Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1857: Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.

Ngày cập nhật : 2025-09-06 14:53:18
Cung Vĩnh Dạ.
Song phương trầm mặc.
Vĩnh Thịnh Đại Đế không ngờ tới năm tộc Thượng cổ lại không chút nể mặt như vậy.
Mà năm tộc cũng không nghĩ tới, mấy người Nhân tộc đương thời lại ngang ngạnh dứt khoát như vậy.
Đúng là không cho nhau tí mặt mũi nào hết.
Hai bên đều không nhượng bộ, giằng co nhau không bên nào chịu thua thiệt.
Chỉ là, ngay lúc không biết phải làm sao thì mấy thân ảnh xuất hiện, là Thần tộc.
"Hôm nay là đại hội vạn tộc, chư vị không nên xung đột quá gay gắt, có thể nể mặt Thần tộc chúng ta một chút không? Biến đao gươm thành tơ lụa, bình tĩnh ngồi xuống giải quyết, cũng đừng để thương sinh trong thiên hạ chế giễu chê cười, đúng không?"
Một vị đại trưởng lão của Thần tộc bước tới, trên mặt ông ta tràn đầy ý cười, ôn hòa nhã nhặn, ý muốn đứng ra hoà giải.
Dù sao thì ai cũng biết đây chẳng phải là đang hòa giải cái gì, nói cho cùng thì là nhìn tình hình căng thẳng quá, sắp đánh nhau rồi nên chạy ra hòa hoãn một chút thôi sao?
Nhưng đại trưởng lão Thần tộc xuất hiện đúng là đã đánh vỡ thế giằng co gay gắt giữa hai bên, nhưng cũng chỉ là tạm thời trong chốc lát mà thôi.
"Đừng nói đối chọi gay gắt gì ở đây, Nhân tộc đương thời, hoàn toàn nguyện ý hòa đàm, nhưng hòa đàm không phải vì Nhân tộc ta yếu kém hay sợ hãi."
Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, thái độ của ông ấy rất cứng rắn, trước đó tỏ ra khách khính nhưng đám người này lại quá đáng, cứ phải đợi đến lúc này mới chịu thôi cái thái độ khinh khỉnh người khác đi, thật nực cười.
"Nói đủ chưa?"
"Ta nhịn các ngươi lâu rồi đấy."
"Chúng ta đồng ý tham gia đại hội vạn tộc, Cố Cẩm Niên không xuất hiện cũng thôi đi, chúng ta chỉ mới phàn nàn mấy câu, các ngươi lại hùng hổ dọa người đòi đánh đòi giết, đây chính cách mà Nhân tộc đương thời đãi khách hay sao?"
"Hay là các ngươi còn muốn chúng ta nể mặt hơn nữa?"
Giọng nói của Bắc Hải Long Vương vang lên, ông ta đúng là không nhịn được nữa, ngay từ đầu ông ta đã khinh thường Nhân tộc đương thời rồi chứ nói chi tới bây giờ?
Theo ông ta thấy, bọn họ có tư cách cao ngạo bởi vì vấn đề thực lực của hai bên, bọn họ mạnh hơn nên bọn họ có quyền cao ngạo.
Nhân tộc đương thời hèn mọn thấp kém, bởi vì bọn họ yếu ớt mà thôi.
Một phần là bởi vì đám người này không biết tôn trọng cường giả, không phải là ỷ vào Cố Cẩm Niên thôi sao, có gì ghê gớm chứ?
Nếu là Cố Cẩm Niên ở đây, bọn họ có lẽ sẽ thu liễm một chút, bởi vì hắn và Cổ tộc bọn họ có sức mạnh ngang bằng, địa vị cũng sẽ tương đương.
Nhưng đám người này thì tính là gì chứ?
Cường giả của Thần tộc cũng đã ra mặt hòa giải, cho bọn họ một bậc thang đi xuống rồi, còn bày đặt giả vờ giả vịt cái gì chứ?
"Vậy thì các ngươi ứng chiến là được rồi, cần gì đến đây tham dự đại hội vạn tộc?"
Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng tức giận, lập tức nói lại.
Hai bên vẫn tiếp tục lời qua tiếng lại, nào là không có ý nghĩa gì, nào là lập tức khai chiến.
"Hứ!"
Âm thanh khó chịu của Bắc Hải Long Vương vang lên, nếu ông ta có thể ra tay thì đã ra tay từ sớm rồi, cần gì đợi tới bây giờ.
Nhưng ông ta phải nén giận, nhẫn nhịn những người này, Bắc Hải Long Vương thật sự không muốn một chút nào.
"Bắc Hải Long Vương."
"Chúng ta đã ước định rõ ràng với Cố Thánh sẽ tham gia đại hội, nếu bây giờ chúng ra không tham gia, e rằng sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ"
"Nếu các vị tiếp tục tranh chấp, cũng không có ý nghĩa gì cả, chỉ vì mấy lời nói mà xảy ra xung đột không đáng có thì không nên."
"Hay là xem xét thương nghị rồi lại tính tiếp đi."
Giọng nói của đại trưởng lão của Thần tộc vang lên, ông ta nhìn về phía mọi người, hi vọng đôi bên có thể bình tĩnh lại, đừng cãi qua cãi lại nữa.
Thật sự không cần thiết.
Dù không nói gì nữa, nhưng trong lòng Bắc Hải Long Vương vẫn không phục, ông ta không muốn tiếp tục đứng ở đây nữa.
Mâu thuẫn của hai bên rất sâu, không phải nói bỏ qua là bỏ qua được.
Nhưng ngay lúc này, một thân ảnh xuất hiện, là Thượng Cư Thánh Nhân.
Người của Thượng Cổ Nhân tộc cũng tới rồi.
Thượng Cư Thánh Nhân xuất hiện, đi vào bên trong cung Vĩnh Dạ, bước tới trước mặt mọi người.
"Chư vị, an tâm chớ vội."
Thượng Cư Thánh Nhân xuất hiện, ông ta nhìn sơ qua mọi người, sắc mặt bình tĩnh, ông ta cũng đứng ra hòa giải tình huống hiện tại.
"Không có gì để nói hết, thái độ của Nhân tộc đương thời như vậy, căn bản là không muốn hòa đàm."
Bắc Hải Long Vương lên tiếng, rất thẳng thắn, chỉ thiếu chút nữa là nói ra tất cả mấy lời khó nghe.
Đối mặt với lời Bắc Hải Long Vương nói, trong lòng Thượng Cư Thánh Nhân chỉ có thể thở dài, ông ta biết lý do mà Bắc Hải Long Vương phẫn nộ, thế ông ta cũng cảm thấy tính tình của Bắc hải Long Vương như vậy thì khó mà làm việc lớn được.
Một chút chuyện nhỏ mà tính toán chi ly, ở đây kỳ kèo nói một cãi hai, thật sự khiến người ta chê cười.
Thượng Cư Thánh Nhân không phải là đang phán xét ông ta, mà chỉ đang nhìn nhận và hình thành suy nghĩ của bản thân mà thôi.
"Chư vị, đại hội vạn tộc liên quan rất lớn đến Đại thế và chúng ta, bây giờ năm tộc Thượng cổ chúng ta đã xuất thế, vẫn phải hiệp thương bàn bạc lại rõ ràng chút."
"Hơn nữa, cho tới bây giờ Cố Thánh vẫn chưa xuất hiện, nếu tiếp tục tiến hành đại hội thì kết quả chung quy vẫn là vấn đề của năm tộc từ xưa tới nay."
"Quan trọng nhất, mục đích mà chúng ra tới đây hôm nay là gì, chư vị nên hiểu rõ, phân chia địa bàn mới là điều chúng ta nên quan tâm nhất bây giờ."
Thượng Cư Thánh Nhân lên tiếng.

Bình Luận

0 Thảo luận