"Mễ Nhu" Tăng Khả nhìn tư liệu mà lẩm bẩm: "Hai mươi ba tuổi, người huyện Lang Du, có bằng trung học, trước kia từng làm nhân viên tiêu thụ ô tô, thu ngân siêu thị...""Bốn tháng trước, cô ta đã ôm một đứa trẻ nhảy xuống từ tầng thượng của cao ốc Thiên Đỉnh..."
"Không được" Thôi Lệ Châu nói: "Những tài liệu này quá đơn giản! Chúng ta vốn dĩ không biết chân tướng mọi chuyện!"
"Mặc dù có lời đồn là cô ta mang thai con của Ngưu Kim Khuê, nhưng dù sao cô ta cũng làm nghề này mà, ai dám chắc đứa bé đó là con của Ngưu Kim Khuê?"
"Chọc thủng bao cao su..." Triệu Ngọc đen mặt nói: "Quá thiếu đạo đức, nếu trước kia tôi mà gặp phải hạng người này, không đánh ông ta thành thái giám là tôi không bỏ qua đâu!"
"Tổ trưởng" Ngô Tú Mẫn nói: "Chính vì Ngưu Kim Khuê có sở thích bất lương này cho nên tất cả những người phụ nữ quen biết ông ta đều lựa chọn thêm cách thức tự bảo vệ khác trong lúc tiếp ông ta!"
"Nhưng Mễ Nhu là người mới, cho nên không biết Ngưu Kim Khuê, cũng không có ai nhắc nhở cô ta cả, cho nên có khả năng cô ta đã dính bẫy!"
"Chết tiệt..." Triệu Ngọc nghiến răng nghiến lợi nói: "Loại người nham hiểm thiếu đạo đức như vậy, vì sao không ai làm gì ông ta vậy? Nếu là tôi, ít nhất cũng phải bắt ông ta bồi thường phí tổn thất tinh thần một trăm tám mươi nghìn!"
"Tôi không hiểu, người ta đã nhảy lầu rồi mà ông già này vẫn làm ra vẻ như chẳng có hề gì, tiếp tục đi trung tâm tắm rửa hưởng thụ sao?"
"Ừm..." Ngô Tú Mẫn nói: "Thật ra, dựa theo phản ứng của những người khác thì chuyện này chưa chắc đã đúng một trăm phần trăm"
"Bọn họ chỉ nghe nói Ngưu Kim Khuê có sở thích bất lương này nhưng chưa từng chứng thực, bọn họ cho rằng có khả năng là ai đó trong bọn họ ghét Ngưu Kim Khuê cho nên mới tung tin đồn nhảm nhí này!"
"Vừa rồi tôi đã nói gì nhỉ?" Thôi Lệ Châu thừa cơ nói: "Loại chuyện này đúng là khó mà nói rõ được!"
"Dù sao, nghề nghiệp của những người phụ nữ này tương đối đặc biệt, mang thai ngoài ý muốn là chuyện rất bình thường. Cho nên chúng ta không thể xác định cái chết của Mễ Nhu có liên quan tới Ngưu Kim Khuê hay không!"
"Cho nên, ông già kia vẫn sống thoải mái như cũ, không ai làm gì được ông ta!"
"Hay là..." Tăng Khả đề ra ý kiến: "Tìm lại thi thể đứa bé đó, xét nghiệm ADN?"
"Đã hoả táng rồi..." Ngô Tú Mẫn lắc đầu.
"Nhắc tới chuyện này cũng thấy kỳ lạ lắm" Thôi Lệ Châu nhíu mày: "Mễ Nhu làm nghề này, biết mình mang thai mà sao không lặng lẽ phá đi?"
"Vì sao phải... kiên trì sinh nó ra?"
"Đúng vậy..." Tăng Khả cũng cảm thấy tò mò: "Hơn nữa cho dù có sinh đứa trẻ ra thì cũng không đến mức nhảy lầu chứ? Còn ôm đứa bé cùng nhảy lầu nữa?"
