Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 855: Tử vân vọng tai, hông vân thiên đốt

Ngày cập nhật : 2025-09-08 06:32:44
xkxk*xx
Phụt!
Sự đau đớn thấu xương từ đầu gối dồn lên ngực. Máu phun ra không ngớt. Vết máu đỏ nhuộm cả khoảng đất trước đầu gối. Vũ Văn Hiên Thần cảm thấy sự sống đang dần rút khỏi cơ thể mình. Giờ đây, tử thần cách y gần hơn bao giờ hết. Ánh lửa nhức mắt phía trước khiến y cúi đầu xuống. Mũi thương lấp lánh xuyên qua lưng, nhuốm máu, xé toạc ngực y.
Ánh mắt của Vũ Văn Hiên Thần trở nên mờ dần.
Từng cảnh tượng xẹt qua não.
Là con nhà quyền thế, có một thân thế người khác phải ngưỡng mộ, có thiên phú rất cao...
Được vô số người kính trọng.
Tư thế y ra lệnh cho quần hùng.
- Đừng giết tôi.
Trong đám thanh niên Phủ Tông, y là người có sức cạnh tranh mạnh nhất. Vậy mà hôm nay phải bỏ mạng nơi hoang dã này. Vũ Văn Hiên Thần rất hối hận. Y còn Tiên Khí hộ thể kia mà! Tiên Khí hộ thể, có thể bảo vệ tính mạng y, khiến y thoát khỏi nguy hiểm...
- Không! Ta vẫn chưa hưởng thụ hết phồn hoa thế gian, ta vẫn chưa đứng trên đỉnh nhân gian.
Tất cả đã biến mất.
Ai ngờ, Kim Thương Vô Song đã phá vỡ Tiên Khí hộ thể của y.
Vũ Văn Hiên Thần bỗng ngước đầu nhìn biển lửa, gào lên, rồi lại phun ra một ngụm máu, y chầm chậm quay người, nhìn Tiêu Dương, ánh mắt mang theo sự cầu xin cuối cùng: Tất cả mọi điều đã trở nên quá xa vời.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh thấu xương.
Nhưng đêm nay, Tiêu Dương không có lý do để tha cho Vũ Văn Hiên Thần.
- Tao đã nói rồi, đêm nay phải lấy mày để tế tông.
Giờ đây, dù sự sống đang mất dần, nhưng nếu Tiêu Dương cố gắng cứu giúp, có thể cứu được Vũ Văn Hiên Thần.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng. Kim Thương trong tay hắn rung mạnh. Ngay lập tức, cơ thể Vũ Văn Hiên Thần nổ tung, máu bắn khắp nơi, ánh lửa chiếu qua tia máu, hiện vẻ lạnh lùng.
Vũ Văn Hiên Thần dùng sức lực cuối cùng, hét lớn lên, mang theo sự điên cuồng:
- Tôi là tam công tử của Phủ Tông, cha tôi là Tông Chủ Phủ Tông! Anh dám giết tôi, sao ngươi dám giết tôi? Nhất định anh sẽ hối hận!!
- Không! Không!
Vũ Văn Hiên Thần đã chết hẳn!
Âm!
Tiêu Dương ngồi khoanh chân xuống đất.
Tâm Lôi Kiếp đã đến!
Giờ đây, một luồng uy lực đất trời đang ập xuống.
Trong quá trình Kim Thương nhận chủ, cảnh giới của Tiêu Dương đã phá được Tâm Lôi Kiếp, nhưng để sớm xuất quan, hắn đã nén thực lực xuống, đến khi thi triển Vô Song Thương Quyết vừa rồi mới đột ngột bộc phát, nên cũng dẫn tới Tâm Lôi Kiếp.
Tiêu Dương nhanh chóng thu Kim Thương lại, ngước mắt nhìn về phía đỉnh đầu...
Trên đỉnh đầu, một đám mây sấm chớp màu trắng bay tới, xuất hiện trên đỉnh đầu Tiêu Dương.
- Tiêu Dương sắp phải độ Tâm Lôi Nhất Kiếp rồi. La Thiên ngước mắt nhìn lên trời, thở phào:
- May chỉ là Kiếp Vân màu trắng.
Uy lực của Tâm Lôi Kiếp khác nhau tương ứng với màu sắc của Kiếp Vân.
Thường là hai màu trắng và xanh. La Thiên Tôn Tọa dùng ma nhập đạo, là một trường hợp đặc biệt. Khi ông độ kiếp, ông gặp phải Lôi Kiếp màu đen.
Điều La Thiên Tôn Tọa lo lắng nhất trước đó là, giờ đây Tiêu Dương bộc lộ ra thiên phú yêu nghiệt như vậy, liệu có bị trời đố ky, mà giáng Lôi Kiếp khủng khiếp xuống không.
Tu hành vốn là việc nghịch thiên.
Trong lịch sử, không ít thiên tài tuyệt thế không phải chết trong tay kẻ địch, mà chết vì Lôi Kiếp quá mạnh, việc này đã xảy ra nhiều lần.
Nhìn Kiếp Vân màu trắng, La Thiên Tôn Tọa và mọi người thở phào. La Thiên Tôn Tọa ra lệnh cho mọi người phân tán ở mọi nơi, bao vây lấy nơi Tiêu Dương độ kiếp.
- Hộ pháp cho cửu đệ.
- Với thực lực và thiên phú của Tiêu Dương, độ qua Kiếp Lôi màu trắng có lẽ sẽ rất dễ dàng.
Mọi người đều rất yên tâm.
Tiêu Dương bình tĩnh ngồi khoanh chân, chầm chậm vận khí điều tức, chuẩn bị đón Tâm Lôi Kiếp đến.
Phía đằng xa, trong một khu rừng đen kịt. Một người áo tím bay ra, nhìn Kiếp Vân màu trắng phía đằng xa.
- Ai đang độ kiếp vậy? Dường như chỉ là Tâm Lôi Nhất kiếp.
Tiêu Nhu Y lắc đầu, không mấy hứng thú. Cô chui vào trong khu rừng. Ngày hôm nay, cô đã gặp phải không ít đợi truy sát tấn công. Đối phương đã chuẩn bị không ít phương thức phòng bị đối với độc tố của cô, khiến Tiêu Nhu Y gặp khó khăn. Dù sao thì, ngoài độc ra, thực lực của cô không mạnh. - Qua đêm nay, không thể để các ngươi ngông cuồng nữa.
Ánh mắt Tiêu Nhu Y lộ vẻ tức giận. Tự nhiên bị truy sát, dù là ai đi nữa cũng sẽ rất tức giận. Tiêu Nhu Y đã liên lạc với người của Tiêu gia, muộn nhất là sáng mai có thể đến khu rừng này.
- Bổn cô nương muốn xem xem, rốt cuộc là tên nào muốn lấy mạng của bổn cô nương.
Bộp!
Giờ đây, một đường Thiên Lôi giống như một cánh tay từ trên trời xuống, đập mạnh vào trong cơ thể Tiêu Dương.
Luồng điện giật xuyên qua khắp mọi nơi trên cơ thể Tiêu Dương, khiến hắn có cảm giác điện giật tê dại.
- Lôi điện tôi rèn, quả là có công hiệu thần kỳ.
Sắc mặt Tiêu Dương nở nụ cười. Đây là cảm nhận khi hắn nhìn thấy La Thiên Tôn Tọa độ kiếp. Dù hắn không phải là thể tu, nhưng Tiêu Dương rất hứng thú với cách dùng lôi điện để rèn luyện bản thân này. Cơ thể được luồng điện tôi rèn sẽ lớn mạnh hơn.
- Tiêu Dương...
La Thiên Tôn Tọa kinh ngạc, nhìn chăm chú vào Tiêu Dương.
Y dám chấp nhận Lôi Kiếp vì phía sau y có một vị tiền bối thân bí hướng dẫn, nói cho y phương pháp và kỹ xảo. Còn Tiêu Dương, lại dám bất chấp mọi thứ để thử cách nguy hiểm này.
Nếu Tiêu Dương có thể thành công...
Một vị kiếm tu có sức công kích rất lớn, lại có một cơ thể rắn rỏi không thua gì thể †u.
Quá kinh khủng!
Bộp! Bộp!
Bộp!
Vô số tia chớp đánh vào trong cơ thể Tiêu Dương.
Giờ đây, Tiêu Dương hoàn toàn chìm đắm trong quá trình tôi rèn cơ thể bằng tia sét, cảm nhận sức mạnh cơ thể mình đang tăng mạnh.
Kiếp lôi màu trắng của Tâm Lôi Nhất Kiếp, thật sự không gây được uy hiếp gì đối với Tiêu Dương.
Âm!
Đường điện cuối cùng đánh xuống. Tiêu Dương yên tĩnh ngồi khoanh chân, để sức mạnh lôi điện nhanh chóng đi vào cơ thể mình.
- Thành công rồi!
Ở phía đằng xa, Lê Thiên Tôn Tọa xúc động nắm chặt tay.
Chín đường thiên lôi, Tiêu Dương đã chịu được hết.
Tâm Lôi nhất Kiếp.
Đám mây màu trắng trên đỉnh đầu dần tan mất...
Mọi người đang chuẩn bị đến chúc mừng, bỗng nhiên, có một luồng sức mạnh mạnh hơn trước đó rất nhiều ập đến.
Mọi người giật mình, mặt biến sắc.
Ngước mắt nhìn, họ kinh hãi, vì ánh sáng tím đang ngập tràn!
- Lôi Kiếp màu tím!
La Thiên Tôn Tọa kinh sợ hét lên, ánh mắt lộ vẻ hãi hùng.
Có rất nhiều câu chuyện về Kiếp vân trong giới tu hành. Trong đó có sáu chữ, đã được tất cả mọi người tán thành.
- Bạch vân vô phong, thanh vân phúc hữu, tử vân vọng tai, hông vân thiên đối
Câu này có nghĩa là, Kiếp Vân màu trắng rất ít khả năng gây ra trở ngại gì, phần lớn đều vượt qua một cách dễ dàng. Mây xanh và mây trắng không khác nhau là mấy, gặp được là có phúc. Nếu gặp phải mây tím, có nghĩa là gặp phải họa rồi! Còn nếu gặp phải mây màu đỏ, loại rất hiếm gặp, thì có nghĩa là ông trời cũng đố ky với người đó, muốn tiêu diệt người đó.
Giờ đây, trên đầu Tiêu Dương là đám mây màu tím.
Mà lại còn là sau khi Tiêu Dương đã độ Tâm Lôi nhất Kiếp thành công.
La Thiên và những người khác đều kinh hãi. Ai nấy đều nấc lên, suýt nữa thì kêu thành tiếng.
Lòng lạnh ngắt.
- Tiêu Dương vừa trải qua Tâm Lôi Nhất Kiếp, mà thiên lôi của Tâm Lôi Nhị Kiếp đã đến ngay rồi.
Sắc mặt Hồng Lăng Tôn Tọa trắng bệch.
Có thể đột phá liên tục nhiều Tâm Lôi Kiếp, đây là điều không thể tưởng tượng nổi. Kiếp Vân từ màu trắng nhảy sang màu tím, điều này cũng cho thấy ông trời đố ky với người đang độ kiếp, muôn gây họa cho y.
- Có lẽ vì trước đó Tiêu Dương nén thực lực xuống, giờ bộc phát ra một cách đột ngột, nên mới có trận thiên lôi thứ hai.
La Thiên Tôn Tọa lập tức nghĩ ra nguyên nhân. Tiêu Dương có thể giết Vũ Văn Hiên Thần, thực lực hắn đạt đến Tâm Lôi Nhị Kiếp cũng không phải là điều gì lạ lẫm. Điều khiến La Thiên Tôn Tọa phải sợ là... đám mây màu tím!
Đám mây màu tíml
Màu tím trên nền trời dù đẹp, nhưng lại mang theo hơi thở hủy diệt.
- Gì cơ? Lôi kiếp với đám mây tím?
Trong khu rừng đen tối, cô thiếu nữ áo tím, Tiêu Nhu Y lại bay ra lần nữa, ngẩng đầu nhìn mảng tối phía đằng xa:
- Đó là hướng của Kiếm Tông? Rốt cuộc là ai đang độ kiếp vậy? Hơn nữa lại còn độ hai Tâm Lôi Kiếp một lúc nữa chứ. Tiêu Tịnh Y nghĩ một lát, rôi nhanh chóng bay về phía đám mây tím.
Ở một chỗ khác, dưới màn đêm, một vài bóng người đang bay nhanh bỗng dừng lại.
- Lôi Kiếp mây tím? Liệu có phải là công chúa Tiêu gia không?
- Đi thôi! Lân này nhất định không được để cô ta chạy thoát.
Những bóng người cùng đi về phía đám mây tím...
- Mây tím?
Tiêu Dương ngồi khoanh chân. Giờ đây hắn ngước mắt nhìn lên đám mây tím trên đỉnh đầu, đột nhiên thanh Thiên Hoàng Kiếm trong tay phát ra ánh sáng chói lòa. Hắn cười lớn, ánh mắt nhìn lên, nói đầy hào khí:
- Ông trời, tôi muốn xem xem, ông làm gì được tôi.
Bộp!
Dường như đáp lại câu này của Tiêu Dương, đám mây màu tím vừa xuất hiện, một luồng lôi điện tím đã đánh xuống.
Trời đất tràn ngập sự kinh khủng!
Lôi điện rất hung hãn!
Tay trái Tiêu Dương đập bộp vào mặt đất, cơ thể ngay lập tức bay lên như một con rồng, giơ kiếm, đâm thẳng vào bầu trời.
Âm!
Đường lôi điện màu tím thứ nhất vỡ tan tành dưới Thiên Hoàng Kiếm của Tiêu Dương, biến mất tăm.
Tư thái mạnh mẽ, đứng ngạo nghễ giữa đêm.
Đám mây Lôi Kiếp màu tím khiến mọi người phải sợ hãi, vậy mà giờ đây, Tiêu Dương không hề sợ hãi, một nhát kiếm đánh tan nó.
Tiêu Dương không để mấy đường kiếp lôi đánh thẳng vào cơ thể hắn. Mặc dù cơ thể hắn cần được tôi rèn bằng kiếp lôi, nhưng, nếu cứ chịu đựng mãi, hắn lại không phải là thể tu, có lẽ không chịu đựng được.
- Trảm!
- Trảm!
- Trảm!
Từng luồng kiếp lôi đánh xuống, Tiêu Dương vừa khoái trá huơ kiếm, vừa cảm nhận kiếm đạo.
Trăng sáng trên nền trời, chiếu lên bóng người áo trắng. Hắn đứng dưới đám mây tím, từng nhát kiếm từng nhát kiếm, chém tan những đường lôi kiếm màu tím khiến người ta phải kinh sợ đó.
- Ha ha! Hay lắm!
Tiêu Dương thu lại thanh Thiên Hoàng Kiếm trong tay, ngồi lơ lửng trong không trung. Hắn phải để cơ thể chịu đường lôi kiếp cuối cùng.
Âm!
Một đường ánh sáng tím rộng như một chiếc thùng nước đánh vào đỉnh đầu Tiêu Dương. Ngay lập tức, ôm trọn lấy cơ thể hắn.
Giờ đây, những người xung quanh đều giật thót tim. Tay họ chảy mồ hôi lạnh, chăm chú nhìn về phía trước.
Liệu có thành công không?
Mặc dù Tiêu Dương phá tan tám đường lôi kiếp trước đó như chẻ tre, nhưng đường lôi kiếp luyện hồn cuối cùng thường là đòn chí mạng.
Một màn yên tĩnh.
Ánh sáng tím chuyển động khắp người Tiêu Dương. Trong bóng tối, Tiêu Tịnh Y đã đến từ bao giờ. Thấy Tiêu Dương đang độ kiếp, Tiêu Tịnh Y rất mừng rỡ. Cô vốn tưởng rằng Tiêu Dương đã chết trong tay Vũ Văn Hiên Thần thật.
- Kiếp lôi màu tím, vậy mà anh ấy có thể vượt qua dễ dàng như vậy. Tiêu Tịnh Y nhẹ nhàng nói:
- Nhưng, có lẽ đây không phải là điềm gì tốt lành.
Tiêu Tịnh Y ngẩng đầu, nhìn đám mây kiếp vân đang bao trùm ánh sáng tím, sắc mặt bỗng biến đổi.
Ở rìa đám mây kiếp vân màu tím, giờ đây, đang dần chuyển sang màu đỏ...
Tử vân vọng tai, hồng vân... thiên đối

Bình Luận

0 Thảo luận