Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hương Sắc Khuynh Thành

Chương 112: Gặp đã khó, ly biệt càng khó. (3)

Ngày cập nhật : 2025-09-11 07:52:53
Đám bạn học định xem trò vui ở trên xe kinh ngạc chạy xuống, đám nữ sinh vây quanh Lưu Thúy Vân, nam sinh kéo Tư Mộ Hiền hỏi hết cái nọ tới cái kia, có điều trọng điểm chỉ Lôi ca :" Chuyện này là sao, nhìn cứ như Lôi ca dẫn đội vậy."
"Đúng thế, cơ sở quần chúng của cậu ta tốt, biết làm sao?" Tư Mộ Hiền làm bộ làm tịch thở dài:
"Có gì lạ đâu, Lôi Đại Bằng là giáo viên thể dục cả ba khối, oai lắm đó." Lưu Thúy Vân thè lưỡi ra với đám nữ sinh:
Cô giáo Nhâm Quần thì hưởng thụ niềm vui hiếm có này, rốt cuộc không uổng công tổ chức một lần chi viện giáo dục, chủ nhiệm lớp đi theo thấy không dễ có được cảnh tiễn chân thế này, vội vàng lấy camera ra ghi lại, chỉ có điều nhân vật chính làm người ta muốn trào ngược dạ dày.
Niềm vui bất ngờ này còn chưa tiêu hóa hết lại có chuyện mới mẻ xuất hiện, xe vào thôn kinh động phụ huynh học sinh, không ít người tới góp vui, ngô vừa bẻ, dưa mới hái, lại còn có táo vẫn xanh, có người vác cả bao tải kê cười ha hả nhét lên xe, nhấn mạnh là tặng thầy Lôi.
"Ê, tôi nói này Đản ca, có người việt vị rồi, cướp hết hào quang của anh đó." Triệu Huy đi tới nói đùa:
Đơn Dũng thấy cứ thế này chả biết bao giờ mới đi được, gọi:" Nhị Lôi, mau lên, chơi hai tháng chưa đủ à, hay định cư luôn ở đây đi."
"Sốt ruột cái đéo, còn sớm mà." Lôi Đại Bằng buông tay Cảnh Diễm Diễm và Ngưu Thủy Sinh ra, nói lớn :" Các anh em, ngày nào đó miệng anh thèm sẽ quay về, chúng ta cùng bắn chim. Tương lai ai thi đỗ vào thành phố, anh lái xe tới đón."
Nói một cái cả đám loạn như ổ gà, lộ tẩy rồi, kiểu xưng hô này đúng là làm người ta bật ngửa, Đơn Dũng ra hiệu cho Tư Mộ Hiền, Tư Mộ Hiền tới nói ngon nói ngọt mãi mới kéo được Lôi ca về đội ngũ bạn học, sợ hắn phấn khích lên nói ra chuyện không phù hợp.
Đơn Trường Căn phất tay đuổi đám học sinh còn quyến luyến, cô giáo Nhâm tới bắt tay từng phụ huynh, thực ra bà cũng ngạc nhiên, lớp trưởng và bí thư bị ngó lơ, toàn là phản ánh thầy Lôi tốt thế nào.
Khó khăn lắm mới khuyên được nhóm này, chưa lên xe lại có người mới, tựa hồ hôm nay đều tới góp vui vậy. Hai cái xe dán tiêu chí Sức hút Lộ Châu và Điện ảnh Đại Ha phóng nhanh tới, chắn trước xe khách lớn. Nhảy xuống xe là đạo diễn Tần, còn kéo theo xã trưởng Vương, từ xa xa nhìn thấy mấy chàng trai kia thì mừng ra mặt chạy tới. Xã trưởng Vương ngăn đội ngũ, nói là đợi một chút, mang tới cho xã nhiều chuyện tốt như vậy, thế nào cũng phải tặng một lá cờ gầm, biểu đạt tâm ý. Nghe thế đoàn giáo viên học sinh ngạc nhiên lắm, giải thích vài câu hiểu ra, ba anh em kia đón dâu kiếm một khoản lớn cho trường.
Đạo diễn Tần thì chạy tới thẳng chỗ Đơn Dũng, nắm chặt tay y mà lắc:" Chàng trai, tôi phải cám ơn cậu."
"Tôi nghe nói rồi, lên TV rồi, ông nói đi, phí bản quyền phải đòi ông ra sao đây?" Đơn Dũng nói đùa:
Đám sinh viên kéo cả tới nhao nhao mỗi người một câu, đạo diễn không cách nào nói được nữa, bên kia xã trưởng thì cứ luôn mồm cám ơn, chẳng biết cám ơn cái gì. Mãi khi một cái xe tài ầm ầm chạy tới, mọi người hết ồn ào, đạo diễn Tần mới vung tay đầy hào khí :" Bàn ghế một trăm bộ, bốn cái máy vi tính, điện ảnh Đại Hà chúng tôi quyên tặng cho trung học Tróc Mã .... Máy quay, máy quay, mau quay lại."
Gọi một cái lại càng náo nhiệt, tới hai người cầm camera với máy ảnh đứng bên đường, Lôi Đại Bằng nổi nóng mắng Đơn Dũng :" Anh oai quá, sớm biết thế đòi tiền là được, bàn với ghế ..."
Tư Mộ Hiền bịt ngay cái mồm tư tưởng quá thấp đó, đám bạn học rối rít hỏi đầu đuôi, biết Đơn Dũng thổi kèn kiếm được quyên tặng lớn như thế, ai nấy hâm mộ. Đạo diễn Tần nói, nhờ đoạn phim đón dâu đậm chất thôn quê đã nâng cao cả bộ phim tài liệu của ông ta, hình ảnh đầu tiên trúng tuyển là nó.
Xe đi từ từ, xã trưởng còn chê cảnh này chưa đủ náo nhiệt, giục giã mang đồ góp vui, ở nông thôn cái gì cũng có sẵn, thế là nào chiêng nào trống, rồi mấy vật dụng nhỏ, bọn họ kiếm được còn nhanh hơn xe. Đơn Trường Căn mừng lắm, gọi học sinh ra đường nghênh đón. Đạo diễn Tần lấy kèn từ đội nhạc gọi Đơn Dũng, Đơn Dũng vừa chạy tới, Lôi Đại Bằng và Tư Mộ Hiền hớn hở chạy theo. Miệng ngậm kèn, tay gõ chiêng, đàn đeo vào cổ. Pháo vừa nổ, Đơn Dũng phồng má thổi ( Vui dào dạt), tiếng kèn át tiếng pháo, Lôi Đại Bằng gõ chiêng cheng cheng, hô lên đầy thổ phỉ :" Các anh em, chuyển đồ đi, đều của chúng ta đấy."
Đám học sinh reo hò ùa lên như đánh trận, sinh viên thực tập khoa Trung Văn giúp đỡ, người trèo lên xe, người tiếp nhận. Cả một xe bàn ghế mới, rồi máy vi tính dán chữ quyên tặng, được giáo viên học sinh hớn hở mang vào trường, quay phim ra sức nhắm vào ba chàng trai, Đơn Dũng thồi kèn lắc trái lắc phải muốn gãy hông, Lôi Đại Bằng gõ chiêng làm thịt toàn thân rung chuyển, ba anh em vừa biểu diễn còn không quên lấy mông huých nhau như cố tình làm trò, khiến hiện trường còn náo nhiệt hơn cả hôn lễ.
Vừa loạn một cái hành trình liền bị lỡ dở, xã trưởng và cán bộ chính phủ xã tới, muốn giữ giáo viên và thực tập sinh ở lại ăn cơm. Đơn Trường Căn cũng đại biểu trường học nói không mời một bữa thì áy náy lắm. Đôi mắt đạo diễn Tần không rời Đơn Dũng, nhạc vừa dừng là ghé tai y nói :" Chú em, hôm nay theo tôi tham gia khai mạc miếu hội Ẩm Thành đi, chuyên môn tới mời các cậu đấy."
Đơn Dũng ngẩn người :" Hôm nay là ngày bao nhiêu mà đã có miếu hội?"
Đạo diễn Tần cười giải thích, mặc dù chưa tới thời gian, nhưng mà vì quay phim nên tổ chức trước, đây là miếu hội lớn hiếm có nhiều năm qua, bát giác lâu, ương ca rồi thêm vào đội biểu diễn thiết thủy cương hoa nổi danh Lộ Châu cũng tới, náo nhiệt khỏi phải nói.
Đơn Dũng nghe cổ động mà sáng mắt, nhưng lại hỏi :" Có thù lao không?"
"Không phải trả rồi sao, thỏa mãn điều kiện của cậu rồi còn gì, còn quyên tặng thêm mấy bộ máy vi tính." Đạo diễn Tần chỉ cảnh vận chuyển:
"Ông xem con người ông không biết làm việc, tôi thuận miệng nói vài câu, ông lại coi tôi cao thượng quá." Đơn Dũng nhỏ giọng trách móc:" Ông không biết tìm riêng tôi nói chuyện à, tiền dễ thương lượng, ít nhiều phải có chứ, chả lẽ tôi làm không công sao?"
Đạo diễn Tần vừa xong còn bị cảnh tượng tình cảm kia làm xúc động, nghe thế mắt toàn lòng trắng, hai người tay nắm tay mặc cả trong ống tay áo. Lúc sau Đơn Dũng lén lút vẫy tay gọi Tư Mộ Hiền tới ghé tai thì thầm, Tư Mộ Hiền gật đầu đi tìm cô giáo Nhâm xin nghỉ phép, cô giáo Nhâm đang vui vẻ nên gật đầu ngay. Đơn Dũng và Tư Mộ Hiền vừa lên xe, không ngờ Lôi Đại Bằng chen vào giữa, trừng mắt lên:" Nói hai người chơi gay mà không thừa nhận, định bỏ em lại á, không có cửa đâu.
Anh chàng này vừa lên xe làm hai cô gái khác trong xe cười khúc khích, chưa quên chuyện hắn muốn làm hoàng đế hoang dâm vô độ. Đơn Dũng bỗ vai:" Mắt cậu tinh như trộm, giấu sao được ... Miếu hội Ấm Thành khai mạc, đạo diễn trả chúng ta 3000, lát cậu đeo mặt nạ quỷ diễn kịch Na, anh thổi kèn, Hiền đệ kéo hồ cầm."
Chỉ cần là nói tới chơi thì Lôi Đại Bằng chịu ngay, lúc này đã nhìn trúng hai cô gái tổ chế tác ngồi hàng ghế trên của xe thương vụ, nhìn tới mức làm người ta thiếu tự nhiên. Tư Mộ Hiền di chuyển sự chú ý của hắn :" Còn có đội thiết hoa tới, đáng xem lắm, nhìn khắp toàn quốc thiết hoa của chúng ta là độc nhất vô nhị."
Cái tên này có vẻ mang hàm ý đặc thù Lôi ca rùng mình, luôn mồm khen hay.
Hai chiếc xe mang theo ba vị khách quý đặc thù đi trước một bước ...

Bình Luận

0 Thảo luận