Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Mười Con Phố

Chương 129: Gờ giảm tốc cho người đi đường (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-18 14:26:50
Ban đầu chị gái chỉ muốn ăn một ít, còn lại cho chó ăn.
Hiếm khi thấy husky ngáo to lớn lại ngoan ngoãn đáng yêu thế này, quả thật đâm trúng tim cô rồi.
Không ngờ gà rán này ngon như vậy, cô ăn chỉ còn thừa lại miếng xương gà cho nó thôi.
"Bé chó ăn xương gà được không?"
Tuy chị gái qua đường không nuôi thú cưng, nhưng cũng xem được vài phổ cập khoa học từ các chuyên gia nuôi thú cưng trên mạng, trước khi cho chó ăn còn hỏi ý Cao Gia Chí.
"Được chứ, husky nhà tôi đã trưởng thành, là chó cỡ lớn, đừng nói một miếng xương gà, cả miếng xương bò còn được."
Chưa kể, thời điểm Đại Bảo nhà cậu ta mài răng, đến cả ghế sofa gỗ trong nhà còn bị cắn nát, huống hồ chi xương bò.
"Vậy được rồi."
Chị gái yên tâm đút xương gà cho husky, nhìn chú chó ăn ngon lành, cô vẫn chưa thỏa mãn nuốt ngụm nước miếng.
Hay là mua thêm cái đùi gà nữa nhỉ?
Ăn có một cái thì lửng bụng, chưa đủ no, còn bị kích thích cảm giác thèm ăn thêm, cô phải ăn một cái nữa mới được.
"Ông chủ, lấy tôi thêm một cái đùi gà."
Làm gì có chỗ nào mua được đùi gà ngon như vậy chỉ với mười tệ chứ!
Chị gái cảm thấy mình chỉ vuốt ve chó thôi mà còn tìm được cả kho báu.
Trong khi chờ đợi, cô chụp ảnh quầy gà rán rồi đăng lên vòng bạn bè.
"Cả nhà ơi, ai ngờ được tôi chạy bộ đêm gặp đúng một quầy gà rán cực kỳ thơm ngon ngay trước cửa quán bar Bài Hát Cũ này. Mọi người nhanh chân lên, không ăn chắc chắn sẽ hối hận!"
Đề tài: Bàn về tâm trạng của những chiếc cú đêm giữa khuya chưa ngủ còn vô tình lướt trúng bài đăng này trong vòng bạn bè!
"Đời tôi ghét nhất người nửa đêm đăng ảnh món ngon!"
"Có để cho người ta ngủ không hả!"
Ding dong! Một bạn tốt gửi tin nhắn đến.
"Gà rán ở đâu thế? Tớ đang đói, đúng lúc muốn ăn bữa khuya đây. Có giao hàng không?"
Chị gái nhìn quầy hàng ven đường của Lâm Chu, cảm thấy chắc là không có trên nền tảng giao đồ ăn, nhưng cô vẫn hỏi một câu cho chắc:
"Ông chủ ơi, quầy gà rán của anh có giao hàng không?"
Lâm Chu lắc đầu, ánh mắt biểu lộ rất rõ rằng cô nhìn quầy hàng ven đường của tôi xem có giống giao hàng được không?
Chị gái cũng thấy mình đã hỏi một câu ngớ ngẩn, sau đó đỏ mặt trả lời bạn tốt.
"Thế thì thôi vậy. Muộn quá rồi, tớ không ra ngoài được, đành vô duyên với đùi gà thôi."
Thấy bạn tốt bị bài đăng trên vòng bạn bè của mình làm phát thèm, chị gái cực kỳ có cảm giác thành tựu.
Chờ đến lúc đùi gà rán xong, còn đang bốc hơi nóng, cô lập tức chụp thêm tấm nữa, tiếp tục đăng lên vòng bạn bè.
Nhập vai chính trong bộ phim dài tập kẻ bất nhân lúc nửa đêm.
Mà husky thấy cô mua thêm một cái đùi gà thì càng không chịu đi, cứ thế ngồi xổm vẫy đuôi trước mặt chị gái.
Chị gái rất hưởng thụ.
Một người dùng xương gà thả thính chó, một chó bán moe chờ ăn xương gà.
Mấu chốt là một kẻ muốn đánh, một kẻ nguyện chịu, mỗi Cao Gia Chí là bị ngó lơ.
Lâm Chu thấy vậy không nhịn được nở nụ cười tươi rói dưới lớp khẩu trang. Nhờ phúc của chú chó này mà việc buôn bán đêm nay của cậu tốt hơn mong đợi.
Mỗi lần chú chó nhìn thấy có người đi đường lướt ngang qua mà đi thẳng thì nó sẽ sủa hai tiếng để thu hút sự chú ý, sau đó lại quay đầu nhìn về phía quầy gà rán, giống như đang mời chào khách mua hàng giúp cậu.
Còn kính nghiệp hơn cả ông chủ Lâm Chu này.
Cao Gia Chí sống không còn gì luyến tiếc nắm dây dắt chó, ngồi xổm ở ven đường. Cậu ta có kéo thế nào husky cũng không chịu đi, thật sự ngáo hết cả người.
Lâm Chu khá là thông cảm cho cậu ta.
Nhưng không thể nói đạo lý với chó được.
Không phải cậu ta cứ bắt đối phương đi là nó sẽ nghe lời, theo chủ nhân rời đi.
Lại có người đi đường chạy xe điện ngang qua.
Husky thấy thế đã sớm chạy đến ven đường, sủa gâu gâu hai tiếng gọi người ta lại.
"Gâu gâu~"
Người làm công rạng sáng vừa thay ca: "?"
Chó ở đâu ra vậy?
Hửm? Có dây dắt chó, tức là chó có chủ?
Thế nó đang làm gì đây?
Người làm công hoàn toàn bị hấp dẫn, có vẻ chú husky này chính là gờ giảm tốc của quầy gà rán.
Chuyên phụ trách thu hút người qua đường.
Husky thấy người làm công dừng xe, lập tức vẫy đuôi sủa gâu gâu, vừa đi một bước vừa quay đầu lại nhìn quầy gà rán, lại nhìn người làm công.
Người làm công: "..."
Thời buổi này, hàng quán ven đường cũng xuất sắc như thế à? Buôn bán còn dẫn cả chó đến mời chào khách hàng nữa cơ đấy!
Người làm công không muốn thừa nhận tí nào, nhưng đúng là bị cách thức mời chào đặc biệt này thu hút.
Người đó đi đến trước quầy hàng, hỏi xem bán thế nào.
"Một cái mười tệ."
"Vậy lấy tôi hai cái đi."
Người làm công sảng khoái trả tiền.
Husky giống như đã hiểu, hài lòng ngồi ngay bên cạnh, bày tỏ mình đang cực kỳ chờ mong.

Bình Luận

0 Thảo luận