- Ta chỉ là muốn ngắm nhìn Đỗ vương phủ một chút mà thôi.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, bây giờ vẫn là không nên vào Đỗ vương phủ, bên trong hắn cũng không quen biết ai, có vào cũng không được ích lợi gì, dù Đỗ vương phủ và nhà hắn trước đây cũng có chút quan hệ, nhưng đến lúc thích hợp rồi trở lại thăm hỏi cũng không muộn.
- Đỗ vương phủ không phải là địa phương có thể tùy ý thăm viếng, đi mau, nếu không ta sẽ không khách khí nữa đâu.
Một tên hộ vệ quát lớn, đường đường là Đỗ vương phủ, há lại có thể tùy ý thăm viếng vậy sao.
- Hay cho một Đỗ vương phủ bá đạo, dĩ nhiên là nhìn cũng không để cho người khác nhìn, sao không tìm một mảnh vải thật lớn che cả phủ lại, như vậy không ai có thể nhìn thấy nữa là được rồi.
Đỗ Thiếu Phủ đạm mạc lắc đầu cười, ngay cả vài tên hộ vệ bình thường, thật không ngờ cũng có bộ dáng cuồng ngạo như vậy, khiến trong lòng hắn nảy sinh phản cảm.
- Tiểu tử, ngươi đây là đang vũ nhục Đỗ vương phủ, vũ nhục Hộ Quốc vương phủ, nhất định phải bắt ngươi vấn tội!
Đầu lĩnh hộ vệ nghe vậy, sắc mặt nhất thời trầm xuống, nếu để chuyện có người bất kính với Đỗ vương phủ truyền ra ngoài, nhất định sẽ ảnh hưởng đến uy danh của phủ, nghĩ vậy trường thương trong tay liền run lên, một đạo thương mang theo phù văn chói mắt hướng về phía Đỗ Thiếu Phủ đâm tới.
Trường thương sắc bén, thế công bén nhọn, trong nháy mắt lại gần Đỗ Thiếu Phủ.
- Hừ!
Thấy tên hộ vệ kia xuất thủ, Đỗ Thiếu Phủ hừ lạnh, thời điểm phù văn trường thương đến trước người, thân ảnh nhoáng lên, phiêu hốt như thần, trong nháy mắt liền xuất hiện ở cạnh hộ vệ kia, đánh một chưởng vào sau lưng hắn.
- Ầm!
Thanh âm muộn hưởng trầm thấp, trong miệng hộ vệ kia liền phun ra tiên huyết, thân thể trực tiếp nện xuống mặt đất.
- Lớn mật, dám xuất thủ với người của Đỗ vương phủ!
Mấy tên hộ vệ xung quanh thấy thế, sắc mặt cả kinh, nhưng lập tức liền đồng thời xuất thủ, thương mang chói mắt giao thoa, đều đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ, hạ thủ sạch sẽ gọn gàng, không chút khách khí.
Đỗ Thiếu Phủ chân khẽ điểm, huyền khí bắt đầu khởi động, tung người lên lui về sau mấy thước, động tác mau lẹ, không gì sánh được.
- Xoẹt xoẹt...
- Lần sau muốn xuất thủ, phải nhìn xa trông rộng một chút, lần này cho các ngươi một chút giáo huấn, ghi nhớ cho kỹ nhé!
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, tay áo vung lên, kình phong bàng bạc nhất thời cuộn ra, mạnh mẽ quét qua từng tên hộ vệ.
- Rầm rầm...
- Phụt...
Kình phong quét qua, những hộ vệ kia nhất thời thê thảm hét lớn, từng người đều miệng phun tiên huyết, thân thể bay ngược ra rồi vô cùng chật vật ngã xuống phía xa, vật lộn gắng gượng đứng lên.
Đỗ Thiếu Phủ tính toán lực đạo, sẽ không thể lấy mạng bọn họ, thế nhưng không có một năm rưỡi tĩnh dưỡng, mấy người này cũng đừng nghĩ tới có thể xuống khỏi giường.
- Người nào dám tự tiện xông vào Đỗ vương phủ ta, ăn gan hùm mật gấu rồi sao!
Mười mấy thân ảnh nhất thời từ trong Đỗ vương phủ lướt ra, ai nấy đều mặc ngân giáp, tay cầm ngân sắc chiến thương, khí tức lăng lệ, chính là nhóm Ngân Long Thân Vệ.
Mười mấy người này liếc mắt nhìn mấy hộ vệ trên mặt đất, liền nhanh như chớp vây quanh Đỗ Thiếu Phủ.
Một đại hán bộ dáng khoảng ba mươi tuổi nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt sắc bén mà cao ngạo, trầm giọng:
- Tiểu tử, còn không thúc thủ chịu trói.
- Hay cho một cái Đỗ vương phủ, không hỏi đúng sai, đã muốn người ta thúc thủ chịu trói!
Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt.
Tử bào khẽ động, vẻ mặt hờ hững, dưới khí tức của mười mấy người kia cũng không chút bị áp chế, nhàn nhạt liếc mắt, nói:
- Nếu ta không muốn thúc thủ chịu trói thì sao đây?
- Vậy thì giết không cần luận tội.
Đại hán dẫn đầu trầm giọng, có người dám ở cửa Đỗ vương phủ nháo sự, mặc kệ là chuyện gì, chính là không đem Đỗ vương phủ coi vào đâu, cái này thôi đã là trọng tội rồi.
- Các ngươi e là còn chưa đủ tư cách!
Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt, mười mấy Ngân Long Thân Vệ này còn chưa đủ để hắn để ở trong lòng, ngày hôm nay coi như là được tận mắt kiến thức sự kiệt ngạo và hoành hành của Đỗ vương phủ rồi.
Nhưng bất kể như thế nào, Đỗ Thiếu Phủ cũng không cho bất luận kẻ nào khi dễ hắn, người khác không được, Đỗ vương phủ cũng không được.
- Muốn chết!
Đại hán dẫn đầu quát lạnh, ngân sắc trường thương run lên, tựa như hóa thành một đầu ngân sắc mãng xà, đâm thẳng đến lồng ngực Đỗ Thiếu Phủ, xuất thủ nhanh chuẩn độc.
Đỗ Thiếu Phủ phất tay, ngũ trảo khẽ động, phù lục bí văn trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, phóng ra kim sắc quang mang, như đang nắm một cái tiểu phong bạo trong tay vậy.
Đột nhiên, Đỗ Thiếu Phủ dùng thế nhanh như chớp không kịp bưng tai, trực tiếp nắm lấy mũi thương, đem trường thương lực đều hút vào vòng xoáy kim sắc huyền khí trong tay, sau đó dùng sức, đem từ mũi thương đến thân thương chấn vỡ thành từng khúc, hóa thành mảnh vụn.
- A...
Dưới cổ cự lực bá đạo, đại hán đầu lĩnh kia liền truyền ra tiếng kêu thảm thiết, bắt đầu từ bàn tay, đến cánh tay, đều bị chấn nát, lục phủ ngũ tạng chấn động, phun ra một ngụm tiên huyết đỏ thẫm.
- Đội trưởng...
Ngân Long Thân Vệ xung quanh khiếp sợ, lập tức nhất tề mà phát động, từng chuôi trường thương như ngân sắc linh mãng lướt đi, đều đâm về phía Đỗ Thiếu Phủ, khí tức bạo phát, uy thế bất phàm.
- Cút...
Đỗ Thiếu Phủ quát, vung tay lên, không gian trầm xuống, kim sắc năng lượng quét ngang bốn phía, khiến cả thân tử bào của Đỗ Thiếu Phủ phần phật rung động.
- Vù vù...
Mười mấy Ngân Long Thân Vệ căn bản vô lực đối kháng, lập tức từng người phun ra tiên huyết, ngã hết xuống đất, máu me đầm đìa.
- Vù vù...
Lúc này động tĩnh không nhỏ bên ngoài vương phủ rốt cục cũng đưa tới càng ngày càng nhiều chú ý.
Lần lượt từng bóng người từ bên trong Đỗ gia đi ra, nhất thời nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Ngân Long Thân Vệ và hộ vệ, sắc mặt đều là cực kỳ khó coi, sau đó ánh mắt đều rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ.
Mấy người Đỗ gia nhìn Đỗ Thiếu Phủ, vai đeo đại kiếm, vô cùng thần bí, bộ dáng còn rất trẻ, chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, trong ánh mắt khó coi cũng lướt qua vẻ kinh ngạc.
- Là ngươi xông vào Đỗ vương phủ, làm trọng thương người của Đỗ vương phủ?
Tráng hán khoảng hơn ba mươi tuổi nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi, khí tức quanh thân làm không gian run lên, vậy mà lại có tu vi Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh.
- Không sai!
Đỗ Thiếu Phủ chỉ đơn giản nói hai chữ.
Nhìn đám người sau lưng tráng hán kia, dùng tinh thần lực đảo qua, chân mày khẽ động, trong đám người này có không ít người khí tức không tầm thường, đặc biệt là khí tức trên người tráng hán này, trong lúc mơ hồ khiến trong cơ thể hắn đột nhiên có chút ba động, có lẽ là vì quan hệ huyết mạch.
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, đám người kia ánh mắt đều biến hóa, sau đó càng ngày càng nhiều người từ trong Đỗ gia đi ra, nhìn bốn phía.
Tráng hán dẫn đầu gắt gao nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt lướt qua một tia hàn ý, nói:
- Vì sao xông vào Đỗ vương phủ ta, làm tổn thương bọn họ?
- Ta chỉ ở bên ngoài nhìn, không hề xông vào phủ, vậy mà bọn họ lại ra tay với ta, ta đánh lại, có gì là không đúng.
Đỗ Thiếu Phủ nhẹ nhàng nói, trong mắt kim sắc quang mang nhàn nhạt lướt qua.
- Thật là một tiểu tử phách lối, không cần biết ngươi là ai, thúc thủ chịu trói, bằng không đừng trách ta hạ thủ vô tình.
Tráng hán trầm giọng, bắt đầu khởi động khí tức, một cổ khí tức cực kỳ hùng hồn như cự thú đang ngủ say đột nhiên thức tỉnh.
Tráng hán tu vi chỉ là Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh, nhưng khí tức cực kỳ mạnh mẽ, trong lúc mơ hồ còn kèm theo một chút khí tức cực kỳ quỷ dị khiến người khác phải run sợ.
- Hộ pháp muốn động thủ rồi.
Mọi người xung quanh thấy thế, bắt đầu lui ra phía sau, trưởng lão muốn tự tay xuất thủ bắt tiểu tử dám gây chuyện ở bên ngoài Đỗ vương phủ rồi, khí tức mức này lan tràn, huyết dịch không ít con cháu Đỗ gia ở xung quanh cũng theo đó đọng lại, hô hấp nặng nề, quả không hổ là một trong những hộ pháp trẻ tuổi nhất của Đỗ vương phủ.
- Khí tức thật kỳ quái.
Cảm nhận khí tức trên người tráng hán, Đỗ Thiếu Phủ nheo mắt, khí tức bất phàm như vậy còn mơ hồ kèm theo một cổ khí tức làm hắn cảm giác được gì đó, nhưng lại không thể nói rõ là có điểm nào bất thường.
Chỉ là khí tức này trong mắt Đỗ Thiếu Phủ, vẫn là không đủ để hắn phải xem trọng, lại nói:
- Thực lực của ngươi còn chưa đủ sức cản được ta, ta còn có chuyện phải làm, ta đi trước.
Nhàn nhạt nói xong, Đỗ Thiếu Phủ xoay người cất bước rời đi, hắn không muốn ở lại đây dây dưa cùng người của Đỗ vương phủ, vẫn là trở về giải quyết sự tình trọng yếu của Lý Tuyết trước thì hơn, còn chuyện ở đây đến khi có cơ hội trở lại cũng không muộn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận