Lôi điện trên người Tô Tử Mặc ầm vang, cánh Pháp lực sau lưng giang ra, thân hình lấp lóe, tốc độ cực nhanh, nhào tới phía lão giả mắt mù.
Mặc dù Vu tộc là Chín tộc Thái Cổ, huyết mạch tôn quý.
Nhưng thân thể của bọn họ tương đối yếu đuối, so với Thần tộc, Long tộc, thân thể còn kém quá nhiều.
Sở trường của Vu tộc, chính là Vu thuật không chỗ nào không thẩm thấu, khó lòng phòng bị, quỷ dị kinh khủng kia!
Thanh Liên Chân Thân này của Tô Tử Mặc, mặc dù huyết mạch không mạnh, nhưng dù sao thân thể cũng rất cứng rắn, Pháp khí Đạo Quân đều rất khó có thể rung chuyển.
Cho nên, hắn dự định cận chiến chém giết với lão giả mắt mù!
Trên thực tế, trận chiến này, nếu đổi lại là Long Tộc Chân Thân đến, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Chỉ cần có thể rút ngắn khoảng cách, mặc kệ là lợi dụng thân thể, lực lượng huyết mạch, hay là lợi dụng Hoang Vu, đều có thể tạo thành thương tổn cực lớn đối với lão giả mắt mù này!
"Muốn chết!"
Mặc dù tốc độ thân pháp của Tô Tử Mặc nhanh, phản ứng của lão giả mắt mù lại càng nhanhhơn.
Mặc dù hai mắt của hắn bị mù, nhưng bù lại, hai lỗ tai của hắn đã trở nên càng thêm nhạy cảm.
Lại phối hợp với thần thức khổng lồ, dường như là Tô Tử Mặc vừa có động tác, hắn đã có phát giác!
Bàn tay khô gầy của lão giả mắt mù, vỗ lên trên túi trữ vật một cái, trong lòng bàn tay đã nhiều hơn một cây cốt trượng trắng noãn.
Trên đầu trượng, là một cái đầu lâu dữ tợn.
Pháp trượng của lão giả mắt mù, nhẹ nhàng chống xuống trên mặt đất, trong miệng nói lẩm bẩm, liên tiếp phát ra chú ngữ quỷ dị.
Ô ô ô!
Trên không trung, đột nhiên hiện ra chín cái đầu lâu, đánh tới phía Tô Tử Mặc.
Khô Cốt Chú!
Lão giả mắt mù phóng thích ra Khô Cốt Chú, uy lực so với Thiếu chủ của Vu tộc đánh ra, còn mạnh hơn một phần!
Tô Tử Mặc không dám khinh thường, bên trong thức hải, Phạn âm cuồn cuộn.
"Ông!"
"Ma!"
"Ni!"
"Bái!"
Tô Tử Mặc đột nhiên há miệng, phun ra bốn tiếng Phạn âm, tiếng như chuông lớn, chấn điếc cả tai.
Cùng lúc đó, tay hắn bắt Pháp ấn.
Ầm ầm!
Một luồng Pháp ấn từ trên trời giáng xuống, ánh sáng màu vàng óng lấp lóe, đè xuống đầu lâu ở trên không trung đang bay tới.
Cuối cùng, Tô Tử Mặc ngưng tụ ra một loại Pháp ấn, lù lù bất động, giống như là dưới chân mọc rễ!
Đại Minh Chú, phối hợp với bốn loại Đại Minh Pháp Ấn, trong nháy mắt, toàn bộ bạo phát ra ngoài!
Cuối cùng, Tô Tử Mặc dùng Bất Động Căn Bản Ấn để kết thúc công việc!
Đại Minh Chú, chính là bí thuật âm vực, vô cùng khó phòng bị.
Nhưng sau khi Phạn âm đánh tới, lão giả mắt mù lại giống như là không hề hay biết, không bị ảnh hưởng một chút nào.
Đầu lâu bay múa ở trên không trung, cũng chỉ hơi dừng lại một chút, lại tiếp tục bay nhanh!
Phục Ma Ấn, Hàng Yêu Ấn, Tù Tiên Ấn, ba loại Pháp ấn của Phật môn đánh xuống, tạm thời giằng co dây dưa với ba cái đầu lâu, khó phân trên dưới.
Mà sáu cái đầu lâu còn lại, cũng đã bổ nhào lên trên người Tô Tử Mặc, há mồm ra bắt đầu gặm!
Lớp bảo vệ Pháp lực do Bất Động Căn Bản Ấn hình thành, lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy suy kiệt đi!
"Ừm!"
Tô Tử Mặc kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt tái nhợt.
Đối mặt với cường giả Pháp Tướng Cảnh củ Vu tộc, lực lượng của hắn đã lộ ra sự yếu kém rồi!
Lúc này, hắn vô cùng nhớ nhung Tạo Hóa Thanh Liên.
Nếu như có Tạo Hóa Thanh Liên ở trong tay, những cái đầu lâu này, có thủ đoạn yêu quái quỷ mị gì, căn bản là cũng không tới gần được!
"Giết!"
Tô Tử Mặc ngửa mặt lên trời thét dài, đột nhiên bộc phát ra bí thuật âm vực Lôi m Sát!
Bây giờ, sau khi đạt được « Thái Hư Luyện Thần Thiên », uy lực của loại bí thuật âm vực này, cũng theo đó mà phóng đại!
Vốn đầu lâu đang gặm cắn ở trên người Tô Tử Mặc, toàn thân chấn động.
Đột nhiên!
Dưới chân Tô Tử Mặc, hiện ra một con yêu thú to lớn.
Bốn chân chống xuống, như cột đá cao lên tận trời, không thể rung chuyển, vác trên lưng một cái giáp xác to lớn, phía trên khắc hoạ từng đường vân thần bí.
Yêu thú có hai đầu quy xà, bốn mắt bắn ra một luồng thần quang sáng chói, ngửa mặt lên trời huýt dài!
Huyền Vũ thánh thú xuất hiện!
Tô Tử Mặc đạp lên quy xà, trong cơ thể bắn ra một luồng Pháp lực cực kỳ mạnh mẽ, đánh bay sáu cái đầu lâu trên người đi, lại một lần nữa phát lực, phóng tới phía lão giả mắt mù!
Đánh không lại!
Chiến đấu chính diện, hắn căn bản không phải là đối thủ!
Chỉ là để tránh thoát Khô Cốt Chú, còn chưa thể hoàn toàn phá giải, Tô Tử Mặc cũng đã bỏ ra hết át chủ bài!
Nhưng trong mắt của hắn, vẫn không có một chút e ngại nào cả!
Hắn muốn làm, chỉ là tận khả năng hấp dẫn sự chú ý của lão giả mắt mù...
Sát chiêu chân chính, không ở trên người hắn!
Lúc này, hai người giao thủ, bộc phát đại chiến, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Người đứng xem còn như vậy, huống chi là lão giả mắt mù đang ở trong chiến trường.
Căn bản là không có ai chú ý tới, tiếng kêu thảm thiết của Phản Hư Đạo Nhân của Long Hổ Các nơi xa, không biết khi nào, đã đột nhiên ngừng lại.
Mặc dù có người lưu ý đến, cũng sẽ không nghĩ nhiều.
Chuyện này có thể có ý nghĩa như thế nào?
Nhìn Tô Tử Mặc đang xông tới, khóe miệng của lão giả mắt mù hơi vểnh, lộ ra một nụ cười lạnh.
Hắn thấy, Tô Tử Mặc đã là nỏ mạnh hết đà.
Kẻ này muốn đánh gần người, quả thực chính là nằm mơ ban ngày!
Hắn có vô số loại thủ đoạn, có thể ngăn cản kẻ này, để khoảng cách giữa hai người, mãi mãi đều không thể rút ngắn!
Ngay lúc này, không có chút lý do nào, trong lòng lão giả mắt mù, đột nhiên rung động một chút!
Loại rung động này, cực kỳ nhỏ.
Nếu như đổi lại là người khác, căn bản là sẽ không để ý.
Nhưng lão giả mắt mù lại rất rõ ràng, mặc kệ là cảm quan hay là cảm giác đối với bên ngoài, đều trở nên cực kỳ nhạy cảm!
Hắn đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng.
"Không tốt!"
Lão giả mắt mù ngạc nhiên biến sắc, trên người đột nhiên bao phủ lên một tầng ánh sáng màu lục, thân hình đều đã bắt đầu trở nên mơ hồ.
Không biết là từ khi nào, ở phía sau hắn, hiện ra một bóng người màu đen.
Giống như là u linh, giống như là quỷ mị.
Giống như là một vị thần giết chóc đi ở trong đêm tối!
Dạ Linh, đi mà quay lại!
Đây là sự ăn ý mà chỉ có Tô Tử Mặc và Dạ Linh, mới có được.
Hai người thậm chí không cần dùng thần thức truyền âm, cũng không cần dùng ánh mắt giao lưu.
Bởi vì, Dạ Linh biết rõ, chỉ là bằng vào sức của một mình Tô Tử Mặc, dường như là không có cách nào chiến thắng cường giả Pháp Tướng Cảnh của Vu tộc.
Mà nếu như không có Tô Tử Mặc hấp dẫn sự chú ý của lão giả mắt mù, hắn cũng không thể tuỳ tiện tới gần được!
Chỉ có hai người hợp lực, mới có thể chém giết được vị Pháp Tướng Đạo Quân của Vu tộc này!
Sở dĩ để Dạ Linh đuổi theo giết Phản Hư Đạo Nhân của Long Hổ Các, chính là vì để đánh lừa lão giả mắt mù!
Trên thực tế, kế hoạch của hai người đã thành công.
Nhưng phản ứng của lão giả mắt mù, cũng đầy đủ nhanh!
Dường như ngay trong nháy mắt Dạ Linh xuất hiện, hắn đã phóng xuất ra Vu thuật bảo mệnh của Vu tộc, Hư Ảo Chi Chú!
Thân hình của hắn, dường như đã trở nên hư ảo, không thể đụng tới, mơ hồ không rõ.
Dạ Linh vươn hai tay ra, đưa về phía trước.
Cào nát thân hình của lão giả mắt mù, lại không có một vết máu nào chảy ra.
Thân hình của lão giả mắt mù, đang ở trước mắt, nhưng Dạ Linh ra tay, lại rơi vào khoảng không!
Đại chiến đến nay, mỗi một lần Dạ Linh ra tay, tất có tu sĩ bỏ mình.
Nhưng lần này, hắn lại thất thủ!
Cơ hội này, ngàn năm một thuở.
Nếu như bỏ lỡ, chỉ sợ là Tô Tử Mặc và Dạ Linh, rất khó có thể trấn giết lão giả mắt mù!
Bí thuật, chú pháp quỷ dị của Vu tộc có rất nhiều.
Nếu như lão giả mắt mù này một lòng muốn chạy trốn, lấy thủ đoạn của Tô Tử Mặc và Dạ Linh, cũng chưa chắc đã có thể đuổi theo kịp.
Nghĩ đến đây, trong mắt Dạ Linh, hiện lên một luồng sáng lạnh lẽo.
Ở phía sau hắn, đột nhiên mọc ra ra một cái đuôi thon dài màu tím, phủ đầy miếng vảy.
Mũi nhọn của cái đuôi dài vô cùng sắc bén, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, hung hăng đâm tới phía lão giả mắt mù!
Phốc phốc!
Máu tươi hiện ra!
Đuôi của Dạ Linh, có thể bài trừ hư ảo, đâm trúng chân thân của lão giả mắt mù!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận