hắn cũng hiểu rõ tính cách của Thạch Ngọc nên vẫn có thể nhẫn nhịn được.Dù sao thì Lâm hiên ra tay rất chừng mực.
Hắn tuy đau lòng nhưng cũng không tiện trả thù, chuyện ấy cứ như bỏ qua, nhưng nếu đối phương khi dễ tới tận cửa thì lại là chuyện khác.
Vô luận như thế nào thì hắn cũng muốn cùng Lâm Hiên quyết đấu phân định thắng bại một lần. Dùng thực lực nói chuyện, chỉ cần mình đánh thắng tiểu tử này thì có thể cứu vãn được mặt mũi.
Thiên Toàn Kiếm Tôn ý là như vậy còn Lâm Hiên sẽ ứng phó như thế nào.Dù sao thì hai người đều là cường giả trong cường giả của bổn môn a.Cuối cùng thì ai mới là đệ nhất nhân dưới Phân Thần Kỳ đây?
Ánh mắt mọi người đều quay sang nhìn Lâm Hiên, mà Lâm Hiên lại chậm rãi mở miệng: "Chuyện như vậy, được phép sao?"
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 2197 Sân Thi Đấu
"Đương nhiên có thể." Lão giả mặt ngựa cẩn thận từng li từng tí nói: "Chỉ cần chúng sư huynh đệ phía dưới biểu lộ mình không cần tử tâm địa hỏa nữa thì hai vị có thể dùng phương thức này để quyết định xem bảo vật thuộc về ai."
"A?" Lâm Hiên nhẹ gật đầu: "Cũng không biết ý kiến chư vị đồng môn thế nào?"
"Chúng ta đương nhiên là từ bỏ tử tâm địa hỏa."
"Đúng, từ bỏ...."
"Tử tâm địa hỏa đối với lão phu không có chỗ hữu dụng, cho dù đủ số điểm cần thiết cũng không dám cùng hai vị sư huynh tranh đoạt. "
"Chúng ta không dị nghị chút nào đâu.Hai vị sư huynh cứ việc quyết đấu đi thôi,người thắng liền có quyền sử dụng tử tâm địa hỏa. "
Đủ loại thanh âm vang lên, ngôn ngữ tuy bất đồng nhưng ý tứ lại chỉ có một, bỏ quyền.
Nói giỡn sao, ai dám cùng hai tên quái vật này tranh đoạt chứ.Huống chi lui một vạn bước mà nói, cho dù kẻ nào có gan lớn như vậy thì giờ khắc này cũng không dám đứng ra.Bởi làm thế có khác gì chọc cho mọi người tức giận đâu,tất cả mọi người lúc này đều đang mong chờ màn đối chiến giữa Lâm Hiên và Thiên Toàn Kiếm Tôn mà.
Sau trận đấu này sẽ phân ra mạnh yếu giữa hai người đồng thời chúng tu sĩ cũng được một buổi nhìn đã mắt.Bây giờ mà đưa ra lời dị nghị thì đồng nghĩa với việc đối địch với tất cả mọi người.Ở đây đều là tu sĩ Động Huyền kỳ,không ai đi làm loại việc ngu ngốc này.
"Tốt, vậy thì ký hạ khế ước đi."
Lão giả mặt ngựa lời còn chưa dứt, chỉ thấy từ trong tay áo hắn bay ra một mảnh quang hà cuốn qua đại đại sảnh,rất nhanh,trên tay mỗi tu sĩ đang ngồi đều xuất hiện một tấm da thú.
Đây là khế ước nói về việc từ bỏ tử tâm địa hỏa.Nói miệng không bằng chứng, cũng nên lập chứng từ.Tuy tại hạ biết không vị nào dám lật lọng nhưng quy củ là quy củ,trình tự trước sau là không thể thiếu.
Lão giả mặt ngựa tự mình cũng ký vào một bản,nhưng trên mặt hắn lại tràn đầy vẻ hưng phấn, hiển nhiên là cũng đang muốn sớm được xem hai đại cao thủ quyết đấu. Dù sao thì cơ hội như vậy thật không nhiều.
Rất nhanh,mọi việc đều đã làm xong.Thanh âm nhàn nhạt không nghe ra hỉ nộ của Lâm Hiên lại vang lên:"Nếu mọi người đã không dị nghị gì nữa thì nơi giao đấu ở chỗ nào,tựu không thể động thủ ngay tại đây chứ?"
"Ha ha, đương nhiên không thể là chỗ này rồi.Với thực lực của hai vị sư huynh mà động thủ ở chỗ này sẽ khiến nơi đây bị hủy mất." Lão giả mặt ngựa cúi đầu khom lưng nói, lời này tuy không giả, nhưng nghe khẩu khí của hắn lại khiến người ta có cảm giác như đang nịnh nọt a!
"Ngươi không cần phải gấp, tuy chuyện như vậy xảy ra ở hối đoái đại điển không nhiều nhưng nói chung là có,môn quy cũng cho phép.Tất nhiên là sẽ có địa điểm chuyên để quyết đấu rồi. " Thiên Toàn Kiếm Tôn lạnh lùng mở miệng, trong nội tâm cũng kích động không thôi.,không thấy Lâm tiểu tử khẩn trương gì cả, đến tột cùng là phô trương thanh thế hay là thật sự có bản lãnh như vậy.Nhưng hiện tại thì điều ấy cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi.Hắn đã đưa ra ý định quyết đấu tức là tự phong kín đường lui của mình.Thắng, lập tức có đượng sự kính ngưỡng của vạn người. Nếu thua, vậy thì vạn kiếp bất phục. Nói một cách khác, hắn đang chơi một canh bạc.Bởi vì sợ hãi vinh quang bị Lâm Hiên cướp đoạt mất nên hắn quyết đánh bạc danh dự cùng tiền đồ của mình.
Thiên Toàn Kiếm Tôn kỳ thật không cần làm như vậy, nhưng ai bảo hắn có lòng dạ hẹp hòi chứ.Ngoại trừ hai vị sư thúc ra thì hắn sao chịu được người khác làm mưa làm gió trên đầu mình.
Lâm Hiên lại không thèm quan tâm. Tuy hắn không dám xem thường anh hùng thiên hạ nhưng đối thủ trước mắt chỉ là một Thiên Kiếm Phong chủ nho nhỏ thì còn chưa đủ tư cách.
Muốn khiêu chiến mình ư.Hừ, hắn cho rằng tu vi bản thân là phân thần kỳ sao?
Làm việc lặng lẽ là nguyên tắc của Lâm Hiên nhưng lúc cần thể hiện "điệu cao" thì hắn cũng không sợ hãi.Tử tâm địa hỏa là nhất định phải có,vì luyện chế bảo vật mà hắn đã phải chuẩn bị mấy trăm năm rồi.Bậy giờ lại nhảy ra một Thiên Toàn Kiếm Tôn chặn đường, thực xin lỗi, cũng chỉ đành biến hắn thành đá kê chân thôi.
Cách nghĩ của hai người không giống nhau, nhưng kết quả vẫn chỉ có một.Được lão giả mặt ngựa đi trước dẫn đường,mọi người tiếp tục đi sâu vào trong lòng núi, náo nhiệt như vậy như thì sao có thể bỏ qua được chứ?
Thời gian ước chừng một tuần trà trồi qua, phía trước đã không ccòn đường đi nữa mà bị lấp kín bởi thạch bích kiên cố. Thạch bích này nhìn không tầm thường chút nào,bên trên điêu khắc không ít phù văn cổ quái.
Không đợi mọi người dừng bước, lão giả mặt ngựa lật tay lấy ra một tấm lệnh phù sáng loáng,khẽ vẫy một chút liền có hồng mang kích bắn ra.
Ba...
Hồng mang chui vào vách núi liền biến mất không thấy tung tích.
Ngay sau đó, linh mang đại tố,phù chú trên vách núi lập tức sáng lên. Lại qua một lát,thanh âm ầm ầm vang vọng khắp không gian, vách núi tách sang hai bên,lộ ra một màn nước hiển hiện trước mặt mọi người.
Quả thật là một màn nước.Màn nước có màu xanh thẳm,tựa như mặt hồ tĩnh mịch. Lâm Hiên thả thần thức ra dò xét một chút nhưng không thu được kết quả gì.Màn nước này có hiệu quả che đậy thần thức a.
Nhưng lão giả mặt ngựa lại không chút do dự chui vào.
Lâm Hiên khẽ nhướng mày, bất quá hắn không cho rằng đây là bẫy dập gì cả. Dù sao thì mình cũng là Tu tiên giả Vân Ẩn Tông.
Ý niệm này vừa hiện lên, Lâm Hiên không chút do dự đi theo lão giả mặt ngựa.Theo sau là Thiên Kiếm Phong chủ cùng những Động Huyền Kỳ tu sĩ khác nối đuôi nhau mà vào. Nguồn: http://truyenyy.com
Quả nhiên có điểm giống với khi ở trong nước. Nhưng vừa đi qua thì không gian trước mắt lại trở nên rộng mở trong sáng.Một tòa kiến trúc to lớn sừng sững trên mảnh đất trống rộng lớn.
Nếu phàm nhân tận mắt nhìn thấy cảnh này thì khẳng định là trợn mắt hốc mồm rồi.
Ở chỗ sâu trong lòng núi sao có thể xuất hiện một sân bãi rộng lớn như vậy chứ?
Nhưng mà đối với tu tiên mà nói lại không có gì đặc biệt cả,tiên thuật thần kỳ chính là thể hiện ở những chỗ thế này đây.
"Thỉnh!" Lão giả mặt ngựa vẫn đi trước dẫn đường, đoàn người rất nhanh liền bay vào trong kiến trúc cổ xưa ở trên không,hẳn đây là khán đài rồi.Còn ở chính giữa xuất hiện một mặt sân rộng rãi có hình tròn đường kính hơn trăm trượng.
"Hoàn cảnh cũng không tệ lắm."
Lâm Hiên vẫn một bộ khí định thần nhàn nhìn Thiên Toàn Kiếm Tôn đang thầm nói. Lâm Hiên còn không có khẩn trương vậy mà đối phương đã tâm thần bất định rồi.
"Hai vị thỉnh, những người chúng ta ở đây với tư cách chứng kiến.Hai vị sư huynh quyết đấu với nhau,người thắng giành được tử tâm địa hỏa.Bất quá tất cả mọi người đều là đồng môn, còn đây chỉ là thi đấu mà thôi nên xin hai vị điểm tới là dừng." Lão giả mặt ngựa chậm rãi nói.
Lâm Hiên gật gật đầu, cũng không dài dòng, trên người chợt lóe thanh mang trực tiếp bay về phía nới quyết đấu.
Mà trong nội tâm Thiên Toàn Kiếm Tôn mặc dù đang không yên, nhưng giờ khắc này không thể tỏ ra yếu thế,toàn thân hắn đồng dạnh cũng nổi linh mang hóa thành một đạo kinh hồng bay đến chỗ đối diện với Lâm Hiên.
Hai người đứng cách xa nhau chừng hơn mười trượng,tuy chưa có động tác gì nhưng hào khí ở hiện trường trong nháy mắt liền trở nên khẩn trương.Mà hơn hai trăm tu sĩ Động Huyền ky ngồi phân tán xung quanh lại không ngừng nghị luận.Bọn hắn đang thảo luận xem trận quyết đấu này rốt cục ai sẽ thắng.
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 2198 Vung Tay Làm Kiếm
Ý kiến của các tu sĩ hoàn toàn không giống giau,có người nhìn Thiên Toàn Kiếm Tôn mà tin tưởng mười phần.Bọn hắn không cho rằng Lâm Hiên có thể diệt sát một lão quái vật Phân Thần kỳ.Chuyện như vậy quá mức không hợp lẽ thường,hơn phân nửa là do duyên cớ khác.
Tuy nói có bổn mạng pháp bảo làm chứng nhưng thứ này có thể nhờ cơ duyên mà tìm được thì sao.
Chưa hẳn là do hắn đánh giết mà dành được a!
Tại bổn môn ,đại danh của Thiên Toàn Kiếm Tôn đã vang dội cả vạn năm.Lâm Hiên chỉ làm ra vài việc khiến người ta bất ngờ thì sao có thể so được với Thiên Toàn Kiếm tôn chứ.
Đương nhiên hiện tại không phải là không có người ủng hộ Lâm Hiên,vẫn có hai phần tu sĩ Động Huyền kỳ đang ngồi đây tin tưởng hắn có thể sáng tạo kỳ tích.
Tiếng nghị luận của song phương không ngừng vang lên,càng lúc càng gay gắt.Ý kiến bất đồng thì không tránh khỏi sẽ có tranh chấp.Mà lúc này Lâm Hiên cùng Thiên Toàn Kiếm tôn còn chưa động thủ,thắng bại chưa phân nên đám khán giả tranh luận càng quyết liệt,không ai phục ai.Thỉnh thoảng lại có tiếng cãi lộn vang lên nhưng Lâm Hiên không vì thế mà chịu ảnh hưởng gì cả.
Thẳng đến khi Thiên Toàn Kiếm Tôn mở miệng: "Lâm sư đệ, ngươi tin rằng mình có thể thắng sao, nếu hiện tại nhận thua vẫn còn kịp.Ta và ngươi dù sao cũng là sư huynh đệ đồng môn, nếu chẳng may làm sư đệ bị thương thì thật không tốt."
"Thật sao?" Lâm Hiên nở nụ cười: "Sư huynh nếu có bổn sự này thì Lâm mỗ có làm quỷ dưới kiếm cũng không sao.Hay là huynh vốn miệng hùm gan xứa,ngoài miệng nói nghe có vẻ lợi hại lắm nhưng thực ra trong tâm đã bắt đầu sợ hãi."
"Tiểu tử, đừng có nói bậy."
Thiên Toàn Kiếm Tôn giận tím mặt.Vốn hắn không nghĩ rằng dùng mấy câu là có thể khiên Lâm Hiên cúi đầu nhận thua,nói nhiều như vậy cũng chỉ là để công tâm mà thôi.
Nếu có thể làm loạn tinh thần đối phương thì một lát nữa giao đấu sẽ giành được lợi thế. Không ngờ tên tiểu tử này miệng lưỡi lại sắc bén như vậy, trông tính cách cứng rắn mà nói năng cũng không chịu kém ai. Nói một câu đáp một câu, vừa cay độc vừa chuẩn, đánh trúng điểm yếu trong nội tâm kẻ khác. Nhìn bên ngoài Thiên toàn kiếm tôn có vẻ tự tin đấy nhưng ngay khi đối mặt với Lâm hiên, tâm hắn đã có chút không yên rồi.
Diệt sát được béo gầy Song Tử ma thì cũng thường thôi.Nếu đổi lại là chính mình thì sau khi thi triển tất cả vốn liếng cũng chém rụng được hai huynh đệ này.
Nhưng còn có một điều khiên hắn không khỏi khiếp sợ đó là bạch cốt trường mâu của Thiên Thi môn Cổ Lão Ma !
Tuy Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng từng nghĩ là thứ này không phải do Lâm HIên đơn đả độc đấu mà giành được,hơn phân nửa là nhân lúc người ta gặp khó khăn mà thả đá xuống giếng,hoặc là may mắn gặp dịp Cổ Lão Ma bị trọng thương,pháp lực hao kiệt mà chiếm được đại tiện nghi.
Nhưng nghĩ vậy cũng chỉ là tự an ủi mình thôi, vạn nhất không phải thì sao?
Mà cho dù mình có đoán đúng là Cổ Lão Ma bị trọng thương đi nữa thì cũng chẳng phải là quả hồng mềm.Người khác không biết chứ Thiên Toàn Kiếm Tôn đã tận mắt thấy qua cảnh một gã tu sĩ Phân Thần kỳ đang trong tình trạng dầu hết đèn tắt,nhúc nhích một ngón tay cũng không được,vậy mà khi đối mặt với mấy tên tu tiên giả Động Huyền Kỳ không có hảo ý vẫn có thể chém giết gần hết bọn chúng.
Vượt cấp khiêu chiến chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười mà thôi,cho dù muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của cũng phải cẩn thận bị lửa bén thân a!
Cho nên, mặc kệ Lâm Hiên làm cách nào mà lấy được bổn mạng pháp bảo của Cổ Lão Ma thì chứng tỏ thực lực của hắn không yếu.Nhưng vì danh dự cùng tiền đồ của bản thân thì trận chiến này không thể không đánh.
Tâm tình đang căng thẳng lại bị Lâm Hiên chọt vào chỗ đau,Thiên Toàn Kiếm tôn không giận tím mặt mới lạ,đồng thời làm thế cũng che giấu được nỗi sợ hãi trong lòngn hắn.
Nhưng bất kể như thế nào thì lúc này hắn cũng phải ra tay thôi.Nếu còn dây dưa đấu võ mồm với Lâm Hiên nữa thì lòng tin của hắn chỉ càng thêm dao động mạnh hơn.Chỉ mong là mình nghĩ quá phức tạp,Lâm Hiên lấy được bảo vật của Cổ Lão Ma chẳng qua là nhờ vận khí *** chó!
Thiên Tỏa Kiếm Tôn thầm cầu nguyện.
Nhưng mà điều hắn muốn có thể thành sự thực sao?
Đương nhiên,trong lòng hắn mặc dù đang rối loạn vô cùng nhưng ngoại nhân lại không thể nào biết được.Chỉ thấy Thiên Kiếm Phong chủ hét lớn một tiếng,sau lưng chợt tỏa hồng mang chói mắt,cùng với nó là bức tường lửa phóng lên tận trời.
Thanh thế chiêu này không tầm thường,Lâm Hiên dưới tình huống không để ý cũng bị dọa cho nhảy dựng.
Tiếng rồng ngâm vang dội truyền khắp không gian,bức tường lửa bỗng nhiên co rụt lại rồi tách sang hai bên.Từ giữa biển lửa,một con hỏa long năm đầu giương nanh múa vuốt phóng vọt ra.
Hỏa Long dữ tợn vô cùng, mỗi một đầu đều dài hơn mười trượng, hơn nữa diện mục khác nhau ,nhìn qua vô cùng chân thật.Chúng nhào về phía Lâm Hiên,chưa đến nơi mà độ nóng chung quanh đã tăng vọt lên rất nhiều,một cỗ sóng lửa ập vào mặt.
Công kích thật cuồng mãnh,nếu đổi lại là một gã tu sĩ tu vị hơi kém một chút có lẽ không thể không lựa chọn né tránh chiêu này,tuy chưa đến mức bị thua nhưng kể từ đó bản thân sẽ rơi vòa hoàn cảnh bất lợi.
Mà Lâm Hiên đương nhiên không chọn cách tránh lui ấy. Ánh mắt hắn lóe ra một tia lăng lệ,bàn tay vừa lật, chiếc hồ lô hỏa hồng sắc liền hiện ra.
Lâm Hiên tung chiếc hồ lô lên khung trung,sau đó khẽ quát:"đi!"
Lời còn chưa dứt,một màn sương mù màu đỏ từ bên trong hồ lô đột nhiên phun ra.Hàng nghìn hàng vạn thiên lôi sa cuồn cuộn tuôn trào,sau đó hợp lại thành một đạo gió lốc đường kính hơn trượng rồi chia thành năm đầu văn long hùng hổ nhào tới hỏa long của đối phương.
Song phương vốn không cách xa nhau nên cũng không có bao nhiêu khoảng trống để di chuyển.Oanh một tiếng kinh thiên động địa truyền vào tai mọi người.Thiên lôi sa vừa chạm vào hỏa long tức thì bạo liệt.
Một hai hạt thiên lôi sa thì không đáng nhắc tới nhưng số lượng nhiều như vậy tập trung cùng một chỗ thì uy lực không tầm thường chút nào.Hỏa long bị tạc bay ngược trở về.
Hỏa diễm tản ra để lộ bản thể của hỏa long,không ngờ là năm chuôi tiên kiếm hàn quang rực rỡ.Năm thanh kiếm đều là bảo vật hỏa thuộc tính nhưng kích cỡ lại hoàn toàn bất đồng,hơn nữa tài liệu luyện chế cũng khác nhau.
Lâm Hiên khẽ nhướng mày,không ngờ còn có loại pháp bảo cổ quái như vậy,bất quá lúc này cũng không có thời gian nghiên cứu.
Mục đích của Lâm Hiên là tử tâm địa hỏa,hắn không có hứng thú cùng Thiên Toàn kiếm tôn ở đây so chiêu so thức.Đánh bại đối thủ,nhanh chóng chấm dứt trận đấu vô nghĩa này là hơn.
Lâm Hiên nghĩ vậy,đầu vai khẽ động,thân hình liền biến mất không còn tăm hơi.
Cửu Thiên Vi Bộ!
Lâm Hiên lựa chon thời cơ vô cùng chính xác,vừa tránh được năm thanh tiên kiếm giáp công,vừa dùng thế bôn lôi lao về phía đối phương.
Công thủ hợp nhất,nhoáng một cái đã xuất hiện cách người đối phương hơn một trượng.
"Thuấn di!"
Đồng tử Thiên Toàn Kiếm Tôn hơi co lại, trên mặt lộ vẻ sợ hãi.Nhưng tục ngữ nói người nổi danh tất có thực tài,hắn là Thiên Kiếm Phong chủ đồng thời cũng có tiếng là đệ nhất nhân dưới Phân thần kỳ mà bị đánh bại dễ dàng như thế thì cũng quá kỳ quái đi.Thấy Lâm Hiên xuất hiện trước mặt mình,hắn tuy kinh ngạc nhưng không chút nào bối rối,tay phải nâng lên điểm ra một chỉ.
Động tác phiêu dật xuất trần nhưng lại khiến trong lòng Lâm Hiên vang lên một hồi báo động,thân hình lại lóe lên lần nữa,xung quanh hiện lên vô số tàn ảnh mà chân thân Lâm Hiên đã biến mất vô tung vô tích.
Tiếng xoạt tựa như miếng vải bị xé chợt vang lên,tất cả tàn ảnh đều biến thành những mảnh nhỏ.
Tê...
Những tu tiên gia đang quan chiến xung quanh không nhịn được mà hít sâu một ngụm khí lạnh.Bọn họ đều là Tu tiên giả động huyền kỳ nên tất nhiên là biết nhìn hàng.Một kích vừa rồi của Thiên Toàn kiếm tôn không ngờ lại có thể xé rách không gian.
Tuy những tu sĩ đang ngồi đây cũng có thể tung ra công kích có hiệu quả tương tự nhưng có thể cử trong nhược khinh như thế thì thật không được mấy người.Mà đối phương còn không dựa vào pháp bảo để thi triển mà dùng chỉ thay kiếm,điều này thật bất khả tư nghị.
Kiếm khí mà cũng có thể xé rách không gian sao?
Mọi người đều tán thưởng không thôi,cũng rất bội phục thần kỹ của Thiên Toàn Kiếm Tôn.
Nhưng kẻ đang được mọi người kính ngưỡng kia giờ phút này lại đang vừa sợ vừa giận,không ngờ tiểu tử ấy lại né được tuyệt chiêu của mình?
Đừng nhìn hắn sử dụng vô cùng tiêu sái,nhưng kỳ thật đó là công phu áp đáy hòm của hắn a.
Lúc trước vì luyện thần kỹ này mà hắn đã phải ăn không biết bao nhiêu đau khổ.Vung tay làm kiếm chính là tuyệt chiêu sở trường thuộc hàng đặc biệt cuả hắn.Ưu thế của nó là không cần sử dụng bảo vật,tay không cũng có thể thi triển được,kể từ đó tốc độ ra chiêu nhanh hơn mà đối thủ nếu không phòng bị tất không chết cũng phải lột một lớp da.
Nhất là tình huống vừa rồi, Lâm Hiên thi triển Cửu Thiên Vi Bộ muốn tập kích mình,đúng là thời điểm phòng bị của hắn kém nhất.Hơn nữa Thiên Toàn kiếm tôn còn biết rõ Lâm Hiên sử dụng thần thông kia là một loại pháp thuật thuấn di,giữa hai lần sử dụng tất có một khoảng nghỉ ngắn.Mình đã căn đúng thời khắc đó để ra chiêu vậy mà hắn còn trốn được.Vốn cho rằng một chiêu này vừa ra,đối phương không lập tức nhận thua cũng nhất định bị thương.Vậy mà Lâm Hiện lại nhẹ nhàng tránh thoát,hơn nữa còn làm bại lộ con bài chưa lật của mình.
Thiên Toàn Kiếm Tôn ảo não không thôi, chiêu này chỉ thích hợp dùng để tập kích mà thôi, một khi đối phương đã có phòng bị thì hiệu quả của nó giảm đi rất nhiều.
"Nguy hiểm thật!"
Cách nơi vừa rồi hơn mười trượng,thân hình Lâm Hiên chợt hiện.Biểu hiện ra có vẻ thong dong nhưng kỳ thực sau lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.Giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ, thật đúng là ông trời phù hộ mà.Nếu không phải là mình vừa mới học được bí tịch võ công Bách linh chân giải khiến thân thể nhạy cảm hơn,trong lúc ngàn cân treo sợi tóc,bản thân mình lại dùng linh lực thay thế nội công rồi thi triển thân pháp đến mức tận cùng thì chỉ sợ không tránh nổi một kích vừa rồi của đối phương.
Tuy thân thể Lâm Hiên kiên cường dẻo dai nhưng vẫn chưa đủ để đỡ được công kích có thể xé rách không gian.
Đương nhiên, có thể tránh thoát một kích này cũng là do trình độ cùng nhãn lực của Lâm Hiên.
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 2199 Khắp Nơi Bị Quản Chế
Hai người một lần nữa lâm vào thế giằng co.Lâm Hiên lúc này đã không còn chút chủ quan nào nữa.
Quả không hổ danh đệ nhất nhân dưới phân thần kỳ ... cũng có chút thực lực a.Chỉ dùng tay không mà có thể xé rách không gian.Phóng nhãn khắp Đông Hải giới, dù là Tam Yêu hoàng hay lục Hải Vương cũng không ai làm được.
Trong lòng Lâm Hiên nổi lên sóng gió ngập trời,nhưng không hề sợ hãi chút nào.Tuy thực lực đối phương mặc dù không tệ nhưng muốn đánh thắng mình thì đúng là chuyện đùa.Bất quá phải chú ý hơn một chút mà thôi.
Trong đầu xuất hiện nhiều loại ý niệm, Lâm Hiên rốt cục động thủ.
Tay áo phất một cái, một bảo vật hình dạng mũi nhọn bay vút ra.Bảo vật này có màu hỏa hồng sắc, mặt ngoài quấn quanh từng vòng hồ quang điện, ẩn ẩn vài dòng phủ văn nhỏ cỡ hạt gạo.
Nhãn lực Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng không phải loại bình thường, liếc mắt một cái liền nhìn ra sự lợi hại của bảo vật này.Khuân mặt hắn trở nên căng cứng mà đồng tử cũng hơi co lại: "Đây là...bảo vật Lôi hỏa song thuộc tính?"
Hắn hít sâu một ngụm khí lạnh, sau đó nâng tay đánh ra một đạo pháp quyết.Thanh âm kim loại va chạm vào nhau vang lên, năm thanh tiên kiếm bay trở lại rồi xếp thành hình nan quạt phiêu phù trước người.Chúng tạo thành mảnh hỏa hồng sắc, dày đặc vô cùng,nhìn không khác gì một chiếc khiên.
"A, không ngờ bảo vật kia còn có cả tác dụng công thủ nữa cơ à?"
Lâm Hiên cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng ý định ban đầu không thay đổi.Khiên chắn thì như thế nào,còn phải xem lực phòng thủ của nó ra sao đã. Hai tay hắn giống như hồ điệp xuyên hoa,mười ngón tay đan vào nhau tích tụ một cỗ linh lực cực kỳ tinh thuần.Theo động tác của hắn,lượng linh lực đó liền nhập vào trong cổ bảo.
Lôi Hỏa Trùy lập tức sáng lên, hóa thành một đạo hư ảnh kích bắn về phía trước.
Oanh!
Sau một khắc,Lôi hỏa trùy đụng mạnh vào tấm khiên,không khí xung quanh dường như bị nướng cháy.Lần va chạn này khiến người ta phải tròn mắt kinh ngạc. Thiên Toàn Kiếm Tôn mặc dù biết đối phương tế ra bảo vật có uy năng không nhỏ, nhưng không nghĩ tới lại mạnh như thế.
Phải biết rằng Liệt Dương kiếm của hắn công thủ song toàn, hơn nữa khả năng phòng thủ của nó còn mạnh hơn rất nhiều so với những bảo vật khác.Không nghĩ tới chỉ một chiêu liền bị phá.
Lực công kích thật đáng sợ .
Thiên Toàn Kiếm Tôn cảm giác da đầu có chút tê dại.
Mặc dù sở tu công pháp của hắn cương mãnh vô cùng, nhưng giờ khắc này cũng cảm thấy pháp lực bản thân trôi đi quá nhanh,hắn không dám dây dưa ở chỗ này cùng Lâm Hiên nữa.
Trong mắt lóe lên một tia dị sắc, chỉ thấy đầu vai hắn khẽ run, thân hình lập tức trở nên mơ hồ rồi xuất hiện cách chỗ đó chừng mấy trượng.
Bành!
Đã mất đi pháp lực của chủ nhân chống đỡ,tấm khiên do năm thanh tiên kiếm hóa thành lập tức bị công phá,tiên kiếm bay ngược trở về.
Hiệp này, nhìn như Thiên Toàn Kiếm Tôn không địch nổi Lâm Hiên mà phải lựa trọn tránh né.Ai nhìn thấy cảnh ấy đều cho rằng Lâm Hiên đang rất cao hứng.
"Hừ, lúc này mà cao hứng vẫn còn quá sớm."
Trên mặt Lâm Hiên hiện lên thần sắc không cho là đúng.Mặc dù mình so với đối phương trẻ hơn nhiều, nhưng luận về kinh nghiệm đấu pháp thì phong phú vô cùng.Sao có thể bị đối phương nắm mũi dắt đi chứ?
Trước giờ Lâm Hiên một khi đấu pháp đều muốn nắm giữ tiết tấu,không chế nó trong lòng bàn tay mình.
Đối phương tuy tạm thời thoát khỏi công kích của Lôi Hỏa Trùy, nhưng thủ đoạn của Lâm Hiên đâu chỉ có thể.Hai tay hắn nâng lên, nhanh chóng kết một pháp ấn cổ quái đồng thời trong miệng không ngừng truyền ra những âm thanh tối nghĩa.
Đối thủ có thực lực không kém,lấy hắn ra làm bia để thử mấy thần thông bản thân mới học được thì thật là tuyệt.
Lâm Hiên niệm chú cực kỳ ngắn , từ trong thân thể hắn tràn ra ma khí cuồn cuộn. Thiên Toàn Kiếm Tôn nhìn thấy cảnh này mà nghẹn họng trân trối, làm sao pháp lực của Lâm Hiên lại đột nhiên thay đổi thế được.
Chẳng lẽ Lâm Hiên lại là Ma Đạo song tu, nhưng hai chủng loại công pháp này hoàn toàn bất đồng cơ mà, sao có thể...được chứ?
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu Thiên Toàn Kiếm Tôn nhưng hắn hiện tại cũng không có thời gian để xác nhận cái gì nữa.Trên mặt hắn hiện lên vẻ tàn khốc, hai tay hợp lại rồi hướng về phía trước đẩy ra.
Tiếng xé gió sưu sưu chợt vang lên, hàng trăm kiếm khí lăng không hiển hiện rồi kích bắn về hướng Lâm Hiên. Thanh thế chiêu này lăng lệ ác liệt vô cùng, không thua kém gì uy lực công kích của pháp bảo.
Lâm Hiên thấy vậy liền biến sắc, Ma Tướng liền xuất hiện sau lưng.
Ma tướng có hình lão hổ,đen như mực, chỉ có hai con mắt bắn ra hai luồng quang mang đỏ lửa.Nó cao đến mấy trượng, hình dáng cực kỳ đáng sợ.Lão hồ gầm lên một tiếng giận dữ, hai chân trước vồ về phía kiếm khí.
Lập tức giống như mưa rơi tiêu hà, tiếng nổ bạo liệt không ngừng vang lên.
Thấy cảnh tượng đó , Thiên Toàn Kiếm tôn một lần nữa lâm vào kinh ngac nhưng dù sao thì mục đích tranh thủ thời gian cũng đã hoàn thành.
Năm thanh tiên kiếm tụ lại tạo thành một bảo vật cổ quái.Nhìn qua thì vẫn là kiếm nhưng hai đầu đều có mũi nhọn.
Thiên Toàn Kiếm Tôn khẽ lay động thân hình,chân thân lập tức trở nên mơ hồ,từ một hóa thành năm người. Năm người này bất luận là thân hình hay tướng mạo đều giống hệt nhau.Mỗi người đều cầm tiên kiếm hung dữ lao về phía Lâm Hiên
Muốn dùng ảo thuật che mắt sao?
Lâm Hiên nở nụ cười lạnh. Thật sự là múa rìu qua mắt thợ. Trong mắt hắn chợt hiện tia sáng gai gai bạc, tay phải đánh ra một chưởng về phía trước.
Bởi vì bàn tay được giấu trong tay áo, cho nên trong lúc nhất thời rất khó đoán được mục đích của Lâm Hiên, nhưng tóc gáy Thiên Toàn Kiếm Tôn đột nhiên dựng đứng, cảm giác nguy hiểm chợt hiện lên trong lòng hắn.Hắn tất nhiên không dám khinh thường mà thân hình nhanh chóng lách về bên trái.Chợt thấy bả vai nóng lên,một đạo lệ mang hắc sắc dễ dàng xuyên qua người hắn.Máu tươi tuôn ra như suối.
Nguy hiểm thật!
Thiên Toàn Kiếm Tôn toát mồ hôi lạnh .Lệ mang tuy chỉ nhỏ bằng ngón cái, nhưng bất luận là tốc độ hay lực đạo đều làm người khiếp hãi,ngay cả ling quang hộ thể cũng không ngăn cản được chút nào.
Lâm Hiên thở dài một hơi.Lão gia hỏa này cũng giỏi thật,dưới tình huống như vậy mà còn có thể tránh né được Mặc Linh Toản.Lâm Hiên vốn nghĩ một kích ấy là có thể chấm dứt được trận đấu vô nghĩa này rồi chứ.
Đã ăn phải quả đắng như thế,nếu là người khác đã cúi đầu nhận thua rồi.Dù sao cũng là đồng môn tranh tài mà,nhưng Thiên Toàn Kiếm tôn lại không thể.
Hắn đã đánh bạc tất cả danh vọng cùng mặt mũi, nếu cứ như vậy nhận thua thì bản thân sao còn thể diện làm Thiên Kiếm Phong chủ tiếp nữa chứ,thậm chí còn không thể ở lại Vân Ẩn Tông.
Liều mạng!
Thiên Toàn Kiếm Tôn hít sâu một hơi rồi không để ý đến thương thế trên vai trái mà hung dữ nhào về phía Lâm Hiên.
fan BLTT đâu rồi,vào ném đá lại nào
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
Chương 2200 Cảnh Giới Cao Nhất,Hóa Kiếm Vi Ti
Không biết hắn dùng thuật pháp gì, không phải thuấn di nhưng tốc độ còn nhanh hơn nhiều,cơ Hồ trong chớp mắt đã xuất hiện trước người Lâm Hiên.
Lâm Hiên muốn tế ra bảo vật đã không còn kịp.
Tất cả mọi người không nhịn được đều kinh hô một tiếng.Rất nhiều tu sĩ tỏ ra vui mừng vì dù sao lượng người ủng hộ Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng khá đông.
"Không gian chuyển di.Thật không hổ là Thiên Kiếm Phong chủ,bí thuật này còn vượt xa với thuấn di.
"Đúng vậy, mà Thiên Toàn kiếm tôn căn thời cơ cũng thật chuẩn.Chỉ sợ Lâm sư đệ lần này nguy rồi."
...
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia cổ quái, hắn khẽ thở dài một hơi rồi chủ động xuất kích. Tuy Lâm Hiên không kịp tế ra bảo vật nhưng tay không chưa chắc là vô pháp khắc địch.
Lúc này Thiên Toàn Kiếm Tôn chỉ cách hắn hơn một trượng, tiên kiếm trong tay đại phóng linh mang, giơ cao lên đến đỉnh đầu.
Tiếng thanh minh truyền ra cùng lệ khí tuôn trào bốn phía.Nhìn thấy đối phương như vậy chẳng khác gì là muốn định sinh tử chứ nào phải luận bàn phân thắng bại gì.Dù sao đao kiếm vô tình,xuất hiện chuyện ngoài ý muốn cũng là bình thường.
Lão gia hỏa muốn lấy mạng mình sao?
Lâm Hiên chợt cười lạnh,cũng không tránh né một kích này,dù sao đã không còn nơi để trốn nữa rồi.Quả thật đối phương chọn thời điểm cũng quá hoàn hảo đi.
Ánh mắt thật lão luyện a!
Chỉ bằng điều đó thôi thì Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng không hổ danh cao thủ rồi.
Lâm Hiên tay không đối mặt với tiên kiếm chém sắt như chém bùn, kết cục bị chém thành hai nửa tựa hồ đã không thể cải biến.
Thiên Toàn Kiếm Tôn cười một cách tàn nhẫn, nhưng đúng lúc này Lâm Hiên lại nâng tay phải lên, năm ngón tay hơi cong.
"Hô" , toàn bộ bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một tầng hỏa diễm tứ sắc lưu ly, cũng tại trong nháy mắt hóa thành một màu xanh thẳm như màu của biển,trảo về phía tiên kiếm.
"Châu chấu đá xe!"
Thiên Toàn Kiếm Tôn thấy vậy thì cười càng vui vẻ. Hắn coi hành động này của Lâm Hiên chẳng khác gì chó cùng dứt giậu.
Chỉ vô ích mà thôi, cho dù là yêu tộc cùng giai có thân thể đặc biệt cứng rắn đi nữa thì hắn cũng tự tin một kiếm này có thể chém đứt chứ đừng nói đối phương chỉ là tu tiên giả.
Thực lực đối phương quả thực mạnh, nhưng hiện tại vô luận thế nào cũng không thể trốn.Mà hắn chém ra kiếm này cũng không hề có ý dừng tay.Dù sao nếu đợi tiểu tử này tiến giai lên hậu kỳ thì mình chắc chắn không phải là đối thủ,giờ có cơ hội thì cứ loại bỏ hắn đi là hơn.
Trách không được Long sư thúc lại tự mình mời hắn nhập môn, cũng ủy thác hắn làm nhất Phong chi chủ, giết hắn cũng khó tránh bị sư thúc trách phạt a.
Nhưng nếu lưu lại mối họa này thì tuyệt đối không được. Lâm Hiên mà chết đi thì dù sư thúc có giận dữ thế nào đi nữa thì chẳng lẽ lại bắt mình lấy mạng đền mạng sao? Điều này hiển nhiên là không có khả năng.
Trong khoảng khắc, nhiều loại ý niệm hiện lên trong đầu Thiên Toàn Kiếm Tôn, lợi và hại, được và mất, hắn đã cân nhắc rõ ràng mọi việc,bên khóe miệng lộ ra một nụ cười dữ tợn.
Sau một khắc, tiên kiếm và trảo của Lâm Hiên va chạm nhau tạo thành một màn sáng vô cùng chói mắt,thậm chí còn sáng hơn cả mặt trời.
Phải biết rằng người đang quan chiến ở bốn phía đều là Tu tiên giả Động Huyền Kỳ vậy mà bọn họ cũng bị ánh sáng này làm cho lóa mắt.
Chúng tu sĩ bị dọa sợ, chuyện như vậy đừng nói là gặp, nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua.
Thật sự là quá mạnh mẽ đi!Không biết kết quả ra sao? Lâm Hiên có vẫn lạc hay không ?
Mọi người không ai bảo ai đều nhao nhao thi triển linh nhãn bí thuật hoặc các loại bảo vật có công hiệu tương tự . Nhưng mà ngoài ý muốn chính là ánh sáng đến nhanh mà đi cũng nhanh .Không chờ bọn họ thi triển xong thì cảnh vật xung quanh lại lần nữa trở nên rõ ràng.
Mặc kệ là người ủng hộ Lâm Hiên hay Thiên Toàn Kiếm Tôn,tất cả đều muốn biết kết quả của lần va chạm vừa rồi.
Trong lòng bọn họ đều cho rằng Lâm Hiên tất sẽ vẫn lạc,đổi lại là Phân Thần kỳ cũng chưa chắc làm gì được.
Nhưng mà con người là một loại sinh vật kỳ lạ,dù đã chắc mẩm như vậy nhưng nếu vẫn chưa tận mắt nhìn thấy thì ở sâu trong nội tâm vẫn có chút ngứa ngáy.Thậm chí còn có một ít người mong muốn được nhìn thấy kỳ tích xảy ra.Bất quá trong tâm bọn họ cũng hiểu rằng đối mặt với loại tình trạng tuyệt sát này thì làm sao còn có đường sống a!
Mang theo đủ loại ý nghĩ cổ quái,mọi ánh mắt đều dồn về chỗ hai người vừa đánh nhau chết sống. Mà kết quả cũng nhanh chóng hiện ra trước mặt mọi người.
"không có khả năng!"
Nhưng một màn trước mắt lại khiến chúng tu sĩ tưởng mình nhìn lầm,dù là những người hy vọng Lâm Hiên còn sống cũng quá đỗi bất ngờ.
Tại sao có thể như vậy được,chẳng lẽ mình đang nằm mơ?
"Làm sao có thể đây!"
Những lời này cứ lặp đi lặp lại trong lòng chúng tu sĩ không biết bao nhiêu lần.
Nguyên một đám bọn hắn đều trừng mắt há mồm.Miêu tả như vậy tuy có chút khoa trương nhưng quả thật là không thể dùng lời nào để diễn tả hết sự kinh ngạc trong lòng bọn hắn.
Vốn cho rằng Lâm Hiên phải chết vậy mà lúc này tình thế lại hoàn toàn đảo ngược .
Lâm Hiên vẫn đứng nguyên tại chỗ như trước mà không sứt mẻ chút nào,dường như đòn công kích đáng sợ kia chưa từng xuất hiện vậy.Mà ngược lại là Thiên Toàn Kiếm Tôn, nói như thế nào đây...
Hắn vẫn giữ nguyên tư thế tấn công như trước, trường kiếm trong tay vừa vặn bổ tới trước ngực Lâm Hiên nhưng cũng chỉ như thế mà thôi. Hắn đã bị đóng băng!
Một khối Huyền băng xanh thẳm xuất hiện trước mắt mọi người. Khối băng bị hàn khí bao phủ, mặt ngoài còn thỉnh thoảng xuất hiện quang mang,nhìn vô cùng đẹp .Mà Thiên Toàn Kiếm Tôn vẫn giữ nguyên nét cười trên mặt,tựa hồ nghĩ rằng một chiêu này của hắn chắc chắn sẽ chém Lâm Hiên thành hai nửa.
Tê...
Thời gian trôi qua chừng mười lần hít thở, chúng tu sĩ mới trở lại bình thường. Trên mặt mỗi người biểu lộ không giống nhau, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Hiên đều thêm một chút kính sợ.
Tay không mà có thể đóng băng được đối phương.Thần thông này...cũng thật quá biến thái đi.
Không ít tu sĩ phải hít vào một ngụm khí lạnh,biết đâu Cổ Lão Ma thật sự chết dưới tay Lâm Hiên.
Còn Lâm

Bình Luận

0 Thảo luận