Khi đó ở Cửu Trụ Thiên Phong, Xích Lượng Thiên vẫn muốn che giấu thân phận Ma Môn của mình. Còn lần này, Bất Hủ Cốc và mạch Tuyết Thần hợp sức vạch trần hành động độc ác của Ma Môn, sau khi âm mưu bị phá vỡ, dĩ nhiên sẽ là cuộc chiến đao gươm thật sự.
Tiêu Dương đoán, Ma Môn cũng lựa ngày không bằng gặp ngày, sẽ lật bài, bộc lộ toàn bộ dã tâm trước mặt mọi người.
Chỉ còn bảy ngày nữa là chính thức bắt đầu Đại điển truyền thừa Tuyết Thần.
Bảy ngày sau, gió mưa sẽ nổi lên.
Đúng lúc Tiêu Dương truyền thụ võ công tâm pháp của Mạch Thanh Liên cho Phương Tông, cánh cửa của Băng Tuyết vương thất lại mở ra một lần nữa.
Là Linh Cưu tiên sinh và Tuyết Phi Sương.
Thấy thế, Tiêu Dương liền bảo Phương Tông rời đi trước. Khi bóng dáng Phương Tông biến mất sau cánh cửa lớn, Linh Cưu tiên sinh nhìn về phía cánh cửa, một lúc sau, vẻ mặt như hiểu ra gì đó, thất thanh nói.
- Long Giác tộc! Hóa ra cậu quen hậu nhân Long Giác Tộc. Chẳng trách. E là cậu vào Tuyết Thần cung là nhờ vào sức mạnh đặc tính không gian của Long Giác tộc.
- Cô cô.
Nào ngờ, biến số vẫn xảy ra.
- Long Giác tộc, một chủng tộc rất đặc biệt.
Tiêu Dương cũng không giấu giếm, gật đầu.
- Cậu ấy là đồ đệ của con, Phương Tông.
Linh Cưu tiên sinh thở dài.
Trước kia Linh Cưu tiên sinh luôn dặn đi dặn lại Tiêu Dương không được vào Tuyết Thần Cung, sau đó cũng không để ý lắm, vì ông cảm thấy chắc chắn Tiêu Dương sẽ không thể vào được Tuyết Thần cung.
Tiêu Dương nhìn thoáng qua, mặt hơi biến sắc.
Bốn người ngồi xuống.
Linh Cưu tiên sinh lấy ra một quyển trúc, từ từ mở ra.
Tuyết Kiều đi đến bên cạnh Tuyết Phi Sương. Tuyết Phi Sương mỉm cười dịu dàng vuốt mái tóc mềm của Tuyết Kiều. Tuyết Phi Sương cũng đã bỏ hết những khúc mắc trong lòng, thản nhiên chấp nhận mọi chuyện. Huống hồ, chuyện quan trọng nhất bây giờ vẫn là Đại điển truyền thừa Tuyết Thần.
- Lấy Tam Xích Thần linh Điện làm trung tâm, nắm trong tay gần trăm thế lực Thần linh, trong đó không thiếu những thế lực Thần linh lâu đời như Hỏa Thần Sơn, Thiên Vương Thần Tháp.
- Là những thế thực Thần linh bị Ma Môn khống chế?
Ánh mắt Tiêu Dương chấn động, vì trong danh sách này, có một vài phần không có trong danh sách Xích Không Thần đưa cho mình. Nói chính xác, danh sách trước mặt chỉ tiết hơn.
Bên trong là một danh sách, trong đó, đứng đầu là Tam Xích Thần linh Điện.
Vẻ mặt Linh Cưu tiên sinh trịnh trọng, thở dài một tiếng.
Linh Cưu tiên sinh trịnh trọng nói.
- Cửu Đại Thần thượng cổ, giờ chúng ta chỉ còn lại Vũ Thần đại nhân. Hơn nữa, thế lực chư thần phân bố khắp nơi, nếu không thể ngưng tụ tất cả sức mạnh thì chỉ có thể chờ Ma Môn tiêu diệt từng người một.
Đôi mắt Tuyết Phi Sương đầy ưu tư.
- Chỉ một Tam Xích Thần Minh Điện, trừ cường ma ma môn Xích Lượng Thiên, còn có vô số truyền thừa Thần linh cường đại, Phong Thần, Lôi Thần. Những kẻ này đủ để ra hiệu lệnh và trấn áp sức mạnh chư thần.
- Cho nên, Đại điển truyền thừa Tuyết Thần lần này có hai chuyện quan trọng. - Thế lực của Ma Môn ở Thần Linh Cảnh Địa chắc chắn có thể đối kháng chính diện với chúng ta! Thậm chí, còn mạnh hơn cả chúng ta.
- Thứ nhất, nhất định phải đảm bảo truyền thừa Tuyết Thần tiến hành thuận lợi. Có thêm một Tuyết Thần, trong trận đại chiến tương lai có thể có thêm một sức mạnh tuyệt đối. Thứ hai, bảy ngày sau, phải lột trân dã tâm của Ma Môn trước mặt mọi người, đồng thời hiệu lệnh chư thần, liên hợp kết minh.
- Xin sư thúc hãy phân chia nhiệm vụ.
Tiêu Dương nghiêm mặt lên tiếng.
- Con chỉ có một nhiệm vụ, sau khi truyền thừa Tuyết Thần bắt đầu, không được rời Tuyết Kiều nửa bước.
Giọng Linh Cưu tiên sinh trầm trầm nói.
- Lần này Ma Môn bất chấp thể diện đến đây, mục tiêu chỉ có một, đó là Tuyết Kiều! Bọn chúng sẽ không để truyền thừa Tuyết Thần được xuất hiện đâu!
- Điều này xin hãy yên tâm.
Vẻ mặt Tiêu Dương vô cùng kiên quyết.
- Con thề sẽ bảo vệ Tuyết Kiều.
Tuyết Kiều khẽ nhếch đôi môi hồng, ánh mắt đầy tình cảm nhìn Tiêu Dương.
- Thực ra, con còn có một nghi vấn.
Tiêu Dương dừng lại một chút, không nhịn được nói.
- Vì sao truyền thừa Tuyết Thần phải đợi bảy ngày sau? Lẽ nào không thể hoàn thành sớm hơn sao?
- Nếu có thể đơn giản như vậy thì cần gì phải phí sức chứ.
Tuyết Phi Sương cười khổ nói.
- Truyền thừa Tuyết Thần, thời gian, ngày giờ được chọn đều có hạn chế nghiêm khắc. Bảy ngày sau là thời khắc một người có thể tiếp nhận truyền thừa Tuyết Thần. Ngoài ra, truyên thừa Tuyết Thần buộc phải tiến hành ở Tế Thần Thiên đài trong Tuyết Thần cung. Mỗi một bước đều do Linh Cưu tiên sinh khống chế hoàn toàn. Cho đến bước cuối cùng, trời xanh ban thần, Tuyết Kiều buộc phải di chuyển ra ngoài Tuyết Thần cung, nếu không cả trận pháp trên Tuyết Thần cung sẽ chịu ảnh hưởng, bị sức mạnh trời xanh phá hủy toàn bộ quá trình tiếp nhận trời xanh ban thần.
Sau khi Tuyết Kiều dung hợp hoàn toàn Truyền thừa Tuyết Thần chi tâm là có thể hoàn thành truyền thừa Tuyết Thần.
- Bước quan trọng nhất cũng là nguy hiểm nhất, chính là trời xanh ban thần.
Đồng tử Tiêu Dương khẽ co rút.
- Đúng vậy, nếu như ta đoán không nhầm, Ma Môn cũng sẽ lựa chọn thời điểm sau khi Tuyết Kiều rời khỏi Tuyết Thần cung, tiến hành trời xanh ban thần để gây khó dễ. Quá trình đó là thời khắc nguy hiểm nhất trong đại điển truyền thừa.
Linh Cưu tiên sinh nói.
- Chúng ta phải bố trí sức mạnh mạnh nhất vào thời điểm này. Đáng tiếc, sức mạnh mạch Vũ Thần của ta không có ở Thần Linh Cảnh Địa, nếu không có thể tăng thêm chút trợ lực.
- Bây giờ trong phạm vi trăm dặm của cả Tuyết Thần cung đều phải bố trí cảnh giới ở mức cao nhất, gần như phải khởi động tất cả các trận pháp, hy vọng có thể ngăn cản được một vài thế lực Ma Môn.
Tuyết Phi Sương lên tiếng, nhưng, nếu Ma Môn thật sự đến với quy mô lớn, e rằng, trăm tên Kim Tiên thực lực mạnh mẽ có thể sẽ áp bách tới.
- Hiện tại Xích Lượng Thiên đang ở trong Tuyết Thần cung, vì sao không...
Tiêu Dương nhấn mạnh từng chữ.
- Tiên hạ thủ vi cường!
- Điều này không phải ta chưa từng nghĩ đến.
Linh Cưu tiên sinh nói.
- Có điều, Xích Lượng Thiên không phải chỉ có một mình. Bên cạnh hắn có không ít cường giả đã lệ thuộc vào Ma Môn. Ngoài ra, còn có thế lực chư thần, hầu hết vẫn chưa biết Tam Xích Thần Minh Điện đã bị Ma Môn xâm lấn. Nên biết, Tam Xích Thần Minh Điện được xưng là đệ nhất tiên môn. Uy vọng của Xích Lượng Thiên rất cao. Nếu như chúng ta ra tay trước khi Ma Tôn bại lộ, nói không chừng sẽ bị Xích Lượng Thiên cắn ngược lại, đến lúc đó, chưa biết thế lực chư thần sẽ đứng về bên nào.
Tiêu Dương ngẫm nghĩ rồi gật đầu. Có một số việc, mình thật sự không thể suy nghĩ chu toàn bằng Linh Cưu tiên sinh.
Tam Xích Thần Minh Điện là lãnh tụ của thế lực chư thần, cho dù là ai, khi nghe thấy Tam Xích Thần Minh Điện đã trở thành Tam Xích Ma Điện, trong lúc nhất thời đều khó có thể tin được. Thậm chí, bọn họ là tin người của Mạch Tuyết Thần nhập ma còn hơn.
Không thể nghi ngờ gì nữa, đây là một hiểm họa tiêm ẩn!
Đành phải đi bước nào hay bước ấy, chờ bảy ngày sau thôi.
- Vũ Thần đại nhân.
Lúc này, Tuyết Kiều không kìm được lên tiếng.
- Không phải ngài nói, Kiếm tiên mạnh nhất sắp quay về rồi sao? Nếu như ông ấy xuất hiện, những thế lực ma môn này, chẳng thấm vào đâu đúng không!
- Sư phụ sắp quay vê?
Tiêu Dương cũng kinh ngạc, ánh mắt đầy mong chờ nhìn Linh Cưu tiên sinh.
- Không ai có thể nói chính xác được ngày trở về. Ngay cả bản thân Thanh Liên cũng không thể nào khẳng định. Nơi mà ông ấy đang ở, muốn quay về rất khó khăn.
Linh Cưu tiên sinh thở dài nói.
- Có thể là một ngày, cũng có thể là một năm, thậm chí là một trăm năm. Chúng ta không thể ký thác hy vọng vào đây. Đối kháng Ma Môn, vẫn nên dựa vào sức mạnh của chúng ta hiện nay!
- Tiêu Dương, có chuyện này ta vốn còn chần chờ, nay nhìn thấy người Long Giác tộc liền có một suy nghĩ.
Linh Cưu tiên sinh trâm giọng nói. - Ta muốn nhờ con một chuyện.
- Sư thúc cứ nói.
- Sau khi Tuyết Kiều tiếp nhận truyền thừa Tuyết Thần, nhất định phải có thời gian để dung hợp thích ứng. Bảy ngày sau, trận chiến thần ma sẽ bắt đầu diễn ra ở Thần Linh Cảnh Địa, hơn nữa chắc chắn sẽ nhanh chóng lan tràn khắp Thần Linh Cảnh Địa.
Linh Cưu tiên sinh trâm giọng nói.
- Địa điểm thí nghiệm đầu tiên của Ma Môn đã thông trong ba ngàn thế giới là ở Địa Cầu. Ta hy vọng, con có thể nghĩ cách đưa Tuyết Kiều đến Địa Cầu thông qua Long Giác Tộc. Một là, để cho con bé đủ thời gian trưởng thành, đây chắc chắn là một chiến dịch lâu dài. Hai là, Tuyết Kiều có thể giúp con đánh bại âm mưu của Ma Môn ở Địa Cầu.
Linh Cưu tiên sinh vừa dứt lời, Tiêu Dương lập tức há to miệng.
Một lúc sau, không kìm được liếc mắt với Tuyết Kiều, nở nụ cười hiểu ý.
Mình còn đang nghĩ nát óc, không biết nên dùng lý do gì để đưa Tuyết Kiều đi, không ngờ, mình còn chưa nhắc đến, Linh Cưu tiên sinh đã bảo mình đưa Tuyết Kiều đi.
Tiêu Dương đang cầu còn không được, sao có thể từ chối chứ.
- Chỉ cần Tuyết Kiều đạt được thực lực nhất định, Phương Tông sẽ giúp cô ấy xuyên qua Táng Thần không gian. Có điều...
Tiêu Dương nhíu mày.
- Xuyên qua Táng Thần không gian có liên quan đến thực lực của hai người. Với thực lực hiện tại của Phương Tông, Tuyết Kiều phải đạt đến Kim Tiên cảnh, mới có thể xuyên qua Táng Thần không gian.
- Kim Tiên?
Linh Cưu tiên sinh khẽ nhíu mày, một lúc sau, gật đầu nói.
- Cái này ta sẽ nghĩ cách. Trong lúc đám Tiêu Dương đang bàn bạc ở Băng Tuyết vương thất, trăm dặm ngoài Băng Tuyết vương thất xuất hiện một đám khách không mời mà tới.
Đám người từ các nơi liên tục tụ tập lại, vây quanh phạm vi trăm dặm của Tuyết Thần cung.
Những bóng dáng không rõ lai lịch xuất hiện.
Lúc này xuất hiện hai tốp người đi về phía trước, một trong hai tốp, ai nấy khí thế ngút trời, đôi mắt sắc bén như hàn tinh, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo bào bạc, lưng mang kiếm, hai mắt bắn ra tia sắc lạnh.
Hai đám người gặp nhau.
- Haha, Ngọc Đường huynh, huynh cũng đến rồi à.
Một bóng dáng khôi ngô, chính giữa mi tâm có hình tia chớp, giọng cười như sấm.
Tam Xích Thần Minh Điện, cường giả mạch Lôi Thần !
Người đàn ông mặc áo bào bạc vẻ mặt lạnh lùng, hơi gật đầu.
- Lôi Bình, tốc độ của cậu cũng không chậm.
Lôi Bình cười lớn.
- Lệnh của Đại thần chủ, đương nhiên phải đến với tốc độ nhanh nhất rồi. Ngọc Đường huynh, nghe nói trong mục tiêu của chúng ta lân này có một tên kiếm tu đến từ Địa Cầu. Danh tiếng của hắn ta chấn động Thần Linh Cảnh Địa, không biết tạo nghệ kiếm đạo so với Ngọc Đường huynh ra sao?
Lời vừa dứt, ánh mắt người đàn ông mặc áo bào bạc lóe lên tia sắc bén, giống như một thanh thần kiếm rút ra khỏi vỏ, sắc bén bức người.
Tuy Lôi Bình biết sát cơ này không phải nhắm vào mình nhưng vẫn không kìm được rùng mình, lui ra sau một bước, rồi cười to nói.
- Ngọc Đường huynh, không phải chỉ là một kiếm tu sao. Tuy hai người cùng là kiếm tu, nhưng...
- Không cần nói nữa. Người đàn ông áo bào bạc Ngọc Đường phất tay ngăn Lôi Bình, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Thần cung, bắn ra kiếm khí mạnh như chẻ tre. - Dưới bầu trời này, kiếm tu chính thống duy chỉ có mình Chư Cát tôi!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận