Tam đại thiên đan của Tiêu gia vô cùng quý giá, thậm chí với sức mạnh của Tiêu tiên nhân cũng không luyện chế thành công.
Thần Nông Đỉnh của tiểu công chúa ắt không thể thiếu.
Chỉ là, tiểu công chúa phải bồi Tiêu Dương đi một chuyến.
Đến Thiên Môn sơn.
Đã có được Côn Luân Thiên Cơ Kính, hơn nữa còn dung nhập vào Thần Nông Đỉnh, nó có thể thức tỉnh Thiên Môn Thụy Thú, tìm được Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch. Về phần Thất Tinh Bổ Thiên Thạch, sau khi xem qua nhật ký Bặc Thiên, tâm trạng Tiêu Dương khó có thể yên bình. Nếu như ngay cả Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch cũng không có cách đoạt trước Ma Môn. Như vậy, cục diện của hắn sẽ rất bị động. Bởi vì Ma Môn đã thu hoạch tất cả những Bổ Thiên Thịch còn lại, ngoại trừ Diêu Quang Bổ Thiên Thạch.
Vạn nhất để Ma Môn tập trung đầy đủ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Tiêu Dương đứng trên ngọn núi, ánh mắt liếc nhìn phía xa.
Khóe miệng hiện lên nụ cười khổ.
Hai người rúc vào nhau, mặc cho gió núi thổi qua.
- Sáng mai xuất phát sao?
- Yên tâm đi, nếu gặp phải cường giả Ma Môn, anh đánh không lại, chẳng lẽ không biết trốn sao? Đại tiểu thư, em yên tâm tịnh dưỡng đi. Anh sẽ bảo Tang Tang sư muội đến chơi với em.
Tiêu Dương thu hồi ánh mắt, quay đầu lại nhìn Quân Thiết Anh, thấy gương mặt của cô tràn đầy lo lắng, liền mỉm cười:
Giọng nói của Quân Thiết Anh nhẹ nhàng vang bên tai Tiêu Dương.
Quân Thiết Anh nhẹ nhàng gật đầu. Trước khi trở lại địa cầu, Linh Cưu tiên sinh đã nói hắn còn nửa năm để chuẩn bị, nhưng một khắc trở lại địa cầu, hắn hoàn toàn không có chút nghỉ ngơi. Cho dù Ma Môn không có thần sứ trở về, nhưng vẫn còn lưu lại những phương pháp thông tin với nhau. Thế lực Ma Môn ẩn thế tại địa câu đang muốn động đậy. Đây là một cổ lực lượng khiến bất luận kẻ nào cũng hít thở không thông.
Nhưng hắn biết đây không phải là lúc bận tâm chuyện nhi nữ thường tình.
Tiêu Dương mỉm cười nói với Quân Thiết Anh, sau đó xoay người rời đi.
Ánh mắt mang theo sự không đành lòng.
- Anh còn phải xử lý một số chuyện của tông môn rồi mới đi.
Đợi đến đêm trung thu, chuyện phạt Ma Minh chấm dứt, hắn sẽ tiến vào Vạn Kiếm Linh Hà, tiếp nhận truyền thừa của Long Thần đại nhân.
Hành trình đến Thiên Môn Sơn, mục tiêu chính là Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch.
Sau đó, trong vòng một tháng, ở lại thế tục thể nghiệm quá trình dung nhập Thần Thánh Chi Tâm, điều chỉnh lại trạng thái của mình.
Trong lòng hắn đã sớm có kế hoạch.
Địch nhân cường đại khiến Tiêu Dương cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có. Chỉ có tiếp nhận truyền thừa Long Thần mới có thể làm cho hắn trở nên cường đại, trở thành cường giả đỉnh phong.
Không ai biết, những lời bàn tán của bọn họ đều lọt vào tai một thân hình lưng còng đang ở bên trong một sơn động.
Thực lực chỉnh thể của Kiếm Tông đang từng bước tăng lên.
Cả Kiếm Tông, ngoại trừ những đệ tử phụ trách cuộc sống hàng ngày và đệ tử tọa trấn tại trụ sở Kiếm Tông, tất cả những người còn lại đều ở lại Thượng cổ hồng hoang để tu luyện.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Dương và tiểu công chúa xuất phát. Tiểu thần long theo sát phía sau hai người. Những người còn lại, bao gồm Bạch Húc Húc và Giát Giát đều ở lại. Trong thời điểm mấu chốt này, bọn họ lựa chọn ở lại Thượng cổ hồng hoang, nắm chặt hết thảy thời gian, tăng cường thực lực bản thân.
Đống đổ nát Thần Tiên Môn thỉnh thoảng vẫn có giới tu hành đến thăm dò. Nhìn cảnh tượng thê lương phía trước, tất cả đều phát ra tiếng sợ hãi.
Kiếm Tông đã có Kỷ Ly tiên nhân và Hoa Mãn Lâu tọa trấn, trong thời khắc mấu chốt, Tiêu tiên nhân cũng có thể đến cứu viện. Hơn nữa còn có cường giả tuyệt thế khác. Đại bản doanh Kiếm Tông có thể nói là đã có được tầng bảo vệ chắc chắn, Tiêu Dương có thể yên tâm rời đi.
Ánh mắt Tuyệt Trần đại tiên lóe lên quang mang lạnh như băng, đồng thời cũng ẩn chứa sự nghi hoặc.
Bởi vì trước đống đổ nát của Thần Tiên Môn, nhìn thấy tình thế bi thảm, ngoại trừ một số phát ra tiếng cảm thán, có nhiều người vỗ tay khoái trá hơn.
- Đường đường là hộ long thế gia, tại sao địa vị trong mắt người tu hành lại trở nên không đáng một đồng như vậy?
- Bọn họ đối với Thần Tiên Môn không có nửa phần kính ngưỡng.
- Kiếm tông báo thù? Kiếm tông và Thần Tiên Môn có thù oán gì với nhau?
Bế quan năm trăm năm, Tuyệt Trần đại tiên có rất nhiều nghi hoặc.
Nhưng lúc này ông ta không dám vọng động.
Dù đã là Kim tiên hậu kỳ, nhưng trước mặt cường giả kim tiên của Kiếm tông năm đó cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu.
Hoàng hôn buông xuống, sắc trời dần dần tối đen.
Vùi
Mấy đạo thân ảnh lặng yên chạy đến, quanh quẩn bên đống đổ nát, sau đó chạy sâu vào khu vực núi non trùng điệp.
Mỗi một người đến gần đống đổ nát của Thần Tiên Môn đều không qua được tâm mắt của Tuyệt Trần đại tiên.
Là mấy tên đạo sĩ. Dẫn đầu chính là một lão đạo trưởng. Lúc này, trong tay đám đệ tử xung quanh ông ta đều mang theo túi không.
- Nghe nói bên trong khu rừng này cất giấu rất nhiều bảo vật của Thần Tiên Môn. Mọi người hãy cẩn thận tìm kiếm. Nếu như tìm được, cả đời chúng ta sẽ hưởng vinh hoa phú quý.
Ánh mắt lão đạo trưởng hiện lên thần sắc tham lam. Nói xong, đám đệ tử bên dưới cũng không ức chế được sự hưng phấn, đều cất bước đi theo ông ta hướng về phía khu rừng.
- Đúng là đám đạo chích.
Tuyệt Trần đại tiên giận dữ nói. Thần Tiên Môn bị diệt đã khiến ông ta ngập tràn lửa giận, đang không chỗ phát tiết. Bây giờ đám tiểu tặc này cũng dám đến hôi của tài vật của Thần Tiên Môn. Điều này đối với Thần Tiên Môn mà nói quả thật là một sự sỉ nhục lớn lao.
- Hừ.
Tuyệt Trần đại tiên đột nhiên phẩy tay một cái, cuồng phong nổi lên. Đám đạo sĩ dừng lại, cảm nhận được một cổ hàn khí từ trên trời giáng xuống, không tự chủ được mà phải dừng bước, ánh mắt hoảng sợ nhìn chung quanh.
Bốn phía đều yên tĩnh không một tiếng động.
Lão đạo trưởng nhẹ nhàng nuốt nước miếng, ánh mắt mở to, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.
Mặc dù Thần Tiên Môn đã bị diệt, nhưng uy thế của nó vẫn còn. Nếu là ngày xưa, ông ta tuyệt đối không có cơ hội đến đây chứ đừng nói chỉ đến việc dò xét bảo vật của Thần Tiên Môn. Nhưng hôm nay...
Cái này gọi là ác lớn theo gan.
Lão đạo trưởng cắn răng một cái, nói:
- Chỉ là gió bình thường thôi mà. Mọi người đừng tự hù dọa chính mình, hãy mau tìm bảo vật của Thần Tiên Môn đi. Lão đạo trưởng khoát tay chặn lại. Lúc này, đám đệ tử phía sau hoảng sợ nhìn phía trước, ngón tay run rẩy chỉ vào, môi mấp máy:
- Quỷ, là quỷ!
- Nào có quỷ gì chứ?
Lão đạo trưởng lắc đầu, nhưng sắc mặt đột nhiên trắng bệch.
Trước mắt là một thân hình lưng còng, mái tóc rối bời rơi xuống đất, lay động theo gió, hai mắt lạnh lẽo phát ra u quang nhìn chằm chằm mọi người.
Cả người lão đạo trưởng run lên, suýt chút nữa hai chân xụi lơ, nhưng vẫn cẩn thận nói:
- Tại hạ Thiên Tâm đạo nhân, không biết tiền bối đại giá quang lâm, thật sự tội đáng chết vạn lần.
Thiên Tâm đạo nhân nghĩ rằng trước mắt hẳn là một cao nhân. Hôm nay xuất hiện cũng không ngoài ý định hôi của.
- Trả lời ta mấy vấn đề, ngươi sẽ không đáng tội chết vạn lần.
Giọng nói già nua vang lên.
- Ngươi là ai? Không phải đang giả thần giả quỷ chứ?
Một đệ tử đằng sau Thiên Tâm đạo trưởng nói một câu.
Một ngọn chỉ phong đảo qua, gã đệ tử ngã xuống, không còn sinh mạng.
Sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Thiên Tâm đạo nhân quỳ xuống đất:
- Xin tiền bối cứ hỏi, tại hạ nhất định sẽ nói thật, không dám có bất cứ điều gì giấu diếm.
- Thần Tiên Môn bị diệt là do ai gây nên?
Giọng nói già nua vang lên.
Nghe xong, Thiên Tâm đạo nhân sửng sốt: - Đương nhiên là Kiếm tông rồi. Cả giới tu hành đều biết điều này.
Trong chớp mắt, Thiên Tâm đạo nhân cảm giác có một cổ hàn băng xâm nhập vào, nhất thời ý thức được mình lỡ lời, vội vàng dập đầu:
- Tiền bối tha mạng.
Tuyệt Trần đại tiên khẽ hừ một tiếng:
- Vì sao Kiếm tông lại diệt Thần Tiên Môn?
Lúc này, Thiên Tâm đạo nhân có thể đoán được, vị tiền bối này là cao nhân bế quan hơn trăm năm, liền thở ra một hơi, nói:
- Bởi vì Kiếm tông muốn báo thù. Một trăm năm trước, liên hợp với hộ long thế gia, do Đao, Thương, Phủ tam tông dẫn đầu, tiêu diệt Kiếm tông chỉ trong một đêm.
- Cái gì?
Cả người Tuyệt Trần đại tiên chấn động, ánh mắt khó có thể tin nổi:
- Không thể nào? Hộ long thế gia, mỗi một đơn vị đều thuộc Long Thần nhất mạch, sao có thể tàn sát lẫn nhau?
- Tiền bối chắc không biết. Hộ long thế gia bây giờ đã không còn là hộ long thế gia năm đó.
Thiên Tâm đạo nhân cảm thán nói:
- Đây cũng là tin tức được truyền ra gần đây. Thì ra trăm năm trước, nguyên nhân Kiếm tông bị diệt là vì những hộ long thế gia kia đã đầu phục Ma môn. Hôm nay, ngoại trừ Kiếm tông, những thế gia còn lại, xác thực đã là tà ma thế gia. Cho nên mới có chuyện nhiều người vỗ tay vui mừng, bởi vì Thân Tiên Môn đã sớm thành ma.
Âm.
Giống như sấm sét đánh xuống.
Thần Tiên Môn là ma?
Tuyệt Trần đại tiên rúng động, không tin chuyện này là thật.
Đường đường là Thần Tiên Môn, truyền thừa Long Thần nhất mạch, cho dù có ở khu vực Thần Minh, hộ long thế gia bởi vì có Long Thần nhất mạch che chở, cũng có được địa vị đủ nặng.
Nhưng sau khi bế quan năm trăm năm, cái mà ông nghe thấy lại khiến người ta sợ hãi.
- Không thể nào.
Tuyệt Trần đại tiên căn bản không thể tiếp nhận, liên tục lắc đầu.
- Nếu không phải có chứng cứ, mà ngay cả hộ long thế gia cũng thừa nhận. Chúng tôi cũng không dám tin chuyện này là thật.
Thiên Tâm đạo nhân nói:
- Tiền bối, Thần Tiên Môn gieo gió gặt bão, chi bằng người và ta liên thủ, tìm kiếm bảo tàng của Thần Tiên Môn, như thế nào?
Ánh mắt Tuyệt Trần đại tiên lập tức lạnh như băng nhìn thẳng Thiên Tâm đạo nhân, đột nhiên một trận cuồng phong đảo qua.
Bịch!
Đám người Thiên Tâm đạo nhân toàn bộ thất khiếu chảy máu, khí tuyệt ngã xuống đất.
- Cho dù Thần Tiên Môn có vạn lần không phải, nơi này vẫn là thánh địa trong lòng 1a.
Tuyệt Trần đại tiên lạnh lùng nói.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận