Trong nháy mắt, ba đại Yêu ma đều đã ngã xuống!
Trong rừng, tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm và không khí khắc nghiệt.
Đám yêu thú còn dư lại bị Hầu Tử, Linh Hổ chém giết một phen, vốn đã có xu thế tan tác, thấy cảnh này, càng là bị dọa đến mức hồn phi phách tán, hốt hoảng chạy trốn.
"Trốn chỗ nào!"
Hầu Tử giết đến mức hưng phấn, đuổi kịp một con yêu thú, vung nắm đấm, trực tiếp đập cho đầu nó vỡ nát!
Hai con ngươi của Hầu Tử nổi lên từng điểm màu đỏ tươi, vẻ mặt phấn khởi, thân hình lấp lóe, xông vào trong rừng, muốn giết sạch đám yêu thú còn dư lại kia.
Đột nhiên!
Một bóng người đột nhiên xuất hiện, ngăn ở trước mặt hắn.
Hầu Tử không chút nghĩ ngợi, đập tới một quyền!
Ầm!
Người tới xòe bàn tay ra, vậy mà trực tiếp nắm lấy nắm đấm của Hầu Tử, đem toàn bộ lực lượng do một quyền này bộc phát ra, trực tiếp tiếp nhận lấy!
Thân hình của Hầu Tử bị ép cho dừng lại.
"Là ta!"
Tiếng của Tô Tử Mặc vang lên, buông nắm đấm của Hầu Tử ra, khẽ quát một tiếng: "Đừng đuổi theo, rời khỏi chỗ này trước đã!"
Mặc dù Tô Tử Mặc sát phạt quyết đoán, ra tay ác liệt, trước tiên trấn giết ba vị Yêu ma, nhưng hắn còn chưa mất đi lý trí.
Nơi này không phải là Chiến Trường Thượng Cổ.
Ở trong Chiến Trường Thượng Cổ, mấy người bọn họ tập hợp ở cùng một chỗ, hoàn toàn có thể đi ngang.
Nhưng nơi này lại không được!
Nơi này là một trong Tám đại Yêu Vực, nơi này là Khiếu Nguyệt Sơn của Vạn Thú Cốc, ở trong vùng rừng rậm này, tồn tại có thể uy hiếp được bọn họ có nhiều lắm!
Nơi này cũng không phải là Thương Lang Sơn Mạch.
Ở trong Thương Lang Sơn Mạch, mặc kệ là Tô Tử Mặc hay là Hầu Tử, đều xem như là nửa chủ nhân, đối với hoàn cảnh, địa hình nơi đó, mỗi ngọn cây cọng cỏ đều cực kỳ quen thuộc.
Nhưng đối với nơi này, bọn họ hoàn toàn không biết gì cả.
Trấn giết ba vị Yêu ma cấp thấp rất dễ dàng, nhưng phiền phức sau này, có khả năng sẽ là vô cùng vô tận!
Lúc này, nếu như mấy người bọn họ dây dưa với đám yêu thú đang chạy thục mạng kia, thời gian kéo dài càng lâu, thì sẽ càng nguy hiểm!
Nếu thật sự kéo đến càng nhiều Yêu ma, hoặc có lẽ là, kinh động tới Khiếu Nguyệt Lãnh Chúa ở trong truyền thuyết, năm người bọn họ sẽ rơi vào cảnh lành ít dữ nhiều!
Có thể trở thành Lãnh chúa một phương, tất nhiên là Yêu ma cấp trung, tương đương với Phản Hư Đạo Nhân.
Lực lượng Phản Hư Cảnh, coi như Tô Tử Mặc sử dụng ra toàn bộ át chủ bài, cũng khó có thể chống lại!
Bây giờ, chuyện quan trọng nhất chính là mau chóng rời khỏi nơi đây, tìm kiếm một chỗ an toàn bí ẩn, năm người bọn họ dốc toàn lực đột phá.
Nếu như có thể tu luyện ra Nguyên Thần, tấn thăng thành Yêu ma, ổn định cảnh giới, luyện hóa Pháp khí, cũng mang ý nghĩa là bọn họ đã có sức tự vệ nhất định.
Dù sao, ở trong Chiến Trường Thượng Cổ, mấy người bọn họ đều có thu hoạch không nhỏ.
Bí Điển Đại Hoang Yêu Vương có tất cả chín thiên.
Thiên tiếp theo, chính là m Thần Thiên!
Bây giờ, hắn đã tu luyện ra bảy con Yêu Vương Thượng Cổ.
Không có gì bất ngờ xảy ra, ở trong m Thần Thiên, rất có thể sẽ lại một lần nữa xuất hiện một con Yêu Vương Thượng Cổ nữa!
Trong lòng Tô Tử Mặc cực kỳ chờ mong, bên trong m Thần Thiên, đến tột cùng sẽ có phương pháo tu luyện gì, lại sẽ là vị Yêu Vương Thượng Cổ nào xuất hiện để truyền pháp.
Nghe được tiếng của Tô Tử Mặc, Hầu Tử thở hổn hển, ánh sáng màu máu trong mắt dần dần thu lại, nhẹ gật đầu, nói: "Đi!"
Tô Tử Mặc nói một tiếng, đại khái phân biệt phương hướng một chút, lập tức vọt tới phía đông của khu rừng rậm.
Hầu Tử, Linh Hổ, Thanh Thanh, Tiểu hồ ly theo sát phía sau.
Đối với hoàn cảnh, địa hình của vùng rừng rậm này, bọn họ đều cực kỳ lạ lẫm.
Cũng may là Linh giác của Tô Tử Mặc cực kỳ khủng bố, lục thức mạnh mẽ, đã tránh khỏi không ít phiền phức.
Chạy vội gần một canh giờ, tìm kiếm được một hang động có chút u tĩnh bí ẩn.
Tô Tử Mặc chui vào trong đó trước, dò xét một phen, cũng không phát hiện ra nguy hiểm gì, mới gọi bọn Hầu Tử tiến vào.
"Các ngươi nghỉ ngơi một chút đi, tìm kiếm thời cơ, chuẩn bị đột phá, ta đi ra cửa hang bố trí ít thứ."
Tô Tử Mặc nói xong câu nói tiếp theo, lập tức xoay người rời đi, đi ra ngoải cửa hang, trong đầu suy nghĩ tới những loại trận pháp học được trong những năm gần đây.
Những năm gần đây, Tô Tử Mặc chưa từng bỏ bê việc học tập trận pháp.
Nếu như lĩnh ngộ ở trên trận pháp không đủ, Chúc Chiếu Kiếm Trận của hắn cũng không thể phát huy ra uy lực.
Nền móng trận pháp, Tô Tử Mặc bắt đầu xây dựng từ lúc ở Phiêu Miểu Phong.
Nhưng rất nhiều bí tịch trận pháp cao thâm, hắn lại tìm hiểu được ở trong Tàng Kinh Các dưới đáy Táng Long Cốc.
Suy nghĩ một chút, Tô Tử Mặc bắt đầu bố trí trận pháp.
Mới vào Yêu Vực, hắn không dám khinh thường.
Chỉ có bố trí một chút trận pháp ẩn nấp, mê huyễn, ngụy trang, mới có thể bảo đảm không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Đầu ngón tay của Tô Tử Mặc, tràn ra Linh khí, ngưng tụ thành kiếm, khắc hoạ ra từng đường trận văn ở trên mặt đất.
Quá trình bố trí trận pháp, cũng không tính là thuận lợi.
Kề bên này, thỉnh thoảng thì có Linh Yêu xuất hiện.
Vì phòng ngừa bại lộ, sớm phát giác được tung tích của Linh Yêu, Tô Tử Mặc sẽ dừng động tác lại, chờ cho Linh Yêu rời khỏi nơi này, lại tiếp tục bày trận.
Không đến nửa ngày, tin tức ba vị Yêu ma bọn Sơn Dương Tinh vẫn lạc, đã truyền ra ngoài!
Theo thời gian trôi qua, số lượng Linh Yêu đi qua nơi này càng ngày càng nhiều, mỗi con đều lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, sắc mặt không thiện, rõ ràng là đang tìm kiếm cái gì đó!
Cũng may, những Linh Yêu này đều không phát hiện ra sự tồn tại của hang động này.
...
Vào đêm.
Trong hang động đen kịt, truyền ra mấy loại tiếng hô hấp nặng nhẹ khác nhau.
Nương theo lấy từng tiếng hít thở, yêu khí cuồn cuộn, từ trong hang động tràn ngập ra, càng ngày càng nồng đậm.
Nhưng mặc kệ là tiếng hít thở, hay là yêu khí nồng nặc, đều quanh quẩn ở trong hang động, bị trận pháp ở cửa động ngăn cách, không khuếch tán ra ngoài.
Cửa hang động, Tô Tử Mặc ngồi trên mặt đất, quay đầu nhìn một cái.
Nửa ngày đã trôi qua, Hầu Tử, Linh Hổ, Thanh Thanh, Tiểu hồ ly vẫn chưa có đột phá dấu hiệu.
Bọn họ đều đã tu luyện tới Đan Đạo viên mãn, chỉ thiếu một chút nữa, sẽ có thể vượt qua, nhưng đột phá đại cảnh giới như Đan Đạo, nào có dễ dàng như vậy.
Loại đột phá này, nhất định phải tĩnh tâm ngưng khí.
Từ nơi sâu xa, cảm ứng được một thời cơ huyền diệu khó giải thích, mới có thể nước chảy thành sông.
Giống như là một loại cảm ứng tâm huyết dâng trào.
Nếu như chỉ dựa vào chấp niệm trong lòng, không có thời cơ, cưỡng ép đột phá, sẽ tâm phiền ý loạn, tẩu hỏa nhập ma!
Tô Tử Mặc không thử nghiệm đột phá, mà lại lựa chọn lẳng lặng bảo vệ ở đây.
Quá trình đột phá đại cảnh giới, cực kỳ mấu chốt, không thể nhận bất kỳ quấy rầy nào.
Bọn họ đang ở trong hiểm địa, nếu như năm người đồng thời đột phá, một khi gặp phải hung hiểm, không có người bảo vệ, chắc chắn sẽ bị trọng thương, Đạo cơ bị hủy hết!
Tô Tử Mặc dần dần nhắm hai mắt lại, thả lỏng tâm linh.
Bên ngoài hang động, có ve kêu, có con ếch kêu.
Có tiếng sâu kiến nhúc nhích 'Tuôn rơi'.
Có cánh chim vỗ ở trên không khí, phát ra từng trận vang động.
Mặc dù không mở mắt, nhưng Tô Tử Mặc lại giống như là có thể nhìn thấy, cảnh tượng chin chóc đang xoay quanh bay trên không trung.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Tĩnh mịch tươi đẹp.
Cũng không biết là đã trôi qua bao lâu.
Đột nhiên!
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, mở hai mắt ra, giống như hai tia chớp vạch phá đêm tối!
Ngay vừa mới rồi, tiếng ve kêu ếch gọi, chim chóc thú vật ở phía ngoài, đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi!
Giống như là mặt hồ bình tĩnh, bị ném vào một cục đá.
Phá vỡ tĩnh mịch vốn có!
Tô Tử Mặc chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt lạnh như băng, trong mắt tràn ra tia sáng lạnh lẽo.
Bên ngoài hang động, mặc dù yên tĩnh im ắng.
Nhưng hắn vẫn biết, bên ngoài đã là sát cơ tứ phía!
Tại sao có thể như vậy?
Địa điểm này, làm sao lại có thể bị bại lộ?
Trong lòng Tô Tử Mặc cực kỳ thắc mắc.
Hắn một đường đi tới, tìm tới nơi đây, đã xác định là không có Linh Yêu đi theo.
Hắn cũng có thể xác định, không có bất kỳ Linh Yêu nào, trông thấy bọn họ tiến vào nơi đây.
Huống chi, bên ngoài hang động còn có trận pháp ẩn nấp tồn tại.
Làm sao lại nhanh như vậy, đã bị người tìm tới rồi?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận