Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2719: Rời khỏi địa ngục

Ngày cập nhật : 2025-09-08 08:33:41
Võ Đạo bản tôn lại nhấc tay, nắm đấm dừng trên đỉnh đầu Hư Không Dạ Xoa, chuẩn bị tiếp tục nện xuống!
"Ôi ôi, ôi ôi!"
Hư Không Dạ Xoa vội vàng khoát tay, trong miệng mơ hồ nói: "Ta nhận thua rồi!"
"Hử ?"
Võ Đạo bản tôn hơi nhíu mày, không hiểu gì, nhưng hắn thấy vẻ mặt Hư Không Dạ Xoa dường như đã chịu thua, mới ngừng lại tay, lạnh lùng nói rằng: "Nói chuyện cẩn thận!"
Hư Không Dạ Xoa có chút ủy khuất, phun ra một ngụm bọt máu đầy răng, chỉ chỉ vào miệng chính mình đã gãy hết răng, giải thích nói: "Còn trách ta, để lọt gió, để lọt gió!"
Võ Đạo bản tôn nghĩ một lúc rồi mới hiểu ra.
Tên Hư Không Dạ Xoa này đã bị hắn đánh gãy hết răng, lúc nói chuyện lọt gió, mới có thể mơ hồ không rõ như vậy.
Võ Đạo bản tôn nhấc chân lên.
Hư Không Dạ Xoa vội vàng bò lên, thành thành thật thật đứng ở một bên, ánh mắt nhìn Võ Đạo bản tôn có chút kiêng kị.
Võ Đạo bản tôn nhìn chằm chằm vào Hư Không Dạ Xoa, trầm mặc không nói.
Tên Hư Không Dạ Xoa này đúng là rất mạnh, khi nãy lại có thể có thể ngăn cản được một quyền dùng bảy thành lực lượng của hắn, mà hai tay vẫn không gãy!
Thân thể huyết mạch như vậy, trong số vạn tộc cũng thuộc về hàng đầu.
Phối hợp với thần thông bí pháp xuất quỷ nhập thần của hắn nữa, dù có đấu với thiên kiêu yêu nghiệt trong Long tộc, Thần tộc, hắn cũng không thua kém gì!
Võ Đạo bản tôn có tâm muốn thu phục hắn, nhưng tên Hư Không Dạ Xoa này tính khí nóng nảy, tính tình quái đản, rõ ràng sẽ không dễ dàng thần phục.
Dù lúc này hắn bị ép khuất phục, nhưng chỉ cần Võ Đạo bản tôn rời khỏi, tên Hư Không Dạ Xoa này sẽ còn chạy trốn.
Võ Đạo bản tôn tạm thời thu lại suy nghĩ này.
Hiện nay chuyện quan trọng nhất đối với hắn chính là trở lại trung thiên thế giới, cứu giúp Thanh Liên chân thân.
Võ Đạo bản tôn nói: "Chỉ cần ngươi có thể mang ta rời khỏi Địa Ngục giới, trở về trung thiên thế giới, ta sẽ trả hoàn toàn tự do cho ngươi, ngươi muốn đi đâu cũng được, ta tuyệt đối không cưỡng cầu."
Nghe đến đó, trong mắt Hư Không Dạ Xoa rõ ràng lóe qua một tia vui mừng.
Hắn đứng thẳng người, vỗ ngực lớn tiếng nói: "Ngươi yên tâm, ta đã phục rồi, khẳng định sẽ giữ đúng lời hứa, mang ngươi rời đi nơi này!"
Nói xong, Hư Không Dạ Xoa dẫn đầu đi về phía Địa Ngục Hoàng Tuyền.
Võ Đạo bản tôn đi theo phía sau.
Không bao lâu sau, hai người đã đến tuyền nhãn của Địa Ngục Hoàng Tuyền.
Hư Không Dạ Xoa không do dự, trực tiếp nhảy vào Địa Ngục Hoàng Tuyền.
Trong địa ngục cửu tuyền, chỉ có nước Khổ Tuyền mới có thể tạo thành tổn thương cho hắn, uy lực của các nước suối khác mặc dù cũng không nhỏ, nhưng còn nằm trong phạm vi chịu đựng của hắn.
Võ Đạo bản tôn liếc mắt nhìn qua Hoàng Tuyền thiên trên tấm bia đá bên cạnh, rồi mới nhảy vào Địa Ngục Hoàng Tuyền, đi theo sau lưng Hư Không Dạ Xoa.
Một lần này, hai người đi theo dòng chảy xuôi, tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Cũng không biết bao lâu sau, thân hình Hư Không Dạ Xoa dần dần chậm lại, chỉ thấy phía trước hiện ra vô số điểm sáng xen lẫn tạo thành màn chắn hàng rào, giống như một bức tường tường dựng thẳng đứng ở phía trước.
Bình thường, loại màn chắn giữa các giới diện như thế này, mắt thường căn bản không nhìn thấy.
Chỉ là bởi vì Địa Ngục Hoàng Tuyền liên tục không ngừng tràn vào bên kia màn chắn, mới khiến màn chắn hàng rào này hiện ra ngoài.
Hai người thân ở bên trong Địa Ngục Hoàng Tuyền, Hư Không Dạ Xoa dùng thần thức truyền âm nói: "Có Địa Ngục Hoàng Tuyền chảy qua, nơi này hẳn là chỗ quy tắc yếu kém nhất giữa hai giới diện."
Võ Đạo bản tôn hơi gật đầu, tiến lên một bước, trong con ngươi bùng lên hai đám lửa, khí huyết phun trào, chung quanh thân thể ẩn ẩn biến ra một lò luyện lớn ánh lửa ngút trời!
Trong nháy mắt, Võ Đạo bản tôn vận chuyển khí huyết đến cực hạn!
Oanh!
Võ Đạo bản tôn tiến lên một bước, hung hăng đánh ra một quyền vào màn chắn chỗ giao giới bên Địa Ngục Hoàng Tuyền.
Màn chắn hàng rào phía trước hơi hơi lắc lư, bên trên lóe ra vô số ánh sáng rực rỡ, hóa giải cắn nuốt hết lực lượng trong một quyền này của Võ Đạo bản tôn.
Hư Không Dạ Xoa đứng bên cạnh nhìn đến một màn này mà âm thầm líu lưỡi.
Hắn mới phát hiện ra tên Nhân tộc vừa mới giao thủ cùng hắn này vốn không hề sử dụng toàn lực!
Người này vừa mới đánh ra một quyền, lại có thể khiến màn chắn hàng rào phía trước lay động!
Loại lực lượng này đã đến gần cấp bậc Đế cảnh!
Võ Đạo bản tôn hơi khôi phục một chút, lại lần nữa tiến lên, lĩnh vực trong cơ thể ẩn ẩn hiện ra, phối hợp với huyết mạch dị tượng, lấy ra Trấn Ngục đỉnh, nhằm vào hàng rào phía trước, gắng sức đập xuống!
Ầm!
Võ Đạo bản tôn đánh ra một đòn này, dường như đã đạt tới cực hạn chịu đựng của màn chắn, trên đó lan tràn ra một vầng sáng rực rỡ càng thêm hừng hực, để hóa giải cắn nuốt lực lượng từ một đòn này.
Hư Không Dạ Xoa nhìn chăm chú vào một màn này, chỉ thấy hàng rào kia rõ ràng lõm xuống một khối lớn!
Hí!
Hư Không Dạ Xoa hít một hơi, kết quả đã nuốt phải không ít nước trong Địa Ngục Hoàng Tuyền.
Một lần va chạm khi nãy đã suýt nữa xuyên thủng hàng rào!
"Vẫn chưa được."
Võ Đạo bản tôn hơi lắc đầu, ánh mắt chuyển động, nhìn về phía Hư Không Dạ Xoa bên cạnh.
Tên Hư Không Dạ Xoa kia cực kỳ thông minh, trong nháy mắt hiểu được ý đồ của Võ Đạo bản tôn.
Hắn tiến lên mấy bước, sánh vai đứng cùng Võ Đạo bản tôn, hai người đồng thời ra tay, lại lần nữa đánh tới hàng rào kia!
Ánh sáng rực rỡ lập loè, lực lượng của hai người như đá ném vào biển rộng, lại lần nữa bị quy tắc giới diện hóa giải.
Võ Đạo bản tôn ý thức được trừ phi lực lượng đạt tới cấp độ nào đó, nếu không thì dù có bao nhiêu người đến, đều không thể lay động hàng rào trước mắt.
Nếu như ngay cả con đường thông qua Địa Ngục Hoàng Tuyền này đều không đi đượ, chỉ sợ thật sự không có cách nào rời khỏi Địa Ngục giới.
Chớ nói chi tới chuyện trở về trung thiên thế giới.
Hư Không Dạ Xoa khẽ nhún vai, xòe tay ra biểu thị không thể ra sức.
Trong lòng Võ Đạo bản tôn hơi động, đột nhiên lấy U Minh Bảo Giám từ trong Nguyên Võ Động Thiên ra.
"A ?"
Hư Không Dạ Xoa nhìn thấy mặt gương cổ u ám này, sinh ra một tia hứng thú, vô ý thức thò ngón tay ra, muốn chạm vào một chút.
Đột nhiên!
Trên mặt gương cổ hiện ra một ánh máu quỷ dị!
Sắc mặt Hư Không Dạ Xoa đại biến, dường như nhận ra lai lịch của U Minh Bảo Giám, toàn thân run lên, vội vàng thu tay về.
Ánh mắt hắn nhìn Võ Đạo bản tôn trở nên càng thêm kiêng kị.
Cuối cùng hắn cũng ý thức được vì sao tên Nhân tộc này có thể trở thành Chủ Địa Ngục để chín đại địa ngục cộng tôn!
U Minh Bảo Giám từng cắn nuốt đại lượng tinh huyết, sau khi đánh chết Phong Tuyền Ngục chủ, ánh máu trên mặt kinhs rõ ràng đã ảm đạm đi rất nhiều.
Nhưng Võ Đạo bản tôn cảm giác hẳn là vẫn còn có thể thôi động một lần.
Võ Đạo bản tôn lấy ra U Minh Bảo Giám, thần niệm khẽ động, trên mặt kinh u ám dần dần hiện lên một vệt máu, ngày càng rõ ràng, giống như là một đồng tử màu máu!
U Minh Chi Đồng Tử!
Sau khi con ngươi máu này hiện ra, toàn bộ U Minh Bảo Giám đều tản ra một luồng khí tức âm trầm khủng bố.
Hư Không Dạ Xoa sợ hãi, vô thức di động bước chân, trốn ở sau lưng Võ Đạo bản tôn, sợ bị con ngươi máu này nhìn đến.
Đột nhiên!
U Minh Chi Đồng Tử bắn ra một tia máu, xuyên qua Địa Ngục Hoàng Tuyền, rơi lên hàng rào phía trước.
Hàng rào trong nháy mắt bắn ra vô số ánh sáng rực rỡ, muốn cắn nuốt hóa giải ánh máu này.
Nhưng lực lượng của ánh máu này cũng cực kì khủng bố, dần dần ăn mòn hàng rào kia ra tới một cửa hang không lớn không nhỏ.
Xong rồi!
Hai mắt Võ Đạo bản tôn tỏa sáng, quay đầu nắm lấy Hư Không Dạ Xoa, trước tiên ném hắn tới, sau đó đi theo sau, thuận theo Địa Ngục Hoàng Tuyền để xông qua hàng rào giới diện!
Ngay khi hai người vừa mới xông qua, lực lượng từ U Minh Chi Đồng Tử cũng đã suy kiệt, cửa hang trên hàng rào giới diện đã đóng kín, lại khôi phục như lúc ban đầu.
---------

Bình Luận

0 Thảo luận