Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2445: Tam tư của Họa Tiên

Ngày cập nhật : 2025-09-08 08:25:36
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nhìn về phương hướng Mặc Khuynh tiên tử rời đi, sắc mặt khó coi, thay đổi không ngừng.
Không bao lâu sau, một vị tu sĩ chạy nhanh mà đến.
Người này cũng là đệ tử chân truyền, tên là Tiếu Ly, sau khi bái vào khu vực chân truyền, vẫn luôn đi theo sau lưng Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, luôn nghe lệnh mà làm việc.
"Nàng đi đâu thế?"
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên trầm giọng hỏi.
Tiếu Ly nói: "Ta tận mắt nhìn thấy, Mặc Khuynh sư tỷ tiến về Nội môn trong Thư Viện, đi tới phương hướng động phủ của Tô Tử Mặc."
"Lại là hắn!"
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nhíu rồi lông mày.
Tiếu Ly cũng có chút không hiểu, nói: "Theo ta được biết, đây đã là lần thứ hai mà Mặc Khuynh sư tỷ, đi tới động phủ của tên Tô Tử Mặc kia rồi."
Sắc mặt của Nguyệt Hoa Kiếm Tiên âm trầm, không nói một lời, không biết rõ là đang suy nghĩ những gì.
Tiếu Ly trầm ngâm nói: "Tính tình của Mặc Khuynh sư tỷ luôn lạnh nhạt, không thích tiếp xúc với người khác, từ trước đến nay vẫn luôn độc lai độc vãng, ở trong khu vực chân truyền, chưa bao giờ thấy nàng chủ động đi tới động phủ của ai, vì sao lại tiến về nội môn trong Thư Viện để tìm Tô Tử Mặc tận hai lần?"
"Có khả năng là ta sai rồi."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên đột nhiên nói: "Bởi vì lời đồn lúc trước, ta theo bản năng cho rằng giữa Mặc Khuynh và Dương Nhược Hư có chuyện gì đó."
"Nhưng những năm gần đây, Dương Nhược Hư bước vào Chân Nhất Cảnh, sau khi trở thành đệ tử chân truyền, lại đi lại rất gần với Quận chúa Xích Hồng trong Nội môn trong Thư Viện, còn kém mỗi chuyện tuyên bố kết làm đạo lữ mà thôi."
Tiếu Ly gật gật đầu, nói: "Giữa Mặc Khuynh sư tỷ và Dương Nhược Hư, căn bản là không có khả năng."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nói: "Ta vừa mới tỉ mỉ nhớ lại một phen, kỳ thực hai lần Mặc Khuynh xuất hiện trước đó, ra tay cứu lấy Dương Nhược Hư, hiện trường còn có một người khác."
"Tô Tử Mặc?"
Tiếu Ly thử thăm dò hỏi.
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên gật đầu, hơi híp mắt lại nói: "Lần Tiên tông đại tuyển mấy ngàn năm trước kia, chẳng biết tại sao, Mặc Khuynh đột nhiên rời núi, xuất hiện ở dãy núi Bàn Long, ra tay cứu lấy Dương Nhược Hư. Nhưng nguyên nhân gây ra trận xung đột này, lại là vì Tô Tử Mặc!"
"Sau đó, trận xung đột ở ngoại môn của Thư Viện kia, Dương Nhược Hư ở đó, lúc đó chúng ta cũng ở đó, Mặc Khuynh lại xuất hiện một lần nữa. Mà căn nguyên của trận xung đột kia, vẫn tới từ Tô Tử Mặc!"
"Hai lần Mặc Khuynh ra tay kia, người chân chính cứu được, chính là Tô Tử Mặc!"
Tiếu Ly nhíu chặt lông mày, nói: "Mặc Khuynh sư tỷ và Tô Tử Mặc? Mặc Khuynh sư tỷ là cường giả Không Minh Kỳ Chân Nhất Cảnh, lại là một trong bốn đại tiên tử, Tô Tử Mặc lại chỉ mới vừa vặn bước vào Thiên Nguyên Cảnh không lâu, chênh lệch quá xa?"
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên hừ lạnh một tiếng, nói: "Đừng quên, Tô Tử Mặc từng ngưng tụ ra bậc thứ mười của Bậc Thang Đạo Tâm, vô tiền khoáng hậu, còn bị sư tôn thu làm đệ tử ký danh!"
"Về mặt thân phận mà nói, hắn cũng không kém bao nhiêu so với chúng ta."
"Nhưng tên Tô Tử Mặc kia sao có thể so được với sư huynh?"
Tiếu Ly vẫn không có cách nào lý giải, lắc đầu nói: "Tu vi cảnh giới, địa vị xuất thân, tiếng tăm vinh quang, nhân mạch thế lực... Tất cả mọi thứ, hắn đều không có một chút ưu thế nào, so sánh với sư huynh, hoàn toàn là khác nhau một trời một vực!"
"Mặc Khuynh sư tỷ cũng không phải là người mù lòa, như thế nào lại vừa ý tên Tô Tử Mặc kia?"
Nghe được lời này, Nguyệt Hoa Kiếm Tiên lại có chút dao động, trầm ngâm nói: "Ngươi nói cũng cực kỳ đúng trọng tâm, cũng không phải là không có lý, so sánh với ta, Tô Tử Mặc xác thực là còn kém hơn quá nhiều."
Tiếu Ly nói: "Có lẽ là giữa Mặc Khuynh sư tỷ và Tô Tử Mặc, vốn cũng không có chuyện gì. Trước đó có nhiều lời đồn liên quan tới Mặc Khuynh sư tỷ và Dương Nhược Hư như vậy, bây giờ nhìn lại, không phải đều chỉ là một chút lời đồn đại vớ vẩn, lời nói vô căn cứ hay sao."
"Ừm... Có lẽ là ta quá đa nghi."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên như có điều suy nghĩ, nói: "Nhưng mà, ta luôn cảm thấy có vẻ như là ta đã gặp Tô Tử Mặc ở nơi nào rồi..."
...
Tô Tử Mặc dẫn Đào Yêu về Càn Khôn Thư Viện, lập tức đi thẳng trở về động phủ của mình, mấy ngày liên tục đều không lộ mặt ra.
Thứ nhất, hắn ở Lãng Phong Thành, từng lấy thân phận đệ tử của Thư Viện mà lộ mặt, Ngọc Tiêu Tiên Vực xảy ra chuyện lớn như thế, hắn muốn tránh tiếng một chút, ngồi yên theo dõi kỳ biến.
Nhưng sau khi quan sát mấy ngày, hắn phát hiện ra, lo lắng của chính mình là hoàn toàn dư thừa.
Ngoài chuyện Ma Vực Hoang Võ xuất hiện, vung tay chém giết ra, những chuyện khác căn bản là không có ai để ý tới.
Đừng nói là hắn, xem như là huynh muội Lâm Lỗi, đều không có người nào thảo luận.
Thứ hai, hắn và Đào Yêu đã lâu không gặp nhau, có rất nhiều điều muốn nói.
Tô Tử Mặc dự định tạm thời để Đào Yêu ở lại bên cạnh mình.
Hắn còn muốn dặn dò một chút chuyện, miễn khỏi Đào Yêu ở trong Càn Khôn Thư Viện, gặp phải phiền toái gì.
Loại đệ tử nội môn giống như hắn, theo lẽ thường, có thể chọn lựa hơn trăm Tiên bộc ở trong Thư Viện giữa.
Nhưng bí mật ở trên người hắn có quá nhiều, chọn lựa Tiên bộc, hắn cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm.
Cho nên, những năm gần đây, động phủ của hắn cực kỳ quạnh quẽ, chỉ có một mình hắn, tất cả các việc vặt, đều do chính hắn xử lý.
Bây giờ có Đào Yêu ở bên cạnh, ngược lại cũng có thể tiết kiệm cho hắn rất nhiều loại phiền phức, cũng nhiều hơn một chút hơi người.
Thứ ba, hành trình đi Ngọc Tiêu Tiên Vực lần này, thu hoạch của hắn cực lớn.
Tu vi cảnh giới của hắn, đã tăng lên tới cấp bậc Thiên Tiên cấp năm.
Chỉ là bảo vật, đã có Tiên Liễu, hạt Bồ Đề, Thái Thanh Tử Hà Phù, còn có mầm của một gốc Bàn Đào.
Về mặt công pháp, hắn đạt được Ngọc Thanh Ngọc Sách, còn lấy được đạo pháp tiếng Trống Chiều, những thứ này đều cần dành ra lượng lớn thời gian để tu luyện lắng đọng.
Đương nhiên, thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi Ngọc Tiêu Tiên Vực, chính là tìm được Đào Yêu.
Khu vườn linh ở trong động phủ kia, trừ gốc Vô Ưu Thụ trước đó, bây giờ lại có thêm hai gốc khác.
Những năm gần đây, Vô Ưu Thụ vẫn không có một chút dấu hiệu phục sinh nào.
Tô Tử Mặc cũng dứt khoát trồng một nửa nhánh Tiên Liễu khô và mầm Bàn Đào kia xuống, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Mấy ngày này, lúc Đào Yêu không có chuyện gì làm đều đến nhìn ba cây Tiên thụ này, dốc lòng chăm sóc.
Trên giường trong động phủ, Tô Tử Mặc nắm hạt Bồ Đề trong tay, đang xem Ngọc Thanh Ngọc Sách, trong lòng đột nhiên hơi động, nghe được tin tức từ bên ngoài động phủ truyền đến.
"Mặc Khuynh sư tỷ?"
Tô Tử Mặc suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đứng dậy đi ra bên ngoài động phủ, đón Mặc Khuynh vào trong.
Nếu là người khác, hơn phân nửa là Tô Tử Mặc sẽ không để ý tới.
Nhưng dù sao thì Mặc Khuynh sư tỷ cũng từng cứu giúp hắn hai lần, hai người còn từng trải qua hoạn nạn ở trong A Tị Địa Ngục.
Sau khi Mặc Khuynh ngồi xuống, không hề hàn huyên, chủ động mở miệng nói: "Chuyện ở Ngọc Tiêu Tiên Vực, ta nghe nói là lúc đó ngươi cũng ở đó."
"A..."
Tô Tử Mặc hơi ngẩn ra một chút.
Những ngày này, người trong Thư Viện đều đang thảo luận về Ma Vực Hoang Võ, căn bản là không có ai để ý tới hắn, đây là lần đầu tiên có người hỏi đến chuyện này.
"Sư tỷ đột nhiên hỏi như vậy, chẳng lẽ là nàng đã nổi lên lòng nghi ngờ đối với ta và Hoang Võ?"
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Dù sao lúc trước ở trong A Tị Địa Ngục, ở trong Lãng Phong Thành, hắn và Võ Đạo Bản Tôn đều đồng thời xuất hiện, xác thực là dễ dàng làm cho người ta liên tưởng.
"Ha ha! Cũng chỉ là trùng hợp mà thôi."
Tô Tử Mặc cười ha hả, mập mờ nói: "Lúc đó bởi vì trời xui đất khiến, tra vừa lúc ở trong Lãng Phong Thành, ai biết được là Hoang Võ đột nhiên giết tới đó, nghe nói là bởi vì một vị đạo đồng bị Thành chủ của Lãng Phong Thành bắt đi."
"Tình hình chiến đấu lúc đó rất kịch liệt, hỗn loạn tưng bừng, cũng không có thời gian tới chào hỏi hắn."
Vẻ mặt của Mặc Khuynh bình tĩnh, ừ một tiếng, nói: "Tin tức mà ta xem được ở trong ngọc giản đưa tin cũng không quá tường tận, ngươi nói cho ta nghe tình huống lúc đó một chút đi."
"Ừm?"
Tô Tử Mặc không hiểu ra sao cả.
Nhìn vẻ mặt của Mặc Khuynh sư tỷ, có vẻ như là cũng không có ý tứ hoài nghi hắn, vậy nàng đột nhiên chạy tới hỏi thăm loại chuyện này làm cái gì?
Tô Tử Mặc không hiểu tâm tư của Mặc Khuynh, chỉ đem chân tướng chuyện này, lấy góc độ của người đứng xem, kể lại đại khái một lần.
Mặc Khuynh tiên tử ở bên cạnh nghe say sưa, khi thì trong đôi mắt đẹp hiện lên ánh sáng lấp lánh, khi thì khóe miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Bình Luận

0 Thảo luận