Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 385: -

Ngày cập nhật : 2025-09-07 08:10:25
Trên bầu trời, khắp nơi đều là năng lượng ba động, huyễn lệ vô cùng, ưu mỹ mà cuồng bạo.
Ánh mắt mọi người lúc này cực kỳ rung động, trận giao thủ của Tương Quân và Thất Dạ Hi thật kinh người, đến không gian xung quanh cũng đều bị xé rách.
Đối với Bất Điểm Sơn Hà Tương Quân, mọi người cũng không quá kinh ngạc, vì dù sao từ trước tới nay đều là hắn hùng cứ vị trí đệ nhất Vũ Bảng, nên mọi người giờđều cảm thấy hắn bày ra thực lực mạnh như thế là chuyện đương nhiên.
Nhưng Thất Dạ Hi lúc này dĩ nhiên lại cũng có thể bộc phát ra thực lực đáng sợ như vậy, thì không khỏi làm cho mọi người chấn kinh, bên trong thân thể mềm mại kia liệu ẩn chứa sức mạnh kinh khủng mức nào.
Năng lượng cuồng bạo huyễn lệ trong không trung dần tan biến, từ bên trong hỗn loạn, hai đạo thân ảnh, một lớn một nhỏ dần dần xuất hiện.
- Chẳng lẽ lại bất phân thắng bại sao?
Học viên ở bốn phía chăm chú nhìn hai người.
- Phụt...
Khi mọi người đang suy đoán, tiên huyết từ trong miệng Tương Quân chợt phun ra.
Sắc mặt biến thành một mảnh xám trắng, Tương Quân từ từ ngẩng đầu lên, nhìn Thất Dạ Hi cách đó không xa, ánh mắt khiếp sợ sau đó lộ ra vẻ bất đắc dĩ, lau máu tươi trên miệng, nói:
- Ta nhận thua, ngươi thắng.
- Hi hi, ngươi cũng rất mạnh, bất quá ta chỉ vì rất hứng thú với binh khí Gia Cát phó trưởng luyện chế ra, nếu không, ta cũng sẽ không tranh đoạt giải quán quân với ngươi làm gì, lần sau nếu có cơ hội, ta sẽđể cho ngươi thắng.
Thất Dạ Hi mỉm cười vô cùng xán lạn, ánh mắt lấp lánh nhưẩn chứa tinh không.
Tương Quân nghe vậy càng cười khổ, ba năm nay, hắn vẫn luôn là đệ nhất Vũ Bảng, chưa bao giờ có người tranh chấp cùng hắn, ngay cả Cốc Tâm Nhan tranh đoạt với hắn mấy lần cũng không làm gì được.
Vậy mà giờđây, đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ chưa từng xuất hiện trên Vũ Bảng, trực tiếp đánh bại hắn, lại còn nói với hắn nàng vốn không có ý định tranh đoạt quán quân, lần sau có thể cho hắn thắng.
Điều này làm cho trong lòng Tương Quân chỉ có thể cười khổ, vị trí đệ nhất Vũ Bảng của hắn, chẳng qua là vì Thất Dạ Hi căn bản không có ý tranh chấp, bằng không căn bản là không tới phiên hắn ngồi.
Nếu như là người bình thường, đối mặt với sự thay đổi đột ngột này, e là không biết còn có thể bảo trì lý trí hay không.
Nhưng Tương Quân lúc này cũng chỉ là có chút buồn khổ và chán nản, sức chịu đựng mức này, không phải người bình thường có thể so sánh, mà sức chịu đựng chính là điều tu luyện giả cần có nhất khi đối mặt với khó khăn trong rèn luyện.
- Trời ạ, Tương Quân vậy mà lại thất bại!
- Thật không thể tưởng tượng nổi Thất Dạ Hi có thể thắng.
Thật lâu sau, ánh mắt của tất cả học viên bốn phía mới phục hồi lại được tinh thần, chưa có ai từng nghĩ tới, Tương Quân, người vẫn hùng cứ vị trí đệ nhất Vũ Bảng, lúc này dĩ nhiên lại thua trong tay Thất Dạ Hi.
Đến lúc này, mọi người mới biết, Thất Dạ Hi vốn vẫn có thực lực tranh đoạt vị trí đệ nhất Vũ Bảng, chỉ là không có ý tranh đoạt mà thôi.
- Thất Dạ Hi!
Ngắn ngủi sau một chút yên lặng đó, toàn trường nổi lên tiếng hò hét như sấm rền, đặc biệt là những người ủng hộ Thất Dạ Hi, đều liên tục cất tiếng tung hô.
Lúc này hết thảy trưởng lão đều nghẹn họng trân trối nhìn nhau, kết quảmức này, đúng là nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
- Nha đầu kia đúng là khiến người ta nhìn không thấu, nhìn không thấu a!
Ở giữa hàng ghế Trưởng lão, song đồng trên khuôn mặt già nua của Đại trưởng lão chấn động, đầy vẻ nghi hoặc.
- Nội tình của nha đầu kia nhất định không đơn giản.
Nhị trưởng lão và tam trưởng lão lúc này cũng hai mặt nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Khí tức trên người nàng rất kỳ quái.
Trong lòng Đỗ Tiểu Thanh cũng nổi lên nghi ngờ.
Linh đồng màu vàng kim nhàn nhạt của Đỗ Tiểu Yêu nhìn Thất Dạ Hi, nghi hoặc nói nhỏ:
- Khí tức thật kỳ quái, nha đầu kia nhất định không đơn giản.
- Tương Quân vậy mà lại thất bại.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ lúc này cũng đầy ngạc nhiên, không nghĩ tới thực lực Thất Dạ Hi lại cường hãn như vậy.
- Hô!
Đỗ Thiếu Phủ hít sâu một hơi, một chưởng toàn lực vừa rồi của Tương Quân, nếu nhưđổi lại là hắn, e là cũng khó mà chống đỡđược.
Mà Thất Dạ Hi không chỉđỡ lại được, lại còn có vẻ ung dung, không thể nghi ngờ, nàng ta vẫn còn chưa thực sự vận dụng toàn lực.
- Xem ra Dạ Hi học muội mới thật sự là hắc mã của đại hội kỳ này.
Trong đôi mắt mỹ lệ của Cốc Tâm Nhan, lướt qua vẻ chấn động sâu sắc.
Trận quyết đấu giữa Tương Quân và Thất Dạ Hi, Tương Quân bại trận.
Thân ảnh Tương Quân đáp xuống bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Xem ra, chúng ta không có cơ hội đánh một trận rồi.
- Lần sau sẽ có cơ hội.
Đỗ Thiếu Phủ nói nhỏ.
- Nếu ngươi vòng này có thể giành thắng lợi, phải cẩn thận một chút, Thất Dạ Hi thực sự rất mạnh đó.
Tương Quân vỗ vai Đỗ Thiếu Phủ, sau đó nhìn Cốc Tâm Nhan ở bên cạnh, nhẹ nhàng nói:
- Ngươi cũng phải cẩn thận với Cốc Tâm Nhan, phù trận của nàng rất khủng bố, còn có mạch hồn của nàng, cũng không hềđơn giản đâu.
- Ngươi như thế này là hy vọng ta thua sao?
Tương Quân nói ở ngay bên cạnh, Cốc Tâm Nhan dĩ nhiên là có thể nghe được, nhất thời trừng mắt nhìn Tương Quân nói.
Tương Quân lau vệt máu ở khóe miệng, mỉm cười nhìn Cốc Tâm Nhan nói:
- Ta cũng không có ý đó, chỉ có điều, nếu như ngươi cũng thất bại, ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút.
- Sẽ như ngươi mong muốn.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Đánh bại nàng ta sẽ mời ngươi một chầu rượu.
Tương Quân cười nói, rồi xoay người đi xuống dưới quảng trường.
- Tâm Nhan học tỷ, đến trận của hai người rồi.
Thất Dạ Hi chậm rãi bước đến, ánh mắt lướt qua trên người Đỗ Thiếu Phủ.
- Trận quyết đấu thứ hai, Cốc Tâm Nhan, Đỗ Thiếu Phủ lên sân đấu.
Ở hàng ghế trưởng lão, ánh mắt của Hà Hổ trưởng lão vẫn còn vẻ rung động, Tương Quân bại trận, khiến hắn đến giờ vẫn khó có thể tiếp thu.
- Đến lượt chúng ta rồi.
Cốc Tâm Nhan nói xong, dưới chân huyền khí khẽđộng, thân ảnh xinh đẹp uyển chuyển, nhẹ nhàng đáp xuống nền đá, làn da trắng như tuyết, gương mặt mỹ lệ vô song, đột nhiên khởi động khí tức, một thân hồng y tỏa ra quang mang sáng rực, tất cảđều toát lên vẻ mỹ lệ rung động lòng người, dáng vẻ như không nhiễm bụi trần, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
- Tâm Nhan học muội tất thắng!
Ngay khi thân ảnh xinh đẹp của Cốc Tâm Nhan xuất hiện ở giữa quảng trường, đông đảo tiếng reo hò từ bốn phía truyền ra, với địa vị của Cốc Tâm Nhan tại học viện, lại cộng thêm phong thái tuyệt lệ, nên nàng lúc nào cũng có rất nhiều người theo đuổi, lúc này những người kia dĩ nhiên là những người ủng hộ kiên định nhất của Cốc Tâm Nhan.
Nghe tiếng reo hò từ bốn phía, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ khẽ chuyển, cười nhạt một tiếng, dưới chân huyền khí bắt đầu khởi động, đạp xuống mặt đất, thân thể thẳng tắp phá không bay lên.
- Oanh...
Khi Đỗ Thiếu Phủđáp xuống, mặt đất xung quanh đều rung lên, các khe nứt bắt đầu từ chỗ hai chân lan rộng ra bốn phía, một cổ khí lãng ba động quét về phía Cốc Tâm Nhan, khiến cả thân hồng y phất động, vạt tóc cũng bị thổi bay về phía sau, khiến nàng càng tăng thêm một phần quyến rũ.
Đỗ Thiếu Phủ lên sàn đấu, hoàn toàn không có vẻ xinh đẹp ưu mỹ như Cốc Tâm Nhan, mà đơn giản trực tiếp lộ ra vẻ bá đạo và cuồng dã, phương thức này ngược lại là phương thức gây chấn động tâm tình và thị giác nhất.
Bốn phía quảng trường, bao gồm cả khu vực các trưởng lão, hết thảy ánh mắt đều rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, chỉ là ánh mắt mỗi người lại mang một tâm trạng khác nhau.
Đối với Đỗ Thiếu Phủ, toàn bộ học viên của Thiên Vũ học việnđều không còn xa lạ.
Thiếu niên hung hãn này, vừa nhập học, liền một mình khiêu chiến ba nghìn tân sinh tiền thập gây chấn động toàn học viện.
Ngay sau đólại khiến năm lão sinh hai chết ba trọng thương, chống lại đội chấp pháp, cướp đoạt túi càn khôn của cường giảđội chấp pháp, lấy Thanh Trúc Vận Linh Quả, phá hủy dược điền của học viện.
Sau đó lại vì học viện, hung hăng chà đạp thiên chi kiêu tửở Quang Minh Thần Đình Cổ Dục, bên trong Hắc Ám Sâm Lâm Hắc Ám thành anh dũng đoạt lại Huyền Linh Thông Thiên Đằng, đơn thân độc mã bắt Quỷ Trảo mang về, gần nhất, lập kỷ lục bên trong Thiên Vũ Phù cảnh, tao ngộ chiến đấu với người đầu tiên bị trục xuất từ trước tới nay, làm Thiên Cổ Ngọc trọng thương, ...
Thiếu niên hung hãn này chưa từng ngừng nghỉ, bất kỳ một chuyện gì cũng đều khiến người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối!
Một thiếu niên như vậy ở trong Thiên Vũ học viện, mỗi khi có người đề cập đến đều khiến người chấn kinh.
Có thể trước đây có người trong lòng còn châm chọc xem thường, nhưng giờ này khắc này, tử bào thiếu niên đứng ở giữa quảng trường đã khiến không còn ai có thể sinh tâm tư như vậy nữa.
Nhìn toàn bộ học viện cho tới bây giờ, còn ai có còn có tư cách đứng ở trên quảng trường như vậy!
- Đỗ học trưởng tất thắng.
- Đỗ học trưởng, chúng ta vĩnh viễn ủng hộ ngươi!
Bốn phía cuồng nhiệt hò hét, một người xuất thân là ký danh học viên, liên tiếp sáng lập rất nhiều kỷ lục, là mục tiêu mà tất cả ký danh học viên và tân sinh đều hướng tới.
- Nếu như tam thúc trông thấy hắn lúc này, chắc hẳn sẽ rất vui mừng.
Đỗ Tiểu Mạn cười nói, nhưng trong mắt lại có chút rưng rưng.
- Tiểu tử này thực sự không đơn giản.
Rất nhiều trưởng lão lúc này ánh mắt đều di động, đặc biệt là Mộ Dung Hi trưởng lão và Liêu trưởng lão, trên khuôn mặt đều lướt qua chút cảm thán cùng tiếu ý.
- Ca ca thật là đẹp trai!
Đỗ Tiểu Thanh nhìn ca ca trên quảng trường, gương mặt đều là ý cười, ở trong mắt nàng ai cũng không thể sánh bằng ca ca của nàng.
Đỗ Tiểu Yêu không nói gì, linh đồng màu vàng nhạt liếc nhẹ về phía Đỗ Tiểu Thanh, sau đó cũng rơi vào phía trên quảng trường.
Cốc Tâm Nhan nhìn thân ảnh mặc tử bào ở trước mặt, ánh mắt dừng lại ở trên gương mặt cương nghị duệ chí của hắn, từ sau khi tiếp xúc thiếu niên hung hãn này ở Hắc Ám thành, đã để lại không ít cảm xúc trong lòng nàng, sau khi từ Hắc Ám thành trở về, trên gương mặt của hắn vẻ non nớt đã bớt đi vài phần, nhưng sự hung hãn thì trước sau vẫn vậy.
- Trận quyết đấu bắt đầu!
Hà Hổ trưởng lão hét lớn một tiếng, vẻ chấn động từ trận đấu giữa Tương Quân và Thất Dạ Hi lưu lại trong ánh mắt triệt để nội liễm, chỉ còn tập trung vào hai thân ảnh trên sàn đấu.

Bình Luận

0 Thảo luận