"Đợi đã..." Đột nhiên, Triệu Ngọc nhận ra điều gì, vội vàng hỏi Tăng Khả: "Trước đó cậu nói Mễ Nhu nhảy lầu ở đâu?"
"Ừm..." Tăng Khả vội vàng trả lời: "Từ sân thượng của cao ốc Thiên Đỉnh, có hai mươi sáu tầng..."
"Cao ốc Thiên Đỉnh..." Triệu Ngọc chỉ vào máy tính của Tăng Khả: "Mau điều tra cho tôi, cao ốc Thiên Đỉnh này có liên quan gì tới Thẩm Văn Tân không?"
Nghe thấy lời ấy, Tăng Khả nhanh nhẹn đánh bàn phím, nhanh chóng tìm được đáp án.
"Wow!" Tăng Khả kinh ngạc kêu lên: "Cao ốc Thiên Đỉnh là cao ốc văn phòng số một của Xuyên Hưng, bởi vì nó được thu mua cho nên không đổi tên, Thẩm... Thẩm Văn Tân làm việc ở đây!"
Bộp...
Sau khi nghe thấy tin tức này, văn phòng nhất thời lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều ngây dại.
Ước chừng sửng sốt mười giây, Thôi Lệ Châu mới phá vỡ không khí im lặng: "Nói cách khác... Có thể người phụ nữ này có quan hệ gì đó với Thẩm Văn Tân à?"
"Không... Không chỉ là Thẩm Văn Tân thôi đâu..." Ngô Tú Mẫn nói: "Người của trung tâm tắm rửa nói sở dĩ Mễ Nhu vào làm nghề này là do bị Đào Yên lừa!"
"Tuy không rõ tình huống cụ thể, nhưng mà Đào Yên cũng có trách nhiệm nhất định trong cái chết của Mễ Nhu..."
"Wow!" Thôi Lệ Châu mở to mắt: "Nói như vậy thì chân tướng của vụ án quỷ vương đã rõ ràng rồi sao? Cái chết của tất cả mọi người đều liên quan tới cô gái Mễ Nhu này? Đây mới là động cơ giết người của vụ án quỷ vương?"
"Vậy thì..." Tăng Khả nói: "Hung thủ của vụ án quỷ vương chắc là có quan hệ gì đó với Mễ Nhu đúng không? Là... Là người thân của cô ta... hay là, hay là..."
"Còn thất thần làm gì?" Triệu Ngọc vỗ Tăng Khả một cái: "Mau đi tìm hiểu tin tức tường tận của Mễ Nhu đi, vừa rồi tôi nói cái gì? Dự cảm của tôi có đúng không, có phải chân tướng cách chúng ta càng ngày càng gần rồi hay không?"
...
Sáng sớm hôm sau, Triệu Ngọc tỉnh lại trong phòng khách sạn, liên tục tác chiến mấy ngày liên tiếp sớm khiến hắn gần như kiệt sức.
Cho nên đêm qua, hắn đã quay về khách sạn ngủ một giấc.
Tuy chỉ ngủ có ba tiếng đồng hồ, nhưng vẫn khiến Triệu Ngọc khôi phục rất nhiều sức lực, giờ phút này, hắn cảm thấy thoải mái hơn không ít.
Ánh nắng rực rỡ chói mắt, xem ra hôm nay lại là một ngày nóng bức.
Triệu Ngọc biết hôm nay cũng là ngày mấu chốt nhất của vụ án quỷ vương!
Bởi vì hắn đã tìm được điểm mấu chốt của vụ án quỷ vương, kế tiếp, chỉ cần triển khai điều tra với quy mô lớn xung quanh điểm mấu chốt này thì có lẽ chân tướng sẽ trồi lên mặt nước rất nhanh.
A... Ai da...
Triệu Ngọc ngáp một cái, nhìn đường phố và ánh mặt trời chói mắt ngoài cửa sổ.
Hắn cảm thấy, nếu hôm nay có thể gieo quẻ thì chắc là sẽ gieo được quẻ cấp bậc tương đối cao như "Cấn" hoặc là "Khôn" nhỉ?
Đúng là đáng tiếc, còn vài ngày nữa thì hệ thống của mình mới kết thúc cooldown và mở lại quẻ.
Nếu đuổi kịp tiến độ của vụ án quỷ vương thì mình có thể đạt tới 100000 điểm Kỳ Ngộ để thăng cấp hệ thống lần nữa!
Chỉ tiếc...
Triệu Ngọc thoáng cảm thấy tiếc nuối, nhưng vẫn nhanh nhẹn đánh răng rửa mặt, dùng thời gian ngắn nhất quay trở lại văn phòng ở Cục Cảnh sát.
Vừa vào văn phòng, hắn lập tức nhìn thấy một cảnh tượng đầy khí thế, mấy vị điều tra viên đặc biệt bận bịu đến mức sắp bay lên rồi.
"Tổ trưởng" Vừa thấy Triệu Ngọc, Thôi Lệ Châu đã vội vã báo cáo với hắn: "Chúng tôi đã tìm được tất cả người thân và bạn bè của Mễ Nhu rồi. Tình huống của Mễ Nhu hết sức phức tạp, cô ta có một người chị cùng cha khác mẹ, còn có một người anh cùng mẹ khác cha, còn có hai người em trai không cùng cha cũng không cùng mẹ..."
"Không thể nào?" Triệu Ngọc bĩu môi: "Tôi vừa vào tới nơi mà cô đã khoe khoang khẩu ngữ đọc nhịu của cô rồi à? Không cùng cha cũng không cùng mẹ, chẳng phải là không có quan hệ gì à?"
"Không... Không phải" Thôi Lệ Châu giải thích: "Là do mẹ của cô ta mang theo cô ta tái giá vài lần đó..."
"Tổ trưởng" Tăng Khả bên cạnh bổ sung thêm: "Chúng tôi có hỏi người thân của Mễ Nhu rồi, họ nói sau khi mẹ của Mễ Nhu qua đời thì cô ta bất hòa với mấy người anh chị em và bố dượng, sau đó tức giận rời nhà trốn đi, vào thành phố làm thuê..."
"Còn nữa..." Thôi Lệ Châu lại nói: "Chúng tôi còn nghe ngóng được Đào Yên và Mễ Nhu cũng có quan hệ bà con, nhưng là kiểu bà con rất xa, hẳn là Đào Yên lừa Mễ Nhu, nói với cô ta rằng đến chỗ của bà ta có thể kiếm rất nhiều tiền, sau đó đưa cô ta đi làm cái nghề này..."
Ừm...
Triệu Ngọc gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới cách ăn mặc của Đào Yên sau khi bị hung thủ hóa trang thành Thanh Thành Phụ, có lẽ hung thủ muốn nói cho người đời rằng Đào Yên là một người phụ nữ độc ác hơn cả rắn độc!
"Đội trưởng Trương Linh đã phái rất nhiều cảnh sát đi rồi" Tăng Khả lại nói: "Họ đi tìm người thân và bạn bè của Mễ Nhu để điều tra, anh Đào thì dẫn người đi điều tra quỹ tích sinh hoạt của những người này..."
"Được lắm, vậy thì..." Triệu Ngọc chuyển sang Ngô Tú Mẫn: "Chị có điều tra được gì bên phía Thẩm Văn Tân không?"
"Tôi đang định nói với cậu đây!" Ngô Tú Mẫn nói: "Dựa theo tin tức bên ngoài thì trước mắt chưa điều tra ra được gì cả, cho nên lát nữa tôi phải dẫn người đến cao ốc Thiên Đỉnh, trực tiếp nói chuyện với người ở đó..."
"Được, chị Ngô vất vả rồi, chú ý an toàn nhé!" Triệu Ngọc ngẩng đầu nói với mọi người: "Nếu như thời gian mà hung thủ vụ án quỷ vương giết người có quy luật, như vậy thì mười hai giờ đêm nay, rất có khả năng sẽ có người bị hại thứ tư xuất hiện!"
"Cho nên, chúng ta nhất định phải bắt lấy hung thủ trước mười hai giờ đêm!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận