Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 786: Thái tử Viêm Hoàng!

Ngày cập nhật : 2025-09-08 06:32:44
Cuồng phong nổi lên cuốn theo cát vàng, mỗi một hạt cát dường như đều được phủ lên một tâng phật quang màu vàng chói mắt. Cả không gian dường như bị cô đặc lại khiến động tác của Nijes trở nên khó khăn hơn.
Hai tay Giát Giát nắm chặt cây Kim Cương Hàng Ma trượng, ánh mắt tràn ngập sát khí, giáng một trượng xuống.
Một trượng hóa thành trăm ảo ảnh!
Giây phút đó Nijes cảm nhận được nguy hiểm đã đến gần.
Ánh mắt hoảng sợ không thế giấu diếm được, gã khẽ cắn răng, toàn thân bốc lên một tầng huyết vụ, miệng hét lớn:
- Huyết Linh Vụ Pháp, Thất Khiếu Tụ Lực!
Gã phải sử dụng bí pháp rồi!
Sau khi thoát khỏi Phật Quang Phổ Chiếu, Nijes lập tức triệu hóan vô số dây leo vọt tới cuốn lấy cây Kim Cương Hàng Ma trượng của Giát Giát.
Trong lòng Nijes, Thái tử Viêm Hoàng đã trở thành tình địch không đội trời chung.
Trông vô cùng dữ tợn!
Là ai giết ai còn chưa biết đâu!
Giết?
Gã đường đường là đồ đệ của Tà Vương làm sao có thể thua trong tay một tên hòa thượng không rõ lại lịch được!
- Trước khi giết được Thái tử Viêm Hoàng, đừng kẻ nào mơ tưởng có thể lấy được mạng của Nijes này!
Hai mắt Nijes đỏ ngầu.
Nijes đột nhiên phát lực.
Dây leo liên tục đứt đoạn, ánh sáng màu vàng lóe lên. - Kéol
Bặc! Bặc! Bặc!
Hiện tại trong tay y không có vũ khí...
Cây trượng tỏa ra phật quang thần thánh bỗng nhiên rời khỏi hai tay Giát Giát. Dây leo cuốn cây trượng đi sau đó thả nó xuống đất.
Con ngươi Nijes khẽ co lại, gã cũng không ngờ lại có thể dễ dàng cướp đi vũ khí của đối phương như vậy. Hơn nữa gã cảm thấy tên hòa thượng này có thể kiêu ngạo là vì dựa vào vũ khí thân binh này.
Xoetl
- Đi chết đi!!!
Kéo đến như vũ bão.
Vùi
VùiI VùI
Hai tay điên cuồng vung lên.
Bốn phía xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số thân cây khô khổng lồ.
Hai mắt Nijes đỏ như máu, khuôn mặt dữ tợn gầm thét.
- Thiên Thụ Vạn Ảnh! Giết! Nghiền nó thành thịt vụn cho tai
Lần tấn công này Nijes đã dùng hết mười phần sức của gã, khí tức nồng đậm bao trùm khắp không gian, thuộc tính mộc' phát huy hết sức mạnh. Cả bâu không khí dường như bị nén lại, một thân cây gỗ khổng lồ che kín bầu trời lao nhanh về phía Giát Giát. Nháy mắt bóng dáng Giát Giát đã bị thân cây che lấp...
Âm! Ầm! Âm!
Nijes nở nụ cười đắc thắng, ánh mắt đắc ý nhìn vê phía Tiêu Dương ở đằng xa.
Nijes có chút kiêng kị với tên kiếm khách đến từ Viêm Hoàng này. Thế nhưng không ngờ hắn lại không hề có ý định rút kiếm ra mà chỉ lạnh lùng đứng ngoài quan sát mọi chuyện. - Hừ! Viêm Hoàng thì sao?
Nijes giễu cợt cười khẩy, tung người bay lên. Ở trung tâm khu vực thân cây khổng lồ lao tới, cả không gian rung chuyển tựa như sắp sụp đổ.
Nijes nghĩ lân này hòa thượng Viêm Hoàng có lẽ đã tan xương nát thịt rồi.
- Muốn giết tôi sao?
Nijes cười khinh miệt:
- Không biết tự lượng sức.
Âm ầm...
Một tiếng nổ vang trời.
Tiêu Dương bình tĩnh nhìn cuộc chiến trước mắt, Nijes cười nhạo cũng không làm ảnh hưởng đến tâm tình của hắn.
Bởi trong mắt Tiêu Dương, Nijes chẳng qua cũng chỉ là một cái xác chết.
Chỉ với chừng đó mà muốn đánh bại hòa thượng Giát Giát, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Một cột ánh sáng vàng bùng lên, tựa như mặt trời chiếu rọi xuống trái đất, xuyên qua bóng đêm đâm thẳng vào mắt Nijes.
Xuyên qua linh hồn.
Giây phút này, khuôn mặt tươi cười đắc ý của Nijes cứng đờ.
Ánh sáng quen thuộc đó...
- Tên đó vẫn chưa chết?
Ánh mắt Nijes hiện rõ vẻ khó tin.
Vùi! Vùi! VùI
Ánh sáng vàng trong nháy mắt tỏa ra mạnh mẽ, bốn phía vang lên vô số tiếng nổ vang trời.
Cả không gian như hóa thành bụi phấn. Trong không gian đêm tối bỗng nhiên xuất hiện một bức tượng phật.
Khuôn mặt nghiêm nghị, phật ngồi trên đóa hoa sen khổng lồ.
Áo cà sa kim thiền, tượng phật bằng vàng!
Ánh sáng vàng chói chiếu sáng cả một vùng trời kích thích lên thị giác của Nijes...
Dưới ánh sáng của tượng Phật trang nghiêm, Nijes bỗng xuất hiện một loại cảm giác kỳ lạ.
Hoảng sợ một cách khó hiểu.
- Không thể nào! Không thể nào!
Đôi môi Nijes khế run lên.
Gã hoàn toàn không dám tin, tiểu hòa thượng kia lại đột nhiên biến thành tượng Phật vàng chói tôn nghiêm thần thánh như vậy. Nhưng ánh sáng đó thực sực khiến trái tim người khác phải run lên.
- Giả thần giả quỷ, chết đi
Nijes gầm lên, nháy mắt vô số dây leo gai sắc nhọn vươn về phía tượng Phật...
Giát Giát ngồi khoanh chân, hai tay chắp lại, ánh sáng vàng lóe lên khiến toàn bộ dây leo đều hóa thành tro bụi.
- Sao lại thế được?
Cơ thể Nijes run rẩy kịch liệt, gã lập tức xoay người...
Chạy!
Cục diện hiện tại đã không còn nằm trong khả năng không chế của gã nữa vì vậy phải lập tức rời khỏi đây.
Nơi này chỉ là bên ngoài của căn cứ, cường giả thực sự đều ở bên trong căn cứ. Nijes không muốn lấy tính mạng mình ra đùa vì vậy vừa chạy trốn vừa phát tín hiệu cầu cứu.
Gã vốn tưởng sau khi Tà Cơ chạy thoát sẽ lập tức về căn cứ thông báo cho người ở bên trong biết đến đây trợ giúp gã. Thế nhưng đến giờ phút này vẫn không có bất cứ người nào tới, gã không thể tiếp tục đợi nữa.
Muốn chạy?
Giát Giát giờ đã là tượng Phật vàng trừng mắt, hai tay di chuyển.
Tay trái chạm nhẹ vào cánh tay phải, ngón tay phải chỉ thẳng...
- Đồng Tâm Nhất Chỉ!
Chỉ thẳng lên trời cao!
Uy thế ngút trời, trên bầu trời tối đen bỗng xuất hiện một đường sáng lóe lên tựa như sao chổi rơi xuống.
Tựa như một quả pháo hạng nặng bắn thẳng vào Nijes.
Mùi chết chóc tràn ngập bao phủ khắp người, Nijes trừng mắt nhìn về phía đằng xa, dùng hết sức mình gào lên:
- Cứu... tôi...
Phụt!!
Ngực bị xuyên thủng.
Máu bắn ra tung tóe.
Ánh sáng vàng lóe lên, Giát Giát đã trở lại hình dáng ban đầu, cây Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay vung lên, dáng vẻ uy phong lẫãm liệt. Ánh mắt thần thánh khi nãy đã hoàn toàn biến mất thay vào đó là vẻ tiểu nhân đắc chí nhìn Tiêu Dương...
Bên trong Kim phủ, Tiểu Thất cảm thán:
- Thiên phú của tiểu hòa thượng này... mạnh thật!
Tiêu Dương hẳn học nói:
- Thật không ngờ, cái tên đầu trọc suốt ngày chìm trong rượu thịt này làm sao lại có thể được thừa hưởng truyền thừa tinh túy của Phật môn vậy?
Lúc nhìn thấy Nijes muốn bỏ chạy, nếu không phải vì Giát Giát chưa tung ra chiêu bài cuối cùng thì hắn đã xông lên xử gã rồi. - Hì hì, đại ca, có phải vừa rồi em rất ngầu không?
Giát Giát muốn kể công.
Đám đặc công phía đằng xa đều có vẻ mặt kinh hãi nhìn Giát Giát. Người này cười trông rõ là đê tiện, nhưng sao thực lực lại kinh khủng như vậy?
Giát Giát thu hồi Kim Cương Hàng Ma trượng , đám đặc công ngoại quốc xông tới, có người dùng tiếng Viêm Hoàngs vừa cười vừa nói:
- Quả nhiên là thiếu niên xuất anh hùng, hay là chúng ta cùng đồng hành tiếp tục đi sâu vào trong sa mạc, biết đâu có thể tìm được căn cứ địa của tổ chức Huyết Dạ.
Tiêu Dương lạnh lùng đảo mắt nhìn đám người.
Hắn cười lạnh.
Cùng đồng hành?
Rõ ràng là đám người này nhìn thấy thực lực của Giát Giát hơn người nên muốn lợi dụng y làm lá chắn bảo vệ.
Tiêu Dương chậm rãi nói:
- Chỉ dựa vào chút thực lực của mấy người tốt nhất là nên rời khỏi nơi này đi.
Đám người giật mình, ánh mắt lóe lên, không người nào nói gì nhưng cũng không ai có ý rời đi.
Dường như bọn họ đã quyết định sẽ đi theo Tiêu Dương cùng Giát Giát. Có hai người bọn hắn bảo vệ biêt đâu lại có thể điều tra ra cái gì đó. Dù sao bọn họ cũng dám chắc Tiêu Dương sẽ không đuổi bọn họ đi.
Giát Giát nhíu mày, nếu như có đám người này bám đuôi chỉ e đêm nay sẽ rất khó xâm nhập vào sâu bên trong.
Bởi hành tung nhất định sẽ bị bại lộ.
Hai người đi đằng trước, đằng sau là hơn mười người bám theo cách bọn họ khoảng năm mét.
- Thật là một đám đê tiện! Giát Giát chỉ hận không thể xoay người đạp chết đám người đi đằng sau.
- Tiêu Dương, mau chạy đi!
Bỗng nhiên bên trong Kim phủ vang lên tiếng gọi thất thanh của Tiểu Thất.
Tiêu Dương lập tức dừng bước.
Ngước mắt nhìn về phía sâu bên trong sa mạc, hắn cảm nhận được một luồng khí tức cực mạnh đã đến gần...
Có cường giả tới!
Tiêu Dương vội vã xoay người về phía mười người phía sau, hét lớn:
- Mau rời khỏi đây!
Ngay sau đó Tiêu Dương nắm tay Giát Giát cùng nhau biến mất.
Mười người sửng sốt nhưng không người nào chạy đi mà ngược lại còn cố tình đi vê phía trước.
- Khốn kiếp, hai tên đó chạy rồi.
- Người Viêm Hoàng thật hẹp hòi, dẫn chúng ta đi thì có làm sao? Chỉ là chia sẻ một chút tin tình báo thôi mà.
Đám người tức giận chửi mắng bọn Tiêu Dương.
Bọn họ đều đã quên mất mới vừa rồi là ai đã cứu bọn họ ra khỏi vòng vây nguy hiểm.
Đây là một trong những tính xấu của con người.
Không biết thế nào là đủ, coi chuyện người khác giúp mình là đương nhiên. Ví dụ như một tên ăn mày được người ta cho mười đồng thế là liền đi theo người ta xin một trăm đồng, nếu không cho liền mở miệng nói người ta keo kiệt.
Mười người hoàn toàn không hề phát hiện ra nguy hiểm đang tới gần bọn họ...
Trong màn đêm tăm tối đột nhiên xuất hiện một đám mây máu, bên dưới đám mây là một bóng người mặc áo choàng đỏ. Hơi thở tàn nhẫn bao phủ khắp cả đất trời. - Đó là cái gì vậy?
- Chạy! Mau chạy đi!
Đám người hoảng sợ tái mặt, cuống cuồng chạy về phía ngược lại, người ngã, người lăn, người bò.
Giờ phút này bọn họ mới thực sự hối hận, tại sao khi nãy lại không nghe theo lời cánh cáo của chàng trai Viêm Hoàng đó.
Đáng tiếc giờ mới ngộ ra thì đã quá muộn rồi.
Người xuất hiện chính là Tà Vương!
Tà Vương hiện thân khiến cả không gian bao trùm khí tức kinh người, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người bỏ chạy bên dưới, đôi mắt màu đỏ chợt lóe lên. Tà Vương vươn tay ra phía trước, ngay lập tức mặt đất rung chuyển dữ dội, kéo theo vô số tiếng nổ vang dội.
Mười mấy người kia lập tức nổ tung.
Hóa thành một đống máu thịt.
Tan xương nát thịt.
Vùi
Tà Vương hạ xuống bên cạnh thi thể của Nijes, hai mắt đỏ rực như máu càng thêm đáng sợ. Lão nhìn chằm chằm vào lỗ thủng ở ngực Nijes sau đó gầm lên một tiếng, trong nháy mắt thi triểu Huyết Linh Vụ Pháp. Tổ chức Huyết Dạ dùng Huyết Linh Vụ Pháp như một loại thần công để tăng thêm sức mạnh trong thời gian ngắn đồng thời cũng có tác dụng phục hồi vết thương.
Thế nhưng trái tim của Nijes đã hoàn toàn bị phá nát, không thể hồi phục lại.
Tà Vương dùng hết sức mạnh của mình mới có thể lấy lại được chút hơi tàn cho Nijes.
Lão ngồi xuống ôm lấy cơ thể Nijes, ánh mắt đằng đằng sát khí, khàn giọng gào lên: - Là ai đã giết con? Là ai?
Nijes là đại đồ đệ chân truyền của Tà Vương, trong lòng lão đã coi Nijes như đứa con trưởng nối dõi tông đường.
Lão nhất định phải báo thù cho đứa con này của mình!
Nijes dùng hết sức lực cuối cùng nói:
- Viêm Hoàng... Thái tử... hòa...
Chưa kịp nói hết gã đã chút hơi thở cuối cùng.
Trước khi chết, mối hận lớn nhất trong lòng Nijes chính là tên tình địch: Thái tử người Viêm Hoàng kia! Dám tranh cướp phụ nữ với gã, mối hận này còn lớn hơn cả mối hận bị người ta giết chết
- Thái tử Viêm Hoàng!
Ánh mắt Tà Vương lạnh như băng, nghiến răng nghiến lợi rít lên, sát khí ngập trời!

Bình Luận

0 Thảo luận