Đám đệ tử Thiếu Lâm vốn lấy lý do phương trượng Khô Mộc bị thương, cuối cùng lúc này không kiềm chế được nữa đã xuất hiện.
Trong giới Tu Hành Viêm Hoàng, trừ Hộ Long Thế Gia, thế lực Thiếu Lâm cũng đứng hàng đầu.
Cũng chính vì phương trượng Khô Mộc Thiếu Lâm và Đạo trưởng Trường Xuân chưởng môn Võ Đang liên hợp lại mới có thể hiệu triệu quần hùng thiên hạ, tề tựu ở Thái Sơn.
Vùi! Vùi! VùI
Từng bóng dáng xé không lao đến, khí thế cuồn cuộn, trong tay đều cầm trường côn. Thiếu Lâm được xưng có bảy mươi tuyệt kỹ, trong đó côn pháp là một tuyệt kỹ, đương nhiên, so với Kiếm Tông của Hộ Long Thế Gia thì kém khá xa.
Ánh mắt đám người nhìn sang, phát hiện ra một người.
Phương trượng Khô Mộc!
Lúc này, vẻ mặt Đạo trưởng Trường Xuân đột nhiên trâm xuống, ánh mắt ác liệt nhìn chằm chằm phương trượng Khô Mộc. Ban nãy đệ tự Thiếu Lâm truyền báo phương trượng Khô Mộc bị đánh lén nên bị thương, nhưng giờ xem ra lão ta căn bản chẳng có chút thương tích nào! Trong lòng Đạo trưởng Trường Xuân dâng lên một cơn giận vô cớ. Mình khổ tâm sắp đặt mọi thứ, không ngờ trong mắt đối phương chỉ là một trò hê. Lúc này, so với Tiêu Dương, Đạo trưởng Trường Xuân hận phương trượng Khô Mộc hơn.
Thậm chí lúc phương trượng Khô Mộc xuất hiện, mọi người vẫn cho rằng phương trượng Khô Mộc thực sự đã đầu quân cho Ma Môn. Nhưng họ không thể ngờ, phương trượng Khô Mộc vừa xuất hiện là đã đưa ra yêu cầu cùng chống Ma Môn. Lễ nào những gì mình nghe được ban nãy đều là giả?
Vẻ mặt Đạo trưởng Trường Xuân ác liệt, nhấn mạnh từng chữ.
- Tất cả những việc xảy ra tối nay quả thực là do Thiếu Lâm tôi tổ chức bất lực, mới làm cho Ma Môn nhân cơ hội làm bậy. Khô Mộc tôi nguyện dẫn đệ tử Thiếu Lâm cùng chống Ma Môn.
Phương trượng Khô Mộc chắp hai tay, giọng nói âm vang như Phật âm tẩy rửa linh hồn.
- A di đà Phật.
Lời vừa dứt, mọi người liền xôn xao, lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Khô Mộc, ông còn gì để nói không?
- Làm càn!
Khóe miệng Tiêu Dương khẽ nhếch lên, cười nhẹ nói.
- Khô Mộc, ông muốn để những đệ tử Thiếu Lâm vô tội chịu chết?
Một vài người đưa mắt nhìn về phía Tiêu Dương. Trong tiềm thức họ cho rằng hiện giờ Tiêu Dương mới là người đáng tin cậy trên Thái Sơn này.
Ánh mắt Tiêu Dương như điện, lạnh lùng nói.
- Cậu dám hủy hoại thanh danh Phương trượng Thiếu Lâm chúng tôi?
- Một đám ngu muội.
Đại đệ tử của phương trượng Khô Mộc, hòa thượng Không Dật phẫn nộ nhìn chằm chằm Tiêu Dương.
- Khô Mộc đã sớm trở thành tay sai của Ma Môn, giờ lão ta dẫn các người xuất hiện chỉ vì hai nguyên nhân. Thứ nhất là để các người làm pháo hôi! Thứ hai để trì hoãn thời gian. Tôi nghĩ Khô Mộc ông đã cử tâm phúc của ông đi báo tin rồi đấy nhỉ!
Phía sau ông là đội ngũ đệ tử Kiếm Tông, trong tay mỗi người, đều dẫn theo một hòa thượng Thiếu Lâm.
Một lúc sau, đột nhiên, giữa bầu trời, có vài bóng người lao đến.
Tiêu Dương mỉm cười.
- Nói bậy. Người dẫn đầu là Thánh Long Vương!
