Sự kết hợp sức mạnh từ Kim Long Kiếm, Đạo chủng và chín viên mầm mống Đạo Chủng đã bất ngờ tạo ra một cú đánh chí mạng, khiến Độn Hỏa Đại Ma vương bị thương nặng ở cự trảo vốn là bộ phận mạnh nhất của hắn.
"Dám tính toán bản vương! Ta sẽ không chỉ giết ngươi, mà sẽ bắt ngươi và từ từ tra tấn ngươi đến chết!" Độn Hỏa Đại Ma vương gầm lên trong cơn giận dữ. Hỏa diễm bốc lên khắp cơ thể hắn, từng đợt như núi lửa phun trào, những quả cầu lửa khổng lồ rơi xuống không trung, tàn phá mọi thứ.
"Đúng là ngươi đáng bị giết!" Cát Đông Húc không hề sợ hãi, hai tay cầm chặt Ẩm Huyết Diệt Hồn Đao, trên đầu khánh vân hiện ra một cự thủ khổng lồ nắm lấy Kim Long Kiếm, đồng thời chỉ thẳng về phía Độn Hỏa Đại Ma vương.
"Bằng ngươi, còn kém xa lắm!" Độn Hỏa Đại Ma vương tiếp tục gầm lên, hai cánh mở rộng che khuất bầu trời, song trảo từ trên cao chụp xuống Cát Đông Húc. Lúc này, trên song trảo của hắn bùng lên ngọn lửa mang theo Hỗn Độn chi lực, khủng khiếp tới mức không gian xung quanh như bị nóng chảy.
"Thật sao?" Cát Đông Húc cười lạnh, tay cầm Ẩm Huyết Diệt Hồn Đao chém thẳng vào cự trảo bị thương của Độn Hỏa Đại Ma vương, đồng thời Kim Long Kiếm hướng về phía cự trảo còn lại.
"Coong! Coong! Coong!" Những âm thanh va chạm vang lên liên tục khi đao và kiếm đối đầu với song trảo. Mỗi lần va chạm, Ẩm Huyết Diệt Hồn Đao phát ra âm thanh xì xì như sắt bị nung đỏ, máu và huyết khí tỏa ra từ đao dần bị hỏa diễm của Độn Hỏa thiêu rụi.
Cát Đông Húc cảm thấy cơ thể hắn bị tổn thương nghiêm trọng mỗi khi dùng sức đỡ đòn. Cơ bắp và mạch máu của hắn không ngừng nứt vỡ, máu tươi phun ra, nhuộm đỏ khắp thân thể.
Kim Long Kiếm cũng gặp tình trạng tương tự. Mỗi lần giao kích, kim quang mờ nhạt dần, dường như sắp bị phá vỡ, nhưng cự thủ vẫn cố gắng giữ kiếm trong tay, dù có nứt vỡ.
"Độn Hỏa Đại Ma vương quả thực mạnh mẽ hơn Bì Gia Nỗ rất nhiều. Với sức mạnh hiện tại của ta, dù Bì Gia Nỗ ở trạng thái đỉnh phong, ta cũng có thể đối phó dễ dàng. Nhưng Độn Hỏa Đại Ma vương, dù đã bị ta hao tổn suốt mười ngày và còn bị thương ở một cự trảo, vẫn có thể đánh tới mức khiến ta chỉ có thể phòng thủ, không có sức phản công." Cát Đông Húc nghĩ thầm, trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng đầy hy vọng.
"Mặc dù ta còn có động thiên thế giới để bổ sung năng lượng, còn có thể trấn áp hắn vào thời khắc mấu chốt, nhưng nếu không cẩn thận, ta sẽ chết không nghi ngờ. Tuy nhiên, sự mạnh mẽ của Độn Hỏa Đại Ma vương cũng là cơ hội tuyệt vời để rèn luyện Bất Diệt Đế Thể của ta. Có lẽ sau trận chiến này, ta sẽ đột phá Đạo Thân cảnh, những mầm mống Đạo Chủng của ta cũng sẽ đột phá!" Cát Đông Húc không chỉ cảm thấy áp lực, mà còn tràn đầy hy vọng vào việc phát triển sức mạnh của bản thân.
"Còn không chết!" Độn Hỏa Đại Ma vương gầm lên, trong lòng càng thêm kinh sợ khi thấy Cát Đông Húc vẫn chưa gục ngã. Hắn vỗ mạnh đôi cánh, những Hỏa Long và Hỏa Phượng to lớn liên tục được sinh ra từ ngọn lửa, lao tới tấn công Cát Đông Húc.
"Đến hay lắm!" Cát Đông Húc gầm lên, chiến ý trong mắt bùng cháy. Hắn biến ra thêm hai cánh tay nữa, cầm chặt hai cây gai xương trường mâu, nghênh đón Hỏa Long và Hỏa Phượng.
Trận chiến trở nên càng nguy hiểm hơn. Mỗi lần va chạm, Cát Đông Húc đều đạt đến giới hạn chịu đựng của mình. Mắt hắn đã bắt đầu rỉ máu.
"A! A! A!" Cát Đông Húc hét lên trong đau đớn, mỗi cú đánh đều mang theo sự giận dữ và quyết tâm không chịu khuất phục.
Kiên trì! Ta phải kiên trì!
Trận chiến càng thảm liệt, không gian trong phạm vi hơn mười vạn dặm của Hỗn Loạn thế giới gần như hoàn toàn vỡ vụn. Điện lôi, phong hỏa và địa hỏa trào lên, tạo nên một cảnh tượng tàn phá bừa bãi. Khu vực này dường như đang quay trở về Hỗn Độn.
Cát Đông Húc đã bị thương nặng, cơ thể hắn đầy những vết thương sâu hoắm, lộ ra từng đoạn xương cốt phát sáng. Nhưng hắn vẫn đứng vững, không hề gục ngã.
"Vẫn không chết! Vẫn không chết!" Độn Hỏa Đại Ma vương gầm lên trong sự kinh hãi. Hắn vỗ mạnh đôi cánh, tiếp tục tung ra hàng loạt Hỏa Long và Hỏa Phượng để giết Cát Đông Húc, đồng thời song trảo không ngừng giáng xuống.
Cát Đông Húc không lùi bước, nhưng hắn biết trận chiến này chỉ có thể kết thúc nếu hắn tìm ra cơ hội.
Cuối cùng, trong một thoáng sơ hở của Độn Hỏa Đại Ma vương, Cát Đông Húc đã nắm bắt thời cơ. Hắn biến ra thêm hai cánh tay nữa, cầm hai cây gai xương trường mâu, rồi phóng mạnh về phía bụng của Độn Hỏa Đại Ma vương.
"Oanh! Oanh!" Hai tiếng nổ vang lên, gai xương trường mâu xuyên qua lớp giáp cứng rắn, đâm sâu vào bụng Độn Hỏa Đại Ma vương.
Cùng lúc đó, Độn Hỏa Đại Ma vương cảm thấy đau đớn dữ dội, cánh của hắn đập mạnh xuống, nghiền nát hai cánh tay mới của Cát Đông Húc thành tro bụi.
...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận