Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1250: Yêu nghiệt vẫn lạc

Ngày cập nhật : 2025-09-05 10:38:05
Ba!
Trường tiên trong tay Lôi Điện Pháp Thân ầm ầm quất vào người Ly Hận Đạo Quân, trực tiếp khiến hắn bị da tróc thịt bong, xương cốt bên trong đều lộ ra.
Tứ Muội Đạo Hỏa trong nháy mắt đã thiêu đốt khiến vết thương khô lại, một giọt máu tươi còn chưa kịp chảy ra đã bị thiêu đến khô lại!
Ầm!
Thủ ấn của Như Lai Pháp Thân, trực tiếp rơi vào trước ngực Ly Hận Đạo Quân.
Tiếng xương nứt khiến người ta sợ hãi vang lên.
Lồng ngực của Ly Hận Đạo Quân trong nháy mắt đã lõm xuống, bị cámột đạo thủ ấn đánh ra một lỗ to!
Rất nhiều xương cốt đứt gãy đã đâm xuyên qua phế phủ của hắn!
Phốc!
Thiên Ma Pháp Thân dùng liêm đao chém xuống, mặc dù Ly Hận Đạo Quân tránh được chỗ yếu hại, nhưng vẫn bị liêm đao đâm thủng phần bụng!
Liêm đao hung hăng kéo ngang một cái, gần như đã chém thân thể Ly Hận Đạo Quân thành hai nửa!
Ba lần trọng thương này có lẽ vẫn không tính là trí mạng đối với Ly Hận Đạo Quân.
Nhưng trên thân Ly Hận Đạo Quân vẫn đang bị Tứ Muội Đạo Hỏa thiêu đốt.
Vốn dĩ nhục thể của hắn, khí huyết, còn có thể giằng co cùng Tứ Muội Đạo Hỏa.
Bây giờ, đột nhiên bị thiệt hại nặng như vậy, cân bằng trong nháy mắt đã bị đánh vỡ!
Tứ Muội Đạo Hỏa rất nhanh đã tràn vào thân thể của hắn, đốt cháy xương cốt tạng phủ, khí huyết bốc hơi, hủy diệt sinh cơ!
Tứ Muội Đạo Hỏa đốt đến rồi xương cốt tạng phủ, cho dù có là Hợp Thể Đại Năng đều không sống nổi!
Lúc này, ba Thiên Địa Pháp Tướng của Tô Tử Mặc cũng đã đầy thương tích, thủng trăm ngàn lỗ, rốt cuộc không chịu đựng nổi, nhanh chóng tán loạn.
Một trận chiến này thật sự quá khốc liệt, vượt qua tưởng tượng của Tô Tử Mặc!
Nếu không có gần năm ngàn năm tích lũy lắng đọng ở truyền đạo chi địa thì hắn một tuyệt đối không thắng được trận chiến này.
Rất nhiều dấu hiệu tỏ rõ, đại lục Thiên Hoang sắp nghênh đón một thời đại hoàng kim, thiên kiêu hoành hành, yêu nghiệt quật khởi, loại tồn tại giống như Đế Dận, Ly Hận Đạo Quân này, ngày sau sẽ còn không ngừng xuất hiện.
Đây là một thời đại không kém gì thời đại Thượng Cổ!
Đương nhiên, nhiều thiên kiêu như thế, nhiều yêu nghiệt như vậy, cũng đồng nghĩa là đại lục Thiên Hoang sẽ nghênh đón một đột thay đổi lớn!
Lực chiến đấu không đủ thì trong trận thay đổi lớn này cũng chỉ có thể biến thành sâu kiến, bị nghiền ép tới chết!
Bịch!
Ly Hận Đạo Quân rốt cục đã không chịu đựng nổi, một tay chống ma đao, nửa quỳ ở trên mặt đất, cách một màn lửa dày đặc trừng mắt nhìn Tô Tử Mặc!
Sinh cơ của Ly Hận Đạo Quân quá mạnh!
Cho dù bị thương nặng như vậy, Tứ Muội Đạo Hỏa cũng đã đốt tạng phủ của hắn thành tro bụi mà hắn vẫn không vẫn lạc, còn có thể kiên trì đến bây giờ!
Lấy lực chiến đấu của Ly Hận Đạo Quân, nếu muốn phải chạy trốn thì Tô Tử Mặc cũng không chặn đường được.
Chỉ tiếc, đạo tâm của hắn xuất hiện vết rách, cho dù chạy thoát tìm được đường sống, sau này tu vi cũng khó mà tăng lên.
Sự đả kích này đối với hắn quả thực là sống không bằng chết!
Khí huyết của Ly Hận Đạo Quân khô cạn, sinh cơ trong cơ thể nhanh chóng trôi qua.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn từ trên người Tô Tử Mặc chuyển sang trên mặt Yến Bắc Thần, rồi lại đột nhiên cười một cái.
Ly Hận Đạo Quân bị Tứ Muội Đạo Hỏa đốt cháy đã hoàn toàn thay hình đổi dạng.
Một nụ cười này trong ngọn lửa hừng hực, lộ ra vẻ cực kỳ dữ tợn!
"Yến Bắc Thần, ngươi thật sự cho rằng, ngươi có thể sạch sẽ rời khỏi Tu Chân giới sao ?"
Ly Hận Đạo Quân lên tiếng: "Ngươi là Tu La, trên tay của ngươi đã từng nhiễm bao nhiêu máu tươi! Ngươi muốn sống một cuộc sống bình tĩnh thì căn bản là không khả năng!"
"Hôm nay, Ly Hận ta có thể tìm tới ngươi, ngày mai sẽ có những người khác tìm tới nơi này! Ngươi mãi mãi đều khó có khả năng rời khỏi Tu Chân giới, ngươi mãi mãi đừng nghĩ an bình!"
"Đã bước lên con đường Tu La rồi, còn muốn muốn quay đầu ?"
"Đường đường là một Tu La lại bởi vì một nữ nhân của tiên môn mà lưu lạc đến mức này, thật sự là buồn cười, buồn cười, ha ha ha ha!"
Ly Hận Đạo Quân cười một trận làm người ta sợ hãi, làm người ta không rét mà run.
"Tu La, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị nữ nhân này hại chết! Ta chỉ đi trước một bước thôi, chẳng mấy chốc ngươi sẽ xuống cùng ta! Ta không hề bại!"
Chấp niệm của Ly Hận Đạo Quân vẫn là Yến Bắc Thần.
Đến tận trước khi chết, hắn còn đang suy nghĩ về thất bại lúc trước, còn đang suy nghĩ lấy muốn tranh phong cùng Yến Bắc Thần, so cao thấp.
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn không còn lên tiếng nữa.
Ngọn lửa thiêu đốt trên người hắn càng ngày càng thịnh, hoàn toàn đốt cháy nhục thể của Ly Hận Đạo Quân!
Qua thời gian nửa nén hương, Tứ Muội Đạo Hỏa mới dần dần dập tắt.
Ly Hận Đạo Quân đã bị thiêu đến mức hài cốt không còn, chỉ còn lại một thanh ma đao đen kịt cắm trong lòng đất, bên cạnh còn có một cái túi trữ vật.
Tần Phiên Nhiên kinh ngạc nhìn nơi Ly Hận Đạo Quân ngã xuống, không biết đang suy nghĩ gì mà thất hồn lạc phách.
Yến Bắc Thần phát hiện ra Tần Phiên Nhiên dị thường, trong lòng chỉ suy nghĩ một thoáng đã hiểu.
Tần Phiên Nhiên dù sao cũng là nữ tử, trước khi Ly Hận Đạo Quân chết nói những lời đó đã kích thích nàng.
Yến Bắc Thần vươn tay, nắm chặt tay nhỏ của Tần Phiên Nhiên, an ủi nói: "Phiên Nhiên, Ly Hận tự biết hẳn phải chết, nói bậy nói loạn thôi, ngươi không cần để ở trong lòng."
"Thiên hạ to lớn, ta cũng không tin không có chỗ để hai người chúng ta dung thân."
"Chỉ cần thời gian lâu dài, có ai sẽ nhớ kỹ tới chúng ta."
Yến Bắc Thần nói như thế vẫn không thể xóa bỏ lo lắng của Tần Phiên Nhiên.
Nàng có chút mê mang, nói: "Thế nhưng đúng là ta hại ngươi. Ngươi vì cứu ta, mới rơi vào tình cảnh này, ta, ta..."
Trong nội tâm nàng có áy náy, lại tự trách, còn mang theo rất nhiều sầu lo.
Yến Bắc Thần cười cười, nói: "Phiên Nhiên, chớ suy nghĩ lung tung. Ta chỉ bị thương Nguyên Thần thôi, lại không nguy hiểm đến tính mạng. Huống chi, Nguyên Thần của ta cũng không phải do ngươi đả thương, làm sao lại trách đến trên đầu của ngươi ?"
Dừng lại một chút, Yến Bắc Thần trêu ghẹo hỏi: "Phiên Nhiên, ngươi không phải ghét bỏ Nguyên Thần ta bị thương, muốn rời khỏi ta chứ ?"
"Nào có."
Gương mặt Tần Phiên Nhiên ửng đỏ, vẻ mặt hòa hoãn không ít.
"Cho dù ngươi muốn đi, ta cũng không chịu buông tay."
Yến Bắc Thần dùng sức nắm chặt bàn tay Tần Phiên Nhiên, ngữ khí dị thường kiên định.
Một bên khác.
Tô Tử Mặc tiến lên, đi tới bên cạnh chuôi ma đao này, nhìn chằm chằm vào ma đao nửa ngày.
Chuôi ma đao này, đã hoàn toàn an tĩnh lại, không còn chút ánh sáng nào, nhìn như một phế đao đen như mực, khác rất xa dáng vẻ ma uy thao thiên lúc trước.
Bất cứ người nào đến đây, chỉ sợ đều không tưởng tượng ra chuôi phá đao đen như mực nà sẽ bộc phát ra lực lượng kinh khủng như khi nãy!
Tô Tử Mặc không động vào chuôi ma đao này, mà chỉ chuyển động ánh mắt, rơi vào trên túi trữ vật bên cạnh.
Ly Hận Đạo Quân thân là đệ nhất ma môn đao, trong túi trữ vật khẳng định có không ít bảo bối!
Trong đó, có giá trị nhất không cần phải nói, tất nhiên là « Ly Hận Kinh »!
Tô Tử Mặc tiến lên, mở ra túi trữ vật, dùng thần thức tỉ mỉ quét một lần.
Trong mắt của hắn, lướt qua một tia thất vọng.
Bảo bối trong túi trữ vật này đúng là có không ít, linh đan diệu dược, pháp khí bí thuật, thiên tài địa bảo, cái gì cần có đều có.
Chỉ tiếc, không phát hiện « Ly Hận Kinh ».
Tô Tử Mặc không sử dụng sưu hồn chi pháp.
Thứ nhất là vừa rồi đại chiến kịch liệt, hắn suýt đã bị chí tôn pháp tướng của Ly Hận Đạo Quân trấn áp, nào còn có cơ hội đi phóng thích sưu hồn pháp.
Thứ hai, sưu hồn pháp nhằm vào tu vi, lực chiến đấu thấp hơn Tô Tử Mặc còn có khả năng thành công.
Nếu sưu hồn đối với Ly Hận Đạo Quân, chưa hẳn có thể thành công, có lẽ Tô Tử Mặc còn dễ bị phản phệ khiến Nguyên Thần bị thương!

Bình Luận

0 Thảo luận