Bị rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân ra tay đánh giết, thú triều vốn đã có xu thế dần tan tác.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc hiện thân ở đây, nhanh chóng ra tay trấn sát ba vị Nguyên Anh Chân Quân trên linh chu, máu nhuộm bầu trời, khí thế hung ác khiến khí thế của đàn Yêu thú tăng vọt!
Trong sơn mạch này, vạn yêu cùng gào thét.
Thú triều vốn sắp tan ra lại một lần nữa ngưng tụ ra, lần thứ hai tạo thành từng dòng lũ gào thét cuốn về phía liên quân ba triều!
Máu tươi và giết choc ở khắp mọi nơi!
Yêu thú trong Thương Lang sơn mạch có thể đoàn kết như thế, không chỉ bởi vì bọn chúng khuất phục dưới sự cường đại của Tô Tử Mặc.
Mà còn bởi vì huyết nhục của người tu chân là vật đại bổ đối với bọn chúng!
Liên quân ba triều có tới mấy trăm vạn người tu chân.
Từ lúc bắt đầu đại chiến đến nay, thi hài nằm khắp nơi, máu chảy thành sông.
Tinh nguyên sự sống khổng lồ như thế, chắc chắn sẽ sinh ra biến hóa về chất, sau trận chiến này, Thương Lang sơn mạch có khả năng cực lớn sẽ sinh ra được một yêu ma!
Những yêu thú đã có linh trí đều muốn trở thành yêu ma!
Trước đó, hơn một trăm vị Nguyên Anh Chân Quân vì tìm kiếm tung tích của Tô Tử Mặc nên không ngừng mở rộng phạm vi lục soát, đã dần dần rời xa linh chu.
Mặc dù phát hiện ra biến cố trên linh chu nhưng cũng đã không kịp trở về ứng cứu.
Ba Nguyên Anh Chân Quân trên linh chu mất mạng quá nhanh.
Trước trước sau sau không đến năm lần hô hấp!
"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi là..."
Hoàng tử Đại Hạ dường như đã nhận ra gì đó, trong đôi mắt đều là vẻ sợ hãi, chỉ vào Tô Tử Mặc, âm thanh run rẩy.
"Người này..."
"Tô Tử Mặc, ngươi là Tô Tử Mặc!"
Hoàng tử Đại Hạ hét lên một tiếng, thịt mỡ trên mặt đều đang run rẩy lấy.
Lúc trước, tam đại vương triều đều điều động đại quân tiến về phế tích Đại Càn, hoàng tử Đại Hạ chính là một người trong số đó, may mắn được chứng kiến một trận chiến kinh thiên động địa kia.
Mặc dù vạn cổ yêu nghiệt kia đã thả người nhảy xuống Táng Long cốc, dĩ nhiên đã bỏ mình, nhưng gương mặt này đã trở thành ác mộng đeo bám những kẻ từng có mặt ở đó.
Tô Tử Mặc.
Cái tên này được nói ra khiến người người xôn xao!
"Làm sao có thể?"
"Người này không phải đã nhảy xuống Táng Long cốc trước mắt bao người, Kim Đan bị hủy, nội đan vỡ vụn, đã vẫn lạc rồi sao?"
"Hình như thực sự là hắn! Năm đó, ta cũng từng gặp mặt hắn!"
"Yêu nghiệt này... Vậy mà không chết"
Hơn một trăm vị Nguyên Anh Chân Quân cũng đều lộ vẻ mặt kinh sợ, trong mắt không ngừng lóe lên ánh sáng nghi ngờ.
Phải biết rằng hai mươi năm trước, trong đại chiến kia có rất nhiều thiên kiêu vẫn lạc, hơn nữa không chỉ là thiên kiêu Kim Đan cảnh.
Ngay cả Nguyên Anh Chân Quân lúc ấy lộ diện đều bị diệt toàn quân, bị một trận đại hỏa, thiêu đến mức hài cốt không còn, hình thần câu diệt!
Trận chiến kia thật sự khốc liệt, cổ kim ít có.
Không có ai nghĩ tới, người được cho là đã vẫn lạc này vậy mà lại vẫn sống sờ sờ đứng ở trước mắt mọi người!
Đám Nguyên Anh Chân Quân không cảm giác được một tia sóng linh lực nào trên người Tô Tử Mặc, có người ánh mắt âm u, lạnh giọng nói: "Được, tốt, tốt! Xem ra, ngươi đã hoàn toàn biến thành Yêu tộc! Không phải tộc ta, chư quân cùng lên giết hắn!"
Đối mặt với uy hiếp của Nguyên Anh Chân Quân, Tô Tử Mặc không chút hoảng sợ, ánh mắt chuyển động, nhìn về phía ba vị Hoàng tử đang run lẩy bẩy ở boong thuyền.
Ba vị Hoàng tử run lên.
Hoàng tử Đại Hạ càng là không chịu nổi, hạ thân đã ướt át, mùi khai bốc lên, hắn đã bị dọa đến là cứt đái chảy ngang.
"Tô Tử Mặc, dám đả thương ba vị Hoàng tử, hôm nay ngươi nhất định phải chết!"
Một tên Nguyên Anh Chân Quân hét lớn một tiếng.
Đám Nguyên Anh Chân Quân cùng vội vàng bay về phía này, dần dần hình thành vòng vây.
Chỉ là, ba vị Hoàng tử đang ở trên linh chu, đám người sợ ném chuột vỡ bình nên không dám tùy tiện xuất thủ.
Hoàng tử Đại U cũng không còn vẻ hung ác như lúc trước nữa, bây giờ hắn ucngx vô cùng hoảng sợ, run giọng hỏi: "Tô Tử Mặc, chúng ta và ngươi không oán không cừu, ngươi, ngươi, ngươi... Vì sao ngươi lại muốn làm ra chuyện như thế?"
"Không oán không cừu"
Tô Tử Mặc cười, chỉ xuống mảnh đất dưới chân, hỏi ngược lại: "Các ngươi có biết, đây là nơi nào không?"
"Đây, đây là Thương Lang sơn mạch." Hoàng tử Đại Hạ vội vàng giành trả lời trước, hắn sợ chậm một bước sẽ bỏ mạng ở nơi này.
"Không đúng."
Tô Tử Mặc lắc đầu, nói: "Nơi này là nước Yến. Tam đại vương triều liên thủ kéo mấy trăm vạn binh đến xâm phạm cố thổ Yến quốc, tàn sát vô số con dân Đại Yến, ngươi nói không oán không cừu với ta?"
"Ngươi tha cho mấy người chúng ta, ta sẽ lập tức ra lệnh lui binh!"
Trong ba vị hoàng tử, lúc này chỉ có Hoàng tử Đại Thương là còn có thể bảo trì trấn định, trầm giọng nói ra.
"Lui binh à!"
Tô Tử Mặc cười một tiếng, nói: "Trong thiên hạ, làm gì có chuyện ngon ăn như thế?"
Hoàng tử Đại Thương cắn răng hỏi: "Ngươi muốn như thế nào?"
Tô Tử Mặc nhìn thành Kiến An khói đặc chưa tán, đã đổ nát không chịu nổi, nói: "Trên vùng đất này, có bao nhiêu người đã chết dưới móng sắt vô tình của bởi quân, lại có bao nhiêu người đã chết bởi binh hoang mã loạn trong loạn thế"
Tô Tử Mặc thu ánh mắt về, nhìn về phía ba vị Hoàng tử, âm u hỏi: "Tính mạng của bọn hắn, ai tới trả lại?"
Ngữ khí của Tô Tử Mặc rất bình tĩnh, nhưng càng như vậy, ba vị Hoàng tử lại càng sợ hãi!
Dưới thân thể nhìn như văn nhược này, lại có một Yêu ma ẩn núp, lúc nào cũng có thể ăn thịt người!
"Đạo hữu, ngươi là người tu chân."
Hoàng tử Đại Thương rất thông minh, lúc này không vạch trần thân phận Yêu tộc của Tô Tử Mặc, sợ kích thích đến hắn.
Hoàng tử Đại Thương cố nuốt nước miếng, trấn định tâm thần, tiếp tục nói ra: "Đã là người tu chân, chính là đã rút đi phàm thai, chặt đứt phàm trần, tính mệnh của thiên hạ thương sinh lại có liên can gì cùng đạo hữu?"
"Nói cách khác, bên trong Bắc Vực, chiến hỏa nổi lên bốn phía, có bao nhiêu người có thể sống yên ổn chứ? Chẳng lẽ những việc này, đạo hữu đều muốn quản sao? Những người này, đạo hữu đều muốn cứu à?"
"Ngươi nói không sai."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Nghe đến đó, trong lòng Hoàng tử Đại Thương thở phào một chút.
Hai vị Hoàng tử Đại Hạ, Đại U kém chút đã cảm động đến mức khóc ra thành tiếng.
"Nhưng."
Đột nhiên, Tô Tử Mặc lại lạnh nhạt nói ra: "Ca ca ta chết rồi, ta rất khó chịu, rất tức giận... Cho nên, ta muốn giết người! Ta muốn các ngươi chôn cùng!"
Vừa dứt lời, ba vị Hoàng tử có cảm giác bản thân như rơi vào hầm băng, cả người đều phát lạnh.
Lý do này, nghe rất đơn giản lại đầy hoang đường.
Nhưng lại không có người nào có thể giải thích.
"Tô Tử Mặc!"
Hoàng tử Đại Thương cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, không khỏi hô một tiếng, nói: "Có hơn một trăm vị Nguyên Anh Chân Quân ở đây, ngươi đã bại lộ tung tích, nếu còn dám tổn thương tính mạng của bọn ta, ngươi cũng không trốn thoát được!"
Hoàng tử Đại Thương mặc dù tỉnh táo, vừa đấm vừa xoa, nhưng hắn cũng không ý thức được, mình đang đối mặt với một người đáng sợ cỡ nào!
Người này không cố kỵ gì, sát phạt quyết đoán!
Người này khí phách như thế, đám Nguyên Anh Chân Quân kia có thể chấn nhiếp sao!
"Thật không?"
Tô Tử Mặc nhếch miệng cười một tiếng, nói: "Ta thật sự muốn thử xem!"
Ầm!
Ánh mắt Tô Tử Mặc hung ác, bỗng nhiên nhấc chân, hung hăng đập mạnh trên boong thuyền, phát ra một tiếng vang đinh tai nhức óc!
Linh chu kịch liệt lắc lư!
Ở bên trên boong thuyền, có thể thấy rõ ràng, dưới chân Tô Tử Mặc đang có từng vết rách không ngừng lan tràn, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dày đặc!
Ầm!
Lại them một tiếng vang thật lớn.
Tô Tử Mặc giẫm chân lần thứ hai.
Linh chu ầm vang nổ tung, mảnh vỡ văng khắp nơi!
Chiếc linh chu khổng lồ này lại bị Tô Tử Mặc đạp nát!
Thân hình Tô Tử Mặc nhanh chóng rơi xuống, tiện tay phất tay áo, vô số mảnh vỡ trước người bắn ra, lít nha lít nhít, trực tiếp ghim vào trong thân thể ba vị Hoàng tử.
Phốc! Phốc! Phốc!
Trên người ba vị Hoàng tử bắn ra máu tươi, gần như cả ba đều bị bắn thành cái sàng, sinh cơ mất hết, không đợi rơi xuống trên mặt đất đã bỏ mình.
"Hoàng tử ba triều đã chết, khu rừng này chính là nơi để các ngươi chôn xương!"
Tô Tử Mặc lên tiếng, âm thanh truyền khắp khắp nơi, lạnh lùng âm trầm!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận