Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hương Sắc Khuynh Thành

Chương 106: Nước phẳng ngầm dậy sóng. (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-11 07:52:53
Có được sự tán đồng của ban bình xét hay không mới là điều khó nhất, Sức hút Lộ Châu có tới chín tổ chế tác cùng hành động, chia ra các chủ đề như tìm cội nguồn thần thoại, ẩm thực, phong tục .. Tới các địa phương khác nhau. Tổ nào cũng bỏ công sức hòng lấy được quyền chế tác chủ đề, vì tương đương với có được trăm vạn tiền đầu tư. Điện ảnh Đại Hà cử đi tổ quay phim vương bài của công ti, nửa tháng, quay hơn 60 tiếng, cuối cùng lấy được quyền chế tác hay không thì chẳng ai chắc.
"Đạo diễn Tần, hay chúng ta cắt một đoạn gửi ban bình xen xem thử?" Thợ chụp ảnh nói:
Đây là quy tắc ngầm trong nghề, nhưng đạo diễn gặp khó là, quy tắc này ai mà chẳng biết, thế nên quyền quyết định cuối cùng vẫn là phim hay hay dở, nghĩ tới đó nói :" Cậu không cần nghĩ tới chuyện đó, đưa thì tất nhiên là phải đưa ... Vốn tôi định mời mấy chàng trai kia mai biểu diễn lại một đoạn nữa, cơ mà bọn chúng tham quá, không đáng tin. Vả lại cũng chẳng cần thiết, thứ tự nhiên là tốt nhất, cố ý thổi ra chưa chắc đã hay. Giờ tôi không biết nên cho đoạn này vào không? Chúng ta thương lượng, lần này không coi tôi là đạo diễn, chúng ta dân chủ một phen, được hay không được."
Ý tứ mọi người đều hiểu, hay thì hay thật, nhưng đạo diễn lại lo thứ này quá quê mùa, không nghiêm túc, không thể gửi cho ban bình xét. Có được quyền chế tác hay không, dưới điều kiện mọi người đều chạy chọt như nhau, không ai có bối cảnh gì đặc thù, vậy thì quyết định vẫn là ở chất lượng.
Đạo diễn nói xong nhìn một người, không ai tỏ thái độ, cũng không nhìn ra thái độ của bản thân ông ta. Đành phải chủ động hỏi, hỏi tới ghi âm thì hắn gật đầu, hai cô gái thư ký trường quay nhìn nhau cũng gật đầu, quay phim thì thứ hắn quay, tất nhiên cũng gật đầu. Thế là đạo diễn quyết định :" Được, cho vào đi, mọi người nghỉ một ngày, bận rộn nửa tháng rồi, tranh thủ được kết quả tốt hay không thì nghe ý trời."
Xe đi về thành phố, trong bóng đêm phố xá lên đèn, lấp lánh như thế giới cổ tích. Nghe tuyên bố cho nghỉ, mọi người hoan hô, thời gian qua mệt thật, tinh thần vừa thả lỏng một cái đã thấy toàn thân tê nhức, càng gần thành phố có nghĩa là có nước nóng để ngâm mình rồi, có thể đi mát xa, đi dạo phố, đi quán bar ... Đủ thú vui, hấp dẫn hơn mấy cái phong tục dân gian gì đó nhiều.
Một ngày trôi qua, cách kỳ thực tập chỉ còn một ngày.
Lại qua một ngày, đêm trước khi kết thúc kỳ thực tập.
Cuộc sống thành phố hối hả tất nhiên là khác với tiết tấu chậm chạp ở thôn quê, gập ngón tay mà tính, kỳ thực tập của khóa này đã kết thúc. 7 giờ tối nhận được thông báo họp, Vương Hằng Bân từ văn phòng đi ra thì đã mơ hồ đoán được chủ đề của cuộc họp rồi, vừa định gọi điện hỏi tình hình thực tập của các tổ thì có người gọi.
Là cô giáo Nhâm Quần, vừa mới từ trên xe xuống đang vẫy tay với ông, bà không ở trong trường, chuyên môn tới tham gia cuộc họp. Thế thì tốt, chính chủ tới rồi, chủ nhiệm Vương bỏ điện thoại xuống hỏi thẳng :" Mấy tổ thực tập của lớp cô thế nào? Không xảy ra chuyện gì chứ?
"Không có gì, tôi cũng vừa gọi điện hỏi Hoa Đình, nó nói mọi chuyện đều tốt, khoa chúng ta an bài xe mấy giờ đi?"
"Sáu giờ, chủ nhiệm các lớp theo xe, phải đón hết sinh viên về. Mấy đứa kia trong lớp cô không có chuyện gì sao?"
"Đứa nào?"
"Còn đứa nào nữa?"
"Không sao, tôi cũng lo lắm chứ, ngày nào cũng gọi điện hỏi, chỉ sợ cái tổ đó xảy ra chuyện. Thật lạ, các tổ khác ít nhiều đều có vấn đề, riêng cái tổ đó là không có chuyện gì hết." Nhâm Quần cười, cảm giác như trút được gánh nặng, tổ kia không sao, tổ khác thì có, hai cô gái không quen được cuộc sống dưới quê khóc lóc bỏ về, rồi một nam sinh bị chó cắn, mấy vụ tranh cãi với thôn dân gì đó thì vụn vặt quá không kể:
Vậy mà cái tổ đáng lẽ dễ xảy ra chuyện nhất lại không có bất kỳ chuyện gì? Sao thế được?
Vương Hằng Bân đang đi thì dừng lại, Nhâm Quân đi qua mấy bước mới nhận ra:" Chủ nhiệm Vương, sao vậy?"
"Sao tôi cứ thấy mí mắt giật giật, không phải tôi mê tín, cơ mà mỗi lần như thế là thể nào cũng xảy ra chuyện ..." Vương Hằng Bân bất an nói, ông ta bị ba thằng ôn thần kia dọa sợ rồi, nghe kỳ kỳ, nếu ba thằng đó gây chuyện gì đó, chỉ cần kiểm soát được, ông ta có lẽ không thấp thỏm thế này.
Không có chuyện gì à? Cứ sợ sợ thế nào ấy.
Nhâm Quần cười:" Chủ nhiệm Vương mắc bệnh nghề nghiệp rồi."
" Tôi ở trường mấy chục năm, chỉ có cái lớp cô khiến tôi mắc bệnh này, thôi thì may là sắp tốt nghiệp, tôi chỉ mong chúng đều an toàn, vui vẻ rời trường ra kia họa hại xã hội." Vương Hằng Bân nửa đùa nửa thật nói:
Nhâm Quần cũng có chút đồng cảm, vừa đi vừa hỏi :" Vậy chuyện Đơn Dũng thế nào, tôi không nghe thấy chút bàn tán nào hết."
"Đợi có bàn tán thì muộn rồi, tôi cũng không nói chắc được, muốn xử lý thì nhà trường không có danh nghĩa chính đáng nào. Nếu không xử lý thì không có hiệu quả răn đe cảnh cáo, mà muốn xử lý cũng có dễ đâu ... Hình như có tin đồn cậu ta và con gái của giáo sư Tả là bạn trai bạn gái hả? " Vương Hằng Bân hôm đó cũng thấy hai người từ trong ban bảo vệ đi ra:
Nhâm Quần lắc đầu, bà không tin cho lắm:" Không thể nào, chênh lệch lớn quá."
"Tốt nhất là có, nếu không xảy ra chuyện, cậu ta không chống lại được đâu." Vương Hằng Bân nói tới đó là dừng, phòng họp đã ở trường mắt, có vài đồng nghiệp thấy bọn họ tới chào hỏi:
Chủ đề cuộc họp hôm nay rất đơn giản, một là nhấn mạnh hài hòa, hai nhân mạnh an toàn, hệ thống giáo dục Lộ Châu gần đây xảy ra chuyện lớn. Ở trường Vệ sinh dịch tế, sáu nữ sinh ép một nữ sinh cùng trường nhảy lầu trọng thương. Hiệu trưởng Vương trên cuộc họp nói, chuyện tụ tập gây rối hai tháng trước trong trường tuyệt đối không thể lặp lại, tân trưởng ban bảo an Quách Chiến Phong cũng đứng lên báo cáo cụ thể về sự kiện hai tháng trước, xác định đây là sự kiện gây rối có dự mưu, có tổ chức, tính chất rất nguy hiểm, thậm chí còn quá cả sự kiện ở trường Vệ sinh dịch tễ.
Mí mắt Vương Hằng Bân lại bắt đầu giật rồi, ông hiểu mình sao lại bất an, có câu quan mới nhậm chức nóng lòng lập công, thế nào lửa cũng lan tới khoa Trung Văn.
Tiếp đó là các khoa báo cáo tiến triển thực tập, bố trí sinh viên trở về, cùng với an bài tuyển sinh năm mới.
Sau khi báo cáo xong, hiệu trưởng Vương Khác Công giữ Vương Hằng Bân và Nhâm Quần lại, hai người nhìn nhau đều thấy lo lắng trong lòng đối phương. Quả nhiên sợ cái gì thì cái đó tới, hiệu trưởng Vương đi thẳng vào vấn đề:" Báo cáo về mấy đứa sinh viên không khoa các anh ở đây này."
Vương Hằng Bân xem báo cáo, trang đầu là bản danh sách, trên cùng quả nhiên là Đơn Dũng, sau đó là Lôi Đại Bằng, tiếp đó nữa là hai đứa sinh viên khác, đều có tiền án ẩu đả.
Hiệu trưởng Vương chỉ bản báo cáo đó:" Hôm qua ban giáo dục thành tỉnh và thành phố tổ chức tổ điều tra liên hợp tới các trường đại học, cao sơ trung, làm một việc, đó là vấn đề an toàn. Sự kiện ở trường Vệ sinh dịch tễ gây ảnh hưởng xã hội cực kỳ ác liệt, trường chúng ta ngàn vạn lần đừng để bị lấy làm điển hình ... Khoa các anh là điểm đen, chúng ta đóng cửa nói chuyện với nhau nhé, nào đánh nhau, nào biểu tình, nào gây rối, đều từ khoa các anh mà ra. Trưởng ban Quách vừa rồi không điểm danh trên cuộc họp, có điều các anh phải đề cao cảnh giác, tuyệt đối không được lơ là."

Bình Luận

0 Thảo luận