Phương trượng Khô Mộc híp mắt lại, nhìn Tiêu Dương.
Lúc này, vẻ mặt phương trượng Khô Mộc tái mét đi.
- Khô Mộc, thực lực người ông phái đi yếu quá.
Thánh Long Vương cười.
- Xem ra sức mạnh nòng cốt của Thiếu Lâm vẫn chưa bị Ma Môn xâm chiếm.
Lúc này tất cả mọi người, bao gồm cả đệ tử Thiếu Lâm đều chấn động.
- Thánh Long Vương! Ông bắt đệ tử Thiếu Lâm chúng tôi, rốt cuộc là có dụng ý gì!
Vẻ mặt phương trượng Khô Mộc đã không còn bình tĩnh của cao tăng đắc đạo như ban nãy nữa mà phẫn nộ hét lên.
Thánh Long Vương!
Phương trượng Khô Mộc vừa dứt lời, toàn trường lại một lân nữa xôn xao.
Danh tiếng của Thánh Long Vương trên bảng cường giả Viêm Hoàng rất hiển hách. Khoảng thời gian trước bị Thần Lệnh truy sát nhưng giờ vẫn bình yên vô sự, đây thực sự là một kỳ tích trong giới Tu Hành Viêm Hoàng. Rất nhiều người mới chỉ nghe danh, chưa từng được gặp người.
Thánh Long Vương cười một tiếng, vung tay lên, ngay lập tức, quần áo của một loạt đệ tử Thiếu Lâm bị xé, để lộ vị trí ở ngực, ai nấy đều có ma chủng Thất Tinh!
Lại những tiếng xôn xao khiếp sợ.
- Đúng là Ma Môn!
- Đường đường là Thiếu Lâm, vậy mà cũng có thế lực Ma Môn. Thủ đoạn Ma Môn đúng là ở đâu cũng nhúng tay vào được!
Ngoài chấn động, họ còn hít một hơi lạnh.
Lúc này, nhiều đệ tử Thiếu Lâm đều đưa mắt nhìn về phía phương trượng Khô Mộc.
Sư huynh phương trượng Khô Mộc lạnh lùng nheo mắt. - Trước đây tôi đã hoài nghi, mấy phản đồ này vì sao lại mất tích trong cuộc bạo động đêm nay, không ngờ bọn chúng lại là người của Ma Môn! Thánh Long Vương, nếu đã vậy, bần tăng thật sự cảm ơn ông đã thay tôi bắt phản đồ Thiếu Lâm về!
- Phương trượng!
Ánh mắt một đệ tử Thiếu Lâm bị bắt cực kỳ khó tin tin, một lúc sau, vẻ mặt dần trở nên dữ tợn.
- Khô Mộc! Ông đúng là tàn nhẫn! Rõ ràng do ông hạ lệnh, bảo tôi đi báo tin cho Thần Vương mài
- A di đà Phật!
Phương trượng Khô Mộc không để ý đến mấy lời kêu gào của tên đệ tử này, ánh mắt nhìn về phía Thánh Long Vương, lạnh nhạt lên tiếng.
- Thánh Long Vương, xin hãy giao những phản đồ Thiếu Lâm đó cho Thiếu Lâm chúng tôi xử trí.
- Ha ha, hay cho lão lừa trọc không biết xấu hổ này!
Hòa thượng Giát Giát ở phía xa không kìm được sờ cái đầu bóng lưỡng của mình cười ha hả. Thân là người kế thừa của Cửu Hoa Sơn, hòa thượng Giát Giát thật sự không vừa thể nào nhìn nổi Thiếu Lâm, một trong những đại diện trọng địa Phật môn này nữa. Sau khi cười to xong, cậu ta nhìn chằm chằm phương trượng Khô Mộc.
- Ông cũng xứng làm phương trượng Thiếu Lâm sao?
- Khô Mộc, mặt ông đúng là dày hơn sự tưởng tượng của tôi.
Thánh Long Vương cũng cười.
- Nhưng tôi thật sự muốn biết, sau khi ông nhìn thấy người này rồi thì có còn bình tĩnh được như vậy nữa không.
- Haha, Kiều huynh, xem ra ông không muốn hiện thân cũng không được rồi.
Mùi thơm của cánh hoa tràn ngập khắp bầu trời, một thân hình cao cao với khuôn mặt tuấn lãng, Hoa Mãn Lâu xuất hiện, bên cạnh gã có hai đệ tử của Kiếm Tông, áp giải người tiến lên phía trước. - Khô Tâm sư thúc!
Lúc này, vẻ mặt của hầu hết đệ tử Thiếu Lâm đều vô cùng chấn động!
Ở Thiếu Lâm, ai không biết, tâm phúc thật sự của phương trượng Khô Mộc chỉ có một người, đó chính là Khô Tâm! Gã và phương trượng Khô Mộc là sư huynh đệ, nghe nói ở thế tục, hai người lại bạn chơi với nhau từ nhỏ đến lớn. Ở Thiếu Lâm, có lúc một câu của Khô Tâm có thể đại diện cho phương trượng Khô Mộc.
Lúc này trong lòng tất cả đệ tử Thiếu Lâm không kìm được nổi lên một hơi ý lạnh.
Chẳng lẽ những lời của Kiếm Tông đều là thật?
Ánh mắt đều nhìn chằm chằm phương trượng Khô Mộc.
Lúc này, khuôn mặt phương trượng Khô Mộc trầm thấp, nhìn Hoa Mãn Lâu. Lúc này, đột nhiên, phương trượng Khô Mộc cười dữ tợn.
- Không ngời Thật sự không ngời Kiếm Tông các người quả nhiên là có chuẩn bị trước! Ngay cả hành tung của Khô Tâm mà cũng không thoát khỏi tâm mắt của các người.
Tiêu Dương mỉm cười lắc đầu.
- Mặc dù Khô Tâm không kém, nhưng đối mặt với đệ nhất Thần bảng Viêm Hoàng, thế đã là gì?
Người đứng đầu Thần bảng!
Lúc này, tất cả mọi người, bao gồm cả phương trượng Khô Mộc đều chấn động!
Phương trượng Khô Mộc cũng chưa từng gặp Hoa Mãn Lâu. Người này thành danh còn sớm hơn cả Thánh Long Vương, và còn thần bí, cường đại hơn!
Từ lúc Khô Tâm bị bắt xuất hiện, phương trượng Khô Mộc đã hiểu rỡ, tối nay thân phận của mình đã không thể nào che giấu được nữa, nhưng lão ta không thể nào ngờ được lại phải đối mặt với Hoa Mãn Lâu người đứng đầu Thần Bảng!
Xoeẹt một tiếng, trên người Khô Tâm thực sự có Ma chủng Thất Tinh!
Người của Ma Môn! - Sư huynh! Cứu đệt
Khô Tâm rên lên một tiếng, giọng điệu mang theo sự tuyệt vọng và sợ hãi. Dĩ nhiên trước khi Hoa Mãn Lâu dẫn gã ra, gã đã phải chịu không ít dày vò.
Khuôn mặt phương trượng Khô Mộc trầm thấp, chậm rãi cúi đầu. Lúc này, tất cả các ánh mắt, đặc biệt là ánh mắt của đệ tử Thiếu Lâm đều nhìn chằm chằm phương trượng Khô Mộc. Cơ thể rất nhiều người khẽ run rẩy, tuyệt đối không thể tin vào sự thật phương trượng Khô Mộc đã rơi vào Ma Môn. Họ hy vọng khi phương trượng Khô Mộc ngẩng đầu lên, có thể ưỡn ngực ngẩng cao đầu nói lời chính nghĩa, không thẹn với lương tâm.
Nhưng lúc này, từ miệng phương trượng Khô Mộc lại thốt ra một chữ.
- Sát
Vụt! Vụt! Vụt!
Trên đỉnh Thái Sơn đột nhiên xảy ra biến đổi lớn!
Rất nhiều đệ tử Thiếu Lâm đứng sau lưng phương trượng Khô Mộc, có một vài người đã phát động công kích ác liệt, và đối tượng công kích, chính là đệ tử Thiếu Lâm bên cạnh! Lúc này toàn trường đại loạn, hỗn chiến xảy ra.
Lúc phương trượng Khô Mộc ngẩng đầu lên, vẻ mặt hung dữ độc ác.
- Kẻ đứng đầu Thần Bảng? Tao muốn xem xem, mày có bản lĩnh lớn chừng nào!
Phật châu trong tay Phương trượng Khô Mộc đột nhiên bộc phát, soạt soạt đứt khỏi dây. Từng viên niệm châu chứa Phật quang hùng hậu mênh mông phá không lao đi, đánh vê phía Hoa Mãn Lâu!
Vùi! Vùi! VùI
Hoa Mãn Lâu sớm đã chuẩn bị cho tình huống phương trượng Khô Mộc chó cùng giứt dậu, lúc này vô số cánh hoa bên người bay ra nghênh đón công kích của những viên niệm châu kia. Trong phút chốc giữa không trung vang lên những tiếng nổ ầm ầm, âm thanh chấn động bầu trời, sức mạnh mạnh mẽ lan ra khắp nơi, lập tức khiến mọi người cảm thấy gần như nghẹt thở. Đối kháng cấp bậc Kim Tiên!
Đây chính là sức mạnh những người bên dưới mơ ước. Phương trượng Khô Mộc đã dùng thủ đoạn đặc biệt để cưỡng ép mình đạt được cảnh giới Kim Tiên. Còn Hoa Mãn Lâu là dùng thực lực thật sự tích góp từng chút một, dựa vào cảm ngộ cá nhân để đi lên từng bước, tuy đều là vừa trở thành Kim Tiên không lâu, nhưng cuộc đối chiến này, Hoa Mãn Lâu lập tức chiếm được thế thượng phong trong thời gian cực ngắn!
- Người đứng đầu Thần Bảng đúng là danh bất hư truyền!
Đạo trưởng Trường Xuân thì thào nói, trong lòng dâng lên sự lạnh lão. Đại hội Phạt ma trên Điên Phong Thai Thái Sơn lần này, lão chắc chắn không có chút cơ hội nào trở thành minh chủ Phạt Ma minh. Với sức mạnh của Kiếm Tông, sao có thể để vị trí minh chủ Phạt Ma minh rơi vào nhà lão được? Huống hồ, sau đêm nay, chắc chắn chỉ có Kiếm Tông mới có thể khiến đông đảo người trong giới Tu Hành tôn sùng từ tận đáy lòng.
- Trong vòng năm phút, Khô Mộc chắc chắn bại!
Tiêu Dương lạnh nhạt nhìn, phất tay, trầm giọng nói.
- Trong vòng năm phút, giải quyết tất cả trận chiến!
- RõI
Lúc này, phía sau Tiêu Dương có một đám cường giả lắc mình, tiến vào trận hỗn chiến.
Tà Thần Ma Kiếm, Ngũ Hành Kiếm Tiên, La Hán Chuyển Thân, Kim Xoa Nhận Chủ!
Đời sau của Thần Long dẫn theo tứ đại thú vương!
Đây là một lực lượng có thể bộc phát ra sức mạnh đáng sợ. Bọn họ vừa ra tay, lập tức khiến cho cả trận loạn chiến trở nên chẳng còn gì để lo lắng nữa.
Thế như chẻ trel
Chỉ trong vòng ba phút, trận chiến đã có thể tuyên bố kết thúc.
Không đánh đã thắng, vô cùng dễ dàng. Những đệ tử Thiếu Lâm phản loạn căn bản không phải mục tiêu cuối cùng của họ, chẳng qua chỉ là một món khai vị trong bữa thịnh yến thôi.
Phạm vi xung quanh Điên Phong Thai Thái Sơn đều đã nằm trong phạm vi khống chế của Kiếm Tông. Trừ Hoa Mãn Lâu và Thánh Long Vương đã ra tay, Vạn Bảo Nữ Hoàng, Dược Cô Vũ Sơ Vinh và Thái Cực Vương vẫn còn ẩn nấp ở các nơi, giám sát chặt nơi này, không để cho một ai bước, và cũng không để ai tiến vào trong.
Gữa không trung, phương trượng Khô Mộc hộc ra một ngụm máu tươi.
Coong! Coongl! Coongl
Lúc này, trên Thái Sơn, tiếng chuông đồng trầm thấp vang lên.
Rạng sáng rồi!
Ánh mắt Tiêu Dương nhướn lên, nhìn lên trời, mặt trăng kia vẫn treo trên cao.
Sau tiếng chuông, chính là ngày mười lăm tháng tám, trung thu.
- Trung thu tới rồi, bắt đầu từ giờ phút này, Đại hội Phạt ma tuyên bố chính thức bắt đầu.
Ánh mắt Tiêu Dương chậm rãi đảo qua đám người bên dưới, lạnh nhạt lên tiếng.
- Chuyện đầu tiên của Đại hội là ứng cứu các chưởng môn! Tôi cam đoan, trước hừng đông, các chưởng môn chắc chắn sẽ quay lại, xin mọi người hãy kiên nhẫn chờ đợi, đợi chúng tôi khải hoàn trở về, đồng tụ Thái Sơn!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận