Sự xuất hiện của Lundy khiến bầu không khí trong đại sảnh lập tức thay đổi, khiến cho những kẻ tội phạm ở đây trở nên vô cùng căng thẳng, tất cả đều câm như hếnManhattan cũng tém tém lại không ít, không dám tùy tiện giống như trước nữa, nghiêm túc ngồi trên sofa bên cạnh Lundy, không nói được một lời.
Đằng xa, Đinh Lam và Tịch Mộng Na trong bể cá cũng kinh ngạc bội phần, nhất là Đinh Lam, cô không tài nào có thể tưởng tượng nổi phú hào Lundy lại xuất hiện ở đây!
Cô càng không biết sự xuất hiện của Lundy có ý nghĩa như thế nào?
"Khụ khụ..." Lundy ngồi trên xe lăn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, dùng giọng nói khàn khàn nói với Triệu Ngọc: "Tôi cho rằng cậu sẽ không hoài nghi tôi, dù sao... Là cậu cứu tôi ra khỏi ngôi nhà tội ác, cậu là ân nhân cứu mạng của tôi, hơn nữa, tôi còn cho cậu một số tiền lớn!"
"Đúng thế..." Triệu Ngọc nhìn Lundy, khó nén kích động nói: "Ban đầu, tôi cũng không nghĩ tới chuyện này, tôi chỉ cho rằng kẻ thù của ông chỉ có một, đó chính là Tịch Vĩ!"
"Ừm..." Dù sao thì Lundy cũng đã lớn tuổi, trước khi nói chuyện phải hít thở một hơi rồi mới hỏi: "Như vậy... Sau đó đã xảy ra chuyện gì? Mới khiến cậu hoài nghi tôi?"
"Ông nói đúng" Triệu Ngọc chỉ vào Manhattan: "Vừa rồi tôi chỉ cố ý đùa với ông ta thôi, thật ra, trước khi tôi giao dịch với ông ta thì tôi đã đoán rằng kẻ địch của tôi rất có thể chính là ông!"
"Cậu..." Manhattan trợn mắt nhìn Triệu Ngọc, nhưng vì Lundy ở đây cho nên ông ta phải cố gắng kìm nén lửa giận không phát tác.
"Ngay từ đầu, tôi từ Tina mới liên tưởng tới ông, tôi cảm thấy..." Triệu Ngọc nói: "Người canh cánh trong lòng với Tina mãi, muốn tóm lấy cô ta, chỉ sợ không phải ông thì còn là ai nữa?"
"Dù sao thì cô ta và cha của cô ta đã nhốt ông vào ngôi nhà tội ác, khiến ông chịu đủ nỗi khổ lao ngục! Tịch Vĩ đã chết, sự thù hận của ông đương nhiên dời hết lên người cô ta!"
"Ông chẳng những giết chết cô ta mà còn biến cô ta thành thi thể nữ không đầu, bởi vậy có thể thấy được, thù hận của ông dành cho cô ta lớn tới mức nào!"
"Cho nên vào lúc đó tôi đã hoài nghi, chuyện này có thể có liên quan tới ông!"
"Nhưng mà bởi vì ông lợi dụng Miêu Khôn quấy nhiễu tôi, khiến tôi hiểu lầm tất cả những người tham gia salon trinh thám đều mất tích, cho nên ông lại thành công dời tầm mắt của tôi lần nữa"
"Dù sao thì chúng ta đều có quan hệ đối địch với Tịch Vĩ, tôi phải tìm ra một người vừa có thù với chúng tôi vừa có thù với Tịch Vĩ, nhưng mà rõ ràng người này không tồn tại"
"Cho nên tôi bắt đầu thay đổi suy nghĩ, bắt đầu nghĩ tới những khả năng khác"
"Sau đó, tôi biết một tin tức khác, Tịch Mộng Na bị nhốt trong Cục Tình báo Anh bị người ta cứu thoát rồi, tôi không thể không bắt đầu hoài nghi là bên trong tập đoàn Tịch Vĩ xảy ra mâu thuẫn"
"Có người phủ định Tina, ủng hộ Tịch Mộng Na lên cầm quyền. Nhưng mà..." Triệu Ngọc nhìn thoáng qua Lundy và Manhattan, nói: "Tôi vẫn cảm thấy tập đoàn của Tịch Vĩ đã bị Lundy chèn ép đến mức chỉ có thể kéo dài hơi tàn, cho dù có người muốn tự lập môn hộ, cho dù Tịch Mộng Na lên nắm giữ tập đoàn, cô ta cũng tuyệt đối không có thực lực, gây ra chuyện lớn như vậy!"
"Huống chi, tập đoàn của Tịch Vĩ không mua bán về mặt khoa học kỹ thuật, kỹ thuật tăng cường tín hiệu và công nghệ tổng hợp đất hiếm nhân tạo không có một chút tác dụng nào với bọn họ!"
"Mặt khác còn có một chuyện nữa, tôi khá hiểu biết người phụ nữ này" Triệu Ngọc chỉ vào Tịch Mộng Na: "Tôi cho rằng cô ta căn bản không có lòng dạ sâu nặng như thế"
"Nếu là cô ta trả thù tôi, như vậy chắc chắn sẽ sử dụng phương pháp trực tiếp hơn nữa! Chứ tuyệt đối không có thời gian và tinh lực đi bắt chước vụ án giết người gì đó!"
"Cho nên vào lúc đó, tôi đưa ra một kết luận, không phải Tịch Mộng Na được người ta cứu thoát mà là bị người ta bắt cóc rồi!"
"Bắt đầu từ lúc đó, tôi lại hoài nghi Lundy một lần nữa, bởi vì..." Triệu Ngọc nhìn thoáng qua phú hào Lundy: "Việc trao đổi Tịch Mộng Na vốn là tuyệt mật, nếu cô ta bị người ta cướp đi ngay tại hiện trường trao đổi thì chắc chắn là do một trong hai bên để lộ tin tức!"
"Bởi vì lần trao đổi này là do Lundy thúc đẩy ở phía sau màn, cho nên tôi từng hoài nghi có khi nào Tịch Mộng Na đã bị Lundy cướp đi hay không?"
"Lý do cũng rất đơn giản, nếu trao đổi hoàn thành thì Tịch Mộng Na sẽ bị Cục Điều tra Liên bang mang đi, như vậy Lundy sẽ không có cách nào bắt được Tịch Mộng Na!"
"Mà Lundy biết tin tức tường tận của cuộc trao đổi, chỉ có ông ta mới có thể cướp Tịch Mộng Na đi thuận lợi như vậy!"
"Nhưng nếu thế thì suy luận của tôi lại quay về điểm xuất phát" Triệu Ngọc nói: "Bởi vì tôi vẫn không thể nào giải thích được rốt cuộc tôi đắc tội vị phú hào này ở chỗ nào?"
"Ông ta nhằm vào người khác cũng có lý, nhưng mà nhằm vào tôi và Miêu Khôn thì rõ ràng đâu hợp tình lý?"
Suy luận tầng tầng của Triệu Ngọc dĩ nhiên khiến đám người Lundy hết sức hiếu kỳ, tất cả đều nghiêm túc lắng nghe.
"Sau này, Amerola đột nhiên xuất hiện, xác minh Yusuf cũng bị bắt cóc; Lee Bon Seong đã chết, phòng thí nghiệm số 11 suýt nữa bị đốt; trong căn cứ dưới đáy biển, các ông lại nổ chết Miêu Khôn..." Triệu Ngọc nói: "Những sự kiện liên tiếp này khiến tôi ứng phó không xuể, khó có thể bình tĩnh mà tiếp tục suy nghĩ!"
"Nhất là cái chết Miêu Khôn, khiến cho tâm trạng của tôi khó có thể bình phục" Triệu Ngọc giả vờ đau thương nói: "Cho dù tôi làm thất bại âm mưu phá hủy căn cứ đáy biển của các ông, hơn nữa còn cướp được tài liệu cốt lõi của tổng hợp đất hiếm, nhưng trái tim của tôi vẫn bị đả kích rất nặng!"
Về cái chết của Miêu Khôn, đương nhiên là Triệu Ngọc nói dối.
Trước đó, sở dĩ phía Hàn Quốc yêu cầu dời Miêu Khôn khỏi bệnh viện là vì muốn giữ bí mật tuyệt đối, không cho người ngoài biết được tin tức Miêu Khôn vẫn chưa bị nổ chết.
"Nhưng mà..." Triệu Ngọc thở ra một hơi thật mạnh, như đang bình ổn nỗi lòng kích động, sau đó nói: "Thông qua cái chết của Miêu Khôn, tôi lại có được một manh mối nữa"
"Đó chính là tên hung thủ thần bí kia chắc chắn hận Miêu Khôn thấu xương, cho nên mới không tiếc dùng thuốc nổ để giết chết ông ấy!"
"Sự thù hận hung thủ dành cho Miêu Khôn không khác Tina và Tịch Vĩ là bao, cho nên mới làm thế!"
"Như vậy... Tên hung thủ này còn có thể là ai nữa chứ?"
Triệu Ngọc nói tới đây, hiện trường càng thêm yên tĩnh, tất cả mọi người đều nín thở, cực kỳ muốn biết rốt cuộc vì sao hắn lại hoài nghi Lundy?
"Lúc tôi tỉnh táo lại..." Triệu Ngọc tiếp tục nói: "Trong đầu tôi lại nghĩ đến một khả năng"
"Tôi nhớ rõ sau khi Lundy bị bắt đi, cổ đông trong công ty và người nhà của ông ta vì ích lợi của tập đoàn nên đã không tuyên bố việc này ra ngoài mà sử dụng một thế thân!"
"Cho nên tôi bắt đầu hoài nghi thế thân này và tập đoàn lợi ích sau lưng ông ta!" Triệu Ngọc nói: "Tôi đoán liệu chân tướng mọi chuyện có khi nào là như thế này hay không?"
"Lúc tôi và Miêu Khôn cứu Lundy bị nhốt trong ngôi nhà tội ác, đưa Lundy về nước, có phải đã gây hại đến tập đoàn lợi ích của tên thế thân kia, khiến ông ta mất đi tất cả mọi thứ?"
"Cho nên tên thế thân ôm hận trong lòng, quyết định báo thù chúng tôi?"
"Tôi, Đinh Lam, Miêu Khôn, Yusuf, Amerola, tất cả chúng tôi đều liên quan tới việc Lundy được cứu..."
"To gan hơn một chút, tôi thậm chí còn nghĩ, có khi nào việc Lundy bị bắt cóc trước kia cũng liên quan tới tập đoàn lợi ích sau lưng thế thân này? Là bọn họ bán đứng Lundy, sau đó hợp tác với Tịch Vĩ, mới thành công bắt cóc Lundy?"
"Cho nên khi thấy Lundy lên cầm quyền một lần nữa, bọn họ đương nhiên sẽ giận lây sang Tịch Vĩ và con gái của ông, cho nên mới định giải quyết cả Tina lẫn Tịch Mộng Na?"
"Chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao bọn họ lại coi chúng tôi và tập đoàn Tịch Vĩ là kẻ địch!"
"Nhưng mà..." Biến chuyển này của Triệu Ngọc có hàm súc như vẽ rồng điểm mắt, lại hấp dẫn sự chú ý của mọi người một lần nữa: "Nhưng mà... Khi tôi nghiêm túc điều tra tài liệu, hơn nữa nghĩ trước nghĩ sau thật tỉ mỉ, suy luận này cuối cùng vẫn bị loại!"
"Mà ngay khi đó, một đầu mối mới xuất hiện, khiến tôi có một phát hiện ngoài ý muốn, nhờ vào phát hiện này mà tôi mới nhận ra..." Nói đến đây, Triệu Ngọc lạnh lùng trừng mắt Lundy: "Tôi đã tiếp cận... chân tướng!"
Chương 1985 (1): Suy luận cuối cùng (5)
"Hả?" Lundy và Manhattan gần như đồng thời lên tiếng: "Manh mối gì?""Đừng có gấp, từ từ nghe tôi nói đã!" Triệu Ngọc không nhanh không chậm nói: "Những người làm việc suy luận như chúng tôi, phải giảng giải dựa theo trình tự logic, các ông tốt nhất là đừng cắt ngang suy nghĩ của tôi, OK?"
"Ừm..." Hắn ngẫm nghĩ: "Tôi nói đến đâu rồi nghĩ? Ông xem, làm tôi quên mất rồi này!"
"Tôi nhớ lại cái đã, đúng, đúng... Sau này tôi điều tra mới biết được thế thân của ông Lundy được người nhà của ông mời đến, hơn nữa lại không chỉ có một người!"
"Mấy tên thế thân này chẳng những không có thực quyền mà cũng không có phe phái, tổng thể mà nói, không khác gì diễn viên lĩnh tiền lương cả!"
"Cho nên bọn họ vốn không có khả năng làm nên trò trống gì"
"Hơn nữa, sự kiện Hàn Quốc lần này được thiết kế chu đáo chặt chẽ, có thể thấy được thực lực của đối thủ không tầm thường, nếu những tên thế thân đó thật sự có bản lĩnh ghê gớm như vậy thì có thể thay thế ông bất cứ lúc nào, vậy thì còn tìm chúng tôi trả thù làm gì?"
"Ông nói xem, suy luận này có lý không?"
"Đúng, có lý lắm" Lundy gật đầu, sau đó nhìn đồng hồ và nói: "Nhưng sao tôi có cảm giác có vẻ như cậu đang kéo dài thời gian vậy?"
"Ha ha ha..." Manhattan theo quán tính cười nói: "Ông Lundy, ông cứ yên tâm, tôi dám cam đoan trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ không có ai quấy rầy chúng ta đâu!"
"Cho nên..." Manhattan nhìn Triệu Ngọc: "Nhà thám tử à, cậu đừng có ôm bất kỳ ảo tưởng viển vông nào nữa, nếu có thể kéo thì cậu cứ kéo hai mươi bốn giờ cho chúng tôi xem nào!"
Lúc nói chuyện, ông ta cố ý chỉ chỉ vào bể cá, đó là đang cảnh cáo Triệu Ngọc, nếu cậu không chịu phối hợp đàng hoàng vậy thì bọn tôi sẽ tiếp tục thả cá đó!
"Đậu xanh rau má nhà ông, ai kéo dài thời gian hả?" Triệu Ngọc lại trừng Manhattan, nói: "Không phải các ông bảo tôi tiến hành suy luận cuối cùng à?"
"Không phải tôi đang suy luận sao?"
"Có giỏi thì các ông đừng có nghe nữa?"
"Có giỏi thì một súng bắn chết tôi không phải xong rồi à?"
"Cậu..." Manhattan sửng sốt.
"Được, vậy thì thả cá đi!" Ai ngờ, Lundy lại xoay mặt về phía bể cá, không chút để ý mà uy hiếp: "Tôi cũng muốn nhìn thử cảnh tượng tuyệt vời khi nàng tiên cá khiêu vũ với cá sư tử!"
"Đừng! Đừng đừng đừng..." Triệu Ngọc vừa thấy không ổn, căng thẳng ngăn cản Lundy: "Các ông không thể không để ý đến quy tắc được, không phải chúng ta đã thương lượng xong rồi sao? Chỉ khi tôi suy luận sai lầm thì các ông mới thả cá, nãy giờ tôi có sai gì không?"
"Chuyện này..." Manhattan nhíu mày, Triệu Ngọc nói không sai, cho tới bây giờ, tất cả suy luận của hắn đều chính xác.
Nhưng mà rõ ràng Lundy hơi không kiên nhẫn, ông ta lại nhìn nhìn bể cá một lần nữa, xem ra ông ta không để ý tới cảm giác của Manhattan, vẫn muốn thả cá!
"Được, tôi tiếp tục, tiếp tục" Triệu Ngọc phản ứng rất nhanh, lập tức nhận ra Lundy đã bực bội, khẩn trương nói: "Thật ra, manh mối mà tôi nói rất đơn giản, chỉ là một câu mà thôi!"
"Hửm?"
Quả nhiên, lời của Triệu Ngọc đã dời tầm mắt của Lundy trở về.
"Thật ra, trong căn cứ dưới đáy biển, quả bom mà các ông chuẩn bị trước đó xảy ra vấn đề" Triệu Ngọc nói nhanh: "Sau cùng là tên lùn kia tự mình vặn chốt khởi động trên quả bom nên mới khiến bom nổ được!"
"Nhưng mà trước khi kích nổ..." Triệu Ngọc nói: "Tôi tinh tường nghe thấy hắn ta hô một câu! Ái chà, manh mối mà tôi nói là những lời hắn ta hô lên đó!"
Triệu Ngọc vừa nói như vậy, mọi người càng cảm thấy tò mò.
"Lúc ấy, tôi cũng không biết rốt cuộc hắn ta sử dụng tiếng nước nào..." Triệu Ngọc nhớ lại: "Nhưng mà tôi vẫn lặng lẽ nhớ kỹ câu nói đó"
"Sau này, thông qua tra cứu và so sánh, cuối cùng tôi cũng hiểu câu nói kia nghĩa là gì, ý của nó là: 'Vì vinh quang'!"
"Ngôn ngữ mà tên lùn đó dùng là tiếng Slovenia của khu vực Đông Âu"
"Tôi điều tra dựa theo manh mối này, nhanh chóng điều tra ra giáo phái Seraph. Giáo phái Seraph là một tổ chức phản động hoạt động mạnh tại khu vực Trung Đông Âu, vô cùng nổi tiếng vào thập niên 80, 90 của thế kỷ trước, từng liên quan tới rất nhiều sự kiện tấn công khủng bố và ám sát!"
"Bọn họ không chỉ tôn thờ bạo lực, làm việc cực đoan mà còn có hệ thống quản lý toàn diện, chiêu mộ nhân tài từ khắp nơi trên toàn thế giới, sau đó tẩy não những người này làm việc cho bọn họ"
"Câu 'Vì vinh quang' chính là khẩu hiệu của tổ chức này..."
"Đương nhiên, dựa theo tài liệu ghi chép thì tổ chức này về sau bị EU thanh trừ" Triệu Ngọc nói: "Đã tuyệt tích giang hồ gần ba mươi năm"
"Mới đầu tôi thật sự nghĩ không ra, vì sao tên lùn kia lại dùng khẩu hiệu của giáo phái Seraph?"
"Tôi càng không rõ, sự kiện Hàn Quốc lần này có liên quan gì tới tổ chức này?"
"Hay là tổ chức này vẫn chưa diệt vong? Độc thủ sau màn chính là người của tổ chức này, hay bị người ta sai khiến?"
"Kết quả, tôi suy đi nghĩ lại thì bỗng nhiên nhớ tới một việc! Lúc này tôi mới biết kẻ địch của tôi rốt cuộc là ai!"
Nói xong, Triệu Ngọc nhìn Lundy và Manhattan, chỉ thấy này hai người đã nghe đến nhập thần, nhìn đăm đăm vào hắn.
"Cậu..." Lundy nhướng mày, lạnh giọng hỏi han: "Cậu nhớ tới chuyện gì?"
"Landing Island!" Triệu Ngọc gằn từng chữ nói ra hai chữ này, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lundy: "Tôi nhớ tới tôi đã từng tung hoành ở Landing Island, đại chiến với một tập đoàn tội phạm đến từ phương Tây!"
"Sau cuộc chiến đấu anh dũng ngoan cường, tôi chẳng những làm thất bại âm mưu của bọn họ mà còn cướp được tài liệu bí mật của bọn họ..."
Nghe thấy Triệu Ngọc nói vậy, rõ ràng Lundy có vẻ ngồi không yên, vặn vẹo cơ thể của mình trên xe lăn, có vẻ rất là mất tự nhiên.
"Tôi bỗng nhiên nhớ tới..." Triệu Ngọc lại nói: "Khi ấy, lúc tôi đánh nhau với tập đoàn tội phạm trên Landing Island, ngôn ngữ của bọn họ rất giống tên lùn kia!"
"Chẳng những ngôn ngữ, diện mạo, mà còn có... Còn có chiêu thức của bọn họ nữa, không ngờ lại hoàn toàn giống nhau!" Triệu Ngọc khẽ gật đầu: "Lúc này tôi mới nhận ra lần này sở dĩ có người nhằm vào tôi và Miêu Khôn có thể là vì sự kiện ở Landing Island!"
"Sau đó, tôi suy nghĩ tiếp dọc theo ý nghĩ này, nhanh chóng lại phát hiện điểm giống nhau" Triệu Ngọc nói: "Tập đoàn tội phạm năm đó thường xuyên sử dụng thủ đoạn đê tiện hạ lưu tiến hành cạnh tranh ác tính và vơ vét của cải"
"Trong đó, sở trường của bọn chúng là... phá hoại! Khi xác định một tập đoàn lớn nào đó là kẻ địch của mình thì bọn chúng sẽ thuê những kẻ trông có vẻ như sẽ không có ác ý phá hoại các hạng mục mà tập đoàn đó tiến hành xây dựng, từ đó làm cho hạng mục đó bị sanh non hoặc thất bại"
"Sau khi tập đoàn của người ta tiêu tùng rồi, bọn chúng lại phái một công ty khác ra mặt, tiến hành thu mua với giá thấp..."
"Có đôi khi, vì muốn chèn ép người cùng đường, bọn chúng thậm chí còn làm ra những chuyện hại người cũng chẳng lợi mình, cách làm vô cùng cấp tiến, vô cùng cực đoan..."
"Này..." Manhattan gật gật đầu, nhịn không được nói: "Nói như vậy thì cậu cảm thấy thủ pháp trong sự kiện cao ốc khoa học kỹ thuật và căn cứ dưới đáy biển giống tổ chức tội phạm mà cậu nói, cho nên cậu càng ngày càng chắc chắn hả?"
"Nhưng mà..." Manhattan liếc nhìn Lundy rồi hỏi Triệu Ngọc: "Sao cậu biết tập đoàn tội phạm kia có liên quan tới ông Lundy?"
"Đúng, chuyện này đúng là một vấn đề!" Triệu Ngọc nói: "Sau khi tôi liên tưởng đến tập đoàn tội phạm có thực lực khủng bố kia, ban đầu thì tôi không nghĩ tới Lundy, tôi chỉ..."
"Tôi chỉ phát hiện những chuyện mà tôi gặp phải không phải một vụ án bình thường mà là một vụ án có quy mô cực lớn!"
"Lần này hoàn toàn khác với những lần điều tra trước kia của tôi"
"Cho nên ánh mắt của tôi không thể chỉ dừng lại trên phán quyết nông cạn của mình được, nếu tôi muốn thấy rõ tất cả chân tướng thì tôi phải đứng ở một độ cao có thể thấy rõ toàn cục mới được!"
"Những chuyện tôi cần biết không chỉ là vụ án và manh mối trước mắt mà tôi còn cần hiểu biết nguyên nhân và hậu quả không dễ phát hiện này nữa!"
"Chỉ có như vậy, tôi mới có thể xác định ai là người muốn hại tôi..."
Chương 1985 (2): Suy luận cuối cùng (6)
"Ông nói với tôi, đây là suy luận cuối cùng của tôi" Ánh mắt của Triệu Ngọc bỗng nhiên trở nên tà dị, nhìn chằm chằm vào Manhattan mà nói: "Tôi cũng cho rằng đây là vụ án có tính khiêu chiến nhất từ trước đến nay mà tôi gặp phải!"Không biết vì sao, nhìn ánh mắt của Triệu Ngọc, Manhattan đột nhiên không dám nhìn thẳng vào đó nữa, ông ta cảm thấy trong con ngươi của Triệu Ngọc lóe lên thứ gì đó khiến người ta cảm thấy rất lạ.
"Trong mấy ngày nay, nhìn mặt ngoài thì tất cả mọi người đều thấy rằng những cạm bẫy ông tạo ra khiến tôi buồn rầu lo lắng, nhưng trên thực tế, tôi không nhàn rỗi một giây một phút nào cả"
"Tôi biết, nơi này là dị quốc tha hương, khó tránh khỏi bên người sẽ có tai mắt của các ông. Cho nên tôi không thể tin bất kỳ ai, có vài chuyện tôi chỉ có thể tự mình âm thầm thăm dò"
"Kinh nghiệm phá án nhiều năm có tác dụng rất quan trọng" Triệu Ngọc quay đầu, dường như đang hưởng thụ và hồi tưởng điều gì: "Thật ra, đừng nhìn vụ án này có vẻ rườm rà phức tạp, khí thế rất mạnh, nhưng theo tôi, so với những vụ án trước kia tôi từng điều tra thì đều là trăm sông quy về một mối!"
"Bởi vì tôi đã tìm được ba manh mối: 1, Lundy; 2, giáo phái Seraph; 3, tập đoàn tội phạm siêu cấp"
"Cho nên tiếp theo, công việc điều tra của tôi chỉ là chứng minh giữa ba manh mối này rốt cuộc có liên quan gì đến nhau?"
"Có tiền đề này thì mục đích của tôi trở nên rõ ràng hơn. Vì thế, tôi bắt đầu vơ vét tài liệu, tiến hành điều tra xung quanh ba điểm này"
"Tôi bắt đầu nghiên cứu phân tích những quỹ tích sinh hoạt ngày xưa của ông Lundy..."
"Tôi phái chuyên gia đi Slovenia điều tra về giáo phái Seraph..."
"Còn nữa, tôi còn đệ đơn lên cấp trên, lấy những tài liệu được phát hiện tại Landing Island trước kia, bắt đầu tiến hành nghiên cứu và so sánh tường tận..."
"Ông Lundy" Nói đến đây, Triệu Ngọc chuyển sang Lundy: "Nói tới đây, chắc chắn ông có rất nhiều nghi ngờ, không hiểu tại sao việc giữ bí mật của phía ông tốt như vậy mà tôi vẫn biết ông có liên quan tới tập đoàn tội phạm siêu cấp Seraph kia, đúng không?"
Nghe thấy câu hỏi của Triệu Ngọc, Lundy lạnh lùng cong cong môi, hình như vẫn vô cùng khinh thường Triệu Ngọc, nhưng ánh mắt của ông ta đã bán đứng ông ta, đúng là ông ta cảm thấy rất tò mò.
"Nhưng mà tôi có trách nhiệm nói cho ông biết, thật ra đáp án vô cùng đơn giản"
"Đầu tiên, tôi tìm đọc tất cả các vụ mua bán liên quan đến ông, phát hiện tất cả quỹ tích những vụ làm ăn trước kia của ông trùng hợp với quỹ tích hoạt động của tập đoàn tội phạm siêu cấp kia!"
"Ví dụ cụ thể thì tôi sẽ không liệt kê từng vụ, bằng không, ông lại nói tôi kéo dài thời gian đấy. Tôi cảm thấy trong lòng ông chắc còn biết rõ hơn cả tôi"
"Thứ hai, bởi vì thần thám Triệu Ngọc này dũng mãnh vô địch phá hủy cơ sở dữ liệu của tập đoàn tội phạm siêu cấp kia tại Landing Island, cướp một số tài liệu quan trọng đi, cho nên bí mật của tập đoàn tội phạm đã bị tiết lộ"
"Cuối cùng, dưới sự hợp tác thanh trừ của nhiều quốc gia, cuối cùng nó hoàn toàn tan rã, bị chúng tôi tiêu diệt rồi"
"Nhưng mà cho dù bắt hàng trăm phần tử tội phạm và thủ lĩnh tội phạm, cảnh sát vẫn không tìm được đại BOSS phía sau màn kia"
"Chúng tôi đã từng hợp tác nhiều mặt, chỉ biết là tập đoàn tội phạm đó vẫn còn một BOSS lớn nhất nữa, nhưng mãi vẫn không biết đại BOSS thần bí kia rốt cuộc là ai..."
"Chúng tôi chỉ biết là người kia hành động cẩn thận, làm việc kín đáo, hơn nữa có thực lực hùng hậu khác thường trong phạm vi toàn thế giới"
"Nhưng mà cũng chính vì vậy nên lúc ấy, chúng tôi nảy ra một câu hỏi lớn" Triệu Ngọc lại liếc nhìn Lundy một cái, cắn răng nói: "Hành vi của đại BOSS này cấp tiến như thế, làm việc cực đoan như thế, nhưng vì sao vào lúc chúng tôi tiến hành thanh trừ, ông ta lại không có bất kỳ hành vi phản kích nào?"
"Chẳng những không phản kích mà thậm chí ngay cả chuyện chống cự mạnh mẽ cũng không có..."
"Phải biết rằng, cơ cấu tổ chức tội phạm này có thể nói là khổng lồ, là một tập đoàn tội phạm siêu cấp có quy mô tầm cỡ thế giới, đối mặt với hành động thanh trừ của các quốc gia như vậy, bọn họ vốn dĩ có thực lực tiến hành chống cự"
"Cho dù không chống cự thì vẫn có thể sắp xếp bảo tồn thực lực vào chỗ nào đó, nhưng chúng tôi lại có cảm giác rằng từ lúc hoạt động thanh trừ bắt đầu, tập đoàn tội phạm siêu cấp khổng lồ có thực lực mạnh mẽ này hình như tự động giao súng đầu hàng, tan tác rối tinh rối mù"
"Điểm này hiển nhiên hơi không bình thường"
"Lúc ấy, chúng tôi nghĩ thế nào cũng không ra, nhưng mà khi tôi so sánh việc này với quỹ tích sinh hoạt của ông Lundy thì bỗng nhiên nhận ra, vào lúc đó Lundy trùng hợp đã bị Tịch Vĩ bắt đi mất rồi!"
"Cho nên tôi bắt đầu hoài nghi, tập đoàn tội phạm năm đó đột nhiên tan tác có khi nào là bởi vì lúc đó bọn họ đã như rắn mất đầu hay không?"
"Cho nên đại BOSS thần bí chính là Lundy!?"
Nói tới đây, Lundy rõ ràng đã trở nên khác thường, ông ta vặn vẹo cơ thể trên xe lăn, dường như trong lòng đang vùng vẫy một cách đau đớn vậy.
"Thứ ba..." Nhưng mà, Triệu Ngọc vẫn chưa nói xong: "Sở dĩ giáo phái Seraph có thể quật khởi ở Đông Âu là bởi vì có người giúp đỡ sau lưng"
"Đương nhiên, người giúp đỡ nó chắc chắn có mục đích của mình"
"Vì thế, tôi nghiên cứu những hoạt động sau này của giáo phái Seraph, phát hiện những hoạt động của nó có điểm tương tự với tập đoàn tội phạm khổng lồ kia"
"Ví dụ như thủ đoạn gây án âm hiểm, thái độ cấp tiến vân vân..."
"Ăn ngay nói thật nhé, bởi vì tài liệu quá ít nên tôi không tìm thấy chứng cứ xác thực. Nhưng mà bởi vì tôi đã đánh nhau với bọn họ, cho nên tôi dám khẳng định, tập đoàn tội phạm này chắc chắn có liên quan với giáo phái Seraph"
"Thứ tư" Tiếp theo, Triệu Ngọc lại không ngừng nghỉ tiếp tục trình bày căn cứ thứ tư: "Mục đích của sự kiện tập kích tại Hàn Quốc lần này là kỹ thuật tăng cường tín hiệu và công nghệ tổng hợp đất hiếm nhân tạo, những thứ này liên quan tới khoa học kỹ thuật, mà Lundy lập nghiệp bằng công ty khoa học kỹ thuật"
"Chỉ có ông ta mới cảm thấy hứng thú với hai loại kỹ thuật hàng đầu này"
"Mặt khác, tôi cẩn thận điều tra tài liệu về công ty khoa học kỹ thuật của Lundy, nhanh chóng phát hiện một việc vô cùng quan trọng"
"Hóa ra hai hạng mục này..." Triệu Ngọc nhìn Lundy nói: "Công ty của Lundy đã bắt đầu nghiên cứu từ tám năm trước rồi!"
"Cho nên tôi hoài nghi sở dĩ Lundy lựa chọn phương thức mạo hiểm như vậy cũng có một chút nguyên nhân cảm xúc cá nhân" Triệu Ngọc nói: "Ông cho rằng hai công ty này cướp đoạt hạng mục của ông, người có thể nghiên cứu thành công sớm nhất phải là công ty của ông mới đúng!"
"Cho nên ông không tiếc sử dụng phương thức cực đoan này để tiến hành trả đũa! Thảo nào từ lúc mới bắt đầu, tôi đã có cảm giác như đang báo thù vậy!"
"Cậu..." Nghe thấy Triệu Ngọc chất vấn, Lundy như đứng đống lửa, như ngồi đống than, càng ngày càng kích động.
Nhưng mà suy luận cuối cùng của Triệu Ngọc vẫn đang tiếp tục: "Thứ năm, bây giờ là thời đại hòa bình, cho dù có người mơ ước hai loại kỹ thuật này cũng tuyệt đối không dám làm chuyện mạo hiểm như vậy!"
"Bởi vì một khi bại lộ, không những không bao giờ ngóc đầu lên được mà còn có thể trở thành ngòi nổ chiến tranh! Cho nên chuyện như vậy, ngay cả chính phủ và quân đội cũng không dám làm, huống chi là một tập đoàn tội phạm nho nhỏ?"
"Cho nên tôi ra kết luận, người dám bày ra sự kiện Hàn Quốc lần này không chỉ là người điên mà còn là một người đã thoát ly khỏi hiện thực!"
"Người này vẫn đang sống trong thời đại lý tưởng của mình, cho rằng mình nắm tất cả mọi thứ trong tay, đã hoàn toàn tách rời xã hội hiện đại rồi!"
"Ông Lundy này, ông bị nhốt trong ngôi nhà tội ác sáu năm trời!" Triệu Ngọc hung hăng nói với Lundy: "Ông nói xem, người đã thoát ly hiện thực mà tôi nói này liệu có phải ông hay không?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận