Dưới tấm biểu ngữ lớn, đội hình vuông vức do mấy chục cô gái tạo thành bừng bừng khí thế hô vang khẩu hiệu " Một, hai, ba, bốn, kiến tạo văn minh, cùng chung vinh nhục." Bọn họ đều tăm tắp đi ngang qua đường Thái Đông, đại đội thành quản năm nay vừa mới lập đội ngũ nữ nhân viên, toàn bộ là đồng phục thành quản sơ mi xanh lam, quần đen giày da mũ lưỡi trai, thêm vào tóc ngắn ngang tai, làm người ta sáng mắt, ngay cả các lãnh đạo trên đài cũng liên tục gật gù.
Dưới một tắm biểu ngữ khác, cũng là đội hình vuông vức, cũng bừng bừng khí thế hô:" Một, hai, ba, bốn .. Dựng hình tượng văn minh, tạo phong thái hài hòa." Âm thanh hùng hồn áp đảo đội ngũ nữ tử, đó là các soái ca mặc đồng phục, chân đá đều tăm tắp, uy mãnh oanh hùng, thu hút không ít ánh mắt thị dân.
Đó là đội ngũ chấp pháp quản lý thành thị mà khu Thái Đông mới tuyển mộ năm nay, vừa mới qua ba tháng quân huấn, lãnh đạo tổ chức đội viên mới đưa lên đường phố chấp hành nhiệm vụ. Phó đại đội trưởng Trương Đạo Giang đứng trên đài chỉ đạo các tổ đi chấp hành nhiệm vụ, sau đó tiễn các lãnh đạo cục rời khỏi đại đội, trên mặt không vui vẻ cho lắm, nhỏ giọng nói với đại đội trưởng đi vào:" Đội trưởng Hà, hai đội sau phải làm sao?"
Đại đội trưởng Hà Chấn Hải quay đầu nhìn, một loạt cái đầu ở sau tường lập tức rụt lại.
Ồ, còn đội ngũ ẩn giấu, có điều cái đội này làm đại đội trưởng khó xử, mím môi đi lên lầu, chẳng đáp.
Không đáp thì chuyện vẫn còn đó chứ có biến mất đâu, phó đại đội trưởng nhắc:" Thế nào cũng phải kiếm chút việc cho họ làm chứ? Không thể nuôi không được"
"Làm được cái gì, cái đám đứng nghiêm có năm phút đã mỏi chân, đi đều chân không nhấc lên được, cái đó chưa nói, nhìn tướng mạo ... Ài, đúng là ảnh hưởng mỹ quan thành phố, khó." Đại đội trưởng lên lầu, sau đó quay lại, đi qua bãi đỗ xe, tới hậu viện, quyết định đối diện với vấn đề:
Vừa đi qua cổng, phó đội hô "tập hợp", thế là xếp thành một hàng mười người, đội ngũ này thật không nhìn nổi, ba vị ở trên cùng thì như núi thịt, mặt béo tới ép cho mắt không thấy rõ, bốn vị sau đó gày như que củi, suy dinh dưỡng rõ ràng, cứ như bị ba tên kia tranh ăn từ nhỏ. Tiếp đó nữa thì càng hình thù kỳ quái, một vị cận nặng, kính như đít chai, vị khác bị lác, mắt nhìn đâu cũng được nhưng không thể nhìn thẳng, vị cuối cùng thôi rồi, thấp tới mang ra ngoài người ta lại tưởng là nhi đồng vị thành niên.
Đội ngũ này mà mang ra ngoài đường e là thành quản vốn chẳng có tiếng tăm gì tốt đẹp sẽ triệt để thành phản diện.
Đại đội trưởng Hà lắc đầu liên hồi, có những chuyện mà ông cũng chẳng thể tự quyết, ví dụ như chuyện tuyển sinh này, lãnh đạo bên trên đánh tiếng, đừng nói là đại đội trưởng, đến cục trưởng cũng chẳng chống nổi. Có đại đội nào không phải tuyển một đám thế này, muốn loại cũng không loại nổi.
Nhìn một lúc không nói được gì bỏ đi, phó đại đội trưởng theo sát gót, muốn thương lượng xử lý đám người này ra sao.
Hai vị đội trưởng đi rồi, hàng ngũ thở phào, người ngồi bệt xuống đất, người dựa vào tường, người rút di động ra chơi game, đủ kiểu. Tên béo nhất không chịu nổi lau mồ hôi:" Mẹ cha nó, đều là thành quản, sao mà chênh nhau lớn thế?"
Béo số hai tựa hồ còn chảy dãi, ngồi xuống nói:" Anh Lật, không phát hiện ra, mấy em gái cá mắm trong đội ta mặc đồng phục vào ngon ra phết."
Lôi Đại Bằng nghe thấy cũng ngồi bệt xuống:" Thịt Trắng, cậu đúng là là nhìn thấy lừa cái liền động dục, thứ đó của cậu dùng được à?"
"Cút cút, mồm quạ, cút sang bên." Béo số 2 Thịt Trắng trừng mắt, cùng Béo số 1 ngồi cùng nhau, không thèm để ý tới Lôi Đại Bằng:
À đúng rồi, Lôi ca đi làm rồi nhé, làm thành quản.
Đúng rồi đấy, vẫn cái tính đấy, đi đến đâu người ta cũng đều không ưa.
Nhìn quanh một vòng, Lôi Đại Bằng bực bội lắm, chưa chơi được mấy ngày thì cha hắn đã ép hắn vào đội thành quản điểm danh, nói là cơ hội tìm hiểu xã hội, đợi cơ hội vào biên chế, ai mà ngờ người đợi cơ hội ở đây quá nhiều.
Hỏi quanh một vòng, đại đội trưởng như cha hắn chẳng đáng là cái gì, điều này làm Lôi Đại Bằng thất vọng lắm, mình ở đại học làm lão nhị N năm, giờ vào đội thành quản thì hay rồi, bằng cấp không đủ xếp hạng chưa nói, ngay cả thể trọng cũng xếp thứ ba. Ngoài kia người ta gọi bọn họ là đội ngũ " Sứt môi lồi rốn", Lôi Ca vinh dự được cái biệt danh "Tam Béo", xếp sau Đại Béo Lật Tiểu Lực và Nhị Béo Bạch Thứ Quang.
Không vui, không vui một chút nào hết, từ sau khi người nơi này biết cái mồm thối của Lôi ca, cái đội ngũ nhỏ vốn chẳng đoàn kết lại chia ra mấy nhóm, đều không ưa hắn. Nhớ thời ở trường, một đám tụ tập náo nhiệt ra sao, Lôi Đại Bằng khó tránh khỏi chán chường, thất vọng.
Đang buồn bực, hai vị đội trưởng đi vào, hắng giọng hô tập hợp, xem chừng là thương lượng xong rồi. Đại đội trưởng Hà Chấn Hải điểm danh phân phối nhiệm vụ :" Trương Vệ Hoa, Vương Mẫn, Điền Kiến Bình, Thương Song Tề, bốn cậu làm nội vụ, ở văn phòng nghe điều khiển."
Bốn tên gầy rời hàng, mặt mày hớn hở, đây là việc nhẹ nhàng.
"Đồng Vĩ, cậu tới phòng giám sát ... Triệu Phong Tụ, cậu học tài vụ nhỉ, tới phòng thu chi ... Cái Đình Giáp, cậu đội dự bị." Đại đội trưởng phân công ba vị nữa, thế là chỉ còn ba tên béo nữa mà thôi, ông rõ ràng là đắn đo lắm, ngữ điệu chậm hẳn trựa nói ra rồi vẫn nghĩ :" Lật Tiểu Lực."
"Có." Đại Béo rời hàng:
"Trong ba người thì cậu vào đội sớm nhất, cậu dẫn đội, tiểu khu Thái Đông nam bắc ba dặm, thời gian chấp pháp 18 tới 22 giờ." Đại đội trưởng an bài:
"Hả?" Đại Béo vừa ngạc nhiên thì đại đội trưởng trừng mắt lên, thề là đứng nghiêm chào:" Vâng!"
"Được rồi, các cậu có thể nghỉ ngơi rồi, chú ý phương pháp phương thức công tác, ai bị tố cáo cẩn thận tôi xử lý ... Phải rồi, tiểu khu Thái Đông nhiều khiếu nại lắm, tình trạng bày hàng quán trái phép, xâm lấn lòng hè đường rất nghiêm trọng, cư dân trong tiểu khu nhiều lần khiếu nại tới đại đội chúng ta."
Đại đội trưởng nói xong là vội vàng đi luôn.
Ba tên béo thì hai nhũn người, chỉ có Lôi Đại Bằng vào đội chưa đầy tháng là không hiểu :" Sao thế, buổi tối mát mẻ đi chấp pháp không phải tốt à?"
"Cái thằng ngu này, nhìn một cái là biết ngay bại não, buổi tối đến đúng giờ đấy." Đại Béo Lật Tiểu Lực chỉ huy:
"Nghe thấy chưa Tam Béo, lão đại nói cậu bại não, nhưng bại não cũng không được trễ giờ, phải đúng giờ đấy." Nhị Béo Bạch Thự Quang cũng mắng một câu, hai thằng béo cùng rời đi:
Lôi Đại Bằng không nói gì, ở đại học theo Đản ca đã biết giấu giỏi lộ dốt, lúc quan trọng mới hót một tiếng kinh thiên, có điều gần tháng qua chỉ toàn giả heo mà không có cơ hội ăn thịt hổ, lâu dần người ta coi thành heo thật mất rồi.
"Ta nhịn, ta nhịn ... Đảng ơi, thần ơi, cho con sức mạnh, con đánh bỏ mẹ hai thằng béo cặn bã này." Lôi Đại Bằng đi qua đi lại, nghĩ cách không hót thì thôi, hót một cái phải kinh người, đến hai thằng ngu nhất trong đội cũng coi thường hắn, đây là đại sỉ nhục.
Đúng 18 giờ, Lôi Đại Bằng tới sớm 10 phút, giao ban với xe chấp pháp, ngồi đợi ở cổng một lúc lâu hai thằng kia mới ngồi taxi tới. Về đội thay đồng phục còn phiền toái hơn cả mấy mụ trang điểm, lại đợi mười mấy phút hai thằng kia mới ngồi ghế sau, Đại Béo phất tay :" Đi."
Lôi Đại Bằng không nói gì, lái xe điện đi tới địa điểm cách đó 4km chấp pháp. Kỳ thực chấp pháp buổi tối đúng là tốt hơn ban ngày, hay dở gì không bị phơi nắng cả ngày. Vừa đi vừa hát, nói ra thì ngày đầu đi làm, cảm giác mới mẻ lắm, nghe hai thằng đằng sau thì thầm, toàn là thảo luận pháp sư, kỹ năng, nước thuốc, trang bị, Lôi Đại Bằng biết chúng nói game online, hai cái thằng trạch này làm gì có kinh nghiệm xông pha như mình, có chút coi thường chúng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận