Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1122: Ninh Tâm chú

Ngày cập nhật : 2025-09-05 10:29:07
Bên ngoài Long Hài Chi Cốc.
Chờ khi đạt được tin tức do Long Tộc Chân Thân truyền đến, Tô Tử Mặc mới yên lòng, khởi hành rời đi.
Vu Lệ vẫn lạc ở Long Hài Chi Cốc, nếu như Vu tộc muốn báo thù, cũng không tìm được Phiếu Miểu Phong, sẽ chỉ tìm tới Long tộc.
Mà Long Tộc Chân Thân đã trở thành thiếu chủ của Chúc Long một mạch, lại thêm tính tình của Long tộc cao ngạo, Vu tộc muốn phải đòi được một lời giải thích, cũng không dễ dàng như vậy!
Chuyện Vu tộc, xem như đã tạm thời chấm dứt.
Nhưng trận Vu Cổ họa này, vẫn còn chưa hoàn toàn kết thúc!
Trận tai nạn này, sở dĩ có thể tạo thành phá hư lớn như thế, chủ yếu nhất không phải là Vu tộc, mà là các loại Cổ trùng chạy trốn!
Nạn Cổ trùng này, tự nhiên là không thể không liên lụy tới một trong Tả Đạo là Cổ Tông!
Tô Tử Mặc suy nghĩ một chút, lại một lần nữa khởi hành.
Trong vương cung.
Những ngày này, Tiểu Ngưng chưa từng nghỉ ngơi, không ngừng luyện chế Thất Bảo Hóa Huyết Đan, để Tu chân giả của Đại Chu, mang đến các nơi trên Bắc vực, cố gắng cứu lại càng nhiều phàm nhân hơn.
Sắc mặt của nàng, đã có vẻ hơi tái nhợt, không còn bao nhiêu màu máu.
Thất Bảo Hóa Huyết Đan, là linh đan cấp năm.
Thời gian dài luyện chế, đối với tâm thần, tinh lực, tâm huyết của Luyện Đan Sư đều có tiêu hao cực kỳ to lớn!
Thân hình của Tiểu Ngưng, lắc lư một chút.
"Nghỉ một chút a, đừng mệt mỏi tới mức sụp đổ."
Những ngày này, Cơ Dao Tuyết vẫn thủy chung hầu ở bên cạnh Tiểu Ngưng.
Nàng nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Ngưng không được tốt, trong lòng lo lắng, lại không nhịn được khuyên một câu.
Những ngày này, không biết rõ là nàng đã từng thuyết phục Tiểu Ngưng bao nhiêu lần, nhưng đều bị Tiểu Ngưng từ chối.
"Dao Tuyết tỷ tỷ, ta không sao."
Tiểu Ngưng nhẹ nhàng nắm chặt lò luyện đan nhỏ tinh xảo cổ phác treo ở trước ngực kia, chỉ cảm thấy một luồng ấm áp thuận theo lòng bàn tay chảy vào trong thân thể.
Tiểu Ngưng cảm thấy tinh thần chấn động, mỏi mệt ở trong cơ thể, giống như là đã được hóa giải rất nhiều.
Những ngày này, may mắn mà có cái lò luyện đan này.
Nếu không, nàng đã sớm không kiên trì nổi nữa!
Hoặc là nói, những năm gần đây, nàng có thể tu luyện tới Phản Hư Cảnh, ở bên trên đạo luyện đan lấy được thành tựu như vậy, cái luyện lò luyện đan này có công lao cực kỳ to lớn!
Tiểu Ngưng thật sự là không dám nghỉ ngơi, cũng không nghỉ ngơi.
Nàng một đường đi tới, tận mắt nhìn thấy Vu Cổ họa tạo thành tai nạn, nói là sinh linh đồ thán, cảnh hoang tàn khắp nơi đều không có chút nào quá đáng.
Đó quả thực chính là Địa Ngục nhân gian!
Không có tu hành, ở trước mặt loại Cổ trùng này, không có một chút lực phản kháng nào, chỉ có thể bị nó cắn nuốt dần dần, sau đó tử vong.
Mà Cổ trùng cắn nuốt tinh nguyên sự sống của phàm nhân, cũng sẽ không tử vong, ngược lại còn sinh ra linh tính.
Xuất phát từ bản năng, những con Cổ trùng này sẽ lần theo khí tức sự sống, lại một lần nữa độc hại những phàm nhân khác!
Cắn nuốt tinh nguyên sự sống càng nhiều, những con Cổ trùng này sẽ trở nên càng mạnh mẽ!
Chuyện này có ý nghĩa là, thời gian kéo càng lâu, phàm nhân vô tội chết ở bên dưới Vu Cổ họa sẽ càng nhiều, phá hư do Cổ trùng tạo thành, sẽ càng khủng bố hơn!
Ngay lúc này, một bóng người màu xanh từ bên ngoài đi vào.
Tiểu Ngưng theo bản năng nhìn lại, nhịn không được lộ ra vẻ vui mừng, khẽ gọi một tiếng: "Ca."
Người tới chính là từ Tô Tử Mặc mới từ Long Hài Chi Cốc trở lại.
"Ừm."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, nhìn vẻ mặt của Tiểu Ngưng, khẽ nhíu mày, nói: "Tiểu Ngưng, không thể tiếp tục luyện đan nữa, ngươi phải nghỉ ngơi một chút!"
"Ca, ta có thể chịu đựng được."
Tiểu Ngưng còn muốn tranh luận, lại bị Tô Tử Mặc quả quyết bác bỏ.
"Không được!"
Giọng nói của Tô Tử Mặc, lộ ra một loại kiên quyết không thể nghi ngờ.
Hắn nhìn ra được, trạng thái của Tiểu Ngưng đã gần đến biên giới, bây giờ có thể tiếp tục nhẫn nhịn, chỉ là đang hao phí tinh nguyên sự sống chính mình.
Nếu như tiếp tục luyện đan, Tiểu Ngưng sẽ tự làm mình mệt mỏi tới mức gục đổ!
Tô Tử Mặc quay đầu, nhìn về phía Cơ Dao Tuyết, nhẹ giọng nói: "Ngươi cũng nghỉ một chút đi, những ngày này, vất vả ngươi rồi."
"Ta không sao."
Cơ Dao Tuyết hé miệng cười một tiếng, nói: "Ta chỉ bồi tiếp Tiểu Ngưng, không phải luyện đan, cũng không tính là mệt mỏi."
"Cổ thuật là có chuyện gì, ngươi hiểu bao nhiêu?"
Tô Tử Mặc đi tới bên cạnh Tiểu Ngưng, hỏi một câu, dời đi sự chú ý của Tiểu Ngưng, để cho tinh thần luôn căng cứng của nàng, dần dần trầm tĩnh lại.
"Kỳ thật, Cổ thuật ở thời đại Thượng Cổ, cũng không phải là là thứ để hại người."
Tiểu Ngưng im lặng một chút, nói: "Ban đầu, tu sĩ sáng tạo ra Cổ thuật, chưa bao giờ nghĩ tới việc dùng Cổ thuật đi hại người, mà là lợi dụng Cổ trùng để chữa bệnh chữa thương, để tăng chiến lực lên."
"Thứ này giống như là độc dược, một số thời khắc có thể giết người, một số thời khắc, lại cũng có thể cứu người."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Y theo tính chất không đồng nhất của Cổ trùng khác nhau, quả thật là có thể đạt tới loại hiệu quả này.
"Theo Cổ thuật dần dần lớn mạnh, Cổ Sư dần dần nhiều lên, mới dần dần phát triển ra rất nhiều chi nhánh, một ít loại Cổ trùng kinh khủng doạ người, dần dần được nuôi dưỡng ra!"
"Thời đại Thượng Cổ, nhân kiệt xuất hiện lớp lớp, kiến thức phi phàm, những cường giả này ý thức được, nếu như để những loại Cổ trùng này tùy ý tràn lan, rất có thể sẽ tạo thành tai họa thật lớn, cho nên mới triệt để diệt sát rất nhiều loại Cổ trùng doạ người đi!"
Tiểu Ngưng nói: "Hắc Huyết Cổ, chính là một loại vốn hẳn nên diệt tuyệt."
Tô Tử Mặc nheo cặp mắt lại, lẩm bẩm một tiếng: "Cổ trùng vốn hẳn nên diệt tuyệt, tại sao lại tro tàn lại cháy ở đời này?"
"Không biết rõ."
Tiểu Ngưng vuốt vuốt mi tâm, giống như là muốn thư giãn mỏi mệt trong đầu, lắc đầu nói: "Chỉ sợ là, chỉ có Cổ Tông mới có thể cho ra đáp án."
"Không, còn có một người."
Tô Tử Mặc lắc lắc đầu, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.
Cung chủ của Huyết Nha Cung, cũng là Cô Hồn Đạo Nhân bây giờ!
Cô Hồn Đạo Nhân đoạt xá tái sinh ở trên người Cổ Sư, đối với chuyện ở Cổ Tông, tất nhiên là sẽ biết.
Tô Tử Mặc thấy Tiểu Ngưng vuốt mi tâm, vẻ mặt của Cơ Dao Tuyết cũng mỏi mệt, trong lòng hắn hơi động, nhẹ nhàng ngâm tụng lên một loại bí pháp của Phật môn ---- Ninh Tâm Chú.
Loại chú pháp của Phật môn này, không có bất kỳ lực sát thương nào, sẽ chỉ giúp người giải trừ phiền não, bình tâm tĩnh khí.
Đối với phật pháp lĩnh ngộ càng sâu, ảnh hưởng của Ninh Tâm Chú này tự nhiên sẽ càng lớn.
Tiểu Ngưng và Cơ Dao Tuyết nghe được Phạn âm Ninh Tâm Chú vang lên, cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ theo cảm giác bản năng, cảm thấy Phạn âm này có chút êm tai.
Thời gian dần trôi qua, hai người đã đắm chìm ở trong đó.
Lo nghĩ và lo lắng trong mắt Tiểu Ngưng, chậm rãi biến mất, nhắm hai mắt lại.
Cơ Dao Tuyết cũng hoàn toàn đắm chìm ở bên trong Phạn âm!
Ở phía dưới tác dụng của Ninh Tâm Chú, tâm thần của hai người, đều được thư giãn và buông lỏng rất nhiều.
Theo thời gian trôi qua, một đoạn Ninh Tâm Chú đã được ngâm tụng hoàn tất.
Tiểu Ngưng và Cơ Dao Tuyết nhắm hai mắt lại, thần thái của hai người vô cùng an tường, mi tâm thư giãn, sớm đã ngủ thật say.
Tô Tử Mặc cẩn thận từng li từng tí, nhẹ nhàng đặt hai người nằm xuống, cũng không rời đi, mà là bảo vệ ở bên cạnh hai người.
Trong lúc không để ý, một đêm đã trôi qua.
Lúc phương đông nổi lên một tia nắng sớm, một bóng hình xinh đẹp nằm ở bên cạnh Tô Tử Mặc động một cái.
Tỉnh lại trước nhất, vẫn là Tiểu Ngưng!
Nàng nháy nháy mắt, ngồi dậy, ánh mắt còn có chút mê mang, không biết là có chuyện gì xảy ra.
Nàng chỉ nhớ rõ, nàng đang nói chuyện với Tô Tử Mặc, lại nghe được một loại Phạn âm dễ nghe, sau đó đã không còn nhớ gì nữa.
"A, trời đã sáng!"
Tiểu Ngưng kinh hãi hô lên một tiếng.
Sau đó, nàng phát hiện ra mình vậy mà không cảm giác được một chút mỏi mệt!
Chỉ là ngủ một đêm, đã nghỉ tới mức này?
Nếu như bình thường, thể xác tinh thần của Tiểu Ngưng đều mệt, đều đã đạt tới cực hạn, coi như nghỉ ngơi ba ngày ba đêm, đều chưa hẳn đã có thể hồi phục lại.
Nhưng được Ninh Tâm Chú trợ giúp, ngủ say một đêm, để thể xác tinh thần của Tiểu Ngưng nhanh chóng khôi phục lại.
"Tiếp tục luyện đan đi, chú ý nghỉ ngơi."
Tô Tử Mặc vỗ vỗ đầu vai Tiểu Ngưng, dặn dò một câu, sau đó định đứng dậy rời đi.
"Không chờ Dao Tuyết tỷ tỷ tỉnh lại?" Tiểu Ngưng hỏi nói.
"Không được."
Tô Tử Mặc nheo cặp mắt lại, nói: "Có một số việc còn chưa chấm dứt, ta phải tìm kiếm đáp án!"

Bình Luận

0 Thảo luận