Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2879: Bỏ mình toàn bộ

Ngày cập nhật : 2025-09-08 08:35:26
Mười mấy vị vô thượng Chân Linh muốn thoát ra khỏi phần mộ lớn kia, lại phát hiện không thể làm được!
Bị kéo vào trong phần mộ, bên trong không chỉ có kiếm khí lăng lệ, ngăn chặn đường lui của đám người, mà còn có tử khí tràn ngập, chặn đứt sinh cơ của đám người.
Có vô thượng Chân Linh muốn tế ra Phụng Thiên lệnh bài nhưng lại phát hiện bị giam trong phần mộ, ngay cả Phụng Thiên lệnh bài đều không thể thôi động!
Đại La Kiếm điển và Táng Thiên Kinh đều là cấm kỵ bí điển.
Từ trong đó lĩnh ngộ ra mỗi một đạo bí pháp, rồi phóng thích ra đều đáng sợ không gì sánh được.
Mà bây giờ, hai bộ cấm kỵ bí điển dung hợp lại, sinh ra một pháp môn lại càng khó mà tưởng tượng, chỉ một kiếm đã có thể chôn cất mười bảy vô thượng Chân Linh!
Nếu trong tình huống bình thường, với thủ đoạn của mười bảy vị vô thượng Chân Linh này, chưa chắc sẽ giãy giụa như vậy.
Chỉ là trước đó bọn hắn đã bị Tô Tử Mặc dùng Long ngâm bí thuật trong trạng thái Bốn Đầu Tám Tay chấn nhiếp, mất đi tiên cơ, cả đám đều bị thương.
Cả đám vừa thất thần, Táng kiếm pháp môn đã giáng xuống!
Lúc này, đám người muốn tránh thoát thì càng thêm khó khăn.
Đương nhiên.
Trong mười bảy vị vô thượng Chân Linh, dù sao cũng có vô thượng Chân Linh có át chủ bài mạnh mẽ, phóng thích ra rất nhiều bí pháp, thiên phú thần thông.
Có ba bóng người, trên người đầy vết kiếm từ bên trong phần mộ bò ra, dáng vẻ chật vật không chịu nổi, mặt đầy hoảng sợ.
Hai người trong đó chính là Vu Hành và Lục Tham lúc đầu đã kích động các vị vô thượng Chân Linh ra tay với Tô Tử Mặc.
Còn có một người đến từ Mộ giới.
Vị vô thượng Chân Linh của Mộ giới này đã phải hi sinh chiến thi mà chính mình vất vả luyện chế vô số năm tháng, mới may mắn giữ được tính mạng.
Tu sĩ Mộ giới luyện chế chiến thi, giống như binh khí của bọn hắn vậy.
Chiến thi chôn thân trong phần mộ kia đã được vị vô thượng Chân Linh này luyện chế tới Chân Nhất cảnh đỉnh cấp, có thể so với Thuần Dương Linh Bảo!
Cho dù như vậy, cỗ chiến thi này vẫn không ngăn cản nổi uy lực của Táng kiếm.
Ngược lại, cỗ chiến thi này rơi vào bên trong phần mộ, lại giống như được siêu thoát vậy, không giãy dụa, không phản kháng, mà lại thành thành thật thật nằm ở bên trong.
Vị vô thượng Chân Linh kia không biết làm gì, đành khống chế bí pháp, làm chiến thi tự bạo.
Mượn nhờ lực lượng khổng lồ do chiến thi tự bạo sinh ra, hắn mới có thể tránh thoát khỏi phần mộ, trốn x ra tìm đường sống!
Trừ ba người bọn hắn, mười bốn vị vô thượng Chân Linh còn lại đã chôn thân toàn bộ trong phần mộ kia, thân tử đạo tiêu!
"Trốn được sao ?"
Tô Tử Mặc khẽ cười lạnh, tiện tay ném đi, Tam Bảo Ngọc Như Ý phá không bắn đi.
Vị vô thượng Chân Linh của Mộ giới kia mới vừa leo ra khỏi phần mộ, lại có một ánh sáng màu xanh từ trên trời giáng xuống, hung hăng đập vào thiên linh cái của hắn!
Ầm!
Lần này, trực tiếp đập đầu của hắn ra một lỗ thủng lớn!
Ánh mắt vị vô thượng Chân Linh của Mộ giới này đờ đẫn, thân hình hơi lung lay, sau đó rơi từ giữa không trung xuống, đã mất mạng!
Mất đi chiến thi, lực chiến đấu của vị vô thượng Chân Linh Mộ giới này không hơn gì Chân Linh cường giả bình thường.
Tam Bảo Ngọc Như Ý cứng rắn đến mức nào, va chạm vơi Thuần Dương Linh Bảo còn không rơi vào hạ phong, chỉ một đập đã đánh chết hắn!
Từ đầu đến cuối, Tô Tử Mặc còn không thèm liếc nhìn người này.
Hắn còn đang chú ý tới Vu Hành cùng Lục Tham.
Vu Hành mượn nhờ chú pháp của Vu tộc, vừa trốn chạy ra khỏi phần mộ, đã động tới Phụng Thiên lệnh bài giữa eo, chuẩn bị rút lui khỏi chiến trường Tà Ma.
Nhưng đúng lúc này, ngàn vạn sợi tơ bạc phá không bắn tới, trực tiếp quấn chặt lấy hắn.
Bị Thái Ất phất trần trói buộc, Vu Hành muốn động một cái cũng không thể, mà Tô Tử Mặc Bốn Đầu Tám Tay đã giết tới trước mắt!
Nhìn Tô Tử Mặc sát khí bừng bừng, Vu Hành bị dọa đến mức hồn phi phách tán.
Nhưng trong lúc mạng sống như treo trên sợi tóc lúc, hắn vẫn làm ra phản ứng nhanh nhất, toàn lực thôi động nguyên thần, muốn phóng thích ra nguyên thần bí thuật!
Nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm giác nguyên thần truyền đến cảm giác yếu ớt.
Nguyên thần bí thuật của hắn không thể ngưng tụ ra.
Sao lại như vậy ?
Trong lòng Vu Hành kinh hãi.
Sau một khắc, hắn đột nhiên cảm trên người truyền đến một hồi đau đớn, mấy sợi tơ bạc trên Thái Ất phất trần cắt đứt quần áo của hắn, cứa vào trên da hắn.
Trong chớp mắt, da thịt hắn đã bốc lên khói xanh cuồn cuộn, giống như bị ăn mòn vậy!
Huyết mạch của hắn đều đang nhanh chóng cạn kiệt!
"A!"
Vu Hành kêu thảm, thê lương rống lên một tiếng: "Ngươi, ngươi dùng độc!"
Tình trạng của hắn đúng là rất giống bị nhiễm kịch độc.
Nhưng trên thực tế, trên Thái Ất phất trần căn bản không có bất kỳ kịch độc nào.
Chỉ là trước khi Tô Tử Mặc phóng thích ra Thái Ất phất trần, đã nhúng mấy sợi tơ bạc vào một ít nước Minh Tuyền!
Lúc trước, Võ Đạo bản tôn giao cho hắn nước Minh Tuyền, sau khi cọ rửa hai đại nguyền rủa xong vẫn còn thừa một chút.
Địa Ngục Minh Tuyền có năng lực cọ rửa hóa giải lực nguyền rủa, có lẽ sẽ ảnh hưởng tới người trong Vu tộc.
Hành động này cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua của hắn.
Không ngờ Địa Ngục Minh Tuyền tổn thươn tới Vu tộc vượt xa hắn tưởng tượng!
Chỉ một chút Địa Ngục Minh Tuyền đã gần như phế bỏ vị vô thượng Chân Linh này!
Lúc này đại chiến còn chưa kết thúc, vẫn có cường địch quan sát, Tô Tử Mặc cũng chưa nghĩ nhiều, Thanh Bình kiếm chém về phía trước.
Phốc phốc!
Một ánh kiếm từ trên trời rơi xuống, đâm vào trong thân thể Vu Hành.
Sau một khắc, thân thể Vu Hành phân thành hai đoạn, từ giữa không trung rơi rụng, nguyên thần tịch diệt!
Lại chém một vị vô thượng Chân Linh!
Một bên khác.
Khí huyết của Lục Tham cuộn trào mãnh liệt, toàn thân thiêu đốt lên ngọn lửa màu vàng, hóa thành một tia sáng vàng, đã chạy trốn tới nơi xa, thoát khỏi chiến trường.
Khi nãy hắn liên tiếp phóng thích ra nhiều đạo thần thông bí pháp, thiên phú thần thông, lại thôi động huyết mạch dị tượng, mới thoát khỏi toà phần mộ to lớn kia.
Huyết mạch dị tượng của hắn đã bị vô số bóng kiếm màu xanh xé rách, bị toà phần mộ kia chôn cất.
Lục Tham trốn ra khỏi phần mộ, không lập tức tế ra Phụng Thiên lệnh bài.
Bởi vì hắn biết rõ hắn cũng chưa thoát ra khỏi chiến trường thì bất cứ lúc nào Tô Trúc đều sẽ giết tới, hắn căn bản không có cơ hội tế ra Phụng Thiên lệnh bài.
Chỉ khi trốn xa khỏi chiến trường, kéo dài khoảng cách cùng tồn tại Bốn Đầu Tám Tay kinh khủng kia, mới có thể tế ra Phụng Thiên lệnh bài, trốn xa khỏi nơi này.
Cũng may Tam Túc Kim Ô nhất tộc trừ một thân thái dương tinh hỏa vô cùng mạnh mẽ ra, phương diện thân pháp tốc độ cũng đứng đầu trong số vạn tộc sinh linh.
Về thân pháp, chủng tộc có năng lực vượt qua Tam Túc Kim Ô nhất tộc cũng không nhiều.
Cũng chỉ có Kim Sí Đại Bằng nhất tộc mới có thể vững vàng vượt qua bọn hắn.
Sau khi thoát khỏi chiến trường, sắc mặt Lục Tham trắng bệch, lòng vẫn còn sợ hãi quay đầu nhìn thoáng qua.
Lúc này, Tô Trúc ở trạng thái Bốn Đầu Tám Tay mới vừa chém giết Vu Hành, cách hắn rất xa, căn bản không kịp truy đuổi.
Lục Tham nuốt nước bọt, thở nhẹ một hơi.
Hắn quay về nhìn Tô Tử Mặc rồi khoa tay làm một động tác khiêu khích, vừa cởi Phụng Thiên lệnh bài xuống, chuẩn bị rời đi nơi này.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy Tô Trúc ở nơi xa cũng chỉ chỉ về phía hắn.
"Hả ?"
Trong lòng Lục Tham vừa mới dâng lên một nỗi nghi hoặc.
Đúng lúc này, một bóng đen lớn đột nhiên bao phủ xuống!
Dưới ánh mắt của vạn chúng, ở phía Tây Lục Tham, đột nhiên hiện ra một Bạch Hổ thánh thú sát khí bừng bừng, mở ra miệng to như chậu máu, cắn nuốt Lục Tham!
Sinh cơ Lục Tham bị chặt đứt, Bạch Hổ ngậm thi mà đi!
Đại chiến đến đây, mười tám vị vô thượng Chân Linh đã bỏ mình toàn bộ, không có một người may mắn thoát khỏi!

Bình Luận

0 Thảo luận