Hí!
Hạt trưởng lão thấy thế thì run lên, hít vào một ngụm khí lạnh, bàn tay run rẩy, pháp thuật vừa mới ngưng tụ ra, trong nháy mắt đã tán loạn!
Làm sao có thể!
Chủng tộc kia sao có thể còn huyết mạch tồn tại ở thế gian!
Trong mắt Hạt trưởng lão đầy vẻ kinh nghi bất định, khí tức bất ổn.
"Trưởng lão, xảy ra chuyện gì rồi?"
Một Vu tộc phát hiện ra Hạt trưởng lão dị thường, vội vàng tiến lên nhỏ giọng hỏi.
Hạt trưởng lão nhắm hai mắt, không nói lời nào, chỉ chậm rãi thở hổn hển, bình phục tâm thần.
Có phải là ông ta đã nhìn lầm rồi không?
Hạt trưởng lão vẫn không dám tin tưởng, cẩn thận nhớ lại cảnh tượng vừa nhìn thấy.
Vừa rồi ông ta phóng thích ra pháp thuật kia, cũng không hoàn chỉnh, gần như thần thông.
Với năng lực của ông ta, cũng chỉ dựa theo một chút mảnh vỡ ký ức còn sót lại ở nơi này, ngược dòng thời gian để xem những chuyện đã từng xảy ra.
Muốn một lần nữa phóng thích ra pháp thuật kia, xem lại bóng dáng kinh khủng cho rõ ràng thì đã là chuyện không thể nào.
Ông ta chỉ có thể cố nhớ lại ức.
Không sai được!
Dù ông ta nhất thời hoảng hốt, không thấy rõ thân ảnh kia, nhưng khí tức đến từ thời đại Thái Cổ kia tuyệt đối sẽ không sai!
Cho dù là trải qua vô số năm tháng, khí tức do thân ảnh kia tản ra vẫn đủ để làm ông ta cảm nhận được trái tim đập thình thịch.
Đó là cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Tựa như chuột gặp phải mèo.
Cho dù muốn phải kháng cự, cũng không kháng cự được!
Để ông ta hơi an tâm là đạo thân ảnh này còn chưa chân chính trưởng thành.
Sắc mặt Hạt trưởng lão âm trầm.
Ông ta vẫn không thể yên tâm được, lại tản ra thần thức, tỉ mỉ lục soát dò xét khắp nơi, cho dù là phía dưới lớp đất khô cằn, khe hở bên trong phế tích cũng không bỏ sót!
Một lúc lâu sau, toàn thân Hạt trưởng lão chấn động, thân hình lấp lóe, đi tới bên cạnh một vùng phế tích đầy đá vụn, ống tay áo vung lên, bắn bay rất nhiều đá vụn phía trên, tạo ra một hố to.
Sau đó, ông ta cúi thấp người, cởi mũ rộng kia xuống, lộ ra một đôi đôi mắt lóe ra ánh xanh âm u, nhìn chòng chọc vào hố to trước người.
Nơi đó không có vật gì dư thừa, chỉ có một miếng vảy màu đen.
Cho dù bị phế tích vùi lấp, thì miếng vảy này vẫn sáng bóng, không có vết cắt nào.
Đến tận khi trông thấy miếng vảy này, Hạt trưởng lão mới thật sự xác định được chủng tộc kia vẫn còn huyết mạch tồn tại ở thế gian!
Mà còn đang lặng lẽ trưởng thành!
Đây chính là một chuyện lớn tày trời!
Thiếu chủ bỏ mình, khiến Vu tộc chấn động lớn.
Nhưng nếu truyền chuyện này trở về, chỉ sợ toàn bộ Vu tộc đều sẽ bùng nổ!
"Hạt trưởng lão, sao thế ?"
Một Vu tộc tiến lên, vươn đầu nhìn, hiếu kỳ hỏi.
Thần thức Hạt trưởng lão khẽ động, trong nháy mắt thu miếng vảy này vào.
Ông ta tạm thời không có ý định nói chuyện này cho những hậu bối Vu tộc ở sau lưng để tránh gây nên khủng hoảng.
"Không sao."
Vẻ mặt Hạt trưởng lão vẫn như thường, tùy tiện trả lời.
"Vậy kế tiếp chúng ta đi đâu?"
Vị này Vu tộc lại hỏi một câu.
"Long Hài cốc!"
Hạt trưởng lão vốn định lợi dụng bí pháp Vu tộc, ngược dòng tìm hiểu khí tức mà thiếu chủ lưu lại, để xem thiếu chủ đã từng đi qua nơi nào.
Nhưng đã xảy ra chuyện này rồi, ông ta chỉ có thể thay đổi kế hoạch, dự định trực tiếp chạy tới Long Hài cốc, mau chóng giải quyết việc này, rồi trở về tông môn!
Không chần chờ thêm nữa, Hạt trưởng lão hạ lệnh, đám người Vu tộc đứng dậy rời đi.
...
Ba ngày sau, Long Hài cốc.
Long tộc chân thân đang ở trong huyệt động bế quan tu hành.
Phương pháp Luyện thần trong bí điển Đại Hoang Yêu Vương ở m Thần thiên cùng Dương Thần thiên đều là xuất phát từ Hoang Hải Long Vương.
Bởi vì bên trong đó đều là văn tự Long tộc tối nghĩa khó hiểu.
Trước đây, Tô Tử Mặc tu hành với tốc độ cực chậm, gập ghềnh.
Nhưng sau khi đi vào Long tộc, học tập văn tự Long tộc, tu luyện một chút khí tức công pháp cơ bản của Long tộc, rất nhiều mê hoặc trong m Thần thiên và Dương Thần thiên đều được giải quyết dễ dàng.
Lại tu hành công pháp hai thiên kia đã làm ít mà công to!
Ở Long Hài cốc mười một năm ngắn ngủi, tu vi của Tô Tử Mặc đột nhiên tăng mạnh, thậm chí đã đạt tới cảnh giới Phản Hư cảnh viên mãn!
Một ngày này, Tô Tử Mặc bị một tiếng đưa tin đánh thức.
Hắn đã sớm phân phó nếu trong tộc không xảy ra đại sự gì đừng cho người tới quấy rầy hắn bế quan.
Bây giờ, đã có người đến gọi hắn, vậy chính là Long tộc xảy ra đại sự gì!
Tô Tử Mặc đẩy cửa đi ra ngoài.
Long Tịch đang đứng ở cửa ra vào, vẻ mặt lo lắng, sau khi nhìn thấy Tô Tử Mặc đi ra thì vội vàng nói: "Không xong rồi, người Vu tộc tới!"
Vu tộc!
Trong mắt Tô Tử Mặc lướt qua một tia sánh lạnh lẽo.
Lúc này Vu tộc đi vào Long tộc, có phải là vì chuyện của Vu tộc thiếu chủ.
Long Tịch nói tiếp nói: "Nghe nói người dẫn cầm là Đại Năng Vu tộc, lực chiến đấu kinh khủng, thành danh đã lâu, số tuổi so với đại đa số trưởng lão trong tộc đều lớn hơn!"
"Rất nhiều trưởng lão trong tộc đang ở Thần Long đại điện tiếp đãi bọn hắn, để ngươi cũng đi qua."
"Ta đã biết."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, muốn khởi hành.
"Long Chúc, ngươi...
Long Tịch chần chờ một chút, vẫn căn dặn nói: "Đến đại điện thì ngươi chú ý một chút, nhớ là đừng chống đối cùng vị Đại Năng Vu tộc này."
"Làm sao ?"
Tô Tử Mặc nhíu lông mày lại, hỏi ngược lại: "Ta thân là thiếu chủ của Chúc Long nhất mạch, Vu tộc còn dám động thủ ở Long Hài cốc, trấn sát ta ?"
Long Tịch lắc đầu nói: "Thế thì sẽ không, ngươi yên tâm, Long tộc bao che khuyết điểm, rất nhiều trưởng lão khẳng định sẽ che chở ngươi."
Dừng lại một chút, Long Tịch lại nói: "Chỉ là dù sao Vu tộc cũng chết một thiếu chủ, thân phận tôn quý, việc này cũng không dễ bàn giao, có lẽ ngươi sẽ phải chịu uất ức, nhịn một chút là đi qua rồi."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, không nói gì nữa, cùng Long Tịch tiến về Thần Long đại điện.
Cũng không lâu sau, hắn đã đến cửa ra vào đại điện.
Còn chưa tiến vào đại điện, Tô Tử Mặc đã cảm nhận được từng đợt áp lực!
Chủ vị đối diện với cửa ra vào, có năm khí tức cường đại đang ngồi đó, chính là trưởng lão đến từ Long tộc ngũ mạch!
Năm vị trưởng lão đều tới, có thể thấy được sự coi trọng đối với đám người Vu tộc tới đây!
Trong đó, cũng có tứ trưởng lão của Chúc Long nhất mạch, cực kỳ xem trọng Tô Tử Mặc.
Còn bốn vị trưởng lão khác, cũng có chút quen mắt.
Trưởng lão của Cầu Long nhất mạch là vị Long Chung kia.
Trước đó, ông ta từng muốn muốn ép Tô Tử Mặc giao ra hai đạo bí pháp 'Hoang vu' cùng 'Nghịch lân', chỉ tiếc, không có đạt được.
Lúc này, sắc mặt Long Chung âm trầm, chỉ là lạnh lùng nhìn Tô Tử Mặc một chút, hừ một tiếng.
Ngồi dưới bên tay phải năm vị trưởng lão có một bóng người.
Người này rất trẻ, trên người mặc áo giáp xanh trụ, mắt sáng như đuốc, lưng eo thẳng tắp, ngồi ở kia cũng có một phen khí tràng cường đại, gần như có thể ngang bằng cùng năm vị trưởng lão!
Long tộc hậu bối tuổi trẻ giống như Long Tịch ở trong đại điện Thần Long, chỉ có thể đứng đấy.
Mà Long tộc kia lại chẳng những được ngồi.
Mà vị trí ghế còn gần với năm vị trưởng lão!
Bởi vì, hắn là đệ nhất Thiên Long bảng, ngũ trảo Thần Long duy nhất trong Long tộc ---- Long Thương!
Đối diện với hắn, cũng chính là chỗ ngồi dưới năm vị trưởng lão ở tay trái có một vị lão giả mặc áo lục ngồi.
Lão giả này đầu tóc thưa thớt, tay phải chống một cây quải trượng trắng, gương mặt khô gầy, hốc mắt lún sâu đi vào, đôi mắt hiện ra lục quang.
Điểm đặc thù rõ nhất của Vu tộc chính là đôi mắt!
Càng sâu lại càng chứng minh huyết mạch Vu tộc càng thuần túy!
Sau lưng lão giả Vu tộc này còn có mười hai Vu tộc hậu bối đứng.
Trong đại điện, bầu không khí ngưng trọng.
Bởi vì, ngoại trừ những người này, chính giữa đại điện, còn nằm một người.
Nói đúng hơn là một người chết.
Vu tộc thiếu chủ!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận