Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hương Sắc Khuynh Thành

Chương 55: Một cục đá khơi lên muôn tầng sóng. (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-11 07:52:53
Chung cư này chuyên môn chuẩn bị cho giáo viên đơn thân, tầng trên cùng dọn ra nguyên tầng tuyển sinh viên nghệ thuật, khá loạn. Bọn họ chạy thẳng lên tầng bốn, đẩy cửa phòng ra, một đám nam nữ đang vẽ tả thực, đột nhiên nhìn thấy tướng mạo xấu xí của Lôi Đại Bằng, có nữ sinh ré lên.
Lôi Đại Bằng chẳng thèm giải thích, đóng cửa lại đi ngay, liên tiếp xông vào mấy phòng, tới gian vệ sinh, cùng Tư Mộ Hiền chen tới cửa sổ nhìn, quả nhiên thấy Đản ca và một cô gái ... Hai người trố mắt nhìn nhau, là Tả Hi Dĩnh, cặp đôi phượng và hoàng vừa rồi còn khiến vô số người hâm mộ, chớp mắt đã thành đôi uyên ương khổ mệnh rồi, bị giữ trong phòng huấn đạo của ban bảo vệ.
"Không thể nào, Đản ca gây họa cũng có mỹ nữ bồi tiếp, thật quá hạnh phúc."
Lôi Đại Bằng sau kinh ngạc là hâm mộ vô cùng. Tư Mộ Hiền đang không biết phải làm sao thì di động trong túi rung lên một tiếng rồi ngắt luôn. Lôi Đại Bằng sán tới nghe, nhưng không nghe thấy gì cả, định cướp máy thì Tư Mộ Hiền suỵt một tiếng, ghé tai thì thầm :" Đừng nói, ban bảo vệ không thể nào để anh ấy gọi điện đâu, anh ấy bảo chúng ta chuẩn bị khởi động kế hoạch Ong vò vẽ đấy, khẳng định có tin nóng."
"Hả, anh ấy sao không nói cho tôi, chỉ bảo tôi theo cậu, không coi tôi là anh em nữa à?" Lôi Đại Bằng không vui:
" Biết sao, bây giờ cậu ở gần Đảng viên, không còn cùng đội ngũ chúng tôi nữa." Tư Mộ Hiền nói đùa:
Lôi Đại Bằng biểu lộ tiếng lòng :" Không thể nào, tôi thế này dù tới gần Đảng cũng không nhận."
"Mồm cậu to như thế, ăn cơm còn rớt nói gì tới nói chuyện? Nếu cậu lỡ mồm nói với Vương Hoa Đình thì phải trách ai?" Tư Mộ Hiền bĩu môi, lần trước Lôi Đại Bằng vô tâm bị Vương Hoa Đình lợi dụng, tuy hai anh em không trách hắn, nhưng nếu không đề phòng thì lỗi là của bọn họ rồi, suỵt cái nữa :" Đừng nói, chặn cửa, không cho ai vào."
Khi Tư Mộ Hiền mở hòm thư có mật mã trên mạng mà Đơn Dũng đưa cho, trong đó có lưu trữ file ghi âm, mở ra nghe thấy giọng của trưởng ban Cẩu , hai người nghe mà nhíu mày. Tới khi nghe xong, Tư Mộ Hiền biết lão đại sơ xuất rồi, ghé tai Lôi Đại Bằng thì thầm, Lôi Đại Bằng chẳng ngán gì gật đầu :" Làm, sợ cái b...! Con chó điên đó giáo huấn tôi đâu chỉ một lần."
Dòng chảy ngầm của học viện Lộ Châu vì một cuộc điện thoại mà cuồn cuộn chảy.
Ngoài trường học, Bao Thiết Cương và Ma Tam Dương chạy nhanh, Ma Can vốn là sinh viên được trường tuyển sinh đặc biệt, vì chạy nhanh, người lại gầy như que củi, nên được đặt biệt danh như vậy. Hai người chạy tới khi nhìn thấy chiếc MINI đỏ rực đỗ bên đường mới dừng lại, Tống Tư Oánh trên xe vội vàng đi ra, câu đầu tiên là :" Sao rồi?"
"Bắt rồi ... Đản ca bị ban bảo vệ đưa đi rồi." Ma Can thở hồng hộc:
"Chuyện này do cậu bất cẩn, dán cái áp phích cũng bị người ta bắt được, ngu xuẩn." Tống Tư Oánh tức giận mắng Ma Can, chân đi giày cao gót còn đá một phát:
Ma Can đúng là xui xẻo, bị ban bảo vệ bắt, bị chủ nhiệm khao mang về mắng chửi, giờ còn bị người mình đánh, mặt mày khổ sở :" Đại tỷ, em làm việc cho chị, còn chưa được cái gì đã toàn bị chửi mắng rồi. Em còn chưa viết kiểm điểm, giờ phải làm sao? Em bọn họ bắt em viết đơn thôi học, chị không thể bỏ mặc, nếu không em đi tới ban bảo vệ khai hết."
"Mày đúng là thằng hèn." Tống Tư Oánh quát, nhưng lòng cũng bất an:
Lão Bao chạy chậm hơn, tới nơi không đợi Tống Tư Oánh nói gì đã suỵt một tiếng chỉ vào trong xe. Ba người vào xe tức thì nghe được đoạn đối thoại lưu trong hòm thư, vừa nghe nói Hạ Béo đúng là thân thích của trưởng ban Cẩu, Lão Bao giật mình, té ra còn có nội tình ... Nghe tới đoạn ông ta đe dọa Đơn Dũng, cả đám không khỏi có cảm giác con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, may mà Đản ca nghĩ khí, không khai gì hết. Có điều nghe Cẩu Quốc Bình mắng chửi sinh viên là đám "quỷ nghèo", hai người nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đấm vài phát.
Nghe hết đoạn đối thoại, Tống Tư Oánh bị sự thông minh của hai tên tứ chi phát triển này làm bất ngờ :" Sao các cậu ghi âm được?"
Lão Bao giải thích, té ra là trước khi Đản ca bị bắt đã gửi tin nhắn cảnh báo, gửi mật mã thư điện tử, hơn nữa còn sẵn sàng phát động kế hoạch Ong vò vẽ đã thảo luận từ lâu.
Tống Tư Oánh biết một chút về kế hoạch Ong vò vẽ, đó là đợt gây náo loạn tẩyy chay nhà bếp lần hai. Nhưng cô chỉ biết thế thôi, có tin trong tay Đơn Dũng có bom tấn, nhưng mà miệng Đơn Dũng rất chặt, không chứng thực được. Lão Bao lục tin nhắn đưa Tống Tư Oánh, nói Đản ca đã lên kế hoạch cho các bước cả rồi.
Tống Tư Oánh xem xong bợp gáy Lão Bao :" Đồ ngu xuẩn, sao không nói sớm, suýt nữa bị cậu làm hỏng chuyện rồi .... Tất cả các cậu cộng lại cũng không bằng ngón tay của Đơn Dũng. Cái gì mà bị bắt, Đản ca lần này một mình thâm nhập hang hùm, bằng dũng khí này đủ lọt mắt xanh chị đây."
"Chị khen Đản ca cũng không cần phải hạ thấp bọn em thế chứ?" Lão Bao làu bàu:
" Cậu biết đây là gì không? Đây là ảnh nơi nhà ăn để nguyên liệu nấu ăn, thiếu chút nữa bị các cậu làm hỏng chuyện lớn." Tống Tư Oánh cầm PDA lên mạng, nhập mật mã tải về, mắt liền sáng lên trong đó đặc tả ảnh xe ba bánh đưa hàng, thậm chí có ảnh toàn cảnh kho hàng, tổng cộng hai ba chục tấm, làm cô hưng phấn reo lên :" Biết ngay anh ta còn quân bài ẩn giấu, không ép thì anh ta không chịu lấy ra. Có thứ này Hạ Béo ngã ngựa là chắc rồi ... Í, cái gì đây ... Á, tên lưu manh."
Xem thêm vài tấm, không ngờ thấy toàn ảnh mỹ nữ khỏa thân với đủ các loại tư thế, Tống Tư Oánh đỏ mặt, thấy Lão Bao và Ma Can cười khùng khục thì tức giận đuổi đi:" Xéo, cười cái gì mà cười?"
Hai người vội mở cửa xuống xe, thấy Tống Tư Oánh định đi, Lão Bao chưa yên tâm :" Đại tỷ, vậy Đản ca thì sao, anh ấy còn bị giữ ở ban bảo vệ, nếu anh ấy khai chị ra thì sao?"
"Cậu nghĩ Đơn Dũng là loại không có tí nghĩa khí nào như các cậu à? Xì, đợi xem trò hay đi." Tống Tư Oánh bỏ lại một câu, quay đầu xe cực gắt phóng thẳng:
Hồi lâu sau Ma Can mới tức giận nói:" Mẹ nó, nếu không phải cô ta đồng ý cho tôi một bộ trang bị vận động dã ngoại thì tôi chẳng thèm để ý, lần này thảm rồi, trang bị chưa thấy đâu đã bị xử phạt."
"Không phải tôi nói cậu chứ, thấy chân cậu nhanh mới để cậu đi dán áp phích, sao để người ta quay được?" Lão Bao trách:
"Chân tôi nhanh tới mấy cũng không nhanh hơn camera, cậu nói thì ngon lắm, giỏi thì chạy thử đi."
"Con mẹ nó, không biết che mặt vào à ..."
Còn đang định giáo huấn thì Lão Bao có điện thoại, thấy số của Tư Mộ Hiền liền nhận máy, vừa đặt lên tai nghe thì mắt mở lớn, hồi lâu sau đờ đẫn thu máy lại như nghe được tin dữ. Động tác này làm Ma Can sợ hãi, khẩn trương hỏi :" Sao thế, không phải chân thối cũng bị bắt rồi chứ?"
"Đi mau ... Sắp có trò hay để xem rồi, lần này thù mới nợ cũ chúng ta đòi cho hết, Hiền đệ đã nhận được tín hiệu của Đản ca, kế hoạch Ong vò vẽ sắp khởi động toàn diện rồi, nhanh nhanh bố trí kẻo không kịp, cơ hội chỉ có một thôi." Lão Bao phấn khích co cẳng chạy hết tốc lực, chuyện này nhất định sẽ đi vào lịch sử trường:

Bình Luận

0 Thảo luận