Đệ tử ngoại môn tấn thăng Luyện Khí sĩ, ai nấy đều có dung mạo xấu xí, khác với người thường, nhưng nếu nói loại nào xấu nhất, chắc chắn là truyền thừa Ngô Công.
Vóc dáng ban đầu của Mã Đình có thể coi là thấp bé nhưng cường tráng, hiện tại lại cao gầy, cổ, eo, chân giống như là mọc thêm một đoạn khớp.
Toàn thân giống như động vật chân khớp.
Ánh mắt sắc bén, lông mũi thò ra ngoài, tóc trên đỉnh đầu giống như những cây kim thép, cộng thêm da thịt đang dần biến thành mai, nhìn qua ba phần giống người, bảy phần giống trùng.
Lúc này, Mã Đình đang cẩn thận men theo hơi thở di chuyển trong thông đạo âm u.
"Đại ca."
Một người thấp giọng nói:
"Nữ nhân kia thật sự ở gần đây sao?"
"Ừm."
Mã Đình khẽ hừ một tiếng:
"Không sai được đâu, hơi thở trên người nàng ta, cả đời này ta cũng không thể nào quên được, nữ nhân này tu luyện Hoan Hỉ Pháp của Vạn Linh Động, nên còn trong sạch, há có thể bỏ lỡ?"
"Hoan Hỉ Pháp." Có người cười khẽ:
"Dư Tuệ ở Độc Viện vẫn luôn có bộ dạng đoan trang hiền thục, không ngờ trong bóng tối lại tu luyện loại pháp môn này, quả nhiên là tiện nhân!"
Hoan Hỉ Pháp nói dễ nghe một chút chính là thuật lấy âm bổ dương, người tu luyện loại pháp môn này sao có thể là người trong sạch?
Xà tính dâm.
Sau khi tấn thăng Luyện Khí sĩ, Dư Tuệ lại tu luyện Thiên Bàn Xà, càng nổi tiếng là dễ mang thai, nhiều đặc điểm như vậy cộng lại, chẳng phải là tiện nhân thì là gì?
Mấy người cười ha hả một trận.
Hừ!
Mã Đình lộ ra vẻ khinh thường.
Nếu Dư Tuệ thật sự là người phóng đãng, sao có thể đến bây giờ vẫn còn trong sạch?
Mục đích của nữ nhân này không hề đơn giản.
Nếu như Hoan Hỉ Pháp có thể tu luyện đến cảnh giới đại thành, phần lớn đều có thể giúp Luyện Khí sĩ đột phá cảnh giới hiện tại, đặc biệt là đối với những người sắp đột phá thì lại càng có lợi.
Nữ tử trong sạch là tốt nhất!
Trong khoảnh khắc phá thân, hai người âm dương hòa hợp, thuần âm chi khí của người nữ sẽ truyền vào cơ thể người nam, có thể khiến cho tu vi tăng vọt trong thời gian ngắn.
Thậm chí là đột phá cảnh giới hiện tại.
Sở dĩ Mã Đình vẫn luôn nhớ mãi không quên Dư Tuệ, chẳng phải là vì lý do này sao?
Chỉ tiếc.
Tuy rằng Dư Tuệ bị dục hỏa thiêu đốt, nhưng vẫn cố giữ gìn thân thể trong sạch, chính là vì muốn một ngày nào đó có thể leo lên cành cao là đệ tử nội môn, đương nhiên không muốn lãng phí trên người một tên đệ tử ngoại môn tiềm lực đã cạn như Mã Đình.
Nếu không phải Hắc Phong Động đang hỗn loạn, với sự đặc thù của Dư Tuệ, e rằng đã sớm lọt vào mắt xanh của đệ tử nội môn rồi, căn bản không đến lượt Mã Đình.
"Tiện nhân!"
Mã Đình nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tràn đầy lửa giận:
"Lão tử tốn bao nhiêu tâm tư cho ngươi, cuối cùng ngươi lại muốn quỵt nợ, thật sự cho rằng mang trong mình dòng máu của đệ tử nội môn thì có thể thoát khỏi dị hóa sao?"
"Thật ngây thơ!"
"Tất cả đệ tử ngoại môn đều là dị loại mà Hắc Phong Động nuôi nhốt, đây là kết cục của tất cả đệ tử ngoại môn, không ai có thể trốn thoát!"
"Nhị Báo!"
Hắn cao giọng nói:
"Nhị Báo, đi lên phía trước xem sao."
Không có ai đáp lại, Nhị Báo giống như không nghe thấy, phía sau một mảnh tĩnh lặng.
Hả?
Không đúng!
Con ngươi Mã Đình co rụt lại, vội vàng hét lớn:
"Cẩn thận!"
Cùng lúc đó, Mã Đình nhào người về phía trước, ném ra hai lá linh phù, đồng thời há to miệng, phun ra một luồng khói độc màu vàng.
"Vèo!"
Hỏa tuyến đan xen thành lưới từ phía sau ập đến, hai người đi theo sau Mã Đình còn chưa kịp phản kháng đã bị cắt thành từng mảnh thịt ngay ngắn.
Hỏa Nhãn Thuật!
Sao uy lực lại mạnh như vậy?
Trong lòng Mã Đình hoảng sợ, phải biết rằng người đi sau lưng gã ta chính là Luyện Khí sĩ, hơn nữa da dày thịt béo, lại có linh phù hộ thân, năng lực phòng ngự có thể nói là cực kỳ kinh người.
Cho dù Mã Đình có dùng pháp khí cũng chưa chắc có thể một kích giết chết, Hỏa Nhãn Thuật bình thường căn bản không thể nào gây tổn thương cho người này.
Vậy mà.
Lại trực tiếp bị chém giết!
Chẳng lẽ là cao thủ Luyện Khí hậu kỳ thi triển Hỏa Nhãn Thuật?
"Ầm!"
Trong lúc Mã Đình đang suy nghĩ, hai lá linh phù đã nổ tung giữa không trung.
Nhất giai hạ phẩm Kim Cang Phù!
Nhất giai trung phẩm Huyền Thủy Phù!
Kim Cang Phù tạo thành một lớp màn sáng phòng ngự cứng rắn, Huyền Thủy Phù thì nổ tung thành một dòng nước lớn, ngăn cản hỏa tuyến.
"Xuy!"
Màn sáng dễ dàng bị xuyên thủng, dòng nước nhanh chóng bào mòn hỏa tuyến, nhưng vẫn không thể ngăn cản hoàn toàn.
Lúc này, làn khói độc màu vàng cũng ập tới, làn khói độc mỏng manh kỳ thật đã được tôi luyện trong cơ thể Mã Đình nhiều năm, độc tính vô cùng khủng bố, hơn nữa còn cực kỳ dai dẳng.
Cuối cùng hỏa tuyến cũng bị ăn mòn một lỗ hổng lớn.
"Vèo!"
Mã Đình lao người về phía trước, lướt qua lỗ hổng ở giữa hỏa võng, há to miệng lần nữa, một luồng sáng đen lóe lên bắn về phía trước.
Pháp khí!
Luồng sáng đen lao đi với tốc độ cực nhanh, nhìn kỹ mới có thể nhìn rõ kỳ thật là một thanh loan đao to bằng bàn tay, lưỡi đao màu xanh đen, rõ ràng là có tẩm kịch độc.
Kiện pháp khí này đã được Mã Đình ôn dưỡng trong cơ thể nhiều năm, sớm đã có thể điều khiển một cách linh hoạt, tuy rằng phẩm giai không cao, nhưng trên đó lại tẩm kịch độc.
Nếu như bị chém trúng, cho dù là Luyện Khí hậu kỳ cũng không dễ chịu gì.
"Keng..."
Tiếng va chạm vang lên.
Trong góc tối, một bóng người lặng lẽ xuất hiện, cầm trong tay một cây côn sắt va chạm với loan đao, Lôi Hỏa chi lực khiến loan đao chệch hướng.
Chu Ất!
Con ngươi Mã Đình co rụt lại, trong lòng kinh hãi.
Trước khi đến đây, đương nhiên là Mã Đình cũng đã điều tra qua tình hình của Chu Ất, tuy rằng đã nghĩ đến việc đối phương có khả năng che giấu thực lực, nhưng không ngờ tới lại mạnh như vậy.
Còn chưa lộ diện đã giết sạch những người bên cạnh mình.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận