Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 672: -

Ngày cập nhật : 2025-09-07 08:12:18
Ở dưới khí tức đáng sợ ấy, trong lúc nhất thời, cả Cổ Thiên Tông đều rung động, hết thảy ánh mắt ngẩng đầu, đều nhìn về phía ngọn núi cao nhất .
- Khí tức thật đáng sợ.
- Là có người đang đột phá sao?
- Hư ảnh Kim Sí Đại Bàng Điểu, sơn phong Mạch Hồn kia, tựa hồ có quan hệ tới Đỗ sư thúc a!
- Chẳng lẽ là Đỗ sư thúc đưa tới động tĩnh đáng sợ như thế sao?
Kim quang vạn trượng, lúc này xua tan màn đêm, đất rung núi chuyển, như đưa tới Thiên Địa dị tượng, chấn tâm phách người.
Ở dưới vô số ánh mắt nhìn soi mói, bỗng dưng, hư ảnh Kim Sí Đại Bàng Điểu kia từ từ tiêu tán.
Sau đó trên Ngũ Chỉ Sơn, một thân ảnh bao quanh lấy quang mang kim sắc, lặng yên xuất hiện ở trên đỉnh núi.
Một bóng người từ từ xuất hiện, vô thanh vô tức, toàn thân có chút hư ảo, nhưng vẫn có thể thấy rõ thân hình cao ngất thẳng tắp, sau lưng có hai cánh kim sắc mở rộng, như Đại Bàng vỗ cánh.
Bóng người kia, trong lúc mơ hồ có thể thấy rõ, chính là hư ảnh của Đỗ Thiếu Phủ, toàn thân phóng thích uy áp bá đạo, phảng phất như muốn lao lên, bay lượn thương khung.
Thân ảnh kia đứng trên Ngũ Chỉ Sơn, kim quang rạng rỡ, giống như thần tích, có một loại khí tức Chí Tôn đang tràn ngập, đè ép Thiên Địa!
Chỉ nháy mắt, hư ảnh sơn phong kia cùng quần sơn đại địa xung quanh tương liên, cùng núi non tương liên, phù văn kim sắc lóe ra.
Ầm ầm!
Không gian cũng vì đó rung động, hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn đang không ngừng diễn hóa, xếp đặt, rốt cục cường đại đến không cách nào tưởng tượng.
Một cỗ khí tức cường đại mới, nhất thời từ trong thân ảnh hư ảo kia lan tràn ra...
Khí tức này hết sức cường đại, càn quét trời cao, đặt chân tới một tầng thứ mới!
Ầm ầm...
Giờ khắc này, hai cánh sau lưng thân ảnh kia chớp động, như Kim Sí Đại Bàng chân chính hàng lâm, hai mắt mở ra, phóng xạ kim quang, như hai thái dương chiếu rọi trời cao, cúi nhìn thế gian đại địa...
Khí tức đáng sợ làm cho không gian nổ vang, khí lãng ngập trời, tựa như muốn quấy Thiên Địa này long trời lở đất.
Sóng năng lượng cường đại, như đại dương mênh mông, như hồng lưu phá đê, phù văn kích đãng, làm cho quần sơn trong Cổ Thiên Tông ầm ầm không dứt...
- Đột phá Vũ Vương Sơ Đăng cảnh...
Cảm thụ được khí tức mạnh mẽ kia, ánh mắt các Trưởng lão Hộ pháp đều khiếp sợ lẩm bẩm.
- Đó là Đỗ sư thúc, hắn đang đột phá!
- Mạch Hồn hóa hình, Đỗ sư thúc đột phá đến Vũ Vương cảnh!
- Lúc ở Vũ Hầu cảnh viên mãn, Đỗ sư thúc có thể đánh bại tiểu thư tu vi Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, bây giờ Đỗ sư thúc đột phá đến Vũ Vương cảnh, thực lực kia sẽ đáng sợ đến bực nào!
- ...
Trong Cổ Thiên Tông, vô số đệ tử nhìn thân ảnh trên hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn kia, không khỏi run rẩy phủ phục.
Khí tức kia bá đạo bén nhọn, để vùng thế giới này rung chuyển.
Giờ khắc này, trong chỗ sâu của Cổ Thiên Tông, có không ít khí tức mịt mờ theo dõi đến, thật lâu không có tán đi.
Khí tức đáng sợ nhộn nhạo, sau đó từ từ tiêu thất, kim quang tiêu tán, cả Thiên Địa khôi phục yên tĩnh.
Hạo Nguyệt treo không, phong khinh vân đạm, trăng sáng sao thưa.
- Chuyện gì xảy ra?
Hết thảy ánh mắt đều cực kỳ kinh ngạc, uy năng đáng sợ kia tiêu thất, không ít đệ tử Mạch Hồn bị ảnh hưởng nằm rạp trên mặt đất, lúc này mới có thể từ từ đứng dậy.
...
Trong không gian mênh mông, phù văn hóa thành Kim Sí Đại Bàng Điểu, khí tức Chí Tôn chậm rãi lan tràn ra.
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được, hư ảnh Kim Sí Đại Bàng Điểu chí tôn kia lần thứ hai hóa thành phù văn, trực tiếp rơi vào trên tâm thần của mình, liên tiếp với Linh Hồn, huyết mạch tương liên.
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, thời khắc này mình phảng phất như thành một Kim Sí Đại Bàng Điểu chân chính, cảm ngộ hết thảy của Kim Sí Đại Bàng Điểu.
Đây hết thảy, làm cho Đỗ Thiếu Phủ chấn động, như đi vào cõi thần tiên, như Kim Sí Đại Bàng Điểu chân chính bay lượn thương khung, tìm hiểu Thú Năng Chí Tôn của Kim Sí Đại Bàng Điểu.
Trong đại điện, Đỗ Thiếu Phủ yên tĩnh mà đứng, thời khắc này trên người xuất hiện một màn quỷ dị.
Trên thạch đài, đôi Kim Sí Đại Bàng Điểu trực tiếp tương liên với Đỗ Thiếu Phủ, vỗ cánh khuếch trương, cùng Đỗ Thiếu Phủ hoàn mỹ tương dung, phảng phất như nó vốn sinh ở trên lưng Đỗ Thiếu Phủ, hết sức hoàn mỹ, tự nhiên thiên thành.
Trên Đại Bằng Kim Sí, có phù văn kim sắc hóa thành vòng xoáy, vây quanh Đỗ Thiếu Phủ xoay tròn.
Phù văn kim sắc không ngừng biến hóa, cuối cùng toàn bộ tan vào trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ.
- Đột phá Vũ Vương cảnh, đạt được Đại Bằng Kim Sí, tiểu tử này dĩ nhiên được cơ duyên lớn như vậy.
Trong Tiểu Tháp, thanh âm chấn động của Chân Thanh Thuần truyền ra, hắn rõ ràng đã xảy ra chuyện gì nhất, Đỗ Thiếu Phủ ở trong phong ấn kia, lại được cơ duyên vô cùng to lớn.
- Di, tựa hồ thức tỉnh a...
Bỗng dưng, Chân Thanh Thuần cảm thấy cái gì, khí tức Nguyên Thần vội vàng thu liễm vào trong Tiểu Tháp.
Trong đại điện, thời khắc này lão giả vẫn ngồi xếp bằng kia, quanh thân chẳng biết lúc nào có quang mang kim sắc lóe sáng, sau đó từ từ thu liễm, trong cơ thể như có khí tức đang thức tỉnh, như cự thú đang ngủ đông hồi phục, trong sát na lan tràn cả đại điện...
- Phần phật...
Kim mang thu liễm, tiến vào trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ, sau đó toàn bộ tiêu thất, chỉ có Đại Bằng Kim Sí ở sau lưng vẫn hơi khuếch trương, lan tràn ra khí tức Chí Tôn.
- Oanh...
Thật lâu sau, hai mắt đóng chặt của Đỗ Thiếu Phủ mở ra, kim mang trong mắt như lôi đình kích xạ, bắn thẳng đến trong đại điện, từ trong cơ thể có khí tức đáng sợ càn quét, làm cả đại điện hung hăng run lên.
- Vũ Vương Sơ Đăng cảnh...
Cảm giác biến hóa trong cơ thể, trong Thần Khuyết huyền khí cuộn trào mãnh liệt, một hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn trấn thủ ở trong Thần Khuyết, hấp thu huyền khí tinh thuần tẩm bổ, khí tức cường đại ba động, phảng phất như trong lúc giơ tay nhấc chân, có thể đâm xuyên hư không, tru diệt Vương giả.
Giờ khắc này, Đỗ Thiếu Phủ biết mình rốt cục đột phá đến Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, coi như đặt chân đến Vũ Vương cảnh rồi.
- Phần phật...
Hai cánh vỗ vỗ, tâm thần của Đỗ Thiếu Phủ theo dõi, Đại Bằng Kim Sí trên thạch đài kia, dĩ nhiên đã cùng mình tương dung, rơi vào trên người của mình, tự nhiên thiên thành, phảng phất như trời sinh.
Đỗ Thiếu Phủ chấn kinh, Đại Bằng Kim Sí kia không phải là mình ngưng tụ Bằng Lâm Cửu Thiên a.
Đây mới thực là Đại Bằng Kim Sí, uy năng Chí Tôn, bá đạo vô biên, đủ để quét ngang hết thảy!
- Lẽ nào...
Trong lòng phỏng đoán, Đỗ Thiếu Phủ đoán chừng, sợ là mình lĩnh ngộ Thú Năng Chí Tôn của Kim Sí Đại Bàng, chính là tới từ đôi Đại Bằng Kim Sí này, bởi vậy mình mới có thể dung hợp Đại Bằng Kim Sí.
Theo lĩnh ngộ Thú Năng Chí Tôn trong Kim Sí Đại Bàng, Đỗ Thiếu Phủ không khó cảm giác được, Thú Năng chí tôn kia bá đạo vô biên, khiếp sợ hoàn vũ, nhưng không phải toàn bộ Thú Năng, chỉ mang theo một bộ phận mà thôi.
Thú Năng trên Kim Sí Đại Bàng Chí Tôn này, chỉ là một phần nhỏ trong đó, có lẽ Thú Năng Chí Tôn của Kim Sí Đại Bàng hoàn chỉnh, ở trong Bí Cốt hoặc bộ phận khác.
- Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, khí tức có thể so với Vũ Vương cảnh viên mãn, Đại Bằng Kim Sí, ngộ được Thú Năng Chí Tôn của Kim Sí Đại Bàng, hảo tiểu tử, đại cơ duyên này dĩ nhiên rơi vào trên người của ngươi.
Thanh âm tang thương truyền ra, quanh quẩn ở trong đại điện.
Giờ khắc này, Đỗ Thiếu Phủ mới ý thức được trong đại điện còn có tồn tại thứ ba, ánh mắt nhìn qua, chỉ thấy lão giả kia đang chăm chú nhìn mình.
Đỗ Thiếu Phủ run rẩy, khí tức trên người lão giả kia, tựa hồ có chút tương tự mình, trong vô hình có chút tương liên.
Nhưng khí tức này hạo hãn như biển, càng cảm giác càng bao la, như hắc động, có thể thôn phệ tâm thần của mình vào.
Lão giả áo vàng có ánh mắt màu vàng óng, ác liệt khiếp người, khiến người ta liếc nhìn, Linh Hồn sẽ như tan vỡ.
- Cường giả, này là cường giả siêu cấp!
Con mắt của Đỗ Thiếu Phủ run rẩy, lão giả này tuyệt đối là người mạnh nhất mà hiện nay mình thấy qua, khí tức thật đáng sợ.
Sau đó ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ rơi vào huy hiệu trên đầu vai của lão giả, đó là huy hiệu của Cổ Thiên Tông, chứng minh lão giả này cũng là người Cổ Thiên Tông.
- Lẽ nào... là vị tiền bối kia...
Đỗ Thiếu Phủ nhất thời nhớ lại một người, Tông chủ Tư Mã Đạp Tinh cùng sư phụ nói qua, một cường giả trong tông lần thứ hai tiến vào phong ấn, vài chục năm chưa từng xuất hiện, có lẽ chính là người này.
- Đệ tử Đỗ Thiếu Phủ, bái kiến tiền bối.
Sau khi kinh ngạc, Đỗ Thiếu Phủ lập tức khom người hành lễ.
Lão giả này hẳn là vị cường giả lần thứ hai vào phong ấn kia rồi.
- Miễn lễ, ngươi là đệ tử của ai?
Lão giả áo vàng mỉm cười, nhìn Đỗ Thiếu Phủ đánh giá, một cổ khí tức vô hình ba động, lộ ra bá đạo không thể che giấu.
- Sư phụ là Cổ Thanh Dương trưởng lão.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu trả lời.
- Cổ Thanh Dương, không nghĩ tới tiểu gia hỏa kia dĩ nhiên thu được đệ tử như vậy.
Lão giả áo vàng nghe vậy, mỉm cười, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi:
- Ngươi có biết ta là ai không?
- Đệ tử không biết, chỉ nghe Tông chủ sư huynh cùng sư phụ bảo ta đến đây tìm một vị tiền bối tông môn bị vây ở trong này.
Đỗ Thiếu Phủ trả lời.
- Ha ha, những tiểu tử kia thật có lòng.
Lão giả áo vàng cười ha ha, kim bào khẽ động, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, có chút nghi hoặc hỏi:
- Ta bố trí phong ấn ở bên ngoài vẫn còn, ngươi vào bằng cách nào, cho dù là lấy thực lực của ngươi bây giờ, sợ là cũng không thể đột phá đạo phong ấn kia a.
- Đệ tử có chút thủ đoạn đặc biệt, mất chút thời gian liền có thể tiến vào.
Đỗ Thiếu Phủ thế mới biết, phong ấn ngăn trở ở ngoài cung điện là lão giả trước mắt này bố trí.

Bình Luận

0 Thảo luận