Giết người, phóng hỏa.
Loại thủ đoạn này, hơn nữa còn nhằm vào Lưu Tinh tông, không phải Tiêu Dương thì còn ai vào đây nữa?
Từ cánh rừng đi ra, Tiêu Dương đã biết hắn không thể dùng diện mạo hiện có của mình để đi lại trong Tam Giác Vàng. Nếu không, một khi gặp phải người của Côn tông, hỏi đến Lệ Độc Tôn Tọa và Tẩu Hồ Tôn Tọa, hắn sẽ không biết giải thích như thế nào. Hơn nữa, hai vị Tôn Tọa mất tích, Lưu Tinh tông khẳng định rất nhanh tra ra hắn.
Thay hình đổi dạng là phương pháp tốt nhất.
Với thuật dịch dung của Tiêu Dương, đủ để hắn thay đổi một hình dạng khác mà không ai nhận ra.
Hết thảy cũng vì hoa Tử Tiên.
Tiêu Dương chưa bao giờ bỏ qua mục tiêu này.
Màn đêm yên lặng phủ xuống. Tiếng nước chảy từ khe suối nhỏ vờn quanh bên tai. Tiêu Dương chạy đến khe suối, tuy là đêm tối, nhưng nhờ ánh trăng, tâm mắt của Tiêu Dương vẫn không bị ảnh hưởng.
Thân ảnh rất nhanh biến mất trong màn đêm. ....
Tiêu Dương không muốn lãng phí chút thời gian nào.
Tiêu Dương lẩm bẩm:
Vẫn trang phục tiều phu, đi trên con đường núi nhỏ.
Người tìm hoa Tử Tiên hằng hà sa số. Buổi tối cũng sẽ không nghỉ ngơi. Người nào cũng muốn mình nhanh hơn kẻ khác tìm được hoa Tử Tiên. Tiêu Dương cũng không ngoại lệ.
- Trưa mai hẳn mọi người sẽ đến.
Có thể tiếp tục tìm. Khi tử khí thăng thiên, Khâu Thành cũng ở gần Vân Nam. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng khác thường, lập tức nghĩ đến hoa Tử Tiên, liền vội bay đến đây.
Một thân ảnh giống như linh hầu đang nhảy xuống vách đá. Người này nhìn qua có chút nhỏ gầy, khí tức trên người cũng không mạnh lắm, nhiều lắm cũng chỉ là Thật Khí Nhất vân. Nhưng khinh công quả thật rất cao. Leo trên vách đá mà cứ như giẫm trên đất bằng.
Người này là Khâu Thành, tán tu không môn không phái, tâm địa bất chính. Dựa vào một thân khinh công hơn người, chuyên bay tường nhập thất, giết người cướp của.
Tại một vách đá dựng đứng, phía trên um tùm cây cối.
Thân ảnh Khâu Thành bám trên vách đá, thỉnh thoảng lại gạt đám cây cỏ sang một bên để tìm kiếm.
Khâu Thành mang theo tâm lý may mắn tiến vào khu vực núi non trùng điệp. Những người có suy nghĩ như Khâu Thành càng thêm hằng hà sa số.
- Không ai có thể đoán trước được vị trí cụ thể của hoa Tử Tiên. Hơn nữa, muốn tìm hoa Tử Tiên cũng không thể dùng thần thức để tìm, phải dựa vào mắt thường.
Hoa Tử Tiên là chí bảo trong mơ của tất cả mọi người.
Có lẽ hoa Tử Tiên đang ở trong một lùm cây nào đó.
- Một khi tìm được hoa Tử Tiên ở những vách đá hiểm yếu, đó chính là may mắn của mình.
Tỉnh thần Khâu Thành rất phấn chấn.
- Trời cao rất công bằng. Ít nhất, tỷ lệ tìm được hoa Tử Tiên là ngang nhau.
Đây là một cơ hội có thể thay đổi cả nhân sinh. May mắn có được, cuộc sống của gã sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Gã đặc biệt lựa chọn những vách núi đá để tìm kiếm. Bởi vì chỉ có chỗ này mới phát huy được ưu thế của gã. Hơn nữa, trải qua một ngày tìm kiếm, những nơi có thể tìm được đều đã bị người khác tìm qua. Chỉ còn lại những nơi quá nguy hiểm hoặc bí ẩn, hoa Tử Tiên mới có khả năng xuất hiện. Cả người Khâu Thành tràn đầy động lực.
Khâu Thành cẩn thận tìm kiếm từng góc một.
Thời gian nhẹ nhàng trôi qua. Trăng cũng đã treo đến mức cao nhất. Khâu Thành cảm thấy cả người mình đã có chút mệt mỏi, một tay nắm chặt một sợi dây leo, thoáng nghỉ ngơi một chút. Gã đương nhiên không hy vọng có thể tìm được hoa Tử Tiên trong thời gian ngắn.
Dù sao cũng cần phải có may mắn.
Dây leo trong tay Khâu Thành khẽ động. Bỗng nhiên một luồng ánh sáng chợt lóe qua mắt gã.
- Ánh sáng gì vậy?
Khâu Thành không chút đề phòng nên có sự hoảng sợ, hơi liếc mắt nhìn sang. Lúc này, trong khe hở của đám dây leo rậm rạp đang có một luồng ánh sáng lờ mờ phát ra.
Tim Khâu Thành bất giác đập dồn dập, trong đầu chỉ có ba chữ "hoa Tử Tiên".
- Đó là... ánh sáng của hoa Tử Tiên?
Khâu Thành có cảm giác khó tin, cả người giống như nằm mơ. Nửa ngày sau mới phấn chấn, hai mắt tỏa sáng, thân ảnh bay nhanh về phía đám dây leo.
Càng đẩy đám dây leo ra, ánh sáng càng thêm chói mắt.
- Là một sơn động.
Khâu Thành vừa vui mừng vừa sợ hãi, nhanh chóng lắc mình đi vào. Hơn nữa còn cẩn thận phủ lớp dây leo bên ngoài lại, hoàn toàn che khuất cửa động.
Cửa động chỉ có thể dung nhập một người, nhưng càng vào bên trong thì lại càng rộng rãi. Bên tai còn có tiếng nước chảy. Nhưng cũng không biết nước chảy từ chỗ nào. Lúc này, Khâu Thành không thèm để ý điều này, nhanh chóng vọt vào. Vừa nhìn thấy liền giật mình.
Là một màu tím thần thánh.
Phía trên vách đá trước mặt, một đóa hoa màu tím thuần khiết đang nở ra. Bông hoa có hai cánh, nhìn qua tuyệt mỹ vạn phần.
- Hoa Tử Tiên.
Ánh mắt Khâu Thành trở nên kích động, cố gắng che miệng. Gã sợ mình kích động quá mức mà kêu lên, trống ngực đang đập thình thịch, ánh mắt nhìn chằm chằm hoa Tử Tiên.
- Ta đã tìm được hoa Tử Tiên rồi.
Khâu Thành mừng như điên.
- Là đại vận khí, đại vận khí.
Khâu Thành như muốn khoa chân múa tay:
- Haha, thì ra mình là người có đại vận khí. Hoa Tử Tiên là của mình, hoa Tử Tiên là của mình.
Khâu Thành kích động đến nói năng lộn xôn.
Vù.
Khâu Thành bay nhanh đến cửa động, cẩn thận kiểm tra một lần, lấy thêm ít dây leo che giấu cửa động càng thêm chu đáo.
- Chỉ còn hai ngày cuối cùng.
Khâu Thành ngồi trên tảng đá, hưng phấn đến cực điểm:
- Mình chỉ cần ở chỗ này chờ hai ngày. Như vậy, hoa Tử Tiên sẽ thuộc về mình.
Khâu Thành hưng phấn gần một tiếng mới tỉnh táo lại. Mặc dù biết hoa Tử Tiên cần hai ngày nữa mới hoàn toàn nở hết, nhưng gã không kềm chế được lo âu trong lòng, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn nó một cái.
Đóa hoa đẹp đến mức trong lòng run sợ.
- Ăn hoa Tử Tiên, mình ít nhất sẽ có được sáu mươi năm công lực.
Khâu Thành hưng phấn nắm chặt tay:
- Hơn nữa, hoa Tử Tiên còn có thể thay đổi tư chất của con người. Chỉ cần có nó, mình nhất định sẽ thoát thai hoán cốt, trở thành cường giả chỉ lâm.
Không ai không hy vọng mình sẽ trở nên cường đại hơn.
- Nhưng hoa Tử Tiên này đủ cho hai người dùng. Một mình mình ăn không khỏi quá lãng phí.
Khâu Thành tỉnh táo suy nghĩ:
- Hơn nữa, sau khi hoa Tử Tiên được hái xuống phải dùng trong ngày. Nếu không, công hiệu sẽ biến mất.
- Để người khác chia sẻ cùng mình?
Ý niệm này vừa mới xuất hiện trong đầu, Khâu Thành liền lắc đầu cười nhạo:
- Đồ vật trân quý như vậy, ai xứng đáng chia sẻ cùng mình?
Một khắc phát hiện được hoa Tử Tiên, tâm tính của Khâu Thành cũng thay đổi.
- Có thể dùng một cánh hoa Tử Tiên để thu hoạch lợi ích thật lớn.
Ánh mắt Khâu Thành sáng lên, nắm chặt nắm tay:
- Ví dụ như tặng cho Long tộc trong hộ long thế gia. Sau đó gia nhập Long tộc.
Bình thường, ngay cả tư cách xách giày cho Long tộc, gã cũng không có. Nhưng nếu có hoa Tử Tiên, Khâu Thành thậm chí có thể bàn điều kiện với hộ long thế gia.
