Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 532: -

Ngày cập nhật : 2025-09-07 08:11:22
Ngay cả mấy người Dược Vương Y Vô Mệnh, Ưng Vương La Đao, Tào Úc, Hoa Phồn Không, Đỗ Vân Long, Dạ Phiêu Lăng đều cực kỳ bất ngờ, không nghĩ tới Mục Gia Bảo mà bọn họ chưa từng qua lại, dĩ nhiên là lại lâm trận phản chiến vào lúc này, tương trợ Thiên Hạ Hội.
Chỉ là việc Mục Gia Bảo lâm trận phản chiến, khiến Tiết Thiên Cừu hận trời hận đất, đám người Vạn Tam Bàn cũng nghi hoặc không thôi.
- Tiết Thiên Cừu, chết có gì đáng sợ, chỉ đáng tiếc ngươi dẫn sói vào nhà mà không biết, ngươi trở thành Minh chủ của Liên Minh Hắc Ám thì vẫn chỉ là con rối của Ngột Trận Sơn Nhân và Ngũ Độc Sơn Nhân mà thôi, e là một khi Thiên Hạ Hội bị tiêu diệt, Minh chủ liên minh như ngươi cũng sớm ngã xuống thôi, thanh tỉnh đi! Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy.
Mục Minh Thanh quát lớn.
- Vô liêm sỉ...
Tiết Thiên Cừu nổi giận, sát khí ngập trời, lời nói của Mục Minh Thanh không thể nghi ngờ đã khiến vết sẹo trong lòng hắn đau nhói.
Mấy ngày qua, Tiết Thiên Cừu sao không cảm giác được Ngột Trận Sơn Nhân và Ngũ Độc Sơn Nhân đã giọng khách át giọng chủ, từng bước áp chế hắn, chỉ là hắn lại cam tâm bị lợi dụng, đang định sau khi tiêu diệt Thiên Hạ Hội và Loạn Yêu Nhai, nhân cơ hội âm thầm đối phó Ngột Trận Sơn Nhân và Ngũ Độc Sơn Nhân.
- Mục Bảo chủ, ngươi sao phải khổ như thế chứ, ngươi thân trúng kịch độc, cũng biết hậu quả sẽ ra sao rồi đấy.
Thân hình Vạn Tam Bàn xuất hiện đối mặt với Mục Minh Thanh, ánh mắt khẽ động, khí tức cực kỳ cường hãn.
- Vạn Các chủ, quay đầu lại là bờ, ngươi thân trúng kịch độc, Thiên Hạ Hội có Dược Vương, cũng không phải là không có cách nào khác.
Mục Minh Thanh nhìn Vạn Tam Bàn, muốn thuyết phục Vạn Tam Bàn lâm trận phản chiến.
- Vạn Các chủ, mau động thủ đi, tiêu diệt tên phản bội này!
Giữa không trung, Ngột Trận Sơn Nhân đang vây công Dược Vương tách ra, lao thẳng tới Mục Minh Thanh.
Ngột Trận Sơn Nhân sợ Mục Minh Thanh sẽ thuyết phục được Vạn Tam Bàn phản chiến, đến lúc đó mọi sắp xếp sẽ thành đổ sông đổ biển hết.
- Ầm!
Thân ảnh Ngột Trận Sơn Nhân vừa xuất hiện, một đạo năng lượng mênh mông, chấn động linh hồn nhất thời bao trùm về phía Mục Minh Thanh.
- Hừ!
Mục Minh Thanh hừ lạnh, một chưởng đánh ra, hai đạo công kích va chạm, năng lượng bắn ra, nổ vang liên tục, rung động không gian xung quanh.
Vạn Tam Bàn sau một chút do dự, ánh mắt âm thầm ba động, sau đó cũng phất tay, cùng Ngột Trận Sơn Nhân vây công Mục Minh Thanh.
- Rầm rầm rầm...
Đại chiến kịch liệt vẫn đang tiếp diễn, chỉ là lúc này vì Mục Gia Bảo lâm trận phản chiến, gần như mấy trăm ngàn con cháu Mục Gia Bảo ngay lập tức đánh về phía người bên cạnh, cũng lập tức khiến áp lực lên đệ tử Thiên Hạ Hội được giảm đi không ít.
- Vụt...
Trên bầu trời mênh mông bát ngát, một đạo thân ảnh xẹt qua, sau đó xuất hiện bên ngoài Loạn Yêu Thành.
Đó là một thanh niên thân hình cao ngất, dáng vẻ khôi ngô tuấn lãng, lam bạch trường bào khẽ động, ánh mắt sau khi đảo qua, bỗng dưng gia tăng cước bộ, khí thế kinh khủng bạo phát, thân ảnh lao thẳng về phía đại quân Liên Minh Hắc Ám.
- Giết!
Thanh niên này vừa xuất thủ, một thanh trường thương bá đạo lướt đi, khí thế kinh khủng theo thân thương tràn ra, tuôn ra thương mang sáng chói, hung hãn bá đạo, mặt đất xung quanh liền hóa thành bột mịn tứ tán, chỗ thương mang như thực chất đi qua, rất nhiều thân ảnh trong đại quân Liên Minh Hắc Ám hóa thành mảnh nhỏ.
- Giết!
Năng lượng bén nhọn phô thiên cái địa cuộn sạch ra, thương mang như điện, khí thế như lũ quét, hoàng sắc thương mang mang theo âm bạo đinh tai nhức óc, nhanh như chớp phá vỡ không gian, thế như sấm đánh, một Trưởng lão Hắc Sát Môn Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh trực tiếp bị tru diệt.
Thanh niên hung hãn, toàn thân bạo phát phù lục bí văn, tựa như mãnh thú, chỗ người này đi qua, không gian run rẩy, huyết vụ phun trào, không người có thể ngăn cản.
Trong Thiên Hạ Hội, Dạ Phiêu Lăng, Hoa Phồn Không, Ưng Vương La Đao đều chú ý tới thanh niên thần bí vừa xuất hiện.
- Hắn sao có thể khôi phục thực lực rồi?
Lý Tuyết và Đỗ Tiểu Mạn đang trong tràng kịch chiến cũng chú ý tới thanh niên thần bí kia, kiều nhan hiện vẻ vô cùng nghi hoặc, nhưng lập tức lại không rảnh phân tâm, tiếp tục tập trung tinh thần chém giết.
- Gào gừ...
- Ô ô...
Bất chợt, trên bầu trời xa xa truyền đến tiếng yêu thú gầm gừ như sấm rền, vang vọng đến.
- Ùng ùng...
Đất rung núi chuyển, lâm hải phập phồng, từng cổ khí tức kinh người lan tràn mà đến, tựa như là có phong bạo hủy diệt đang đến gần.
- Rống...
Lúc này, bản thể khổng lồ của Tiểu Hổ vỗ cánh xoay quanh giữa không trung, hung hãn không ai bằng, rít gào vang vọng, nhìn chằm chằm về phía phát ra tiếng gầm, dữ tợn hét lớn:
- Ngân Dực Ma Điêu, Phục Hổ Bá Ngao, Thương Viêm Xích Báo, ba người các ngươi còn không mau tới đây giúp ta, bằng không Tam thiếu trở về, sẽ cho các người đẹp mặt!
- Ngân Dực Ma Điêu?
Tiểu Hổ vừa nói xong, toàn bộ người bên trong Loạn Yêu Thành tâm thần rung động, chỉ bốn chữ Ngân Dực Ma Điêu cũng đủ khiến cho được vô số người sợ mất mật.
Ngay cả Tiết Thiên Cừu, Ngột Trận Sơn Nhân, lúc này nghe được bốn chữ Ngân Dực Ma Điêu cũng phải đưa mắt nhìn kỹ.
- Không phải là ta đã đến rồi sao, cần gì phải lớn tiếng như vậy.
Thanh âm thờ ơ nhàn nhạt hạ xuống, cũng đủ làm người run sợ, ngay sau đó giữa không trung liền xuất hiện ba bóng người.
Ba người huyền phù giữa không trung, khiến vùng thế giới này khẽ run, một hồng y đại hán dáng dấp khoảng bốn mươi, thân hình cường tráng, bên trong hai mắt có xích sắc quang mang như ngọn lửa đang nhảy nhót.
Người thứ hai nhìn trẻ hơn một chút, chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, thân hình lẫm liệt, cốt kiện cân cường, đôi mắt bắn ra hàn mang.
Đứng đầu là một bạch y thanh niên nhìn như hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, tuấn tú phi phàm, con ngươi thâm thúy lộ ra vẻ bá đạo, khí chất cao quý, cả người toát lên một loại khí thế vương giả uy chấn thiên hạ, liếc mắt thấy đại chiến thảm liệt bên dưới, khóe miệng khẽ nhếch, sau đó khẽ ngẩng đầu nhìn Vương Lân Yêu Hổ, ánh mắt mang theo một chút ý cười, có phần kính nể, nhưng giọng nói có vẻ như trời sanh đạm mạc:
- Đây không phải là một Các một Bảo song Môn sao, giết sạch là được rồi!
Vừa dứt lời, khí tức trên người bạch y thanh niên bỗng nhiên trầm xuống, hàn ý ngập trời cuồn cuộn lan ra.
- Ngân Dực Ma Điêu, Phục Hổ Bá Ngao, Thương Viêm Xích Báo, ba con vương giả yêu thú ở Loạn Yêu Nhai!
Thấy thân ảnh của ba người này, đám người Tiết Thiên Cừu, Vạn Tam Bàn, Ngột Trận Sơn Nhân và các cường giả trong một Các một Bảo song Môn đều không khỏi kinh biến.
- Gào gừ...
Ngay sau đó, mặt đất rung động, sơn lâm phập phồng, một mảnh thú triều khủng bố nhất thời như địa chấn mãnh liệt lao ra.
- Chiêm chiếp...
Trên không trung cũng có rất nhiều hung cầm vỗ cánh mà đến, khí lãng cuộn sạch, cuồng phong ào ạt, hung cầm tê minh, vỗ cánh bay đến như mây đen áp đỉnh, khí tức hung hãn bao phủ sơn lâm.
- Gào gừ...
Còn có không ít yêu thú Mạch Linh cảnh đạp không mà đứng, một hoàng sắc cự mãng to lớn lượn vòng giữa không trung, nửa đoạn thân thể to lớn còn núp bên trong vân vụ, như cự long phù không, toàn thân lan tràn khí tức huyết tinh lạnh lẽo, làm người run sợ.
Một đầu độc giác yêu ngưu như một ngọn núi lao đến, khiến không gian bốn phía ba động nhộn nhạo.
Một con hùng sư sừng sững, khí thế kinh thiên!
...
Thú triều đáng sợ có không dưới hai mươi con yêu thú Thú Hậu cảnh, giữa không trung hung cầm vỗ cánh, lợi trảo sắc bén, đủ để xuyên sơn nứt đá, trên mặt đất mãnh thú rít gào, răng nanh khiếp người, hai mắt tỏa hung quang.
- Gào gừ...
- Chiếp...
Hung cầm mãnh thú bốn phía liên tục rít gào, như sấm sét vang vọng tứ phương!
- Ầm ầm!
Thú triều khủng bố trong chốc lát đã tràn tới, tuyệt đối là không dưới mấy vạn.
Đây tuyệt đối là một đội hình kinh khủng, chấn động nhân tâm, chỉ đối mặt cũng đủ khiến người sợ mất mật, lông tóc dựng đứng!
Thân thể yêu thú lớn hơn nhân loại rất nhiều, vì vậy tuy là chỉ có mấy vạn con yêu thú, thế nhưng tụ vào một chỗ, cũng còn khổng lồ hơn trăm vạn đại quân của Liên Minh Hắc Ám, khí thế như vậy càng có vẻ hung hãn hơn nhiều.
- Rốt cuộc bọn họ đã tới!
Cao tầng Thiên Hạ Hội, đám người Dược Vương, Ưng Vương, Đỗ Vân Long, Đỗ Tiểu Mạn, Lý Tuyết, Hoa Phồn Không nhìn thấy thú triều đáng sợ kia tràn tới, mỗi người đều lộ ra sắc mặt vui mừng, trong lòng ám thầm thở phào nhẹ nhõm.
- Chúng thú nghe lệnh, tương trợ Thiên Hạ Hội, giết sạch kẻ xâm lấn, không chừa một mống!
Trên bầu trời, Phục Hổ Bá Ngao quát lớn, thanh âm cuồn cuộn vang vọng đất trời, như là sấm nổ, kèm theo một cổ uy áp kinh khủng khuếch tán trên trời cao.
- Gào gừ...
Tiếng quát của Phục Hổ Bá Ngao vừa hạ xuống, lập tức có vô số tiếng thú gầm hưởng ứng vang dội.
- Ầm ầm!
Trên trời dưới đất, thú triều kinh người trực tiếp lao về phía đoàn người, một đường chếm giết, khiến vùng thế giới này bạo động sôi trào.
Đối với yêu thú, thôn phệ huyết nhục và huyền khí tinh thần trên người nhân loại tu luyện giả, có công hiệu đại bổ, giống như là nhân loại thôn phệ huyết nhục yêu thú vậy.
- Vù vù!
Ngắn ngủi trong nháy mắt, vô số hung cầm vỗ cánh, phong bạo cuộn sạch, phù văn khắp bầu trời, thiết chủy lợi trảo, phô thiên cái địa, không ít người của đại quân liên minh trực tiếp bị vồ nát thành huyết vụ.
- Gào gừ!
Trên mặt đất, chỗ thú triều yêu thú đi qua, huyết nhục đại quân liên minh tung tóe, máu chảy thành sông, rất nhiều thân hình bị đạp nát thành mảnh nhỏ.
- Xoẹt...
Một con hùng sư mở miệng là có thể nuốt vào hơn trăm người.
- A...
Tiếng kêu rên thê thảm không ngừng vang lên, một trảo của Yêu Lang, mấy cái người của liên minh liền hóa thành huyết vụ.
- Xoạt xoạt...
Một con hổ lớn mở miệng, lập tức cắn nát sáu bảy người, máu me đầm đìa, huyết nhục tràn ra, răng nanh nhọn hoắt, nhìn thôi cũng sợ mất mật.
- Không tốt, chạy mau!
Dưới biến cố kinh người như vậy, đối với đại quân Hắc Sát Môn, Song Hận Môn và Vạn Vân Các chính là ác mộng, trong lòng dâng lên khí lạnh, cũng không dám nghỉ chân thêm chút nào, nhanh chóng bỏ chạy.
Loại thú triều hung hãn này đánh vào, dù người có thực lực cường hãn cũng không dám đối kháng, trước mặt thú triều kinh khủng kia, trăm vạn đại quân cũng có vẻ nhỏ bé, huống hồ Mục Gia Bảo còn lâm trận phản bội.
- Chuyện gì xảy ra vậy, yêu thú trên Loạn Yêu Nhai tại sao lại tương trợ Thiên Hạ Hội.
Đám người Tiết Thiên Cừu, Ngột Trận Sơn Nhân thấy biến cố bất ngờ này cũng không khỏi run như cầy sấy, sắc mặt khó chịu tới cực điểm.
Bọn họ thực sự không hiểu sao những yêu thú khủng bố trên Loạn Yêu Nhai này lại cùng phe với Thiên Hạ Hội.
- Yêu thú trên Loạn Yêu Nhai là tới giúp Thiên Hạ Hội chúng ta, giết!
Đệ tử Thiên Hạ Hội vốn vẫn bị trấn áp, rơi vào hạ phong, tử thương vô số, vết thương chồng chất, máu chảy thành sông.
Lúc này thấy thú triều đáng sợ kia lúc đầu còn tưởng là yêu thú Loạn Yêu Nhai nhân cơ hội đến đối phó với Thiên Hạ Hội.
Bỗng nhiên biết được hóa ra thú triều kia dĩ nhiên là tới tương trợ Thiên Hạ Hội, đệ tử Thiên Hạ Hội trong khiếp sợ, lập tức trở nên kinh hỉ, tựa như là vừa được uống thuốc trợ tim, lập tức bộc phát ra chiến lực điên cuồng.
Đệ tử Mục Gia Bảo lúc này cũng đang khiếp sợ, nhưng lập tức liền tụ cùng một chỗ với đệ tử Thiên Hạ Hội, thú triều không có mắt, cũng sẽ không tách ra bọn họ ra, chỉ có ở cùng một chỗ với đệ tử Thiên Hạ Hội, mới có thể bảo mệnh cho bọn họ.
Nhìn thú triều đáng sợ kia, đệ tử Mục Gia Bảo cũng không khỏi mao cốt tủng nhiên, hàn ý tràn ra.
Nguyên bản trong Mục Gia Bảo còn có người thấy khó hiểu và bất mãn vì sao Bảo chủ lại tương trợ Thiên Hạ Hội.
Đến lúc này, đệ tử Mục Gia Bảo mới biết được, thì ra Bảo chủ đã sớm định liệu trước, bằng không sợ rằng hôm nay hối hận cũng không kịp rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận