Hai kiếm Hồng Lăng, Hồng T¡ cùng xuất hiện, hai thanh thần kiếm nhận chủ sắc nhọn sáng loá, tựa như có thể gạt tan chướng khí. Khoảnh khắc bóng dáng nhẹ nhàng hạ xuống, hai thanh thần kiếm xoẹt xoẹt hai đường, lấy mạng của bốn Tôn Toạ Lưu Tinh Tông.
Độ sắc bén của đòn tấn công khiến người ta phải sợ hãi.
- Kì đầu cảnh giới Phản VũI
Đôi mắt Minh Lão Nhị rung lên, không kìm được vẻ vui mừng, cười gian xảo nói.
- Quả nhiên đoán không sai, Mạch Kiếm Tôn giấu thực lực. Mà đúng là cẩn thận thật, giấu ngay cả đệ tử của tông phái mình.
Sát khí trong mắt Cự Linh Tôn Toạ loé lên, nhìn bốn Tôn Toạ của mình bỏ mạng Cự Linh Tôn Toạ suýt nữa không nhịn được mà bùng phát, nhưng do Minh Lão Đại khuyên răn nên cố kiềm lại.
Thả dây dài, câu cá lớn.
- Nói vậy thì Mạch Kiếm Tôn nhất định vẫn còn thực lực mạnh hơn? Phản Vũ trung kỳ? Hậu kỳ?
Chiếc búa khổng lồ giáng xuống, màu đen tuyền như một đám mây đen hạ xuống từ trên trời.
-- Cự Linh, ông tiến lên khống chế người phụ nữ khăn đỏ kia, nhớ đừng để lộ thực lực.
Cự Linh Tôn Toạ chờ lời này của Minh Lão Nhị lâu lắm rồi. Vỏn vẹn trong mấy hơi thở đã có thêm ba Tôn Toạ của Lưu Tinh Tông bỏ mạng dưới lưỡi kiếm của Hồng lăng Tôn Toạ.
Vùi
Nếu để Hồng Lăng Tôn Toạ tuỳ ý giết thì trừ bốn người này ra, không ai khác trong Thần Tiên Môn và Lưu Tinh Tông có thể trở thành đối thủ của bà. Vị trí Hồng Lăng Tôn Toạ đáp xuống chính là chỗ Lưu Tinh Tông tập trung tương đối đông, hai mươi Tôn Toạ với thực lực khác nhau. Trong nháy mắt đã có bảy người thiệt mạng.
Minh Lão Nhị thầm cười lạnh, hạ giọng nói.
- Sức mạnh tấn công của đệ tử Mạch Kiếm Tôn quả còn mạnh hơn đối thủ đồng cấp, chỉ đáng tiếc ta không phải kì đầu cảnh giới Phản Vũ thôi.
Khi búa Khung Thiên giáng xuống, Hồng Lăng Tôn Toạ cảm nhận được một luồng uy áp mênh mông áp xuống, hơi thở bỗng ngưng lại. Tuy đã che giấu thực lực đích thực nhưng uy lực Tâm Lôi Kiếp của Cự Linh Tôn Toạ vẫn ảnh hưởng lên Hồng Lăng Tôn Toạ, thân hình bà như bị một tảng đá khổng lồ đè xuống. Bà thâm giật mình, thanh kiếm trong tay chém lên trời, thân hình lao lên, xoay tay đâm thẳng xuống.
Trong nháy mắt hai người đã bắt đầu đánh. Trong tình huống Cự Linh Tôn Toạ giấu thực lực thì hai người ngang tài ngang sức.
Búa Khung Thiên của Cự Linh Tôn Toạ cũng là thần binh nhận chủ, có thể hoàn toàn nhập vào cơ thể nhưng ông ta hay cầm nó ở tay, rất có khí thế.
- Chắc chắn đây không phải thực lực mạnh nhất của Mạch Kiếm Tôn.
- Bây giờ chỉ cần chờ Minh Lão Nhị thăm dò tin tức, chờ thời cơ ra tay. Chỉ cần có thể toàn lực tấn công thì một chiêu là có thể đánh chết người phụ nữ khăn đỏ này.
Trận đánh của Cự Linh Tôn Toạ vô cùng dễ dàng, ông ta đã chế ngự được Hồng Lăng Tôn Toạ, tính mạng của Hồng Lăng Tôn Toạ đã nằm gọn trong tay ông ta, muốn lấy lúc nào cũng được.
Cự Linh Tôn Toạ khẽ nhếch miệng, nghĩ thầm.
Minh Lão Nhị dõi mắt nhìn cuộc chiến, tiếng chém giết vang lên ầm ầm từ trận chướng khí. Hai bên đều có thương vong, về quân số thì Thần Tiên Môn và Lưu Tinh Tông chiếm ưu thế, nhưng do ảnh hưởng từ chướng khí nên Mạch Kiếm Tôn chiếm được ưu thế địa lợi, hơn nữa còn có lòng quyết tuyệt.
Minh lão nhị cười lạnh. -- Cô ta vẫn toàn lực xông lên, chứng tỏ sau lưng cô ta vẫn còn cường giả.
Minh Lão Nhị trầm giọng nói.
- Với thực lực của người phụ nữ khăn đỏ thì chắc chắn cô ta nhìn ra được thực lực kì đầu cảnh giới Phản Vũ của chúng ta.
- Không phải đợi nữa
Sát khí ngập trời, máu tràn ngập đất.
- Lão Tam, đệ chuẩn bị ra tay tấn công người của Mạch Kiếm Tôn đi, bức cường giả mạnh hơn còn đang ẩn mặt ra đây.
Minh Lão Tam gật đầu.
Lúc này thân hình Tiêu Dương cứng ngắc không động cựa được, trong lòng lo lắng vô cùng.
Một tiếng "trân trọng" của chị Hồng Lăng khiến lòng Tiêu Dương chìm xuống như tảng đá, nhưng huyệt vị bị chị Hồng Lăng khoá chặt, không thể nhúc nhích được.
Tiêu Dương có cảm giác "có lòng giết giặc, bất lực đứng nhìn", nhìn cuộc chiến ác liệt phía trước, không chịu được nhắm nghiền mắt lại.
Không nên như thế này!
Mình phải xông lên giết địch.
- Cẩn thận đấy, mọi người cẩn thân đấy.
Tiêu Dương không nhịn được kêu lên, từ chỗ hắn có thể nhìn thấy Diệp Tang, thực lực Thực Khí Tam Vân đại viên mãn đang bị một Tôn Toạ của đối phương tấn công bức bách.
- Ngũ Thất Cửu tiền bối! Ba vị tiền bối!
Tiêu Dương lo lắng, chuyển ý thức đến Đan Điền, không ngớt tiếng gọi nhưng không gian bên trong kim phủ như bị đóng cứng, ba người bên trong không hề có chút động tính nào.
- Có thể để tránh Tâm Lôi Kiếp dò xét nên ba vị tiền bối đã phong kín không gian trong kim phủ rồi chăng.
Tiêu Dương lo lắng nghĩ thầm.
-- Nhưng tình hình này chỉ có ba vị tiền bối mới giúp được mình.
Nếu ý thức một trong ba người thẩm thấu ra ngoài kim phủ thì giải huyệt là chuyện đơn giản.
Nhưng bất kể Tiêu Dương có gọi thế nào vẫn không có hồi âm.
Tiêu Dương chỉ có thể sốt ruột suông.
Trừ khi lấy kim phủ ra thì có lẽ Tam Lão cảm nhận được chăng. Nhưng mười tám thông linh thần binh quá trân quý, nếu tin tức về kim phủ lọt ra ngoài thì Mạch Kiếm Tôn có vượt qua được kiếp nạn này cũng sẽ có nguy cơ bị diệt đỉnh bất cứ lúc nào.
Kengl
Một thanh kiếm của Hồng Lăng Tôn Toạ chém lên búa Khung Thiên của Cự Linh Tôn Toạ, hoa lửa bắn tung. Lúc này, khi trận chiến đã lên đến cao trào, ba anh em Minh Tiên động thủ!
Tàn ảnh chớp động.
Soạt
Một đạo trường tiên đánh ra giữa trời, tiên ảnh đến đâu chướng khí tan đến đó. Trường tiên đánh xuống nhanh như điện, một Tôn Toạ của Mạch Kiếm Tôn bị đánh vỡ đầu, não bắn ra ngoài, chết ngay tại chỗ. Trường tiên lại cuộn lại như linh xà, cuốn chặt ngang lưng một người nhấc lên...
Xoetl
Một đạo kiếm quang chói lọi phóng lên từ chân trời, kiếm ý vô tận tràn ngập không gian.
La Thiên Tôn Toạ ra tay rồi.
Một kiếm phá không chém xuống.
Chém về phía trường tiên của Minh Lão Tam... La Thiên Tôn Toạ không thể nào giương mắt đứng nhìn một Tôn Toạ ở kì đầu cảnh giới Phản Vũ của Thần Tiên Môn tàn sát bừa bãi đệ tử Mạch Kiếm Tôn. Bất kể đối phương còn ẩn lực hay không, lúc này ông đã ra tay.
Hậu kì cảnh giới Phản Vũ, thực lực mạnh nhất Mạch Kiếm Tôn hiện tại.
Một kiếm bức xuống, khí thế kinh người.
Khoé miệng Minh Lão Tam nhếch lên một nụ cười bí hiểm, cánh tay vung mạnh, soạt một tiếng trường tiên buông vị Tôn Toạ của Mạch Kiếm Tôn ra, bóng dáng lùi nhanh lại phía sau tránh được trường kiếm của La Thiên Tôn Toạ.
ThịchI
Khi ngã xuống đất vị Tôn Toạ nọ ngã xuống đất đã khí tuyệt, thất khiếu chảy máu, tâm mạch toàn thân bị Minh Lão Tam đánh vớ hết.
Lại chết thêm một người.
Cơn giận lạnh lùng ánh lên trong mắt La Thiên Tôn Toạ, trường kiếm lao thẳng đến Minh Lão Tam.
- Đền mạng đi!
Gầm lên.
Kiếm ảnh lấp lánh như ánh sao, ánh lạnh thấu xương tuỷ.
Hậu kỳ cảnh giới Phản Vũ đối phó với tiền kỳ quả rất dễ dàng.
Nhưng Minh Lão Tam chỉ nguy trang là cảnh giới Phản Vũ tiền kỳ, thực lực thực sự của ông ta cao hơn La Thiên Tôn Toạ, còn độ qua một kiếp Tâm Lôi rồi, thân thể đã được tôi luyện nâng cao một lần. Bất cứ cường giả Tâm Lôi Kiếp nào cũng có thể dễ dàng toàn thắng trước cường giả cảnh giới Phản Vũ.
Thấy Minh Lão Tam hoàn toàn không bị khí thế của mình ảnh hưởng, La Thiên Tôn toạ không khỏi giật mình, nhưng không có thời gian nghĩ lại, hai bóng trường tiên lại liên tiếp đánh xuống.
Minh Lão Đại, Minh Lão Nhị cùng ra tay. Thực lực của ba anh em Minh Tiên đều cao hơn La Thiên Tôn Toạ, ba người đang vây La Thiên Tôn Toạ vào giữa, thế đánh này là muốn đánh chết La Thiên Tôn Toạ.
- La Thiên Kiếm, La Thiên Tôn Toạ.
Minh Lão Nhị cười lớn.
- Ta không nhìn nhầm thì ngươi chính là người đứng đầu tám Đại Tôn Toạ của Mạch Kiếm Tôn, La Thiên Tôn Toạ đấy đúng không!
Ông ta vừa dứt lời, lòng La Thiên Tôn Toạ không khỏi chìm xuống, ánh mắt lạnh lão. Dự cảm không lành bắt đầu lan ra toàn thân.
Mặc dù đòn tấn công của ba anh em Minh Tiên nhìn có vẻ là cảnh giới Phản Vũ tiền kỳ nhưng lại dần dần làm mình có cảm giác hết sức vất vả...
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
La Thiên Tôn Toạ không rảnh đi quan tâm Minh Lão Nhị nói gì, vẻ mặt trở nên ngưng trọng, trường kiếm trong tay sắc bén thêm vài phần.
Bất kể thế nào mình cũng phải dốc toàn lực đánh trận này, dốc toàn lực tấn công kẻ địch.
- La Thiên Tam Kiếm.
Môt tiếng quát lớn. Kiếm quang trong tay La Thiên Tôn Toạ loé sáng, sát chiêu đích thực được thi triển ngay lập tức. Chiến đấu kiểu này càng kéo dài càng có nguy cơ có biến.
La Thiên Tôn Toạ không muốn có bất cứ biến cố gì.
Xoet!l Xoẹt! Xoetl
Ba đạo kiếm quang sắc bén phủ trùm lên , đan thành một lưới kiếm rồi tách thành ba luông kiếm quang ào ào tấn công ba anh em Minh Tiên.
VùI
Ba người dễ dàng tránh ngay được, vẻ mặt vẫn ung dung.
- Chà chà, Mạch Kiếm Tôn hậu kỳ cảnh giới Phản Vũ đúng là mạnh thật. - Được lắm.
- Khi ta ở hậu kỳ cảnh giới Phản Vũ cũng còn lâu mới có uy lực này.
Đột nhiên La Thiên Tôn Toạ chấn động toàn thân.
Hoảng sợ.
Khi ta ở hậu kỳ cảnh giới Phản Vũ?
Như có một luồng sét đánh trúng đầu La Thiên Tôn Toạ rồi nổ tung.
Mắc lừa rồi!
Linh hồn La Thiên Tôn Toạ co giật dữ dội, hai mắt mở bừng. Lúc này dưới đòn tấn công từ kiếm quang của ông, khí thế của ba anh em Minh Tiên vốn chỉ có thực lực ở kì đầu cảnh giới Phản Vũ trở nên càng lúc càng mạnh.
Phản Vũ trung kỳ...
Phản Vũ hậu kỳ...
Âm
Sức mạnh như thiên uy ép xuống.
- Cường giả Tâm Lôi Kiếp!
Mi mắt La Thiên Tôn Toạ giật lên liên tục, ẩn chứa nét tuyệt vọng.
- Rút! Rút mau...
La Thiên Tôn Toạ vận hết khí lực toàn thân, định hô hiệu lệnh nhưng bỗng cảm thấy giọng nói của mình như va vào một bức tưởng vô hình, bật ngược lại.
Không truyền đi được.
Sắc mặt xanh mét trắng bệch, tuyệt vọng.
Ba anh em Minh Tiên cười ha hả...
- Rút à?
- Muộn rồi! - Đi chết đi
Minh Lão Nhị cười rồi quát lạnh một tiếng.
- Toàn lực, giết!
Giết!
Chẳng khác nào tiếng kèn xung trận, báo hiệu cuộc đồ sát chính thức bắt đầu.
Tiếng chém giết lan ra khắp trận chướng khí.
Soạt!
Đùng đùng!!!
Minh Lão Đại ra một đòn nặng, trận pháp chướng khí lập tức bị đánh tan, chướng khí đầy trời biến mất sạch.
Bóng người giao chiến hiện lên rõ mồn một.
Mạch Kiếm Tôn đã hoàn toàn mất đi ưu thế chướng khí.
- Giết!
Bên kia, Cự Linh Tôn Toạ gầm lên một tiếng, sức mạnh hùng hậu của cường giả Tâm Lôi Kiếp bùng ra trấn xuống, vươn cao mình cười nanh ác với Hồng Lăng Tôn Toạ, giơ cao búa Khung Thiên...
- Trò chơi kết thúc rồi!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận