Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 554: -

Ngày cập nhật : 2025-09-07 08:12:17
Chỉ là giờ khắc này, bốn người tu vi Vũ Vương cảnh kia muốn lùi về sau đã không kịp nữa rồi, bọn họ căn bản không nghĩ đến thanh niên áo bào tím này còn là một Trận Phù Sư, hơn nữa lại là Trận Phù Sư lục tinh, trong chốc lát, vì vậy bọn họ đều bị phù trận bao phủ.
- Ngũ Phương Thúc Sơn Trận.
Một tiếng quát trầm thấp truyền ra từ trong miệng Đỗ Thiếu Phủ, lúc này sắc mặt hắn trắng bệch, một ít máu tươi màu vàng nhạt máu tươi chảy ra khỏi khóe miệng hắn, tất cả năng lượng đều rót vào trong phù trận, phù trận lục tinh sơ đăng, hiện tại đã là phù trận mạnh nhất mà Đỗ Thiếu Phủ có thể bố trí.
Trận cờ hóa thành từng đạo từng đạo cột sáng bay lên trời, sau đó bèn hóa thành một phù trận lợi hại bao phủ không gian, giữa không trung gió nổi mây vần, không gian vặn vẹo hỗn loạn, sau đó liền nhốt lại bốn người kia ở bên trong.
Vèo. . .
Bố trí xong phù trận, sắc mặt Đỗ Thiếu Phủ càng thêm trắng bệch, nhưng cũng không dám dừng lại lâu thêm, huyền khí dưới chân dâng lên, hơi cắn răng, thân ảnh nhất thời bay lên không, lúc này mấy tên Vũ Vương cảnh này xuất hiện, rõ ràng là đến tìm kiếm hắn, mục đích Đỗ Thiếu Phủ cũng đã đoán được, chuyện giết người đoạt bảo như vậy xảy ra thường xuyên ở trong Hắc Ám sâm lâm, mà ở trong Trung Châu này, khẳng định cũng có không ít.
Lúc trước số Vũ Vương cảnh vây xem căn bản không chỉ có bốn, Đỗ Thiếu Phủ không thể không nghĩ đến chung quanh đây còn có những Vũ Vương cảnh khác, cho nên chỉ có thể lập tức trốn đi trước, lúc này với tình huống của hắn, sợ rằng bất kì một Vũ Vương cảnh nào cũng có thể đối phó hắn, huống hồ chỗ này lại là lãnh địa của yêu thú.
- Nghĩ biện pháp phá trận nhanh lên.
- Đây là phù trận lục tinh sơ đăng, muốn mạnh mẽ phá trận cũng không dễ dàng.
- Không ngờ tiểu tử kia còn là Trận Phù Sư, Vũ Đạo Phù Đạo song tu mà còn cường hãn như vậy, rốt cuộc hắn có lai lịch gì.
- Mau phá trận đi, tiểu tử kia hầu như đã tiêu hao hết sức mạnh, không nên để cho hắn chạy trốn.
Rầm rầm rầm. . .
Mấy tiếng nổ vang lên như sấm, trong phù trận, từng luồng từng luồng năng lượng công kích va chạm khiến cho phù trận lảo đảo, chỉ có điều muốn triệt để phá tan phù trận này, rõ ràng không phải một chuyện dễ dàng gì.
Giữa không trung phương xa, hai bóng người cầu vồng cấp tốc bay tới, sau mấy cái lấp lóe, đã xuất hiện bầu trời chỗ này.
Cầu vồng thu lại, chính là hai đại hán mặc áo bào rộng màu vàng cùng màu áo dài xám trắng, hai người nhìn phù trận cực kì lợi hại trước mắt, ánh mắt đều hiện ra dao động.
- Là mấy người Đan Vu Tu, có vẻ bọn họ đã tìm được tiểu tử kia trước chúng ta, nhưng không ngờ hắn còn là Trận Phù Sư lục tinh.
Sắc mặt đại hán mặc áo bào rộng màu vàng hơi ngưng trọng, mang theo chút bất ngờ cùng chấn động.
- Tiểu tử kia bố trí phù trận xong lại bỏ chạy, xem ra hắn đã không còn chút sức lực nào rồi, có lẽ vẫn chưa trốn xa được đâu, hiện tại đi tìm vẫn còn kịp.
Đại hán mặc áo dài vừa dứt lời, huyền khí dưới chân phun trào, thân ảnh nhất thời lướt qua đi xa.
Đại hán còn lại hơi giương mắt, sau đó thân ảnh cũng đuổi theo.
Rầm rầm rầm. . .
Khoảng một phút sau, trên bầu trời, phù trận lảo đảo, bắt đầu rạn nứt, cuối cùng dưới hàng loạt công kích mạnh mẽ mà triệt để nổ tung, hóa thành phù văn nát vụn tiêu tán trong không trung.
Ầm ầm ầm. . .
Năng lượng đáng sợ lan ra xung quanh, nham thạch nổ tung, đất sụt, cuối cùng triệt để chìm vào trong thuỷ vực.
- Đuổi theo, nhất định không thể để tiểu tử kia chạy trốn.
Bốn bóng người phẫn nộ trùng bay lên trời, nhất thời biến mất ở giữa không trung.
Ba ngày sau, hải vực bao la.
Giữa bầu trời yên tĩnh, đột nhiên một đạo quang mang kim sắc từ phương xa bay tới, sau mấy cái lấp lóe, liền xuất hiện ở giữa không trung, đó là một thanh niên sau lưng ngưng tụ hai cánh phù văn màu vàng, khí tức bá đạo ác liệt nhanh chóng lan ra, như Đại Bằng đập cánh, tốc độ nhanh như chớp, phập phù như thần, biến hoá thất thường.
Phần phật. . .
Hai cánh phù văn màu vàng đập đập, như tia chớp xẹt qua bầu trời, khiến hải vực phía dưới nhấc lên sóng lớn, cực kỳ chấn nhân tâm phách.
- Tiểu tử, ngươi không chạy thoát được đâu, giao bảo vật trên người ngươi ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng!
Sau khi kim quang xuất hiện, theo sát sau đó là một bóng người mặc áo vàng, trên lưng hắn cũng có một đôi cánh do phù văn màu vàng ngưng tụ, tốc độ nhanh như chớp, chỉ có điều tạo hình cùng uy năng trên hai cánh của hắn so với người phía trước kia quả thật là một trời một vực.
Xẹt xẹt. . .
Sau bóng người vàng óng kia, còn có một đại hán áo dài đi theo, quanh thân bao bọc hào quang phù văn, tốc độ cũng không kém hơn người áo vàng đi trước là bao.
Vèo vèo vèo vèo. . .
Hai người này vừa đến, tiếp theo lại có bốn bóng người xuất hiện, mặc dù tốc độ chậm hơn một chút, có điều cũng theo sát mà đến .
Ào ào ào. . .
Nơi nhóm người này đi qua, thuỷ vực bình tĩnh trực tiếp xuất hiện sóng nước cuồn cuộn, làm cho yêu thú trong nước sợ hãi nằm rạp, không dám nổi lên.
Bóng người ở phía trước nhất kia, sau lưng hai cánh phù văn màu vàng đập đập, như Đại Bằng giương cánh, phập phù như thần, hoàn toàn không thèm để ý đến mấy người phía sau, sắc mặt hắn hơi ngưng trọng, khi tốc độ hơi chậm lại, hắn bèn lấy ra linh dược cùng đan dược nhét vào miệng, trong chốc lát hào quang tản ra.
Mà thân ảnh ấy tự nhiên chính là Đỗ Thiếu Phủ, sau khi hắn dùng phù trận nhốt lại bốn Vũ Vương cảnh kia, bèn cấp tốc chạy trốn, chỉ là ở trên thuỷ vực muốn ẩn thân thực sự quá khó khăn, mà phạt cốt tẩy tủy vẫn chưa hoàn thành, sau chịu ảnh hưởng, càng thêm suýt chút nữa bị năng lượng phản phệ, cũng may vận khí hắn không tệ, lần thứ hai tìm được chỗ ẩn thân, thu liễm khí tức, mãi cho đến khi tận mắt nhìn thấy mấy người tu vi Vũ Vương cảnh này rời đi thì hắn mới đi.
Chỉ là một ngày sau, mấy người kia tựa hồ ý thức được mình bị lừa gạt, bắt đầu quay trở lại tìm kiếm, vừa vặn gặp được Đỗ Thiếu Phủ mới khôi phục một chút.
Hắn bị thương rất nặng, mà sau khi huyền khí trong cơ thể tiêu hao gần hết, đến giờ vẫn chưa khôi phục được nhiều, vì vậy Đỗ Thiếu Phủ không thể không tiếp tục chạy, hai ngày hai đêm thoát thân, hắn cũng không biết mình đã đi đến đâu, trong thủy vực rộng lớn cũng không chú ý đến phương vị, mà những người phía sau kia cũng càng ngày càng gần hắn.
- Tiểu tử, ngươi không trốn thoát được đâu, bó tay chịu trói đi, bản vương chắc chắn sẽ tha cho ngươi một mạng, bằng không đừng trách bản vương không khách khí!
Phía sau tiếng hét lớn vang vọng, tiếp tục đuổi theo.
Đỗ Thiếu Phủ cũng không quay đầu lại, chỉ lo đập cánh mà chạy về phía trước, đối mặt một đám Vũ Vương cảnh phía sau, Đỗ Thiếu Phủ tự biết mình không có sức chống lại họ.
Sơn mạch rậm rạp, liên miên vô biên, từng toà từng toà ngọn núi xanh biếc trùng điệp đứng vững.
Sáng sớm, trên ngọn núi, mây mù lượn quanh, nơi sâu xa của sơn mạch mơ hồ có tiếng thú gầm gừ kinh người truyền ra.
Bên ngoài sơn mạch, lúc này dòng người chen chúc, túm năm tụm ba đứng cùng nhau, tựa hồ đang đợi cái gì, thỉnh thoảng lại có tiếng bàn luận truyền ra.
- Đã ba ngày rồi, kết quả kiểm tra lần này chắc cũng sắp có rồi nhỉ.
- Hẳn là vậy, không biết lần này sẽ có bao nhiêu người có thể thu được tư cách trở thành đệ tử thân truyền nội tông.
- Muốn trở thành đệ tử thân truyền nội tông, sợ rằng ít nhất cũng phải là tu vi Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh trở lên mới được, muốn trở thành đệ tử thân truyền nội tông của Cổ Thiên Tông, há lại là chuyện dễ dàng.
- Nghe nói vài vị nhân kiệt cùng nhân vương kia, đã sớm được nhận làm đệ tử nội tông rồi.
- Có tư cách trở thành nhân kiệt và nhân vương, trong trăm vạn người bình thường mới xuất hiện một người, tự nhiên có thể trở thành đệ tử nội tông, bọn họ đến đây, chẳng qua là đến cướp đoạt phần thưởng trên đỉnh núi này mà thôi, nghe nói lần này phần thưởng mà Cổ Thiên Tông lấy ra rất là bất phàm, bằng không cũng tuyệt đối không lọt nổi mắt xanh của mấy người kia.
- Nếu như ta cũng có thể trở thành đệ tử thân truyền nội tông của Cổ Thiên Tông thì tốt rồi.
- Đệ tử ngoại tông của Cổ Thiên Tông đều là hạng người trong vạn người chưa chắc có được một người, ngươi vẫn là đừng nằm mơ nữa, có bản lĩnh ngươi cũng đi vượt ải đi, mỗi một lần đệ tử ngoại tông kiểm tra cũng đều mở ra với bên ngoài, chỉ cần không vượt qua hai mươi lăm tuổi là có thể tham gia, nếu ngươi có thể giành được thắng lợi cuối cùng, trực tiếp có thể trở thành đệ tử thân truyền nội tông của Cổ Thiên Tông.
- Quên đi, những đệ tử ngoại tông của Cổ Thiên Tông kia mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng mỗi một người đều đã có tu vi Vũ Hầu cảnh, nghe nói mấy vị nhân kiệt cùng một vị nhân vương kia, thậm chí đã đặt chân đến Vương cấp, đừng nói tuổi ta đã qua 25, cho dù tuổi ta thích hợp, đi vào cũng chỉ sợ lành ít dữ nhiều, vẫn là ở đây xem náo nhiệt là tốt rồi.
- Đây chỉ là vài ngàn đệ tử ngoại tông, mà tu vi đều đã là Vũ Hầu cảnh, thực lực của Cổ Thiên Tông cũng thật đáng sợ a!

Bình Luận

0 Thảo luận