Y đang trào phúng sự cuồng vọng của Tiêu Dương.
Mặc dù cường giả cấp Tiên nhân không thể lưu trú bên trong Thần Linh cảnh địa, nhưng đối với thế lực Thần Minh mà nói, nơi này chính là tổ địa của bọn họ. Ngoại trừ nhân tài kiệt xuất, thần minh linh thân cường đại chính là thứ để bọn họ dựa vào ở Thần Linh cảnh địa.
Thiên tài yêu nghiệt, đối mặt với thế lực Thần Minh trấn áp, tuyệt đối cũng không chống đỡ được. Tiêu Dương tính là cái gì chứ?
Hỏa Viêm Phong nhếch miệng cười. Hỏa Thần Sơn đằng sau giống như một ngọn lửa thiêu đốt. Gió thổi qua, Hỏa Viêm Phong liếc mắt nhìn Tiêu Dương:
- Muốn hủy Hỏa Thần Sơn của ta? Đúng là ngây thơ.
Dứt lời, phía trước đã truyền đến uy áp phô thiên cái địa.
Bất Diệt Viêm Quyền.
Khí thế tựa như phá mây nứt trời oanh kích đến. Ánh mắt Tiêu Dương lạnh như băng nhìn chằm chằm Hỏa Viêm Phong. Y phải vì hành động của mình mà trả một cái giá thật lớn.
Linh đồng Phật môn thiên tài hơn người, sau khi tiêm lực Giát Giát được chính thức kích thích, thực lực một đường tăng mạnh. Lúc này, chỉ dựa vào một Kim Cương Hàng Ma trượng đã có thể ngăn cản được mãnh công của Hỏa Thao. Ánh sáng màu vàng ngọc hóa thành linh quang Phật môn, bí mật mang theo hàn mang sắc bén, thẳng bức Hỏa Thao.
Hỏa Viêm Phong đã sớm phòng bị Tiêu Dương. Lúc này xoay người, song chưởng đánh ra, thần quang tràn ngập, tạo thành một tấm chắn chắn lại quyền phong của Tiêu Dương.
Một chỗ khác, Giát Giát và Hỏa Thao cũng đang chiến đấu với nhau, càng đấu càng hăng, giống như cuồng phong mưa to. Hòa thượng Giát Giát tay cầm Kim Cương Hàng Ma trượng, chém ra trượng pháp Phật môn chí cương chí dương, uy thế mãnh liệt như muốn trực tiếp cắn nuốt thân ảnh Hỏa Thao.
Song phương trong nháy mắt triển khai cuộc chiến vô cùng kịch liệt.
Bịch! BịchI! BịchI
Trong thất tử Hỏa Thần Sơn, thực lực Hỏa Thao bài danh thứ hai, tuyệt đối không thua Xích Đính Thiên một năm trước. Nhưng một năm đủ để xảy ra rất nhiều biến cố, bao gồm cả Giát Giát.
Âm.
Giát Giát sử dụng Kim Cương Hàng Ma trượng ngăn cản, thân ảnh rơi vào một sức mạnh quét ngang rất mạnh.
Hai mắt Hỏa Thao như bắn ra hỏa quang, chân ảnh như côn, ầm ầm hướng về phía Giát Giát.
Bịch.
- Liệt Diễm Thối.
Giát Giát nhìn thoáng bên dưới, khóe miệng nhếch lên.
- Hừ.
Hỏa Thao cười lạnh, thừa dịp công kích phi thân bay đi.
Thối lui hơn mười bước.
Vù.
Thủ đoạn của tên hòa thượng trước mặt thật lợi hại, bất động thanh sắc xuất ra chú âm cường đại của Phật môn như thế.
Một tiếng nổ vang giống như từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào đầu Hỏa Thao. Không kịp đề phòng, Hỏa Thao chấn động tinh thần, sắc mặt đại biến, thân ảnh đang bay vội vàng ngừng lại. Thần quang hộ thể dâng lên, hóa giải một kích vô hình này.
Âm.
Mõ Phật Duyên đột nhiên gõ ba cái. Hỏa Thao hít một hơi khí lạnh.
Kim Cương Hàng Ma trượng đột nhiên biến mất, hòa thượng Giát Giát lăng không vọt đến, sau đó khoanh chân ngồi xuống, hai tay huy động. Một luồng Phật quang nồng đậm tràn ngập thiên địa, hình thành một không gian khiến cho địch nhân cảm thấy áp lực. Bên trong không gian này, lấy Giát Giát làm trung tâm, lòng bàn tay của y xuất hiện một cái mõ tràn ngập thần quang, tên là Phật Duyên.
Thế cục nhanh chóng thay đổi. Một tiếng mõ làm cho hòa thượng Giát Giát càng thêm hăng hái tinh thần. Công kích chú âm đầy trời trực tiếp khiến cho Hỏa Thao phải cuống quýt lui vê phía sau.
- La Hán chuyển thế?
Trong lúc kịch chiến, Thần Minh lão tổ Hỏa Viêm Phong cũng chú ý đến trận chiến của Giát Giát, có chút giật mình, lập tức đoán ra được lai lịch của Giát Giát. Phải nhanh chóng kết thúc trận đấu thôi, bằng không, Hỏa Thao sợ rằng không phải là đối thủ của Giát Giát.
Hô.
Công kích cường đại của Tiêu Dương một lần nữa lao đến, dường như nhận ra được ý đồ của Hỏa Viêm Phong, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh thường, quyền phong lại âm ầm đánh tới.
- Kết thúc đi.
Ánh mắt Hỏa Viêm Phong khinh miệt nhìn Tiêu Dương, song chưởng đột nhiên đánh ra, thân ảnh bay ngược về sau mấy chục thước, từ trên trời quan sát xuống.
Cổ tay khẽ đảo, một hỏa hồ lô nhìn rất tinh xảo xuất hiện trong tay Hỏa Viêm Phong. Hỏa Viêm Phong cười ha hả:
- Bổn thần sẽ tống ngươi đi đoàn tụ với chủ nhân Kim Xoa.
Bộp.
Hỏa hồ lo trong tay Hỏa Viêm Phong đột nhiên ném xuống đỉnh đầu của đối phương. Thân hỏa hồ lô tản ra một thần quang hỏa diễm, miệng hồ lô mở ra, khí tức mênh mông lan tràn ra ngoài.
- Bên trong hỏa hồ lô là một không gian quỷ dị.
Khi Hỏa Viêm Phong lấy ra hỏa hồ lô, Tiêu Dương trong nháy mắt đã đưa ra kết luận, đây là một chí bảo khó có được. Hỏa hồ lô là một không gian trữ vật đặc biệt, ẩn chứa hỏa diễm sát khí vô tận.
Chí bảo có thể cùng với sát khí hòa cùng một thể là cực kỳ hiếm thấy. Khi hỏa hồ lô được vứt xuống, Tiêu Dương liên cảm giác được cả người giống như bị một cổ không gian kéo mạnh, giống như muốn hút hắn vào bên trong hỏa hồ lô.
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự do dự.
Bởi vì một câu nói của Hỏa Viêm Phong. Tiễn ngươi đoàn tụ cùng chủ nhân Kim Xoa.
Chẳng lẽ Hỏa Viêm Phong nói sẽ cho Bạch Húc Húc sống không bằng chết, phải chịu ngọn lửa vô tận đốt cháy chính là hỏa hồ lô kia? Tiêu Dương do dự không biết có nên để hỏa hồ lô hút hắn vào hay không? Nếu như vậy, hắn mới có cơ hội cứu Bạch Húc Húc ra.
Nhưng đây lại là một ý niệm cực kỳ mạo hiểm. Tiêu Dương không biết bên trong hỏa hồ lô là cái dạng gì, càng thêm không biết nếu như hắn bị hút vào, có thể thành công phá vỡ hỏa hồ lô hay không.
Lựa chọn như thế nào đây?
Trong lúc suy nghĩ, thần quang hỏa hồ lô phát ra dường như đã thẩm thấu toàn bộ không gian xung quanh Tiêu Dương. Dưới hấp lực cường đại, thân ảnh Tiêu Dương bay nhanh về phía hỏa hồ lô.
Liều mạng.
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự kiên định.
Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc hỏa hồ lô có bao nhiêu uy lực.
Bên trong hỏa hồ lô đích thật là một không gian quỷ dị. Khi Tiêu Dương bị hút vào, hình ảnh trước mắt chợt lóe, cả người truyền đến cảm giác nóng vô cùng. Cả không gian như có ngọn lửa vô cùng vô tận.
Điên cuồng thiêu đốt.
Lửa.
Tâm niệm Tiêu Dương vừa động, một ngọn lửa màu xanh tím xông ra ngoài.
Ngọn lửa đầu tiên trong thiên địa, Hỏa Hoàng.
Tiêu Dương cắn răng liều mạng, một phần là nhờ có Hỏa Hoàng. Có Hỏa Hoàng hộ thể, Tiêu Dương không còn sợ bất cứ ngọn lửa nào trên đời này công kích.
Hỏa Hoàng tràn ngập, ngọn lửa đang điên cuồng thiêu đốt xung quanh giống như gặp phải khắc tỉnh, lập tức lui về phía sau.
Tiêu Dương đưa mắt nhìn sang, cả không gian không tính là lớn, ngoại trừ lửa ra thì còn có một sợi dây xích thật dài.
Tiêu Dương biến sắc, hắn nhận ra đây chính là khóa Tiên Liên, nhất thời trong lòng trầm xuống. Tiêu Dương nhanh chóng bay vút về hướng khóa Tiên Liên. Ngọn lửa phía trước thiêu đốt càng mãnh liệt. Rốt cuộc một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt Tiêu Dương.
- Húc Húc.
Tiêu Dương mở to mắt, nhìn chằm chằm đẳng trước, sát khí tản ra. Bạch Húc Húc đang bị một sợi dây xích vừa dày vừa thô khóa trụ, không thể nhúc nhích, cả người đang bị ngọn lửa thiêu đốt.
Mặc dù có bảo y hộ thể, nhưng Bạch Húc Húc cũng sắp hỏng mất rồi, hơi thở rối loạn, cắn chặt môi đến bật máu. Sự dày vò không dứt khiến cho cậu có cảm giác da tay của mình đang bị ăn mòn từng chút một.
- AI
Bạch Húc Húc rốt cuộc nhịn không được kêu thảm lên. Sự đau đớn này giống như ngay cả linh hồn cũng bị cắn nuốt.
- Húc Húc. Tiêu Dương lại gọi một tiếng, vội vàng bay nhanh đến, rơi xuống trước người Bạch Húc Húc, một tay khoát lên vai cậu. Ngọn lửa Hỏa Hoàng trong khoảnh khắc đẩy lui tất cả ngọn lửa khác trên người Bạch Húc Húc.
Bạch Húc Húc cảm giác đau đớn trên người mình giảm đi không ít, chậm rãi mở mắt. Một khắc nhìn thấy Tiêu Dương, Bạch Húc Húc đầu tiên là kinh ngạc, nửa ngày sau liền mừng như điên:
- Lão... lão... lão đại.
Giọng nói của Bạch Húc Húc run rẩy vô cùng.
Tiêu Dương cố nén sự đau lòng, làm ra vẻ thoải mái:
- Tiểu tử thúi, chẳng lẽ tôi già như vậy sao?
- Lão đại.
Bạch Húc Húc hoàn toàn kích động. Cơ thể của cậu không thể động đậy, vốn đã chìm vào cảm giác tuyệt vọng. Lúc này nhìn thấy được Tiêu Dương, Bạch Húc Húc như nhìn thấy được hy vọng, kích động đến rơi nước mắt.
- Lão tặc Hỏa Viêm Phong, dám hành hạ huynh đệ của ta như vậy. Ta sẽ khiến cho Y phải trả giá gấp trăm lần.
Giọng nói Tiêu Dương lạnh như băng.
Lúc này, Hỏa Viêm Phong đang cất tiếng cười to, nhìn hỏa hồ lô lơ lửng đằng trước.
- Với uy lực của ngọn lửa vô tận bên trong hỏa hồ lô, chỉ một lát thôi, nhất định sẽ khiến cho Tiêu Dương phải buông khí giới đầu hàng. Nếu không, chỉ có thể hóa thành tro bụi. Haha...
Hỏa Viêm Phong ngửa mặt lên trời cười lớn.
Bên trong hỏa hồ lô, Bạch Húc Húc cũng khẩn trương vô cùng:
- Lão đại, đây chính là hỏa hồ lô rất đặc biệt của lão tặc Hỏa Viêm Phong. Tại sao anh... anh lại vào được?
Tiêu Dương vận khí điều trị tình huống cơ thể cho Bạch Húc Húc, tránh để lại di chứng. Sau khi hoàn thành hết thảy, chỉ lãnh đạm nói:
- Nếu tôi không vào, làm sao mà tìm được cậu?
- Nhưng...
Bạch Húc Húc vô cùng lo lắng:
- Hỏa hồ lô này...
- Chỉ bằng một không gian biến dị nho nhỏ, không vây khốn được Tiêu Dương tôi đâu.
Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn về một chỗ, khóe miệng hiện lên nụ cười tự tin:
- Lão tặc Hỏa Viêm Phong không phải nói chúng ta không có tư cách có được thần binh thông linh? Bây giờ hãy để cho y nếm thử uy lực của thần binh thông linh.
Bịch.
Quang mang kim sắc phát ra từ trong tay Tiêu Dương.
Kim Thương.
Một khắc Tiêu Dương tiến vào trong hỏa hồ lô, đã phiền tam lão dùng tiên thần tâm của mình điều tra cửa đột phá không gian này. Khi Kim Thương vừa ra, Tiêu Dương bay lên, cánh tay huy động, Kim Thương tản ra quang mang vô cùng lợi hại.
- Kim Thương vô song, phá.
Kim quang vạn trượng tập trung tại một điểm, người thương hợp nhất, kích thích uy thế vô cùng cường đại, âm một tiếng, thẳng đến một hướng.
Âm.
Giữa không trung, hỏa hồ lô đột nhiên run rẩy.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận