Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cuồng Thám

Chương 2218: Thời khắc mấu chốt

Ngày cập nhật : 2025-09-09 04:51:55
Bên ngoài phòng phẫu thuật ở một bệnh viện nào đó tại thành phố Nagasaki"Triệu Ngọc, anh bị cảm à?" Trong điện thoại truyền tới giọng nói quan tâm của quan chỉ huy Lê Tịnh: "Không sao chứ?"
"Không sao đâu, không sao đâu, hắt xì..." Triệu Ngọc nhanh chóng rút khăn tay ra chặn cái mũi, mặc dù hắn là một gã đàn ông làm bằng sắt, nhưng vẫn không chịu nổi sốt cao 38 độ, mũi hơi sụt sịt.
Trước đó, hắn tìm khắp cả hệ thống đạo cụ, tìm thứ có thể ngăn cơn sốt hoặc là chữa trị cảm cúm, nhưng dược phẩm có vẻ như chỉ có thuốc ngủ tàng hình.
"Không phải anh đang ở bệnh viện ư?" Lê Tịnh nói: "Hay là để bác sĩ khám cho anh đi! Nếu anh cảm thấy gọi điện thoại không quá thuận tiện thì để người của tôi tới giúp anh!"
"Không, không cần, không sao đâu... Đây đâu phải bệnh nặng gì!" Triệu Ngọc nhìn thoáng qua hai nhân viên đặc công đứng ở cửa phòng phẫu thuật.
Chợt nhìn qua thì hai người này không có gì khác biệt với du khách bình thường, nhưng thực ra, bọn họ đều là cấp dưới của Lê Tịnh, đợi lệnh ở trên tàu du lịch từ trước đó.
Nếu không phải Miêu Anh liên hệ với tổng bộ thì chỉ sợ họ cũng không biết.
Mới đầu, dù là trên tàu du lịch xảy ra vụ án liên quan tới mạng người, nhưng bởi vì không liên quan tới phòng Đặc Cần, nên hai người này từ đầu đến cuối đều không lộ diện.
Nhưng hiện tại ngay cả Tịch Mộng Na cũng đã xuất hiện, vậy thì nhất định phải đến lượt bọn họ ra sân.
"Được rồi" Lê Tịnh nói: "Cô gái kia thế nào rồi?"
"Bác sĩ nói không gặp nguy hiểm tới tính mạng, viên đạn đã được lấy ra rồi!" Triệu Ngọc nói: "Có điều... cô không cảm thấy nếu cô ta không nguy hiểm tới tính mạng thì có thể khiến chúng ta phiền toái hơn à?"
"Hiện giờ đang có rất nhiều người muốn cô ta đấy!"
"Không sao" Lê Tịnh vẫn không có chút dao động nào, nói: "Tôi đã tăng thêm người rồi, mười phút nữa là họ tới nơi rồi"
"Nếu cô ta đã rơi vào tay của chúng ta, vậy thì chỉ có thể nhận lấy thôi!"
"Trùng hợp là chúng ta còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi cô ta!"
"À..." Triệu Ngọc lau nước mũi: "Cô cứ tự nhiên! Có điều, bất cứ lúc nào cũng phải cẩn thận! Cái ông già Yusuf không phải là đèn đã cạn dầu đâu, tôi lo ông ta đã tiết lộ tin tức Tịch Mộng Na bị chúng ta bắt được ra ngoài rồi!"
"Yên tâm" Lê Tịch tràn trề lòng tin, nói: "Tôi đã sắp xếp xong xuôi, chờ một lúc nữa sẽ có người tiếp nhận, anh không cần phải để ý đến!
"Chờ đến khi cô gái kia tỉnh lại, chúng tôi sẽ tiến hành thẩm vấn cô ta trước tiên, một khi thẩm tra được tin tức gì, tôi sẽ lập tức thông báo với anh!"
"Được" Triệu Ngọc hỏi: "Vậy... chuyện tôi nhờ Tiêu Hàng điều tra như thế nào rồi? Có vấn đề gì không?"
"Không có" Lê Tịnh nói: "Căn cứ vào tình báo của chúng tôi, trong vòng gần nửa năm, Nagasaki và những khu vực xung quanh chưa từng xuất hiện vụ án tử vong mà anh nói!"
"Thật sao?" Triệu Ngọc bất đắc dĩ: "Vậy tức là tôi đoán sai rồi! Trước đó, tôi phát hiện ra chị của Tịch Mộng Na là một kẻ ngoan độc, cảm giác sau khi di chuyển kho báu xong, cô ta có khả năng sẽ giết người diệt khẩu!"
"Không có vụ nào cả..." Lê Tịnh nói: "Cho dù có thì chỉ sợ cũng rất khó giúp anh điều tra được vị trí của kho báu. Nếu đồ vật thật sự vận chuyển từ Nagasaki đi, vậy thì hiện tại nó có khả năng ở bất cứ chỗ nào trên thế giới!"
"Điều này cũng chưa chắc chắn được" Triệu Ngọc nói: "Ngay lúc đó, Tina đã bị Lundy chèn ép hết sức, việc chuyển dời kho báu tất nhiên vô cùng vội vàng, cơ hội để lại đầu mối vẫn là rất lớn!"
"Nếu các cô có biện pháp thì tốt nhất nên điều tra thêm về bến tàu ở Nagasaki mà tàu du lịch cập bến và camera giám sát ở các nút giao thông, không chừng có thể tìm được chiếc xe khả nghi đấy!"
"Ừm... Được rồi... Tô có thể thử xem" Lê Tịnh nói: "Nhưng mà tốt nhất vẫn nên có vật tham chiếu, anh hiểu không?"
"Hiểu" Triệu Ngọc nói: "Khi nào người của cô đến, tôi sẽ trở lại tàu du lịch để tìm kiếm manh mối! Có điều, nếu như Yusuf không nói dối thì các cô điều tra thêm camera giám sát trong tàu du lịch trước, nói không chừng cũng có thu hoạch"
"Chẳng phải tôi đã gửi những video của camera giám sát ấy đi từ lâu rồi à?"
"Đúng thế" Lê Tịnh nói: "Chúng tôi sẽ cẩn trọng điều tra một lần nữa, chờ tới khi trở lại tàu, anh nhất định phải cẩn thận, nói không chừng Yusuf còn sắp xếp người ở trên tàu đấy!
"Liệu anh có muốn... tôi phái thêm một vài người lên tàu không?"
"Không cần" Triệu Ngọc nói: "Tôi sẽ xử lý tốt, chờ tin tức của tôi đi!"
Triệu Ngọc vừa mới cúp điện thoại thì đã gặp năm, sáu người đàn ông cường tráng với phong cách ăn mặc khác nhau bất ngờ xuất hiện ở trước cửa phòng phẫu thuật, bọn họ tiến hành nhận dạng với hai đặc công, xác nhận đều là người một nhà.
Nhìn thấy đội tiếp viện đã tới, Triệu Ngọc lúc này mới thoáng yên tâm, lập tức giao Tịch Mộng Na đang phẫu thuật cho bọn họ.
Sau đó, một đặc công trong đó lái xe tới, chở Triệu Ngọc về tàu du lịch.
Đường đi ở Nagasaki không phồn hoa lắm, từ cửa sổ xe có thể cảm nhận được một luồng không khí lạnh ẩm ướt, lộ ra chút vị mặn, khiến Triệu Ngọc vốn đang sốt cảm thấy càng thêm khó chịu.
Thế nhưng nhờ bản năng thám tử, đầu óc của hắn vẫn đang nhanh chóng tiến hành phân tích.
Từ anh em Chu Thị, Tề Kiến Hoa, Tất Quốc Thắng, Chu, Kansavi, lại đến Yusuf, Tịch Mộng Na và kho báu của Tịch Vĩ, dường như đầu của Triệu Ngọc đã biến thành một cỗ máy tăng tốc, căn bản không có cách nào dừng lại.
Kết quả, ô tô vừa mới tiến vào bến tàu, Triệu Ngọc đã nhận được một tin tức mới nhất đến từ Tiêu Hàng, thông qua điều tra camera giám sát trên tàu du lịch, Tiêu Hàng đã tìm được một đoạn video khả nghi.
Sau khi mở ra, Triệu Ngọc nhìn thấy vào một ngày nào đó hai tháng trước, sau khi Uranus cập bờ tại bến tàu Nagasaki, camera giám sát tại cửa kho hàng của tàu du lịch quay được cảnh hai chiếc ô tô vận chuyển hai kiện hàng hóa rời khỏi tàu.
Càng thêm khả nghi chính là mãi cho tới khi tàu du lịch rời khỏi cảng mà vẫn không nhìn thấy hai chiếc xe ô tô đó trở về.
Vậy là video này đã chứng minh Yusuf và Tề Kiến Hoa không nói sai, thời điểm Tina di chuyển kho báu của Tịch Vĩ, đúng là đã xuất hiện hai kiện hàng hóa không rõ lai lịch.
Bởi vậy, Tiêu Hàng nói với Triệu Ngọc, tiếp theo đây, bọn họ sẽ tiến hành điều tra hướng đi của hai chiếc xe chở hàng này.
Sau đó, Triệu Ngọc chỉ cần tiến hành thẩm vấn điều tra đàn em của Yusuf cùng với Tề Kiến Hoa là đủ.
Sau khi nhận được tin tức này, trong lòng Triệu Ngọc không những không bình tĩnh mà ngược lại còn cảm thấy bất an, hắn đã mơ hồ ngửi được mùi âm mưu, luôn cảm thấy chuyện này không hề đơn giản giống như tưởng tượng.
Đầu tiên, từ thời gian mà nói thì không lâu sau khi di chuyển kho báu, Tina đã lập tức bị Lundy bắt được.
Vậy thì, trong thời gian ngắn như vậy, cô ta sẽ di chuyển kho báu đến chỗ nào chứ?
Hơn nữa, tài xế lái xe có khi nào đã bị Tina giết người diệt khẩu rồi không?
Tiếp theo, cái lão cáo già Yusuf này có lẽ còn giấu giếm điều gì đó, nếu như phòng Đặc Cần có thể tìm được hai chiếc xe chở hàng thì khẳng định là ông ta cũng có thể.
Thế nhưng vì sao ông ta còn muốn cho Tịch Mộng Na và tên đàn em ở lại tàu, sắp xếp tiến hành bức cung Tề Kiến Hoa?
Mặt khác, Tề Kiến Hoa có đúng là đã khai hết toàn bộ không? Có phải ông ta thật sự không biết chút nào về kho báu này?
Cuối cùng chính là chuyện Chu Vận Địch mất tích, liệu có liên quan tới chuyện này hay không?
Theo lý thuyết, Chu Vận Địch vừa mới mua tàu du lịch thì tức là không liên quan tới chuyện này, thế nhưng căn cứ vào khẩu cung của Phan Tố Xuyến và Tôn Kim Kiện, hình như Chu Vận Địch vô cùng thân quen với ông chủ Chu tiền nhiệm.
Vậy thì... Phải chăng trong này còn tồn tại ẩn tình nào khác?
Theo Triệu Ngọc, hiện tại đã đến thời khắc mấu chốt để quyết định vận mệnh, có lẽ, thời điểm bọn họ tìm được kho báu của Tịch Vĩ đã không còn xa nữa!

Bình Luận

0 Thảo luận