Đám người tông chủ Long Hổ Các tụ tập cùng một chỗ, vẫn không đi xa, nhìn về phương hướng cố đô Yên quốc cách đó mấy trăm dặm, chờ xem kết quả cuối cùng.
Không đợi bao lâu, phương hướng cố đô đã truyền đến từng đợt sóng gợn kịch liệt!
Vì không gian ở đó bị phong tỏa nên thần thức bị che đậy, nhưng lúc này màn chắn kia đã bị giải trừ, mơ hồ lộ ra thành trì rách nát.
"Kết thúc rồi."
Tông chủ Long Hổ Các nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Trong suy nghĩ của hắn, sáu vị Hợp Thể Đại Năng đã chém giết hết mấy người Tô Tử Mặc nên mới giải phong tỏa không gian.
" Hoang Võ lập đạo hay vạn cổ yêu nghiệt gì đó, cuối cùng vẫn là không thoát khỏi kết cục bị bóp chết!"
Tông chủ m Quỷ tông cười lạnh một tiếng.
"Hoang Võ bỏ mình, cũng coi như giải quyết xong tâm tình của mấy người chúng ta."
Quan chủ Huyết Vụ Quan cười một tiếng, lắc đầu nói: "Với thiên phú của tiểu tử kia, thật sự rất khó tưởng tượng nếu để cho hắn tiếp tục trưởng thành thì hắn sẽ đạt tới cấp độ nào."
"Đúng vậy, nếu hắn bước vào Pháp Tướng cảnh, chỉ sợ sáu vị Hợp Thể Đại Năng kia cũng chưa hẳn có thể trấn sát hắn!" Giáo chủ Huyền Thiên Thần giáo rất tán thành.
"Đáng tiếc, một đời yêu nghiệt cứ như vậy bị bóp chết rồi."
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông cảm thán một tiếng.
Tọc trưởng Mộ Dung gia cũng lắc đầu tiếc hận.
Kỳ thật, lần này sau khi bọn hắn thấy tận mắt thấy Hoang Võ, đã bị khí độ của Hoang Võ thuyết phục, không muốn đối địch với hắn nữa.
Thật sự không ngờ Hoang Võ vẫn khó thoát vận rủi, rơi vào kết cục thê thảm này.
"Chúng ta đi thôi."
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông nói: "Hoang Võ bỏ mình, vị lão tổ ở Táng Long Cốc kia sợ là sắp xuất sơn rồi, không biết Bắc vực sẽ xảy ra náo động như thế nào đây."
"Ừm."
Tộc trưởng Mộ Dung gia gật gật đầu, quay người chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, khoé mắt nàng nhìn lướt qua phương hướng kia, không khỏi khẽ ồ lên một tiếng, thân hình dừng lại, nhìn về phía cố đô Yên quốc, mặt lộ vẻ mê hoặc.
Những tông chủ của thượng môn tông môn và tộc trưởng thế gia khác cũng chú ý tới một màn này.
Chỉ thấy một chiếc linh chu đang từ dưới cố đô bay lên, đang bay nhanh về phía bên này.
"Đây là..."
Tông chủ Long Hổ Các khẽ nhíu mày.
Trên Linh chu, chắc chắn sẽ không phải là mấy người Cốt Linh trưởng lão.
Lấy thủ đoạn của Hợp Thể Đại Năng, không cần phải cưỡi linh chu gì đó, mà tốc độ của linh chu cũng sẽ không chậm như thế.
Lẽ nào mấy người Cốt Linh trưởng lão đều nương tay, không đuổi tận giết tuyệt, tha cho mấy người không quá quan trọng?
Khi mấyngười ở đây đang suy nghĩ, linh chu đã càng ngày càng gần.
Ở mũi linh chu, lần lượt từng bóng người đứng đấy.
Mấu người tông chủ Long Hổ Các ngưng thần nhìn lại, tâm thần không khỏi đại chấn, theo bản năng há mồm, trong đôi mắt lóe ra vẻ khó có thể tin!
Người cầm đầu trên linh chu mặc một bộ áo xanh, mái tóc đen suôn dài như thác nước, mặt mày thanh tú, chính là Hoang Võ Đạo Nhân mà bọn hắn nghĩ là đã vẫn lạc!
Tại sao có thể như vậy ?
Đám người Cốt Linh trưởng lão đang làm gì thế ?
Hoang Võ không chết, vì sao đám Cốt Linh trưởng lão lại thu hồi màn chắn thần thức, giải đi không gian phong tỏa, còn mặc kệ đám người Hoang Võ rời đi ?
Mấy người tông chủ Long Hổ Các, quan chủ Huyết Vụ Quan đều trừng lớn hai mắt, nhìn chòng chọc vào đạo thân ảnh trên linh chu kia.
Trong đầu của bọn hắn hiện lên một suy đoán.
Nhưng suy đoán này thực sự quá kinh người, căn bản không có khả năng!
Đúng lúc này, đạo thân ảnh trên linh chu kia khẽ cúi đầu, nhìn về phía này, trong đôi mắt đen kịt thâm thúy kia, mang theo một tia đùa cợt.
Đám người tông chủ Long Hổ Các đều thấy hoảng hốt tông chủ.
Bọn hắn thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt Tô Tử Mặc!
Linh chu rất nhanh đã lướt qua đỉnh đầu bọn hắn, không có nửa khắc ngừng lại.
Mấy người tông chủ Long Hổ Các liếc nhau, vội vàng khởi hành, bay về phía cố đô Yên quốc.
Bọn hắn muốn đi qua đó nhìn xem nơi đó đã xảy ra chuỵen gì!
Mấy người tông chủ Tinh Nguyệt Tông cũng hiếu kỳ nên đi theo.
Không bao lâu sau, đông đảo tông chủ thượng môn, tộc trưởng thế gia lại lần nữa bay tới trên không cố đô, nhìn xuống dưới, thấy được mấy cỗ thi thể trên đống phế tích.
Sắc mặt đám người tông chủ Long Hổ Các tái mét, thân hình lắc lư một chút.
Chết rồi!
Sáu vị Hợp Thể Đại Năng đã vẫn lạc toàn bộ, không một ai may mắn thoát khỏi!
Nhớ lại ánh mắt khi nãy của Hoang Võ, sau lưng đám người tông chủ Long Hổ Các dâng lên một luồng khi lạnh!
Bọn hắn không hiểu rõ lúc trước ở cố đô đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng bọn hắn hiểu được một chuyện rằng hành động lần này thật sự là một quyết định quá ngu xuẩn!
...
Trên Linh chu.
Tô Tử Mặc không xuất thủ đối với đám tông chủ Long Hổ Các.
Thứ nhất là vì hắn vừa mới đại chiến một trận cùng Huyền Vũ Đạo Quân, tiêu hao rất nhiều sức lực, không muốn khai chiến nữa.
Thứ hai là sáu Hợp Thể Đại Năng vẫn lạc đã coi như tổn thất lớn đối với mấy thượng môn đại tộc này.
Huống chi, sáu vị Đại Năng đã thoát ly liên quan cùng tông môn, hắn cũng không khả năng bởi vì sáu Đại Năng này mà đại khai sát giới, trấn sát những tông chủ thượng môn kia.
Đương nhiên, chuyện này cũng sẽ không kết thúc như vậy.
Món nợ này tạm thời cứ ghi nhớ xuống, ngày sau lại tính.
Đám người Hầu tử không nỡ, không rời đi trước mà lại kiên trì đưa Tô Tử Mặc đến Táng Long Cốc, bọn hắn mới tách ra.
Đám người cũng không vội vã đi đường, không ngừng cười cười nói nói trên linh chu.
Linh chu tuy chậm, nhưng sau mười mấy ngày vẫn thuận lợi đến biên giới Táng Long Cốc.
"Được rồi, không cần lại tiễn nữa."
Tô Tử Mặc xoay người nhìn đám người, mỉm cười chắp tay nói: "Lần này đi cũng không biết ngày về, chư vị bảo trọng."
"Công tử."
Tiểu hồ ly khẽ gọi một tiếng, hốc mắt đỏ bừng, sắp ly biệt lại muốn khóc.
Tô Tử Mặc vỗ trán một cái, lấy từ trong túi trữ vật ra một cái lồng đen như mực sắt, nhét vào trong tay tiểu hồ ly, cười nói: "Suýt nữa đã quên, Ly Hỏa Tráo này đã đoạt lại, còn chưa trả lại cho ngươi."
Ngừng lại, Tô Tử Mặc khẽ bóp cái mũi tiểu hồ ly, trêu ghẹo nói ràng: "Có phải lo lắng ta mang bảo vật của ngươi đi nên ngươi không nỡ không?"
"Mới không phải."
Tiểu hồ ly nín khóc mà cười, hừ một tiếng.
"Tử Mặc, cẩn thận một chút, nếu như chuyện không thể làm, tuyệt đối không nên miễn cưỡng."
Vẻ mặt Cơ Dao Tuyết ôn nhu, căn dặn một tiếng.
"Ừm."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, xoay người, phất phất tay, thả người vọt xuống đáy Táng Long Cốc.
Muốn đi vào truyền đạo chi địa, nhất định phải có lực lượng Hợp Thể cảnh mới có thể đánh vỡ màn chắn không gian.
Ngọc Chân nương nương hành tung không rõ, đã rời đi.
Trong Bắc vực, có thể làm được một điểm này, cũng chỉ có thể trở lại Táng Long Cốc.
Tô Tử Mặc tiến vào cổ tháp, trực tiếp đi vào hậu viện.
Viên Bi lão tăng đang ngồi ở kia.
Quỷ tóc đỏ cũng cách đó không xa.
Bên cạnh hai người có một vòng xoáy màu đen rất lớn, bên trong u ám thâm thúy, thổi âm lãnh gió lạnh, không biết thông tới nơi nào.
Xem ra, hai người đã chờ khá lâu rồi!
"Quyết định rồi?"
Viên Bi lão tăng hỏi nói.
"Ừm."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, nói: "Hiện tại là cơ hội tốt nhất."
Viên Bi lão tăng chỉ vào vòng xoáy màu đen bên cạnh, gật đầu cười nói: "Đi thôi, hi vọng trước khi ta tọa hóa có thể nhìn thấy cảnh tượng võ đạo giáng lâm!"
"Nhất định có thể!"
Tô Tử Mặc bái biệt Viên Bi lão tăng cùng quỷ tóc đỏ, thả người nhảy vào vòng xoáy màu đen.
Sau một hồi quay cuồng trời đất hắn hạ xuống một không gian, chung quanh tràn ngập khí tức man hoang, cách đó không xa có một mảnh khu vực tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương, âm phong rét thấu xương, chính là Tam Kiếp vực.
Tô Tử Mặc hít sâu một cái, trực tiếp đi vào trong đó.
Hắn từng thông qua khảo nghiệm Tam Kiếp vực, bây giờ lại lần nữa xuyên qua, sẽ không bị bất kỳ bài xích nào.
Chỉ một lát sau hắn đã đến trung tâm Tam Kiếp vực----nghĩa địa tượng đá!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận