Đường Hạo, một cái tên rất bình thường nhưng lại khiến Thần Linh Đệ Tứ Cảnh nổi lên sóng gió lớn! Dường như có sóng gió ngập trời quét ngang óc mọi người. Nhất thời, trên mỗi con đường, khách sạn tại thành Ương Cung cũng đều nói về cái tên này.
Tuy rằng chỉ là Thần Linh Đệ Tứ Cảnh, mới là tháng thứ tư tiến vào Thiên Tài Thí Luyện Địa nhưng Đường Hạo và vị thiên tài con cháu của thần linh, nghìn năm khó gặp của Tam Xích Thần Minh Điện kia đã lộ rõ sự tranh đua gay gắt. Dưới quầng sáng phụ trợ của thiên tài Xích Lượng Thiên, đại danh của Đường Hạo rất nhiên càng sáng chói.
- Nghe nói Đường Hạo này chỉ tới từ một thế giới vô cùng bình thường.
- Có trò hay để xem rồi. Nếu hai đại thiên tài này chạm mặt, không biết sẽ có hoa lửa kịch liệt bùng lên không.
- Đối với Tam Xích Thần Minh Điện được xưng là thánh địa thần linh đệ nhất này, đây tuyệt đối là một cái tát tai rất vang.
*xx**+*%
Hầu như tiếng bàn tán không ngơi nghỉ một khắc nào. Mấy người Diệp Tang cũng đang trao đổi.
- Hắc, nếu lão đại xuất hiện thì có thể hình thành cục diện vạc ba chân với Đường Hạo và Xích Lượng Thiên hay không?
- Quân Nhi honey, ngươi cũng nên cố gắng đi theo ta, nói không chừng cũng gặp may mắn đấy.
- Tiêu Dương có thể sánh vai với Đường Hạo và Xích Lượng Thiên hay không thì chúng ta không biết, nhưng chúng ta biết cái tên ranh ngươi đã từng đứng đầu Chiến Điểm Bảng đấy!
Không thể không nói, sự cạnh tranh xếp hạng trên bảng này thật sự quá kịch liệt rồi.
Mọi người đều biết, hòa thượng Giát Giát từng tỏa sáng trên Chiến Điểm Bảng. Đương nhiên đó là chuyện của mấy ngày hôm trước. Hiện tại đã chẳng thấy tăm tích của gã trên Chiến Điểm Bảng rồi. Không chỉ có Giát Giát, những thiên tài mà mọi người biết đến từ Địa Cầu, hiện nay đứng trên một trăm thứ hạng đầu của Chiến Điểm Bảng chỉ còn có Tiêu Tỉnh Y, xếp thứ tám mươi tư và Thái Tử Dịch Hàn trước mắt xếp thứ chín mươi ba.
Dịch Quân Nhi cười ha hả, mang theo ý khiêu khích nhìn hòa thượng Giát Giát.
Hòa thượng Giát Giát cũng chẳng thèm để ý tới giọng điệu châm chọc của Dịch Quân Nhi, ngược lại còn lấy làm vinh dự mà cười gian:
Đột nhiên hòa thượng Giát Giát thở dài. Cho dù bốn tháng nay gã đã gặp không ít thiên tài đến từ các thế giới lớn nhỏ nhưng là fan hâm mộ trung thành nhất của Tiêu Dương, trong lòng Giát Giát, địa vị của lão đại là không ai thay thế được.
- Honey, em quan tâm tới ta sao?
- Phì, ai là thân ái của ngươi chứ. Ai thèm cái vận may cứt chó của ngươi? Nói không chừng lần sau lại bị con ác thú hung tàn kia xé xác ấy chứ.
Mặt hòa thượng Giát Giát cảm động:
Gương mặt Dịch Quân Nhi lập tức đỏ lên, trừng mắt lườm hòa thượng Giát Giát:
Về phần chiến điểm của Giát Giát đột nhiên gia tăng, quả thật đúng như lời Dịch Quân Nhi nói, là vận cứt chó. Dựa theo lời đại đô thống, gã vừa mới tới Thiên Tài Thí Luyện Địa liền rơi vào trong một mảnh rừng rậm hoang vắng, hơn nữa chỗ đó còn xảy ra một trận ác chiến! Đối tượng chiến đầu không ngờ là hai con ác thú khổng lồ!
Trong Thiên Tài Thí Luyện Địa tàn khốc này, kẻ độc hành hầu như rất ít có lực cạnh tranh.
Do vậy không ít thiên tài tới từ các thế giới đều lựa chọn đi theo đoàn đội, cũng nhau chinh chiến. Phương thức tổ chức đoàn đội có rất nhiều, một số cầm lệnh bài của cùng một vị thần linh. Còn có một số người giống như đám người Giát Giát hiện nay, tất cả mọi người đều tới từ một nơi, cho nên rất thân cận. Suốt đường đi, có đôi oan gia Giát Giát và Dịch Quân Nhi, mọi người cũng có nhiều trận cười sảng khoái.
Tất cả mọi người không nén nổi cười ha hả. Cuối cùng hai con ác thú kịch chiến lưỡng bại câu thương, hấp hối liên bị hòa thượng Giát Giát thể hiện bá vương khí, thu thấp cả hai con này. Lúc ấy hòa thượng Giát Giát chỉ bẻ lấy một sừng rất đẹp trên đầu một con ác thú. Đến tòa thành trì phụ cận, gã mới khiếp sợ phát hiện ra cái sừng của con ác thú trong tay mình lại có giá trị tới một trăm chiến điểm!
Hòa thượng Giát Giát cười hắc hắc, giọng nói cũng cao hơn vài phần.
Trong não hòa thượng Giát Giát lại vang lên tiếng chuông tuyệt vời của Thái Tử Dịch Hàn, khóe miệng hơi nhếch lên, cũng không yếu thế chút nào:
Dịch Quân Nhi uy hiếp hòa thượng gã vô cùng "hung ác".
- Hừ! Đừng quên anh trai ta đang trên Chiến Điểm Bảng. Đợi tới lúc tìm được anh ấy, ta sẽ thu thập cậu.
- Hừ, ngươi có đại ca, bổn hòa thượng cũng có lão đại! Đừng quên anh của ngươi từng bị đại ca của ta đánh bại rồi đấy...
Ngay lúc đó, hòa thượng Giát Giát mới xem xét quy tắc của Chiến Điểm Bảng, lập tức như điên như rồi đổi điểm. Vì thế gã một tiếng hót kinh người luôn! Mà càng khiến cho hòa thượng Giát Giát đau lòng là sau đó gã mới biết, hai mắt của con ác thú cường đại trong Thiên Tài Thí Luyện Địa kia còn có giá tới năm trăm chiến điểm! Chẳng qua lúc hòa thượng Giát Giát quay lại tìm thì thi thể hai đại ác thú đã biến mất tăm rồi.
- Lão đại của ta thích khiêm nhường, nhưng nếu đã lên tiếng là mọi người đều biết. Hãy chờ xem. Nói không chừng đột nhiên một ngày nào đó, các ngươi sẽ chứng kiến tân vương giả xuất hiện trên Chiến Điểm Bảng, áp đảo cả Đường Hạo và Xích Lượng Thiên đấy!
Xoạt!
Trong tích tắc này, không ít ánh mắt trên quán rượu nhìn về phía hòa thượng Giát Giát. Vẻ mặt mỗi người khác nhau, càng có nhiều người mang ý trào phúng, sau đó lập tức lắc đầu thở dài.
- Lại có một tên nằm mơ giữa ban ngày rồi. - Hiểu mà, hiểu mà. Rất nhiều thiên tài không chịu nổi sự cạnh tranh kịch liệt ở Thần Linh Cảnh Địa, phát điên phát rồ luôn rồi.
Giát Giát yên lặng không nói.
- Ha ha ha, phát rồ.
Dịch Quân Nhi ôm bụng cười to. Hiển nhiên Giát Giát chịu thiệt khiến nàng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
- Ha ha, phát rồ.
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên, ngữ điệu giống hệt Dịch Quân Nhi. Tiếng nói vừa dứt, đám người Dịch Quân Nhi đều liếc qua, thấy mấy bóng người đang đi về phía bọn họ. Cầm đầu là một vị thiếu niên, khóe miệng nhếch lên ý cười trêu tức nhìn Giát Giát.
- Ngươi có bệnh à?
Giát Giát đứng lên, hỏi khẽ một tiếng. Dịch Quân Nhi có thể nói mình, vì đó là honey Dịch Quân Nhi của mình. Còn thằng ranh tự dưng ở đâu ra này. Hòa thượng Giát Giát cảm thấy thật sự là y có bệnh rồi.
Nụ cười của thiếu niên kia lạnh lẽo hẳn.
- Thiếu gia Bất Phàm, vừa rồi chính tai ta nghe thấy hòa thượng này lớn tiếng nói là thích nhất thấy người của Tam Xích Thần Minh Điện bị Đường Hạo áp chế. Gã còn nói là rất coi thường Tam Xích Thần Minh Điện đấy.
Một tên mày trộm mắt chuột bên cạnh thiếu niên kia chỉ vào Giát Giát, kêu lên như kể công, đồng thời khóe miệng nhếch lên lộ nụ cười.
Lần này đội ngũ của Tam Xích Thần Minh Điện tiến vào Thần Linh Cảnh Địa rất đông đảo, mạnh nhất trong lịch sử. Trên thực tế, mười thứ hạng đầu trên Chiến Điểm Bảng thì có bảy người của bọn họ! Nhưng vị trí cao nhất lại bị một kẻ không rõ lai lịch trấn áp thiên tài cực mạnh của Tam Xích Thần Minh Điện. Trong thời gian này, hầu như mỗi thiên tài tới từ Tam Xích Thần Minh Điện đều uất ức. Không tìm ra được Đường Hạo thần bí kia, bọn họ chỉ có thể phát tiết lửa giận lên những thiên tài khác.
Tên mặt chuột mắt trộm kia trước ngồi không xa đám người Giát Giát, nghe được lời của gã, cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời để lấy lòng Tam Xích Thần Minh Điện, vội vàng rời đi, gọi tôn đại thần này tới.
- Tiểu thư xinh đẹp.
Nhưng thiếu niên kia lại xoay mặt nhìn Dịch Quân Nhi, mỉm cười nói:
- Ta họ Xích, tên là Bất Phàm, đến từ Tam Xích Thần Minh Điện! Tên ngốc kia đắc tội với nàng, tại hạ nguyện vì nàng khiêu chiến với gãi
Dịch Quân Nhi cũng sửng sốt, không nén nổi bật thốt lên:
- Ngươi có bệnh thật à?
Toàn trường im bặt. Nửa ngày sau, Giát Giát không nén nổi phì cười, âm thầm giơ ngón tay cái lên với Dịch Quân Nhi. Honey của mình có khác, tại thời điểm mấu chốt vẫn rất coi trọng nghĩa khí.
Mặt Xích Bất Phàm liền âm trầm hẳn. Vốn muốn gây ấn tượng với mỹ nhân, sau đó thể hiện thân thủ, cuối cùng ôm được mỹ nhân về, không ngờ vừa mở miệng liền ăn ngay cái tủ đứng.
- Ta muốn chiến đấu với ngươi!
Xích Bất Phàm chỉ thẳng vào Giát Giát, ánh mắt lạnh lùng, gần từng chữ một:
- Ngươi có bao nhiêu chiến điểm thì đánh cuộc bấy nhiêu!
Nơi này là trong thành, cho dù là thiên tài tới từ Tam Xích Thần Minh Điện cũng không thể ra tay!
Trong thành trì, chỉ có hai biện pháp giải quyết, một là nín nhịn, hai là quyết chiến trên lôi đài thiên tài!
Tiếng nói của Xích Bất Phàm vừa dứt, mấy người La Thiên Tôn Tọa đều đứng bật dậy theo tiềm thức, đôi mắt lộ địch ý nhìn Xích Bất Phàm. Mà Xích Bất Phàm lại hãnh diện nhìn Giát Giát, cười khinh miệt nói:
- Thằng ranh, ngươi không dám sao?
Giát Giát uống một ngụm rượu, chợt đứng lên, nhìn lại Xích Bất Phàm không chút kiêng nể.
- Mặc gã đi.
Lúc này, đột nhiên Dịch Quân Nhi vội vàng nói.
- Trật tự nào, đây là chuyện của đàn ông.
Giát Giát giơ tay ngăn lời Dịch Quân Nhi, giằng co với Xích Bất Phàm trong chốc lát rồi cười lạnh nói:
- Tam Xích Thần Minh Điện? Rất giỏi sao? Ta xem thường Tam Xích Thần Minh Điện thì đã sao?
Tất cả mọi người trong quán rượu đều chấn động tới ngây người.
Lại còn có người dám công khai tuyên bố xem thường Tam Xích Thần Minh Điện!
Xích Bất Phàm tức giận tới run rẩy:
- Giỏi lắm... Vậy thì lên lôi đài phân cao thấp đi!
Xích Bất Phàm vung tay, xoay người cất bước ra ngoài:
- Sau ba canh giờ, lôi đài thứ bảy tại thành Đông!
Bỏ lại một câu này xong, Xích Bất Phàm liền quay đầu rời đi.
Trong quán rượu liền lập tức vang lên một loạt tiếng xôn xao, mọi người đều sợ hãi than thở.
- Còn dám tiếp nhận khiêu chiến của Tam Xích Thần Minh Điện. Hòa thượng kia có lai lịch gì?
- Cho dù là lai lịch gì, khiêu chiến quyền uy của Tam Xích Thần Minh Điện thì đã là có dũng khí lớn lao rồi.
- Ta kiểm tra được rồi. Xích Bất Phàm này xếp hạng năm mươi tư trên Chiến Điểm Bảng. Chậc chậc, đúng là cường giả thiên tài chính cống mà.
- Hừ! Hoa hòa thượng thối!
Dịch Quân Nhi hổn hển nhớn nhác nhìn Giát Giát:
- Ngươi... Sao ngươi lại đồng ý nhận khiêu chiến của tên kial
Lúc này miệng hòa thượng Giát Giát há hốc, nhìn hướng Xích Bất Phàm rời đi, nửa ngày sau mới từ từ quay đầu lại:
- Honey, ta... Ta đã đồng ý nhận trận khiêu chiến này đâu?
Nghe vậy, hầu như mọi người đều sửng sốt, trong đầu không khỏi nhớ lại những lời nói của Hắc Giáp sơn, đều trố mắt đứng nhìn. Bọn họ bị chủ quan của Xích Bất Phàm ảnh hưởng, với bị những lời nói tỏ vẻ khinh thường Tam Xích Thần Minh Điện của hòa thượng Giát Giát, theo tiêm thức liền nghĩ nhất định Giát Giát sẽ đồng ý nhận khiêu chiến!
- Chẳng lẽ ngươi...
Dịch Quân Nhi cũng thừ người ra.
- Ngươi không nhận khiêu chiến, thế sao vừa rồi lại hiên ngang tỏ vẻ khinh thường Tam Xích Thần Minh Điện thế?
- Đó là đương nhiên rồi!
Giát Giát vỗ ngực, cất cao tiếng nói:
- Ta còn nói chưa hết mà. Ta xem thường Tam Xích Thần Minh Điện thì đã sao? Hừ hừ, ta không nhận khiêu chiến của Xích Bất Phàm thì thế nào?
Toàn bộ quán rượu yên lặng.
Ánh mắt mọi người nhìn Giát Giát đều thay đổi. Thằng ranh này hóa ra chẳng có lai lịch gì, mà là... Vô sỉ cực đội
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận