Đầu vai của một nam một nữ này cũng có huy hiệu của Cổ Thiên Tông, trong huy hiệu lóe ra quang mang, chứng minh đồng phù năng lượng trong huy hiệu vẫn hoàn hảo vô khuyết.
Hai người này, cũng chính là Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm.
- Tiểu tử kia, tựa hồ không có sự tình a.
Lúc này hầu như tất cả Trưởng lão Hộ pháp, ánh mắt đều rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ.
Nhìn vẻ mặt của Đỗ Thiếu Phủ như đường làm quan rộng mở, thần sắc lạnh nhạt, ngoại trừ sắc mặt có chút tái nhợt ra, thì không chút bất thường nào.
- Tựa hồ không có sự tình a.
Lúc này ánh mắt của Cổ Thanh Dương rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, vẻ mặt lo lắng, nhìn thấy học trò cưng của mình tựa hồ không giống như có chuyện, nhất thời liền thả lỏng không ít.
- Đỗ sư thúc uy vũ!
- Đỗ sư thúc uy vũ!
Bốn phía hàng trăm đệ tử nội tông vung tay reo hò, tựa hồ bị sự tình nào đó làm cho chấn động, hưng phấn không thôi, để các Trưởng lão Hộ pháp vô cùng nghi hoặc.
Đỗ Thiếu Phủ quan sát bốn phía, hơi dương tay về phía sau, tiếng reo hò ở bốn phía im bặt, nhất hô bá ứng.
Một màn này, làm cho các Trưởng lão cùng Hộ pháp càng nghi hoặc, có thể làm cho mấy trăm đệ tử nội tông mới nhất hô bá ứng, kia tuyệt đối không phải chuyện tình đơn giản.
Khẽ ngẩng đầu, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy sư phụ Cổ Thanh Dương ở xa xa, trên mặt có chút vui vẻ.
- Sưu sưu...
Huyền khí dưới chân dũng động, lắc mình đi đến trước người Cổ Thanh Dương trưởng lão, khom mình hành lễ nói:
- Bái kiến sư phụ, Tam sư huynh, gặp qua chư vị Trưởng lão.
- Thiếu Phủ, mấy gia hỏa trên Đồng Bảng không có khó xử ngươi chứ?
Cổ Thanh Dương trưởng lão hỏi, nhìn thấy đồ đệ mình mỉm cười, một bộ phong khinh vân đạm, tựa hồ ở trong Trọng Nham Không Gian không có chuyện gì quá lớn, huống chi trong huy hiệu vẫn còn đồng phù năng lượng.
- Đệ tử không có chuyện gì, đệ tử trên Đồng Bảng cũng không có khó xử đệ tử.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Cổ Thanh Dương trưởng lão nói.
- Đỗ Thiếu Phủ, lẽ nào đám người Ti Nhược Phong không có ra tay với ngươi?
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, vẻ mặt đám người Hác Tông Vĩ Trưởng lão nghi hoặc hỏi, đám người Ti Nhược Phong sớm nói rõ, ở trong Trọng Nham Không Gian sẽ chỉnh Đỗ Thiếu Phủ, không thể không ra tay với hắn a.
- Ti Nhược Phong.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt mang theo ý cười, nhìn Hác Tông Vĩ Trưởng lão trả lời:
- Hồi bẩm Trưởng lão, Ti Nhược Phong có xuất thủ, bất quá bị ta đánh một trận liền đàng hoàng rồi.
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, tất cả Trưởng lão cùng Hộ pháp ở xung quanh ngạc nhiên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sau đó ánh mắt đều có chút hoài nghi.
- Tiểu tử, ngươi nói Ti Nhược Phong bị ngươi đánh bại?
Khổng Chung Lôi Trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tựa hồ có chút hoài nghi.
Ti Nhược Phong là ai, Đồng Bảng thứ ba, thiên tư Nhân Vương, đệ tử nội tông mới muốn đánh bại hắn, tuyệt đối là chuyện tình không có khả năng.
- Hồi Trưởng lão, không phải một mình ta đánh bại, cùng Tư Mã Mộc Hàm tiểu chất nữ liên thủ.
Đỗ Thiếu Phủ nói, thừa dịp Tư Mã Mộc Hàm không ở bên người, miệng tiếp tục chiếm tiện nghi.
Hồ Tam Khôn trưởng lão nhịn không được nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi:
- Lẽ nào Duẫn Mạc Trần cùng Kỷ Âu Minh không có ra tay với các ngươi?
Theo Hồ Tam Khôn trưởng lão hỏi, các Trưởng lão cùng Hộ pháp cũng đều tò mò nhìn Đỗ Thiếu Phủ.
Dù cho Ti Nhược Phong bị liên thủ đánh bại, Duẫn Mạc Trần cùng Kỷ Âu Minh cũng không có khả năng từ bỏ ý đồ a.
Lúc này không chỉ các Trưởng lão Hộ pháp nghi hoặc, ngay cả Cổ Thanh Dương cùng Vạn Lý cũng không giải thích được.
- Duẫn Mạc Trần cùng Kỷ Âu Minh không yếu, bất quá trong một canh giờ cũng không làm gì được ta và Tư Mã Mộc Hàm tiểu chất nữ, cho nên chúng ta không có sự tình.
Đỗ Thiếu Phủ phong khinh vân đạm cười hắc hắc nói.
- Tiểu tử, ngươi nói Duẫn Mạc Trần ở trong vòng một canh giờ còn không làm gì được ngươi?
Minh Trạch trưởng lão trừng Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Có thể nói như vậy, bằng không hiện tại ta cũng không thể bình yên vô sự đứng ở nơi này rồi.
Đỗ Thiếu Phủ không chút khách khí gật đầu.
- Cẩn thận chém gió gãy đầu lưỡi, đệ tử trên Đồng Bảng lập tức đi ra, đến lúc đó liền biết thật giả rồi.
Hác Tông Vĩ Trưởng lão hiển nhiên không tin, Duẫn Mạc Trần ở trong một canh giờ không làm gì được Đỗ Thiếu Phủ, đây tuyệt đối là sự tình không thể nào.
Phải biết thực lực của Duẫn Mạc Trần cho dù là vào Kim Bảng, cũng đủ để tiến vào trước 10, nếu như một canh giờ còn không làm gì được Đỗ Thiếu Phủ, như vậy trừ khi Đỗ Thiếu Phủ là yêu nghiệt.
Đỗ Thiếu Phủ nói, rõ ràng ngay cả Cổ Thanh Dương trưởng lão cũng có chút hoài nghi.
Thực lực của Duẫn Mạc Trần, Cổ Thanh Dương trưởng lão tự nhiên là biết rõ ràng.
- Sưu sưu...
Ngay Hác Tông Vĩ Trưởng lão nói xong, lối ra Trọng Nham Không Gian, gần trăm thân ảnh đi ra.
Tổng cộng 99 thanh niên nam nữ, trước nhất là Duẫn Mạc Trần, Kỷ Âu Minh, Ti Nhược Phong, Bạch Phù Dung, Phùng Ngọc Đường, Từ Thanh...
Mà khi 99 người này đi ra, ánh mắt của các Trưởng lão Hộ pháp ngạc nhiên giống như thấy quỷ.
Từng Trưởng lão Hộ pháp quan sát, 99 đệ tử trên Đồng Bảng, ngoại trừ Duẫn Mạc Trần, Kỷ Âu Minh cùng hơn hai mươi người, còn lại hơn bảy mươi người đều vô cùng thất bại, hình dạng thê thảm, huy hiệu ảm đạm, khí tức hỗn loạn, thần thái uể oải, vừa nhìn liền biết là bị hung hăng chà đạp qua.
- Chúng ta đi thôi.
Duẫn Mạc Trần nhìn bốn phía, nhìn các Trưởng lão hộ pháp gật đầu hành lễ, liền thả người rời đi.
- Ai...
Hết thảy đệ tử Đồng Bảng, lúc này thần sắc đều không quá đẹp đẽ, không ít người thở dài, cũng không muốn dừng lại lâu, lập tức theo Duẫn Mạc Trần rời đi.
Đám người Bạch Phù Dung bị Đỗ Thiếu Phủ phong ấn huyền khí, chỉ có thể được những người khác trợ giúp mang rời đi.
- Chuyện gì xảy ra, bên trong đến cùng phát sinh sự tình gì?
Hác Tông Vĩ Trưởng lão ngạc nhiên.
- Không có việc gì lớn, bị đánh một trận mà thôi, qua mấy tháng thì có thể khôi phục rồi.
Đỗ Thiếu Phủ khe khẽ nói.
Ánh mắt các Trưởng lão Hộ pháp rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ phức tạp.
- Đỗ Thiếu Phủ, đồng phù năng lượng 782 tấm, xếp hàng thứ nhất, Hác Phán, đồng phù năng lượng 603 tấm, xếp hàng thứ hai... Tư Mã Mộc Hàm, đồng phù năng lượng 308 tấm, bài danh thứ 7...
Trước sơn cốc, có thanh âm của Trưởng lão truyền ra, trong thanh âm không che giấu được ngạc nhiên, cũng làm cho 500 đệ tử nội tông mới khác ước ao ghen tị.
- Thế nào vẫn là đệ nhất, sớm biết liền giấu nhiều một chút.
Đỗ Thiếu Phủ có chút không biết làm sao, kẻ nổi tiếng thì dễ bị ghen ghét, hắn thật không muốn làm thứ nhất a.
Tùy tiện lấy ra một chút đồng phù năng lượng, Đỗ Thiếu Phủ không nghĩ tới mình cuối cùng vẫn là thứ nhất, sớm biết liền bớt lại một chút, dù sao không có ai biết mình đến cùng cướp đoạt được bao nhiêu đồng phù năng lượng.
Đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, giành được đồ vật, luôn phải khiêm tốn một chút mới tốt, không nghĩ tới vẫn là nhiều nhất.
- Ha ha ha ha, Hác Tông Vĩ, Khổng Chung Lôi, thấy không, coi như Duẫn Mạc Trần, Kỷ Âu Minh, Ti Nhược Phong không yếu, cũng không làm gì được đệ tử ta, ha ha...
Cổ Thanh Dương trưởng lão đắc ý cười to, mấy ngày nay âm thầm lo lắng hễ quét là sạch.
Chỉ là lúc này khuôn mặt đám người Hác Tông Vĩ, Khổng Chung Lôi... không quá dễ nhìn rồi.
- Lẽ nào ta ném sai tiền đặt cược rồi sao...
Lúc này đám người Hồ Tam Khôn, Minh Trạch trưởng lão lo lắng, Ti Nhược Phong... cũng không ngăn trở được Đỗ Thiếu Phủ, tiền đặt cược của bọn họ tựa hồ đã thua một nửa rồi.
Vào đêm, nguyệt hoa chiếu rọi quần sơn.
Nhưng trong Cổ Thiên Tông sôi trào khắp chốn, đám đệ tử nội tông mới ở dưới Đỗ Thiếu Phủ dẫn đầu, ở trong Trọng Nham Không Gian chà đạp cường giả Đồng Bảng, chuyện tình cường giả Đồng Bảng bị cướp sạch truyền ra, trong lúc nhất thời chấn kinh mọi người.
Tên Đỗ Thiếu Phủ, thậm chí tên Đỗ sư thúc, triệt để truyền khắp Cổ Thiên Tông.
- Này là xúc phạm tông quy, đảo loạn Trọng Nham Không Gian, tại sao có thể như vậy.
- Đỗ Thiếu Phủ kia thật lớn mật, tụ tập đệ tử nội tông mới, liên thủ vây công đệ tử trên Đồng Bảng, nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc.
- Còn dám cướp đoạt đồng phù năng lượng của đệ tử trên Đồng Bảng, cả gan làm loạn, tuyệt đối phải trừng phạt nghiêm khắc.
- ...
Tin tức này truyền ra, đồng thời không ít Trưởng lão tỏ vẻ bất mãn, kêu la muốn trừng phạt Đỗ Thiếu Phủ.
Đương nhiên những Trưởng lão này, hơn phân nửa là có quan hệ với đám đệ tử trên Đồng Bảng kia.
- Ai dám đụng đến đệ tử ta, lão tử không xong với hắn, không tin liền thử một chút!
Lúc này, Cổ Thanh Dương trưởng lão lên tiếng, thái độ kiên quyết.
Lúc này Cổ Thiên Tông Tông chủ vẫn không có cho thấy thái độ, làm không ít cường giả phỏng đoán tâm tư của Tông chủ.
Đêm, nguyệt hoa vung vãi.
Trên đỉnh núi khổng lồ, lúc này lại vô cùng an bình.
- Một giờ cuối cùng, tiểu tử kia rốt cuộc làm sao chống qua?
Trong Thiên điện, Tư Mã Đạp Tinh nhìn Hạo hộ pháp hỏi.
- Tiểu tử kia bố trí một Phù Trận vô cùng đặc biệt, theo Tam trưởng lão nói, Phù Trận kia hẳn là một loại Mê Hồn Huyễn Trận vô cùng thưa thớt, tiểu tử kia bố trí Phù Trận ở xung quanh mình, ép Duẫn Mạc Trần không thể không xông vào Phù Trận, kết quả trúng kế của tiểu tử kia, bị nhốt ở bên trong ước chừng một canh giờ, Duẫn Mạc Trần phá được Phù Trận, Trọng Nham Không Gian cũng mở cửa.
Lúc này thần sắc của Hạo hộ pháp cũng có chút động dung nói:
- Mộc Hàm cùng Kỷ Âu Minh giao thủ, vẫn khó phân cao thấp, trong vòng một canh giờ, Kỷ Âu Minh không chiếm được tiện nghi, ước chừng đấu một canh giờ, cuối cùng cửa mở ra, cũng chỉ có thể bỏ qua.
- Xem ra lần này mấy tiểu tử trên Đồng Bảng kia té ngã không nhẹ.
Tư Mã Đạp Tinh mỉm cười nói:
- Cũng tốt, đây đối với những thứ tiểu tử trên Đồng Bảng kia mà nói, là chuyện tốt.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận