Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 415: -

Ngày cập nhật : 2025-09-07 08:11:22
Tiếng động trầm thấp không dứt giữa không trung không ngừng rung động, sau đó người vây xem bốn phía nhìn thấy mỗi một cường giả Đỗ Vương Phủ cao cao tại thượng lúc này giống như không chịu nổi một đòn, liên tiếp rơi xuống, ngay cả sức đánh trả cũng không có.
Phụt...
Mỗi một cường giả Đỗ gia rơi xuống đều khiến mặt đất run rẩy, hiện lên đầy vết nứt, trong miệng mỗi người máu tươi không ngừng điên cuồng phun ra, sắc mặt trắng bệch vô cùng thê thảm.
Ầm...
Một cường giả Vũ Hầu Bỉ Ngạn Cảnh bị công kích đụng phải mâm rồng trên trụ đá ở cửa bên ngoài Đỗ Vương Phủ, nhất thời cột đá gãy nát.
Ầm...
Một đại hán tu vi Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh bị đánh vào xà ngang đỏ trên cửa Đỗ Vương Phủ, nghiền nát cửa Đỗ Vương Phủ, một mảng tường lớn ầm ầm vỡ nát, cuối cùng đổ sụp.
Giữa không trung bóng hình màu xanh xinh đẹp kia đi qua nơi nào liền không người nào có thể chống đỡ, không thể địch nổi.
Bên trong Đỗ Vương Phủ có rất nhiều người bị kinh động đều xuất hiện, còn rất nhiều người vội vàng chạy ra khỏi Đỗ Vương Phủ, đều là ánh mắt chấn động kinh hãi, không biết phải làm sao.
Trong đám người bên dưới, một thiếu nữ mặc quần dài màu lam nhạt, khuôn mặt hồng nhuận động lòng người, đôi mắt to nhìn mỗi một cường giả Đỗ gia trên mặt đất đều có vẻ thê thảm rồi lại nhìn bóng hình xanh xinh đẹp của người ra tay, nhất thời ánh mắt đại biến kêu khẽ:
- Tiểu Thanh, dừng tay, mau dừng tay.
Giữa không trung, Đỗ Tiểu Thanh nghe được âm thanh quen thuộc liền dừng tay lại, nhìn thấy thiếu nữ bên dưới chính là Đỗ Vân Hân của Thiên Vũ Học Viện.
- A. Vân Hân, sao cô lại ở đây?
Đỗ Tiểu Thanh có chút nghi ngờ, không nghĩ tới lại gặp Đỗ Vân Hân xuất hiện ở đây.
- Đây là nhà ta, tất nhiên là ta ở đây rồi.
Đỗ Vân Hân cười gượng, thực lực của Đỗ Tiểu Thanh nàng cũng đã gặp qua, tu vi Vũ Vương Cảnh cũng không phải địch thủ của nàng, toàn bộ Đỗ Vương Phủ sợ là cũng không có mấy người có thể ngăn cản được Đỗ Tiểu Thanh.
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ cũng xuất hiện ở giữa không trung, đôi mắt sáng của Đỗ Vân Hân âm thầm có sóng dao động, có thể suy đoán đại khái về tình huống trước mắt.
- Không nghĩ tới còn có cường giả thú tộc như vậy tới Đỗ Vương Phủ ta, thực khiến cho ta mở mang tầm mắt.
Bỗng nhiên từ bên trong Đỗ Vương Phủ có một âm thanh trầm thấp truyền ra, lập tức có một bóng người hùng vĩ xuất hiện ở giữa không trung.
Hào quang bao vây quanh bóng người này, toàn thân người đó nhộn nhạo sóng dao động đáng sợ, khí tức làm cho những người quan sát xung quanh run sợ.
Bên trong hào quang là một đại hán tầm năm mươi tuổi, thoạt nhìn rất trẻ, toàn thân bao vây trong hào quang, trong lúc mơ hồ có sóng phù văn dao động, ánh sáng bach chói lòa phóng ra, khí tức đáng sợ như hủy diệt khiến người ta lạnh người.
- Bái kiến gia chủ.
Mọi người Đỗ gia nhìn thấy bóng người này giữa không trung, nhất thời như thấy được hy vọng, đều cung kính hành lễ.
- Hộ Quốc Vương, Hộ Quốc Vương tới rồi.
Trong số người xung quanh quan sát, vô số ánh mắt khẽ run tràn đầy kính nể, e sợ và cung kính.
Hộ Quốc Vương, là nòng cốt hộ quốc của toàn bộ đế quốc, địa vị chỉ ở dưới Đế Quốc Quân Hoàng, được vạn dân cung kính ủng hộ. Có người nhìn thấy Hộ Quốc Vương vô cùng kích động đều khấu bái.
Xuy xuy...
Phía sau Hộ Quốc Vương, trong hào quang bao phủ lúc này có mấy người thanh niên cao ngất mặc áo đen nhô lên cao, đều là khí tức không tầm thường, khí độ tôn quý.
Đỗ Tiểu Thanh nhìn Hộ Quốc Vương bỗng nhiên xuất hiện, trong ánh mắt lạnh hiện lên sóng dao động màu xanh, nhìn thẳng Hộ Quốc Vương yêu kiều hừ một tiếng:
- Nể tình Vân Hân, ta tha cho các ngươi, các ngươi tối nhất đừng có trêu chọc ta và ca ca ta.
- Ta không phải đến để ra tay, thôi được, các ngươi muốn đi thì hãy đi đi.
Hộ Quốc Vương nhìn Đỗ Tiểu Thanh, ánh mắt lại rơi vào cự hổ đen như mực mà Đỗ Thiếu Phủ đang cưỡi.
Trên lưng hổ, Đỗ Thiếu Phủ từ xa nhìn Hộ Quốc Vương được hào quang bao quanh, lập tức ánh mắt nhìn về xung quanh trời cao hư mị thoáng động, lập tức nói với Đỗ Tiểu Thanh:
- Tiểu Thanh, chúng ta đi thôi.
- Hừ...
Đỗ Tiểu Thanh quay qua Vũ Vương hừ một tiếng, cả người nhảy lên trên không rơi vào bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ.
Bốn phía xung quanh, từng ánh mắt nhìn Đỗ Tiểu Thanh đều chấn động kịch liệt.
Bên trong bóng hình uyển chuyển xinh đẹp tinh tế này đến tột cùng ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp tới mức nào, không ngờ lấy hết sức mình, càn quét một đám cường giả Đỗ gia, cuối cùng kinh động cả Hộ Quốc Vương, thực lực như vậy quá kinh khủng.
- Thiếu niên, ngươi tên là gì, đến từ phương nào.
Trong hào quang bao vây, Hộ Quốc Vương rõ ràng hỏi Đỗ Thiếu Phủ, thanh âm hùng hậu truyền ra vang vọng giữa không trung.
- Ta là Đỗ Thiếu Phủ, đến từ Đỗ Gia ở Thạch Thành.
Đỗ Thiếu Phủ từ phía xa mắt thấy Hộ Quốc Vương, âm thanh như sấm cuồn cuộn vang vọng không chút giấu giếm, Thạch Thành Đỗ gia tuyệt đối không mất mặt cũng không có gì cần che giấu
- Đỗ Thiếu Phủ đến từ Đỗ gia Thạch Thành.
Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt lời, đối với không ít cường giả Đỗ gia mà nói giống như một đạo sấm sét vang vọng, chỉ một thoáng làm cho không ít gương mặt tái nhợt lại càng trở nên khiếp sợ, không ít con mắt chăm chú rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ.
Chỉ có điều cũng không thiếu hậu bối và người hầu của Đỗ gia con cháu chi thứ cực kỳ mờ mịt, trong số bọn họ không có quá nhiều người biết được quan hệ giữa Thạch Thành Đỗ Gia và Đỗ Vương Phủ, càng không biết sự tồn tại của Đỗ Thiếu Phủ có liên quan đến chuyện lớn năm đó.
Đỗ Thiếu Phủ lời nói xen lẫn huyền khí làm cho rất nhiều người nghe rõ, đột nhiên rất nhiều ánh mắt chấn động.
- Là hắn, hắn là Đỗ Thiếu Phủ, đứng đầu võ bảng Thiên Vũ học viện.
- Là hắn sao, là Đỗ Thiếu Phủ theo lời đồn luyện chế được cao phẩm đạo khí, đưa tới lôi kiếp.
- Hóa ra là loại người hung hãn đó, thảo nào thực lực cường hãn như vậy.
- Quả nhiên là hung hãn vô cùng, thiếu niên hung hãn này cũng tới Đế Đô rồi.
- Nghe nói Đỗ Thiếu Phủ có tư chất nhân kiệt, vô cùng khủng khiếp, quả nhiên danh bất hư truyền.
...
Từng tiếng bàn luận nhất thời truyền ra, tiếng gầm sôi trào, đối với cái tên Đỗ Thiếu Phủ này, Đế Đô cũng không xa lạ gì, lập tức tin tức chấn động khắp nơi.
- Thạch Thành Đỗ gia chính là phân tộc kia sao, lại có một tên khủng khiếp như vậy.
Mọi người bên trong Đỗ gia có người thán phục, nhìn bóng người áo tím cao ngất bừng bừng khí thế oai hùng ngồi trên lưng hổ mà sợ hãi.
Chỉ có điều càng nhiều người không biết Thạch Thành Đỗ gia, càng không biết tới một vài chuyện trước đây.
Đặc biệt là chuyện mười mấy năm trước, cũng trở thành cấm kỵ của Đỗ Vương Phủ, chỉ có người biết mới biết được,người không biết sẽ vĩnh viễn không thể biết được.
Chuyện kia đã sớm được phong tỏa trong tộc, ai cũng không được phép tiết lộ ra ngoài.
- Tiểu Hổ, chúng ta về đi.
Sắc mặt Đỗ Thiếu Phủ thản nhiên, cúi đầu nói với Tiểu Hổ.
Phần phật phần phật...
Tiểu Hổ vỗ cánh, sóng khí khủng khiếp cuốn theo tất cả, trên hai cánh, một bùa chú bí văn màu vàng bao vây, khí tức bá đạo lan tràn, dưới khoảng không một mảnh hỗn độn, trong sân Đỗ Vương Phủ chia năm sẻ bảy, bụi bay tứ tung.
Gào...
Cự hổ đen như mực vỗ cánh rời đi, âm thanh như sấm, uy áp cuồn cuộn khiến người ta run như cầy sấy lập tức nghênh ngang rời đi.
- Phụ thân, sao lại tha cho bọn họ rời đi.
Giữa không trung, sau lưng Hộ Quốc vương, một thanh niên phi phàm lên tiếng hỏi.
- Thiếu nữ thú tộc này quá mạnh mẽ, một mình ta không chắc có thể chống lại nàng, thúc công của ngươi lại đang bế quan, Thái Tổ Vân Du không biết tung tích...
Hộ Quốc Vương nói nhỏ, hai mắt lóe lên ánh sáng như lôi điện xuyên qua, sau đó thì thào:
- Quả nhiên hộ phụ không sinh khuyển tử, nhân kiệt tư chất, không phải vật trong ao, chỉ tiếc...
Vô số ánh mắt xung quanh đều run rẩy nhìn cự hổ đen như mực rời đi, nhìn bóng hình màu xanh uyển chuyển xinh đẹp cùng bóng lưng cao ngất của thanh niên áo bào tím vai đeo kiếm rộng, trong mắt hiện lên sóng rung động mãnh liệt.
Tọa trấn Đế Quốc - Hộ Quốc Vương Phủ, đường đường Đỗ gia ngày hôm nay lại bị người càn quét, ngay cả phủ đệ cũng bị phá hủy, từ khi Hộ Quốc Vương Phủ tồn tại cho tới nay chưa từng xuất hiện loại chuyện này, nhưng ngày hôm nay không chỉ đã xuất hiện mà sau đó một nam một nữ kia còn nghênh ngang rời đi.
- Thiếu nữ kia là cường giả thú tộc, thực lực quá mạnh mẽ, Hộ Quốc Vương cũng không nắm chắc, không thể không để bọn họ rời đi.
Có người dự đoán, nếu Hộ Quốc Vương chắc chắn áp chế được thiếu nữ khủng khiếp kia, sợ rằng ngày hôm nay Đỗ Thiếu Phủ cùng thiếu nữ kia muốn rời đi cũng sẽ không quá dễ dàng.
Mỗi một cường giả Vũ Hầu Cảnh của Đỗ Vương Phủ, trên toàn bộ Đế Quốc đều được tính là nhân vật cường giả, nhưng ở trước người thiếu nữ kia, người ta giơ chân nhấc tay cũng đã bị tổn thương nặng nề không còn chút sức đánh trả, điều này khiến người ta chấn động tới mức nào, thực lực của thiếu nữ này tuyệt đối là đến trình độ Vương cấp.
Thiên Vũ học viện võ bảng hạng một Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở Đế Đô, xông vào Đỗ Vương Phủ, càn quét tất cả cường giả Đỗ Vương Phủ, tin tức này cũng đã lập tức truyền ra như tiếng sấm, cũng không bao lâu, toàn bộ Đế Đô đã bị rung chuyển.
Nhất thời, tin tức giống như sấm sét nổ tung làm cho vô số thế lực phải dè chừng.
Tin tức như vậy cũng khiến cho không ít thế lực tìm kiếm một loại khí tức nào đó có thể thấy chuyện này chính là một ngòi nổ, nói không chừng có thể khiến Đế Đô rung chuyển.
Hoàng hôn, phía chân trời, trong Long Thành Đế Đô lúc đó hiện ra một đường cong cứng cáp, một vòng mặt trời lặn bắn ra một mảnh ánh sáng màu đỏ.
Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, còn có Tiểu Hổ khi trở lại nhà trọ đã là hoàng hôn.
Bên trong phòng khách, Âu Dương Sảng vẫn chưa về, Đỗ Thiếu Phủ cũng không nhìn thấy Trương Tĩnh mà ngược lại, bên tai truyền đến tiếng Chân Thanh Thuần:
- Tiểu tử, nơi này đối với ngươi hiện tại mà nói, còn có rất nhiều người thực lực cực kỳ cường hãn, ngươi vẫn nên thu lại một chút, vừa rồi có không ít người đang rình rập.
Theo lời nói vừa dứt, bóng người Chân Thanh Thuần có chút hư ảo cũng xuất hiện trước người Đỗ Thiếu Phủ.

Bình Luận

0 Thảo luận