Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2746: Vân sư đệ

Ngày cập nhật : 2025-09-08 08:35:10
Lệ Huyết nghe lời này thì bật cười nói: "Hắn có thể thương tổn được kiếm tu ở Ma Kiếm phong ta? Kiếm đạo thành ma, lực chiến đấu sẽ tăng lên một cấp độ, dù đối phương là Chân Tiên Thiên Nhân kỳ, cũng có sức đánh một trận!"
"Ngươi nghĩ nhiều rồi."
Dạ Vô Trần không thèm nhìn Vương Động, cũng lười giải thích nhiều, lạnh nhạt nói một câu.
Nên biết rõ, Tuyệt Kiếm phong ở một thế này được xưng là đứng đầu tám đại kiếm phong, Dạ Vô Trần đương nhiên có tự tin này.
Đúng lúc này, bên ngoài có mấy bóng người đang chạy nhanh đến nơi này, thở hồng hộc, rung động trong mắt vẫn chưa biến mất.
Vương Động thấy vẻ mặt những kiếm tu này, cũng đã đoán ra kết quả, hơi hơi lắc đầu.
"Kết thúc rồi ?"
Lệ Huyết hơi nhíu mày, nhìn kiếm tu Lục Kiếm phong vừa chạy vào đại điện kia, hỏi: "Phục Ưng sư đệ sao không cùng các ngươi tới đây?"
Phục Ưng chính là kiếm tu Ma Kiếm phong được chọn ra để khiêu chiến Tô Tử Mặc.
Một vị kiếm tu ho nhẹ một tiếng, nói: "Phục Ưng sư huynh hắn... Thất bại rồi."
"Cái gì? !"
Lệ Huyết đột nhiên đứng dậy, nghiêm nghị nói: "Không có khả năng!"
"Lệ huynh, đừng kích động, an tâm chớ vội."
Công Tôn Vũ vội vàng khuyên nhủ một câu, nói: "Hỏi rõ ràng trước lại nói."
Trên người Lệ Huyết ma khí lượn lờ, có chút bực bội, một lúc sau mới dần dần tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm vào vị kiếm tu kia rồi hỏi: "Phục Ưng làm sao lại bại ? Hai người đại chiến mấy chiêu ? Ngươi tỉ mỉ kể lại cho ta nghe, đừng bỏ qua bất kỳ chi tiết nào!"
"À..."
Vị kiếm tu kia chần chờ một lúc, mới ấp úng nói: "Kể ra cũng không tính là đại chiến... Phục Ưng sư huynh mới vừa ra tay đã bị đối phương chế trụ rồi."
"Cái gì ?"
"Một hiệp là bại rồi ?"
Lệ Huyết nắm chặt song quyền, ánh mắt ứ máu, kiếm khí trên người bắn ra, trở nên càng thêm nóng nảy.
"Tỉnh táo, tỉnh táo!"
Vương Động vội vàng tiến lên, giữ chặt Lệ Huyết, an ủi nói: "Sư đệ ở mấy đại kiếm phong chúng ta cũng đều một hai hiệp là bại, tất cả mọi người đều giống nhau."
Lệ Huyết dần dần bình phục tâm thần, kiếm khí trên người cũng thu liễm lại.
Vị kiếm tu kia thận trọng liếc nhìn Lệ Huyết, tiếp tục nói: "Sau đó, Phục Ưng sư huynh tức không nhịn nổi, trực tiếp hóa ma, ra tay đánh lén đối phương..."
"Ta f* ck!"
Nghe đến đây, Lệ Huyết rốt cuộc không nhịn được, mở miệng chửi lớn: "Phục Ưng tên cẩu vật kia, còn dám đánh lén, mặt mũi của Ma Kiếm phong đã bị hắn ném đi hết rồi!"
Vương Động, Công Tôn Vũ, Tần Chung nghe đến đây, cũng đều nhếch nhếch môi.
Đối phương đã bỏ qua cho ngươi, bởi vì trong lòng không cam chịu, lại đánh lén sau lưng, đây là hành vi người Kiếm giới khinh thường nhất!
Vương Động ho nhẹ một tiếng, giúp Phục Ưng giải thích một câu, nói: "Có thể là Phục Ưng sư đệ hóa ma, có chút mất lý trí, bản tính của hắn hẳn là sẽ không đánh lén."
Lệ Huyết nào chú ý được những chuyện này, vừa mắng, vừa đi ra ngoài điện lớn ngoài, cắn răng nói: "Ta hiện tại sẽ lập tức đi giáo huấn tiểu tử kia, mẹ nó, để hắn nhớ lâu một chút!"
"Hẳn là không cần rồi."
Vị kiếm tu kia ho nhẹ một tiếng, nói: "Phục Ưng sư huynh đã bị vị Tô đạo hữu kia giáo huấn rồi."
"A ?"
Lệ Huyết sững sờ, vô thức hỏi: "Họ Tô kia không việc gì?"
Trong suy nghĩ của Lệ Huyết, sau khi Phục Ưng hóa ma, ra tay đánh lén thì tu sĩ họ Tô kia nhất định sẽ thua!
Vương Động trấn an nói: "Lệ huynh không cần vội vàng xao động, trước tiên nghe Vương sư đệ nói xong đã."
Vị Vương sư đệ kia tiếp tục nói: "Lúc đó Phục Ưng sư huynh hóa ma, sau lưng đột nhiên xuất kiếm, rất nhiều kiếm tu ở đây đều không kịp phản ứng, khoảng cách giữa hai người cựcgần, căn bản không thể tránh né."
"Ai ngờ dường như sau lưng vị Tô đạo hữu kia có mắt vậy, hắn không hề quay đầu, chỉ trở tay khẽ cong ngón tay búng một cái, va chạm vào trường kiếm của Phục Ưng sư huynh."
"Bản mệnh tiên kiếm của Phục Ưng sư huynh bị nứt gãy tại chỗ rồi!"
Trong đại điện nghị sự, đột nhiên yên tĩnh lại.
Đám người Vương Động mặc dù đã sớm dự đoán được thực lực của Tô Tử Mặc, những bọn hắn vẫn cảm thấy kinh sợ!
Một ngón tay đã khiến bản mệnh linh bảo của kiếm tu nứt gãy ?
Phục Ưng hóa ma đều không chịu được một chiêu ?
Đây là lực lượng cấp độ gì?
Nhục thân người này mạnh đến mức nào?
Chỉ một chi tiết này đã chứng minh khả năng khống chế thế cục, phán đoán, phản ứng của người này đều đã đạt tới một cấp độ cực cao!
Đánh gãy bản mệnh linh bảo của Phục Ưng, cũng coi như cho Phục Ưng một trừng phạt không lớn không nhỏ.
Chuyện đánh lén sau lưng này, nếu ở Ma Kiếm phong thì không đơn giản chỉ là phế bỏ một bản mệnh linh bảo của Phục Ưng!
Tần Chung đột nhiên hỏi: "Bản mệnh linh bảo của Phục Ưng là phẩm cấp gì?"
"Thất kiếp linh bảo."
Lệ Huyết chậm rãi nói.
Khoé mắt đám người Vương Động, Công Tôn Vũ không thể khống chế lại bắt đầu co giật, trong đại điện lớn lại lần nữa yên tĩnh xuống.
Nửa ngày sau, trong đại điện lớn mới vang lên một tiếng hừ nhẹ.
Chỉ nghe Dạ Vô Trần lạnh nhạt nói: "Trong trạng thái hóa ma, còn đánh lén sau lưng, đều thua khó coi như vậy, Ma Kiếm phong các ngươi thật giỏi."
Nhắc tới chuyện này, khuôn mặt Lệ Huyết trướng đến đỏ bừng, trong nháy mắt muốn bùng nổ, toàn thân tỏa ra kiếm khí đen kịt, nghiến răng ken két, hung ác nhìn chằm chằm vào Dạ Vô Trần.
Chỉ là, việc này suy cho cùng là Ma Kiếm phong mất mặt trước, lực lượng của hắn không đủ, cũng không tiện nói gì.
Lệ Huyết chỉ có thể cười lạnh nói: "Dạ Vô Trần, ngươi không cần ở đó âm dương quái khí, Tuyệt Kiếm phong các ngươi ở trong tay người này cũng không chiếm được chỗ tốt!"
Dạ Vô Trần mặt không biểu tình, nói: " Đinh Lưu Tuyệt Kiếm phong dù không tốt, chỉ cần tiến vào trạng thái tuyệt tình kiếm cảnh, cũng không có khả năng không chịu được một chiêu."
Đúng lúc này, vị Vương sư đệ từ bên ngoài gấp gáp trở về kia lại yếu ớt lên tiếng: "Đinh sư huynh của Tuyệt Kiếm phong cũng không chịu được một chiêu..."
Dạ Vô Trần khẽ biến sắc mặt.
Từ khi hắn bước vào điện lớn, từ đầu đến cuối vẻ mặt không biểu tình gì, giống như một người không có tâm tình chập chờn.
Nghe được tin tức này, Dạ Vô Trần cũng không khống chế nổi tâm cảnh.
"Ha ha ha ha!"
Lệ Huyết không nhịn được cười lớn một tiếng.
Bực bội khó xử khi nãy lập tức dịu đi rất nhiều.
Dạ Vô Trần đứng dậy, trầm giọng hỏi nói: "Đinh Lưu không tiến vào trạng thái tuyệt tình kiếm cảnh?"
"Tiến vào trạng thái kia rồi."
Vương sư đệ gật gật đầu, nói: "Nhưng bị vị Tô đạo hữu kia quát nhẹ một tiếng, trạng thái của Đinh sư huynh lập tức tan ra, sau đó bị Tô đạo hữu chế trụ."
Một tiếng quát nhẹ có thể đánh tan trạng thái tuyệt tình kiếm cảnh?
Lệ Huyết thu lại nụ cười, truy hỏi: "Người này đến từ Thiên giới, có lộ ra thần thông pháp thuật gì không, tu luyện đạo pháp nào trong tiên phật ma?"
"Không rõ."
Vương sư đệ lắc lắc đầu, nói: "Vị Tô đạo hữu kia từ khi ra tay đến bây giờ, căn bản chưa từng dùng qua thần thông bí pháp gì, thậm chí ngay cả binh khí đều không sử dụng."
Mấy vị Chân Tiên đỉnh phong của tám đại kiếm phong này tập hợp cùng một chỗ, đều không còn vẻ nhẹ nhõm như khi nãy, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
Để một người ngoài đánh bại thiên kiêu của tám đại kiếm phong, thể diện của bọn họ đã mất tới tận nhà bà ngoại rồi.
Trầm mặc một chút, Vương Động nhìn về phía Thái Lai Kiếm Tiên, trầm giọng nói: "Thái Lai huynh, xem ra chỉ đánh mời vị Vân sư đệ ở Cực Kiếm phong các ngươi đi ra rồi."
Thái Lai Kiếm Tiên có chút không biết làm sao, cười khổ nói: "Vân sư đệ ở Cực Kiếm phong rất được sư tôn coi trọng, hắn đang bế quan cảm ngộ Tru Tiên kiếm, trừ phi tất yếu, sư tôn căn bản không cho phép chúng ta quấy rầy."
Tần Chung đứng dậy, lớn tiếng nói: "Việc này liên quan hệ đến mặt mũi của Kiếm giới, có gì mà quấy rầy ? Tám người chúng ta cùng đi Cực Kiếm phong, chẳng lẽ còn không mời nổi vị Vân sư đệ này?"
"Ta hận không thể tự mình ra tay, chỉ trách họ Tô kia có tu vi cảnh giới quá thấp, nếu ta ra tay, thắng cũng không vẻ vang."
Thái Lai Kiếm Tiên cân nhắc một chút, gật đầu nói: "Cũng tốt, vậy cứ để Vân sư đệ ra mặt, chư quân cùng ta đi Cực Kiếm phong!"
---------

Bình Luận

0 Thảo luận