Sắc mặt Tiêu Dương hơi đổi, lập tức cầm phong thư mở ra xem, đồng tử co rút lại.
- Thương tông kịch biến, xin cầu viện.
Chỉ mấy chữ nhưng lại hữu lực, lại chính là bút tích của Tiểu Ngũ, mang theo vài phần dồn dập, sát khí tràn ngập.
- Thương tông phát sinh biến cố rồi.
Tiêu Dương cất lá thư, hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
- Nếu Tiểu Ngũ tiền bối phát ra tín hiệu cầu viện, điều này nói rõ, biến cố của Thương tông lần này, chúng ta có thể có cơ hội trộn lẫn vào, nhân cơ hội này bắt Thương tông.
Bắt Thương tông.
Nói xong, tất cả mọi người trong đại điện ngừng hô hấp, ánh mắt hiện lên sự nóng bỏng, trong lòng toát ra ý chờ mong.
- Có lẽ mâu thuẫn giữa Đạm Thai nhất mạch và Công Tôn nhất mạch đã tiến thêm một bước.
Thế lực khổng lồ, cường giả như mây.
Huống chi, Thương tông chung quy cũng không phải thùng sắt.
Đối thủ của Kiếm tông chính là Ma Môn.
Lực lượng Kiếm tông tuyệt đối có tư cách khiêu chiến bất cứ một hộ long thế gia nào.
Hiện tại, Công Tôn nhất mạch đang nắm Thương tông trong tay. Mặc dù Đạm Thai nhất mạch suy yếu, nhưng dù sao cũng là chính thống Thương tông, nhất định cũng sẽ có nội tình.
Thương tông nằm trong top 3 hộ long thế gia đương thời.
Thần Tiên Môn đã bị diệt, kế tiếp cũng nên là Thương tông. Chỉ cần có cơ hội tiêu diệt hộ long thế gia, bọn họ tuyệt không bỏ qua.
Bởi vì cừu hận trăm năm của Kiếm tông.
Tiêu Dương âm thầm suy đoán. Lúc này, ánh mắt mọi người đều tràn ngập chờ mong.
- Bắt Thương tông, rửa mối hận trước đây.
Thánh Long Vương cười ha hả:
- Ta tình nguyện dẫn quân tiên phong đến Thương tông.
- Thực lực của Thương tông có thể được xếp vị trí thứ ba trong các hộ long thế gia đương thời. Nếu có thể mượn cơ hội này nắm trọn Thương tông, nhất định sẽ là đại khoái nhân tâm, phấn chấn tinh thần.
- Đây là thời điểm nên chủ động xuất kích.
Tiêu Dương nói tiếp:
Tiêu Dương trầm ngâm một chút rồi gật đầu:
Cuối cùng, tất cả đều chờ Tiêu Dương định đoạt.
Đối với hộ long thế gia, mọi người tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
- Tiểu Ngũ tiền bối đã phát ra thư cầu viện, bất luận tình thế như thế nào, chúng ta cũng phải giúp. Nếu tất cả mọi người cho rằng đây là một cơ hội, chúng ta hiển nhiên không thể bỏ qua.
Tất cả mọi người đều tỏ thái độ, ánh mắt ngập tràn chiến ý.
- Không ra tay thì thôi, ra tay là phải đoạt Thương tông. Thương tông từ nay vê sau sẽ do chúng ta khống chế.
Thương tông không giống như Thần Tiên Môn. Thần Tiên Môn là cừu nhân trong mắt Tiêu Dương. Một khắc Quân Thiết Anh chết đi, Tiêu Dương thậm chí muốn đồng quy vu tận với Thần Tiên Môn. Còn Thương tông thì khác. Thương tông còn có bạn của hắn, Đạm Thai nhất mạch.
Điều Tiêu Dương muốn làm chính là nắm Thương tông trong tay chứ không phải tiêu diệt nó.
- Chỉ là chúng ta không thể được cái này mất cái khác.
Tiêu Dương nói:
- Thế cục hiện tại rất phức tạp. Hành tung của Ma Môn lại quỷ dị. Mấy ngày qua, thần sứ của Ma Môn lại biến mất một cách kỳ lạ. Chúng ta phải đề phòng bọn chúng đánh lén.
- Kỷ gia gia, người hãy ở lại tọa trấn Kiếm tông.
Tiêu Dương quay sang nhìn Kỷ Ly tiên nhân:
- Phải trong thời gian ngắn nhất phát hết lệnh bài Hồng Hoang cho đệ tử. Hơn nữa hướng dẫn mọi người năm thông đạo tiến vào Thượng cổ hồng hoang.
Kỷ Ly tiên nhân giật mình, mặc dù có chút tiếc nuối nhưng vẫn gật đầu.
- Với thực lực của chúng ta, cũng không cần phải dốc hết lực lượng.
Tiêu Dương nhìn chung quanh, sau đó mỉm cười nói:
- Dược cô, nếu Kỷ gia gia không đi, người cũng ở lại đi.
Vũ Sơ Dung gật đầu:
- Ta cũng phải tranh thủ thời gian điều chế dược liệu chữa thương.
- Ừm, người cần nguyên liệu gì thì cứ nói với vãn bối.
Tiêu Dương có được chén bể nhận chủ với tài phú vô hạn, tất nhiên là phải phóng khoáng rồi.
Cuối cùng, Tiêu Dương chọn ra đội ngũ xuất chiến Thương tông bao gồm Thánh Long Vương, Tiểu Thất, Thái Cực Vương, La Nãi Đình và Bạch Phát Ma Tôn. Đương nhiên, dựa vào bấy nhiêu người thì không đủ khả năng bắt được Thương tông. Đây chỉ là đội ngũ tiên phong mà thôi.
Sau khi đám người La Nãi Đình rời đi, Tiêu Dương lại dặn dò thêm một vài điều cho Kỷ Ly tiên nhân và Hoa Mãn Lâu, rồi tiến vào Thượng cổ hồng hoang.
Tám người vừa mới uống Thiên Niên đan, không có khả năng nhanh như vậy đã xuất quan. Tiêu Dương bay về một hướng.
- Tiêu ca ca.
Tiểu Nghệ Tiểu Phàm tiến lên.
Hai chị em bị bọn buôn người hành hạ thê thảm, vận mệnh lúc này đã chuyển biến thật lớn. Người mà bọn họ yêu quý và kính trọng nhất hiển nhiên là người đã cứu bọn họ ra, Tiêu Dương.
- Tiểu Nghệ, Tiểu Phàm, ở chỗ này đã quen chưa?
Tiêu Dương mỉm cười võ vai Tiểu Phàm.
- Tốt lắm. Hoàn cảnh nơi này hoàn toàn không thua kém Thần Linh cảnh địa.
- Chỉ là hơi buôn chán một chút.
Tiểu Phàm nhún vai. Cậu là người không thích sự yên tĩnh.
Tiêu Dương mỉm cười:
- Rất nhanh em sẽ cảm nhận được sự náo nhiệt thôi.
Hai người đều chăm chú nhìn Tiêu Dương.
- Anh muốn nhờ hai em giúp anh một chuyện.
Tiêu Dương nói xong, Tiểu Phàm tỏ vẻ không thích:
- Tiêu ca ca, tại sao anh lại nói như vậy? Anh muốn tụi em giúp cái gì, làm cái gì, tụi em tuyệt không có ý kiến khác, nhất định sẽ hoàn thành.
- Tiêu ca ca đừng xem tụi em là người ngoài.
Tiểu Nghệ cũng lên tiếng.
Tiêu Dương mỉm cười:
- Vậy thì anh nói thẳng. Hai đứa tụi em đi theo anh một chuyến.
- Đi đâu?
- Hộ long thế gia, Thương tông. Tiêu Dương đáp.
Ánh mắt Tiểu Phàm lập tức sáng lên:
- Muốn ra tay với Thương tông?
Tiểu Nghệ, Tiểu Phàm hiển nhiên cũng biết được ân oán giữa hộ long thế gia và Kiếm tông.
- Chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực.
Tiểu Nghệ cam kết.
Tiểu Nghệ Tiểu Phàm đều là kim tiên trung kỳ, thực lực có thể nói là đỉnh phong trong giới tu hành địa cầu.
Nhưng đây không phải là át chủ bài của Tiêu Dương.
Phủ tông còn có kim tiên hậu kỳ như Vũ Văn Thương, Thương tông nổi danh như vậy, càng không có khả năng không có kim tiên hậu kỳ.
Lực lượng mà Tiêu Dương nắm trong tay hiện nay, kim tiên hậu kỳ không chỉ một người. Thậm chí còn có một kim tiên hậu kỳ siêu việt là Tuyết Kiều.
Tổ thần Cao Vạn Đằng sẽ tọa trấn tổng bộ Kiếm tông.
Xuất binh đến Thương tông còn có Tiêu tiên nhân.
Màn đêm phủ xuống, Tiêu tiên nhân dẫn theo một đội ngũ cường giả tập hợp ở khu rừng hoang.
Thần sắc lạnh lùng, cả người tràn ngập kim quang.
Ánh mắt toát ra khí thế cường đại.
Dược cốc năm đó cũng bởi vì ba phương thuốc luyện thiên đan mà bị hộ long thế gia bức đến tuyệt cảnh.
Mấy năm gần đây, truyên nhân Dược cốc vẫn mai danh ẩn tính, nhưng không người nào quên mất cừu hận này.
Tiêu tiên nhân là cường giả đứng đầu Dược cốc, hiển nhiên là không bỏ qua cơ hội như vậy. Dưới ánh trăng, không gian vặn vẹo, bốn thân ảnh xuất hiện.
Tiêu Dương và Tiểu Nghệ Tiểu Phàm có thể thi triển thần thông không gian như vậy, ngoại trừ tiểu thần long đang bế quan ở Thiên Môn thần trận, hiển nhiên là đệ tử của Tiêu Dương, truyền nhân Long Giác tộc, Phương Tông.
Ở Thần Minh chi địa mấy năm, thực lực của Phương Tông cũng tăng mạnh. Hiện tại đã là tiên nhân tầng ba. Cái mà y có thể dựa vào chính là không gian Táng Thần. Cho dù là đệ nhất nhân Thánh bảng chí tôn ở Thần Minh chi địa cũng không cách nào làm được. Đây là thiên phú đặc biệt của Long Giác tộc và chí bảo truyền thừa của Long Giác tộc hợp lại mới phát sinh được kỳ tích.
- Đã đến đông đủ rồi.
Tiêu Dương nhìn Tiêu tiên nhân, thấy Tiêu tiên nhân gật đầu, Tiêu Dương liền phất tay, một bức tranh xuất hiện.
Khí tức Thượng cổ hồng hoang lan khắp bầu trời.
Chim Cù Như xuất hiện.
Chim Cù Như tung cánh, phát ra tiếng xé gió.
Thân ảnh Tiêu Dương thoáng một cái, bay lên lưng chim Cù Như, Tiêu tiên nhân cũng theo sau.
Vùi! Vù.
Những người còn lại cũng nhảy lên lưng những con chim Cù Như khác.
- Xuất phát.
Tiêu Dương vung tay, ánh mắt tràn ngập sát khí, chiến ý dâng trào.
Trực chỉ Thương tông.
Mục tiêu Tiêu Dương chỉ có một, bắt Thương tông.
Trong thời gian ngắn nhất.
Bởi vì hắn không có nhiều thời gian.
Chim Cù Như xuyên qua tầng mây, gió lạnh thổi tới, tóc đen bay phấp phới. Ánh mắt Tiêu tiên nhân rơi xuống người Tiêu Dương, mang theo sự tán thưởng:
- Ta quả thật không nghĩ đến, trong thời gian ngắn nhất cậu lại đạt đến được độ cao như vậy. Không hổ là người của Tiêu gia vượt qua luân hồi.
Tiêu Dương cười khổ lắc đầu:
- Thực lực của vẫn bối nhiều nhất cũng chỉ có thể ứng đối được với tiên nhân tâng bốn. Trong thế tục hiện tại, nó chẳng phát huy được gì.
- Đây chỉ là tạm thời thôi. Một khi cậu có thể tiếp nhận thành công truyền thừa của Long Thần đại nhân, ở địa cầu không có bất cứ ai có thể là đối thủ của cậu.
Tiêu tiên nhân mỉm cười:
- Nói lại, nếu truyền thừa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, cho dù có Thiên niên đan, với tiềm lực của cậu, nhất định sẽ đạt đến kim tiên hậu kỳ.
Gương mặt Tiêu Dương co quắp lại, hắn không thể nói Thiên niên đan đã bị mất.
- Cậu cũng đừng xem thường Thiên niên đan.
Tiêu tiên nhân hiểu lầm ý tứ của Tiêu Dương, nghiêm mặt nói:
- Dược cốc truyền thừa lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên thành công luyện chế Thiên niên đan. Ta tin rằng, tám người đang bế quan, sau khi bọn họ ra ngoài, nhất định sẽ bước vào cảnh giới kim tiên. Phải biết rằng, với tiềm lực của bọn họ, công lực sẽ tăng vọt ít nhất là mấy trăm năm, sao lại không phải là cấp độ kim tiên chứ?
Tiêu Dương gật đầu, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
- Được rồi, Tiêu tiên nhân.
Tiêu Dương đột nhiên nói:
- Dược cốc có tam đại thiên đan, ngoại trừ Thiên niên đan, hai vật còn lại là gì?
Tiêu tiên nhân ngẩn ra, nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Tiêu Dương, cười khổ lắc đầu:
- Cậu cũng đừng hy vọng quá lớn. Thiên Niên đan có thể luyện chế đã là một kỳ tích rồi. Về phần hai loại thiên đan còn lại, nói thật, ngay cả phương thuốc điều chế, ta cũng chưa nghiên cứu được thấu triệt. Nếu nói Dược cốc còn có ai có thể luyện chế chúng, người đó nhất định chỉ có thể là Tiêu Nhu Y.
Tiêu Dương gật đầu, ánh mắt hiện lên sự tiếc nuối.
Thiên Niên đan đã trân quý như vậy, hai loại còn lại nhất định cũng là vật quý hiếm trên thế gian. Nhưng một viên Thiên Niên đan thôi đã hao phí của Tiêu tiên nhân mấy trăm năm tâm huyết, hai loạn thiên đan còn lại, trong khoảng thời gian ngắn là không thể luyện chế ra.
Chim Cù Như bay mỗi lúc một xa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận