Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1087: Nhẹ nhàng vui vẻ

Ngày cập nhật : 2025-09-05 10:29:07
Long Tịch hơi hơi há miệng, trong đôi mắt lộ ra vẻ khó có thể tin.
Lực lượng của Tô Tử Mặc, nàng từng lĩnh giáo qua.
Nhưng nàng thật sự không nghĩ đến, Tô Tử Mặc lại có thể đánh một trận cùng Long Dương !
Phải biết rằng Long Dương là người thuộc Thương Long, huyết mạch cường đại, là đệ nhất trên Tiềm Long bảng, lực chiến đấu của hắn còn mạnh hơn nàng rất nhiều lần!
Mà kẻ ngoại lai vốn có huyết mạch không thuần, làm sao có thể áp chế được Long Dương ?
Chẳng lẽ nói huyết mạch của kẻ ngoại lai này còn cường đại hơn và cao quý hơn huyết mạch của Thương Long?
Chuyện này không có khả năng!
Long Tịch nhanh chóng phủ định suy nghĩ này.
Cửu tộc Thái Cổ xưng bá vạn cổ.
Cho dù là các cửu tộc khác thì huyết mạch cũng không dám áp đảo Long tộc!
Nhưng người này lại có thể làm được việc này ?
Hắn còn chỉ vừa mới bước vào Phản Hư cảnh, nếu hắn có thể tu luyện tới Phản Hư cảnh đại viên mãn thì sẽ có cảnh tượng như thế nào ?
Long tộc trong Long Hài cốc, Long Tịch đều quá quen thuộc, không có một chút cảm giác mới mẻ nào.
Mà đối với Tô Tử Mặc, nàng lại hoàn toàn không biết gì cả.
Đột nhiên, trong lòng của nàng sinh ra cảm giác tò mò mãnh liệt đối với Tô Tử Mặc.
"Xem ra cần phải hóa long rồi."
"Ừm, còn tiếp tục như vậy, sợ là Long Dương sẽ bị Long Mặc trấn áp đến chết!"
"Huyễn hóa thành Bán Long, cũng đủ để nghịch chuyển thế cục!"
Bầy long khẽ bàn luận lấy.
Trên chiến trường, mặc dù Tô Tử Mặc chiếm lấy thế thượng phong, nhưng tranh đấu giữa Long tộc thì một chút này căn bản tính không được là gì, còn lâu mới đạt tới mức phân ra thắng bại, càng không cần nói tới sinh tử!
"Ngang!
Bị sự cường đại đến hít thở không thông của Tô Tử Mặc áp bách, Long Dương rốt cục không chịu nổi nữa, trong miệng gầm ra một tiếng long ngâm, trong cơ thể truyền đến tiếng lốp bốp, thân hình tăng vọt, quần áo rách vụn!
Trên thân Long Dương hiện ra từng miếng vảy màu xanh, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
Thân thể của hắn đã cao tới một trượng!
Toàn thân được Thanh Lân bao trùm, không có nơi nào hở cả, hai đùi mạnh mẽ cường tráng, bàn chân sinh ra từng lợi trảo bén nhọn, móc thật sâu vào trong bệ đá!
Long trảo này có thể bộc phát ra lực lượng càng thêm kinh khủng.
Tốc độ thân pháp của Long Dương đều tăng lên rất nhiều!
Ầm!
Long Dương hóa thành hình thái Bán Long, rốt cục ngăn trở được một quyền của Tô Tử Mặc, chỉ lui lại nửa bước!
"Long Mặc, một trận chiến này vừa mới bắt đầu!"
Long Dương cười lạnh một tiếng, hai chân phát lực, thân hình cao lớn hóa thành một tia sáng xanh, hung hăng vọt tới Tô Tử Mặc!
"Đến hay lắm!"
Hai mắt Tô Tử Mặc sáng lên, chân lùi về sau nửa bước, một tiếng động ầm ầm vang lên, bước ra Lê Thiên Bộ, xoongg lên rồi khẽ dựa vào Long Dương đang xông tới!
Oanh!
Hai bóng người ầm ầm va chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang thật lớn!
Toàn bộ hư không đều run rẩy theo lần va chạm này!
Sau đó hai người cùng bay ra ngoài.
Cân sức ngang tài!
Hí!
Lần này, bầy long đã hơi biến sắc.
Phải biết rằng sau khi Long Dương hóa thành Bán Long, lực lượng, tốc độ, thể lực, lực bộc phát, thậm chí là lực phòng ngự đều có tăng lên rất nhiều!
Nhưng dù vậy, Long Dương vẫn không chiếm được thượng phong!
Mà lúc này, Tô Tử Mặc cũng đã vận chuyển khí huyết đến cực hạn.
Ngoại trừ không sử dụng huyết mạch dị tượng, lực lượng của hắn cũng đã hoàn toàn bạo phát ra!
Huyết mạch phun trào trong cơ thể, cuồn cuộn như nước thủy triều, thanh thế doạ người.
Tô Tử Mặc đứng nguyên tại chỗ, tóc đỏ bay mua như ngọn lửa đang thiêu đốt, mắt sáng như đuốc, cười lớn một tiếng: "Sảng khoái, lại đến nào!"
Ầm ầm!
Thân hình Tô Tử Mặc lấp lóe, đột nhiên biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã đi tới trước mặt Long Dương.
Ầm!
Từng quyền giằng co, hai người lại lần nữa liều mạng va chạm!
Lần này, hai người đều không hề lui!
Hai người gần trong gang tấc, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương, dựa vào thân thể mạnh mẽ, cứng rắn thừa nhận lực lượng của đối phương tràn vào trong thân thể!
Dừng lại ngắn ngủi.
Đột nhiên!
Hai người đồng thời xuất thủ, lấy nhanh đánh nhanh, quyền ảnh tới tấp!
Phanh phanh phanh!
Sau mười nhịp hít thở ngắn ngủi, hai người đã giao thủ ít nhất hơn một trăm lần, khí kình va chạm, huyết nhục vẩy ra, nhìn thấy mà giật mình!
Cận chiến tranh phong là hung hiểm nhất.
Mười nhịp hít thở này chính là chứng minh tốt nhất cho chuyện này!
Trong khoảng cách này, không có ai có thể cam đoan chính mình sẽ bình yên vô sự!
Hai người đều đã thụ thương.
Chuyện duy nhất bọn hắn có thể làm chính là cố gắng tránh đi chỗ yếu hại!
Lần này hai người giao thủ nhìn như ngắn ngủi, nhưng trên thực tế, lại đang so đấu về lực bộc phát, lực lượng, tốc độ thậm chí là thể lực!
Trong suy nghĩ của Long Dương, hắn đã huyễn hóa thành Bán Long, dựa vào thể lực và lực phòng ngự cường đại kéo dài vô tận, nhất dịnh có thể liều đến cuối cùng.
Nhưng sau mười nhịp hít thở, ánh mắt Tô Tử Mặc lóe lên, càng đánh càng hăng!
Long Dương thấy rõ ràng vết thương do long trảo của hắn vạch ra trên người Tô Tử Mặc mặc dù không khép lại, nhưng cũng đã cầm máu.
Năng lực tự lành quá kinh khủng!
Long Dương dần ý thức được, nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, hai người ai thắng ai thua chỉ sợ còn không chắc được!
Oanh!
Lại thêm một lần va chạm, thân hình Long Dương lùi về phía sau để kéo dài khoảng cách, cả người đã thở hào hển.
Hai bóng người một lần nữa đứng vững.
Trong bầy long truyền đến từng đợt xao động, tiếng ồ lên nổi lên bốn phía.
Trên thân của hai người đều đã bị thương.
Trường bào màu đỏ của Tô Tử Mặc gần như đã bị xé nát, trên người lại có thêm một vết thương, nhưng lại không trúng chỗ yếu hại, vết thương cũng không sâu.
Mà Long Dương nhìn lại có vẻ phi thường chật vật.
Vảy rồng trên người hắ bị đã bị đánh rơi xuống mấy chục miếng, mấy vết thương đều máu thịt be bét!
"Long Mặc."
Long Dương hít sâu một hơi, gằn giọng nói: "Ngươi rất mạnh, đã nằm ngoài dự đoán của ta! Ta quyết định không lưu tình nữa, cho ngươi đủ tôn trọng, dùng tới thủ đoạn cường đại nhất của ta, trấn sát ngươi ở nơi này!"
Trên mặt Tô Tử Mặc đầy ý cười, hồn nhiên không sợ.
Một trận chiến này, hắn đánh xem như khá sảng khoái.
Lúc trước trong truyền đạo chi địa, bộ thân thể này và huyết mạch vẫn luôn không thể vận dụng.
Sau đó, nhục thân bị Bán Tổ Đế thị phế bỏ!
Từ truyền đạo chi địa trở về đến bây giờ, trong lòng Tô Tử Mặc vẫn luôn có cảm giác đè nén khó chịu, bây giờ rốt cục đã được phát tiết ra ngoài, lúc này hắn chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều sảng khoái, nhẹ nhàng vui vẻ!
Dù Long Dương uy hiếp kiểu gì, Tô Tử Mặc đều không thèm để ý.
Mặc dù hắn cũng bị một chút vết thương nhẹ, nhưng đến lúc này, thế cục vẫn nằm trong lòng bàn tay của hắn!
"Tới đi, để ta nhìn xem ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?."
Tô Tử Mặc mỉm cười, bộc phát ra lực khí huyết, cả người lại xông tới, sau lưng liên tiếp hiện ra tàn ảnh, mang theo một luồng khí thế hủy thiên diệt địa, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Long Dương.
Oanh!
Tô Tử Mặc đánh ra một quyền!
Đây là khí huyết vận chuyển đến cực hạn, một quyền được súc thế đến đỉnh rồi mơi bộc phát ra, dường như có thể đánh nát tất cả những trở ngại trước mặt thành bột phấn!
Đây cũng là một quyền kinh khủng nhất từ lúc đại chiến bắt đầu đến nay mà Tô Tử Mặc bộc phát ra!
Cùng lúc đó, mắt phải của hắn đột nhiên lóe lên một màn sáng chói mắt oa, ẩn chứa mũi nhọn lăng lệ đến cực điểm, giống như một vòng mặt trời chói chang vậy!
Đồng thuật!
Oanh!
Một chùm sáng hừng hực chói mắt bắn ra, giống nhu có thể xuyên qua hết thảy, thiêu đốt hết thảy, xé rách hết thảy!
Đây là Chúc Chiếu chi nhãn còn kinh khủng hơn Chúc Long chi nhãn!
Hai loại lực lượng cực hạn đột nhiên bộc phát, phối hợp hoàn mỹ, không có chút sơ hở nào, thậm chí Long Dương đã ngửi được khí tức tử vong, vẻ mặt hắn dần biến sắc!

Bình Luận

0 Thảo luận