Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1085: Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã

Ngày cập nhật : 2025-09-05 10:29:07
Nửa năm sau.
Long Hài cốc, khu vực Chúc Long nghỉ lại.
Trong một huyệt động ấm áp tối đen, đột nhiên có hai tia sáng lóe lên, giống như hai ngọn lửa đang thiêu đốt!
Dưới hai ngọn lửa này có hình dáng một bóng người dần dần rõ ràng, chính là Tô Tử Mặc đã bế quan nửa năm!
Chỉ thấy hắn thở phào một hơi, hai ngọn lửa do đôi mắt ngưng tụ ra dần dần thu lại, cuối cùng hóa thành vô hình, trong động phủ lại khôi phục tối đen như lúc trước.
Nửa năm qua, hắn thu hoạch được rất nhiều!
Không chỉ là cảm ngộ về Hoang Vu pháp thuật và Nguyền Thần bí thuật, ngay cả Chúc Long chi nhãn của hắn đều sinh ra biến hóa.
Lúc đầu trong mắt phải của hắn có một viên Chúc Chiếu thạch.
Mà sau nửa năm tu hành, viên Chúc Chiếu thạch này, đã biến mất không còn nữa!
Nói đúng ra là nó đã dung nhập với mắt phải của hắn.
Dù là Chúc Chiếu Kiếm trận hay Chúc Long chi nhãn, tất cả đều là bí thuật thông qua Chúc Chiếu thạch để tìm hiểu ra.
Mà bây giờ, hai đại bí thuật này ở trên người Tô Tử Mặc đã một lần nữa dung hợp làm một, đạo đồng thuật này đã không chỉ là Chúc Long chi nhãn!
Đồng thuật bộc phát ra lực lượng, không chỉ có sự nóng rực của Chúc Long chi nhãn, mà còn có sự sắc bén của Chúc Chiếu Kiếm trận.
Đạo đồng thuật này đã chân chính trở thành rồi Chúc Chiếu chi nhãn!
Tô Tử Mặc chậm rãi đứng dậy.
Nửa năm qua, hắn có thể cảm thụ được biến hóa trên thân thể mình.
Không có Nguyền Thần tóc đen kiềm chế, hắn gần như đã không khác gì Long tộc, ngày đêm tu hành bí điển Đại Hoang Yêu Vương, lực lượng trong cơ thể mỗi ngày đều đang tăng lên!
Đây chính là chỗ cường đại của Long tộc!
Chỉ cần không ngừng trưởng thành, lực lượng trong cơ thể sẽ không ngừng tăng lên!
Hơn nữa còn có bí điển Đại Hoang Yêu Vương, tốc độ tu hành của Tô Tử Mặc càng nhanh, ở Phản Hư cảnh gần như không có bình cảnh!
Tô Tử Mặc đã gần tu luyện đến Phản Hư cảnh đỉnh phong.
Phản Hư cảnh đỉnh phong, chính là có thể tiếp nhận Tổ Long thần trụ tẩy lễ, một bước nữa là bước vào Pháp Tướng cảnh, lĩnh ngộ ra thiên phú thần thông của Long tộc!
Bước vào Pháp Tướng cảnh, dựa vào cỗ Long tộc chân thân này, hắn mới xem như chính thức có được sức tự vệ!
Đương nhiên, trong lòng Tô Tử Mặc còn có một sự mong đợi khác.
Trong ký ức của hắn, bí điển Đại Hoang Yêu Vương đến Dương Thần thiên là đã kết thúc, không có bất kỳ văn tự nào lưu lại nữa.
Nhưng hắn luôn có cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy!
Bí điển Đại Hoang Yêu Vương vốn có mười hai Yêu Vương, mà bây giờ, trong huyết mạch dị tượng của hắn, tính cả Thần Long thì tổng cộng mới lộ ra tám Yêu Vương!
Nếu tính như thế thì có lẽ còn có bốn Yêu Vương chưa xuất hiện!
Hắn muốn nhanh chóng bước vào Pháp Tướng cảnh, nhìn xem có phải ở trong bí điển Đại Hoang Yêu Vương còn có đồ vật gì khác lưu lại không.
Tô Tử Mặc vươn người đứng dậy.
Nửa năm bế quan, hắn dự định đi xem Cô Vân thế nào.
Vừa mới rời khỏi long huyệt của chính mình, hắn đã thấy bên ngoài hang động có không ít Long tộc, ngoại trừ Chúc Long, còn có một số Thương Long, Ly Long, Cầu Long cùng Ứng Long.
"Đi ra rồi, đi ra rồi!"
"Nhanh đi thông báo cho Dương ca!"
"Ngươi ở đây nhìn chằm chằm vào hắn, ta lập tức đi báo!"
Có mấy Long tộc nhìn thấy Tô Tử Mặc rời đi hang động thì hô nhỏ một tiếng, có người quay người rời đi, rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.
Tô Tử Mặc cũng không để ý, đi thẳng về phía khu vực Tạp Long nhất mạch nghỉ lại.
Cũng không lâu sau, hắn đã nhìn thấy Cô Vân.
Nửa năm không thấy, biến hóa của Cô Vân cũng rất lớn!
Kỳ thật, sau khi trái tim của Cô Vân bị Đế Dận đánh nát, đã được Thái Cổ thần tuyền tái tạo một trái tim khác.
Kỳ thật, trái tim này không khác gì tim rồng!
Nửa năm trước, hắn bị rất nhiều Tạp Long bắt nạt, từ đầu đến cuối vẫn luôn không có thời gian tu hành, nên trái tim rồng này cũng không hiện ra uy lực.
Mà bây giờ, sau nửa năm tu luyện, khí tức của hắn đã thay đổi rất nhiều, đã gần tương tự như Long tộc!
Chí ít là ở trước mặt những Tạp Long như Giao Long hay Vũ Long, Cô Vân đã không cảm thấy áp lực nữa.
Trong thân thể của hắn đã bắt đầu có long huyết chảy.
Huyễn hóa thành long, chỉ kém một cơ hội!
Nhìn thấy Cô Vân biến hóa như thế, trong lòng Tô Tử Mặc rất vui vẻ.
Hai người nói chuyện với nhau một hồi, Tô Tử Mặc mới đứng dậy cáo từ.
Không đi ra bao xa đã có một đám Long tộc đi ngược tới, Long tộc cầm đầu có mái tóc xanh, dáng vẻ cực kỳ xinh đẹp, so với Long Tịch mà Tô Tử Mặc từng gặp còn xinh đẹp hơn mấy phần!
Chỉ là, ánh mắt vị Long tộc này có chút âm nhu, lạnh lùng nhìn Tô Tử Mặc, sắc mặt bất thiện.
"Phiền phức tới rồi."
Trong lòng Tô Tử Mặc thầm than một tiếng.
Không biết rõ vị mẫu long này và Long Tịch kia có quan hệ gì, là tỷ tỷ hay muội muội của nàng ta.
"Ngươi chính là Long Mặc ?"
Thương Long áo xanh cầm đầu ngăn cản đường đi của Tô Tử Mặc, lạnh lùng hỏi.
Tô Tử Mặc gật đầu.
Không thể không nói, so sánh cùng Long Tịch thì vị này mẫu long này nhìn bình thường hơn rất nhiều, giọng nói dễ nghe, không giống như Long Tịch.
"Ta là Long Dương."
Thương Long áo xanh lạnh nhạt nói một câu rồi dừng lại không nói nữa, giống như đang đợi Tô Tử Mặc lộ ra vẻ kiêng kị kính sợ trên mặt.
Long Dương- đệ nhất Tiềm Long bảng!
Trong Long tộc, mặc kệ là ai nghe được cái tên này cũng sẽ không thờ ơ.
Nửa năm trước, trong lúc vô tình Tô Tử Mặc đã liếc qua Tiềm Long bảng một chút.
Nhưng nửa năm qua, hắn một lòng nghiên cứu văn tự Long tộc, đã sớm quên đi Tiềm Long bảng, bây giờ nghe được cái tên Long Dương này, hắn cũng chỉ là sửng sốt một chút, vẻ mặt có chút mờ mịt.
Tô Tử Mặc trầm ngâm một chút, vẫn ôm quyền nói: "Tham kiến Long Dương cô nương."
Vừa mới nói xong, không khí bốn phía xung quanh trong nháy mắt đã yên tĩnh lại!
Đám Long tộc tụ tập chung quanh vốn đang cười toe toét lúc này lại đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Tô Tử Mặc giống như là đang nhìn một người chết.
Long Dương mặc dù rất xinh đẹp, nhưng hắn lại là nam tử!
Trong Long tộc, ai cũng biết phương diện này chính là chỗ kiêng kị của hắn!
Đã từng có Long tộc ở trước mặt giễu cợt hắn, bị hắn buộc lên Long Huyết chiến tràng, liều mạng chính mình bị trọng thương, trực tiếp giết chết Long tộc kia!
Từ đó về sau, trong Long tộc không có người nào dám khiêu chiến điểm kiêng kị này của hắn.
Mà bây giờ, trong lúc vô tình Tô Tử Mặc nói một câu lại chạm đến nghịch lân của Long Dương!
Sắc mặt Long Dương lạnh xuống trong nháy mắt.
Tô Tử Mặc nhìn thấy phản ứng của bầy long ở bốn phía chung quanh mới ý thức được chính mình có khả năng đã nói sai.
Nhưng hắn thực sự không nghĩ ra nguyên nhân trong này.
Trước mắt dù sao cũng là nữ tử, Tô Tử Mặc cũng không muốn dây dưa, nên lại ôm quyền, chân thành nói: "Long Dương cô nương, ta mới tới nơi này, có thể có chút chỗ mạo phạm, xin hãy tha lỗi."
Hắn là thực tình, nhưng những lời này Long Dương nghe xong lại thấy vô cùng chói tai!
"Đừng nói nhảm nữa, lên Long Huyết chiến tràng!"
Long Dương cắn răng nói: "Hôm nay, ta muốn mạng của ngươi!"
Tô Tử Mặc nhíu nhíu mày.
Đến bây giờ, hắn vẫn không hiểu gì.
Hắn và Long Dương này là lần đầu tiên gặp mặt, làm sao lại đến mức phải lên Long Huyết chiến tràng?
Dựa theo lời Viêm thúc nói, lên Long Huyết chiến tràng mang ý nghĩa là có thể đấu đến sống chết!
Cho dù vẫn lạc đều sẽ không có người nhúng tay!
Long Dương lạnh lùng nhìn Tô Tử Mặc một chút, quay người đi thẳng đến Long Huyết chiến tràng.
Khiêu chiến trong Long tộc, trừ phi ngươi đang ở trong long huyệt của chính mình, nếu không thì ngươi không có quyền cự tuyệt, nhất định phải ứng chiến!
Tô Tử Mặc suy nghĩ một chút cũng không có đầu mối gì nhưng vẫn đi theo, vẻ mặt lạnh nhạt.
Sinh tử chiến mà thôi, hắn trải qua nhiều lắm rồi!
Vẻ mặt bầy long đầy phấn khởi, cả đám cũng đều đi về phía Long Huyết chiến tràng.
Trên đường đi qua trung tâm quảng trường, Tô Tử Mặc ngửa đầu nhìn lại, rốt cục nhìn thấy trên Tiềm Long bảng ở vị trí đệ nhất cái tên 'Long Dương'.
"Đệ nhất Tiềm Long bảng."
Tô Tử Mặc mỉm cười, lẩm bẩm nói: "Như vậy cũng tốt, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, sau trận chiến này, hẳn là không còn phiền toái gì nữa."

Bình Luận

0 Thảo luận