- Cảm giác này thật tốt.
Ánh mắt Khâu Thành nheo lại, ý cười tràn đầy khuôn mặi. ...
Màn đêm kéo xuống dày đặc hơn, rất nhiều người đều lui trở về hoặc nghỉ ngơi tại chỗ.
Bao gồm cả tiều phu Tiêu Dương.
Tiêu Dương bay vút đến một ngọn núi.
Đỉnh núi là nơi hấp thụ tinh hoa của thiên địa, hiển nhiên cũng là chỗ không ít người đến tìm hoa Tử Tiên. Ban ngày cũng đã lục soát, buổi tối ngược lại trở nên yên tĩnh.
Tiêu Dương khoanh chân ngồi trên một tảng đá, mắt nhắm lại, tinh thần hợp nhất. - Hóa Tượng Phụ Thể, xuất.
Một Tiêu Dương bạch y huyễn hóa ngay bên cạnh, cũng khoanh chân tĩnh tọa. Tiêu Dương có thể cảm nhận được, Hóa Tượng Phụ Ảnh này không ngừng tu luyện ngày đêm. Thật Khí sắp bằng hắn rồi.
Bình thường, thực lực Hóa Tượng Phụ Ảnh đều yếu hơn bản thể. Nhưng Hóa Tượng Phụ Ảnh càng nhiều, sẽ càng bù đắp chênh lệch này. Uy lực công kích đương nhiên sẽ mạnh hơn bản thể.
Tiêu Dương phóng xuất Hóa Tượng Phụ Ảnh, dĩ nhiên là để luyện kiếm.
Tiêu Dương đem Thanh Liên kiếm ca phá đao liên truyền cho Tiêu Dương bạch y. Tiêu Dương bạch y ngoại trừ tu luyện thì không còn bất kỳ ý thức nào khác. Đây chính là cảnh giới tâm vô tạp niệm, luyện tập bất kỳ môn võ học nào cũng đều là chuyện ăn thật làm thật.
Trên ngọn núi, bạch y Tiêu Dương tay cầm kim đao, dùng đao thay kiếm, rất nhanh vũ động.
Còn bản thể Tiêu Dương thì khoanh chân tĩnh tọa, một lần nữa tích lũy lực kiếm đạo.
Hôm nay, cao thủ tụ tập tại Tam Giác Vàng. Tôn Tọa của các hộ long thế gia nhiều vô số. Thực lực của hắn lại không thuộc hàng ngũ cao nhất. Một khi đại chiến, cái mà hắn có thể dựa vào chỉ là Hám Đạo Thuật.
Chỉ có Hám Đạo Thuật mới có thể giúp hắn lật ngược tình thế.
Hơn nữa, nếu đại chiến bộc phát, hắn càng không thể sử dụng võ học kiếm tiên bí điển. Phản ứng của Tẩu Hồ Tôn Tọa hôm nay đã mang lại cho Tiêu Dương một lời nhắc nhở rất nghiêm trọng.
Một khi bại lộ, tuyệt đối sẽ mang đến tai nạn cho Kiếm Tôn nhất mạch.
- Mình đã có thể nắm giữ được Hám Đạo Thuật tầng một. Nhưng khẩu quyết tâng hai lại trúc trắc vô cùng. Nhất thời mình cũng khó mà giải thích.
Trong đầu Tiêu Dương hiện ra khẩu quyết tầng thứ hai. Hám Đạo Thuật tổng cộng có mười hai tầng. Chỉ có đột phá kiếm đạo thì mới hiểu được từng cấp độ, từ đó có cơ hội học tập cấp độ tương ứng của Hám Đạo Thuật.
Tiêu Dương đang ở Nhập đạo trung kỳ, có tư cách tu luyện Hám Đạo Thuật tầng hai.
- Lâm, minh, thiên...
Tiêu Dương nhớ kỹ từng chữ không chút liên quan với nhau. Nhưng khi đã hiểu rõ, lại có cảm giác chúng liên quan với nhau. Nhưng đang có một tầng giấy bạc ngăn hắn lại.
- Hám Đạo Thuật tầng hai, tích thủy xuyên thạch. Khó học quá.
Tiêu Dương thở ra một hơi. Nghiên cứu một chút, thời gian đã nửa đêm. Ánh trăng rơi xuống vai Tiêu Dương. Trong quá trình khoanh chân tu luyện, Tiêu Dương càng luyện càng tỉnh táo, căn bản không có chút buồn ngủ.
- Thử xem có thể hoàn thiện thức thứ hai Phong Kiếm hay không.
Cánh tay Tiêu Dương lập tức vẽ ra.
Thời gian tranh đoạt hoa Tử Tiên sẽ không quá dài. Tiêu Dương phải toàn lực tăng cường thực lực của mình.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận